Chương 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 21: Nếu ngươi bị đánh dấu.

Cuối cùng Đại Lan vẫn quyết định đi xuống.

"Có thể ta chỉ đi nửa đường đã lắc dây, nếu cậu cảm thấy được liền phải kéo tôi lên, nhất định phải kéo lên, nhất định phải kéo lên! Nghe rõ chưa?"

Cố Cẩn: "Nghe rõ, cô cẩn thận quá."

Đại Lan đứng trước thông đạo, hít sâu một hơi, cầm lấy dây leo nhanh nhẹn bò xuống.

Thân ảnh của cô rất nhanh biến mất, một lát sau, dây leo vốn dĩ đứng yên bỗng rung nhẹ, Cố Cẩn lập tức kéo dây lên ---- giống với trường hợp của Lục Độ, cậu không kéo được gì lên hết.

"......"

Lục Độ và Đại Lan đều biến mất trong thông đạo, ngọn lửa tí tách vang lên, trong hang động chỉ còn lại Cố Cẩn.

Cố Cẩn nhìn chằm chằm thông đạo mấy giây, bắt đắc dĩ thở dài cầm lấy dây leo ---

Một phút sau.

"Cậu như thế nào cũng xuống đây rồi!"

Dưới đáy thông đạo, Lục Độ cùng Đại Lan đồng thời kêu rên, Cố Cẩn mặt không biểu tình đối diện với bọn họ.

Nơi này không chật hẹp giống như cậu tưởng tượng, ngược lại là một không gian tối tăm rộng lớn, chỉ là không biết dẫn đến đâu.

Cố Cẩn: "Sao hai người không lên?"

"Tôi cũng muốn lên" Lục Độ thở dài nói, "Nhưng hình như xuống đây liền không lên được nữa."

Hắn tự mình làm mẫu cho Cố Cẩn, bắt lấy dây leo bò lên trên, không bò được xa liền dừng lại ở không trung, duỗi tay về phía trước sờ --- nơi đó hình như có một bức tường vô hình, chặn lại đường lên trên.

"Đây nhất định là bẫy của quân đội." Đại Lan nói, "Tôi hoài nghi bọn họ đang ngồi sau camera cười chúng ta."

--- Giống như cô nói, quân bộ, trung tướng Glen "Ai nha" một tiếng: "Khó khăn chồng chất khó chăn, ai, sao bọn họ lại nhảy xuống đó chứ."

Lục trung tướng bên cạnh nhìn con trai mình, buồn bã nói: "Giọng điệu của anh hình như rất cao hứng."

Glen: "Sao có thể, rõ ràng tôi đang lo lắng cho bọn họ."

"....."

Trong thông đạo, ba người bắt đầu thăm dò phía trước, ánh sáng không lọt vào trong thông đạo, dưới chân là mặt đất lầy lội, không khí ẩm ướt làm người ta cảm thấy không khỏe.

Sau một hồi, Đại Lan: "Sao không ai nói chuyện."

"..."

Không ai trả lời, Đại Lan liền nói: "Nếu còn như vậy tôi sẽ kể chuyện về quỷ thời xưa."

"Bắt đầu chưa?" Cố Cẩn nói, "Có lẽ đợi lát nữa cô đi tới phía trước liền nhìn thấy một người, cúi đầu không nhúc nhích ---------."

Đại Lan: "Aaaa tôi không kể nữa! Cậu câm miệng!"

Quả nhiên cô im lặng, nhưng ánh mắt lại nhìn về phía trước, đột nhiên hoảng sợ.

Không chỉ cô, vẻ mặt Cố Cẩn và Lục Độ cũng biến đổi-- bởi vì phía trước họ xuất hiện một bóng đen, chắn giữa đường không nhúc nhích.

"Sinh vật biến dị cấp A"

Bên ngoài màn hình, Glen đắc ý nói: "Nhưng không phải của tinh tặc, mà mà máy móc mô phỏng do chúng ta tạo ra."

Lăng Đình hơi nhíu mày, trong thí luyện quân đội thường sẽ cho vào một số phát minh mới, loại máy móc mô phỏng này cũng không phải lần đầu xuất hiện ..... nhưng anh nhìn Cố Cẩn trong màn hình, cảm thấy một tia bất an.

"Rống!"

Bóng đen cao lớn rít gào, ngay sau đó nhào tới chỗ ba người.

Thời điểm nó cử động ba người mới nhìn rõ toàn thân nó --- một con to bằng hai con cự thú trưởng thành, răng nanh dữ tợn, mười ngón lộ ra móng vuốt sắc bén như dao.

"Đây không phải là biến dị thú sao?!" Lục Độ cuống quít chạy trốn, "Làm sao lại xuất hiện ở đây!"

Biến dị thú là cá thể sống được thí nghiệm ra bởi tinh tặc, thường dùng trong chiến tranh với liên bang, chúng nó có số lượng thưa thớt nhưng sức phá hoại siêu mạnh, hai con biến dị thủ đủ để đánh một trận với cơ giáp cấp A.

Nếu ba người điều khiển cơ giáp, con biến dị thú này sẽ không phải đối thủ của bọn họ nhưng hiện tại ba người không cầm gì trong tay gặp phải nó .... ngoài chạy trốn ra không còn cách nào khác.

Cố Cẩn: "Hẳn là quân đội mô phỏng ra, bên trong có cấu tạo máy móc, giống như cơ giáp."

"Nhỡ đâu là biến dị thú thật!" Đại Lan thở hồng hộc, "Tôi nghe nói ... nghe nói loại biến dị thú này có năng lực tạo ra ảo cảnh, nếu chúng ta không cẩn thận trúng ảo ảnh của nó, cũng chỉ có thể mặc nó xâu xé."

Biến dị thú đập bàn chân xuống, mặt đất nứt ra --- dưới chân bọn họ, cư nhiên còn một không gian khác!

Thân thể Cố Cẩn không chịu khống chế, trên đường còn không cẩn thận đụng phải mấy hòn đá bị nứt ra, góc cạnh sắc nhọn cứa qua trán cậu, chất lỏng nóng ẩm chảy xuống, cậu không rảnh để ý, xoay ngươi một cái, ngã xuống mặt đất.

Hai người còn lại cũng chật vật ngã xuống, Lục Độ quay cuồng tránh khỏi biến dị thú, giận dữ hét: "Không cần ảo cảnh tôi cũng bị nó giết chết!"

Biến dị thú nhảy xuống thật mạnh, nó ngửi được mùi máu tươi, tốc độ trở nên nhanh hơn, cơ hồ rất nhanh liền dừng trước mặt Cố Cẩn!

"Cẩn thận!"

Tiếng hô của Lục Độ vang lên, cùng lúc đó Cố Cẩn nhanh nhẹn phản ứng lại, tinh thần lực cấp 3A trong nháy mắt bùng nổ, trong không khí phảng phất có cơn sóng mạnh mẽ quét qua, nhất thời biểu cảm của Đại Lan và Lục Độ biến đổi ---

Nhưng, vô dụng!

Biến dị thú hung hăng đập xuống, bụi đất bay lên, thân thể Cố Cẩn bị văng ra xa như diều đứt dây va vào vách đá!

Quân bộ, Lăng Đình đứng bật dậy, cùng lúc đó camera bị cắt đứt, hình ảnh một mảnh đen nhánh.

Glen: "Sao lại thế này ?! Biến dị thú kia không thích hợp!"

Tinh thần lực của Cố Cẩn đủ để điều khiển cơ giáp cấp 3A, biến dị thú cấp A kia lại không hề chịu ảnh hưởng của cậu.

"Có người xâm nhập vào thí luyện!"

Giọng nói Lang Đình lạnh lùng, một giây cũng không chậm trễ bước nhanh ra ngoài.

"Hủy bỏ trận đấu, lập tức đi cứu người!"

...........

"Khụ .... khụ khụ ..."

Cố Cẩn ho ra mấy ngụm máu, hai mắt tối sầm, bên tai ù đi.

Vách đá sụp đổ, bên kia là một không gian khác. Biến dị thú chưa đi xa, đang gào rống gần đó. Cố Cẩn giãy giụa muốn đứng dậy, ngọn tay thon dài chống lên những hòn đá vỡ vụn, lại vô tình chạm vào một thân thể ấm áp.

Cậu sửng sốt, miễn cưỡng đến gần, thấy mặt người nọ ---- là Norton.

Norton hiển nhiên cũng ngoài ý muốn đến đây, khả năng cũng bị biến dị thú tập kích, lúc này đã ngất xỉu ... nhưng trong tay, đang gắt gao nắm một vòng tay trắng bạc.

----- Là Bạch Trạch.

"Norton! Norton!"

Giọng nói Cố Cẩn nghẹn ngào, muốn đánh thức Norton nhưng Norton không hề phản ứng. Biến dị thú phía sau đang tiến lại gần, cậu mơ hồ nghe tiếng Lục Độ cùng Đại Lan hét lên sợ hãi, cắn răng cầm Bạch Trạch trong tay Norton.

Người hỗ trợ lấy được cơ giáp trước hẳn là sự sắp xếp của quân đội, vốn dĩ bọn họ nên gặp mặt người hỗ trợ ở đây. Nhưng bây giờ, thi đấu xảy ra điều ngoài ý muốn.

"Bạch Trạch ...." Cố Cẩn thở thôi cũng khó khăn nói, "Tôi có thể một mình điều khiển cậu không?"

"..... Thật xin lỗi, tiểu chủ nhân." Sau một giây im lặng, Bạch Trạch nhu hòa nhưng đáng tin nói, "Tinh thần lực của ngài chỉ là cấp 3A, không để một mình điều khiển cơ giáp cùng đẳng cấp như tôi."

"Huống hồ con biến dị thú kia ... là cấp S."

Sắc mặt Cố Cẩn thay đổi.

"Cố Cẩn. chạy mau!" Lục Độ nhìn thấy Cố Cẩn miễn cưỡng đứng dậy, hét to, "Đây không phải biến dị thú bình thường, nó sẽ giết chúng ta!"

Chỉ trong thời gian ngắn, hắn cùng Đại Lan đã thương tích đầy mình. Bọn họ cũng từng công kích bằng tinh thần lực nhưng tinh thần lực cấp 3A của Cố Cẩn còn không ảnh hưởng tới nó, huống chi là bọn họ.

Đại lan: "Chúng ta có tinh thần lực mạnh, nhưng lực công kích của nó còn mạnh hơn! Cậu đi đi! giúp chúng tôi gọi quân đội."

Vừa dứt lời biến dị thú đã đánh đến,sắc mặt Đại Lan thay đổi, theo bản năng lại phóng ra tinh thần lực ---- nhưng vẫn như cũ không có ảnh hưởng gì.

"A!"

Một tiếng hét thảm vang lên, nữ Alpha vết thương chồng chất, thân thể bị nhấc lên, lại đột nhiên rơi xuống.

Cố Cẩn nắm chặt tay, hắn muốn chạy lên đỡ Đại Lan nhưng thân thể không chịu chống chế ngã xuống đất, trước mắt biến thành màu đen, hô hấp thống khổ như bị dao cứa qua.

"Ngài không thể cử động được!" Bạch Trạch nói, "Hiện tại trốn đi mới là lựa chọn sáng suốt nhất, chi viện của quân đội rất nhanh thôi sẽ đến đây!"

"Rống ----"

Biến dị thú liếm láp máu tươi trên móng vuốt, con mắt gắt gao nhìn chằm chằm Đại Lan đã mất ý thức phái trước, sau đó há to miệng, lộ ra hàm răng lớn như răng cưa điện -----

Nó muốn một ngụm ăn Đại Lan!

"Cút đi cho tao!"

Lục Độ đấm vào mặt biến bị thú, hắn đem toàn lực công kích nhưng đối với biến dị thú chỉ đủ để gãi ngứa, hàn quang chợt lóe, Lục Độ sửng sốt, chậm rãi cúi đầu --------

Tí tách, tí tách.

Máu tươi chảy xuống từ trên móng vuốt biến dị thú, ngực Lục Độ bị biến dị thú xuyên qua.

Con ngươi Cố Cẩn co lại.

"Lục Độ!!"

Biến dị thú rút móng vuốt ra khỏi người Lục Độ, một lần nữa mở miệng. Một giây này, đồng bạn sắp tử vong trước mặt đã chặt đứt dây thần kinh cuối cùng trong Cố Cẩn, giống như cơn đại hồng thủy ập đến, từ trong cổ họng thấm đẫm máu tanh tê tâm liệt phế rít ra hai chữ.

"Bạch, Trạch!!!"

Màu vàng trong đối mắt cơ giáp sáng lên, cơ giáp trắng bạc như thần minh giáng thế, đi thẳng đến phía trước, trường kiếm như sấm sét giáng xuống từ trời cao chém xuống -- chém biến dị thú làm hai!

Cố Cẩn lại phun ra một ngụm máu, Bạch Trạch lại lần nữa biến thành một vòng tay trắng bạc, Cố Cẩn cũng rơi từ không trung xuống, đột nhiên phun ra một ngụm máu to!

Bên tai phảng phất có tiếng động, toàn bộ thế giới lộn xộn như ngày tận thế. Toàn thân cậu run rẩy không ngừng, phun từng ngụm máy, mồ hôi lạnh ướt nhẹp lông mi, ngon tay co rụt bị vùi trong đất đá, trên người toàn vết máu ghê tởm.

Không còn từ nào để hình dung đau đớn lúc này, giống như máu thịt bị con dao cùn cắt ra, từng khúc xương đang bị phá hủy, cậu hận không thể ngất đi nhưng ý thức lại cảm nhận rõ ràng cơn đau nhức, giống như bị tra tấn kéo dài.

"Không ngờ tới, không ngờ tới a ...."

Trong không gian tối đen, một thanh âm trầm thấp vang lên. Có người giống như bóng ma xuất hiện, đi tới trước mặt Cố Cẩn.

"Nhiều năm như vậy, liên bang cư nhiên còn xuất hiện một người có tinh thần lực cấp S ....... thật là khiến người ta chán ghét."

Người đàn ông nắm tóc Cố Cẩn, ép buộc cậu nhìn về phía mình. Máu tươi từ trán Cố Cẩn chảy xuống, tầm mắt mơ hồ, đôi mắt đen mất đi tiêu cự, gương mặt tái nhợt không có chút huyết sắc, thân thể không ngừng run rẩy bời vì đau nhức mà không nghe được lời của người đàn ông.

Người đàn ông cẩn thận nhìn cậu một lúc, "Ồ" một tiếng: "Ta biết ngươi, ngươi là Omega chưa kết hôn của Lăng Đình, lớn lên không tồi, hơn nữa còn chưa bị đánh dấu qua."

Ngón tay hắn vuốt ve khuôn mặt Cố Cẩn, lòng bàn tay lạnh lẽo, giống như rắn bò lên da thịt, làm người ta dựng cả tóc gáy.

Cố Cẩn theo bản năng muốn giãy giụa lại bị người đàn ông dễ như trở bàn tay chế trụ lại. Hắn nắm tóc Cố Cẩn, cúi xuống ngửi ngửi cổ Cố Cẩn.

Tuy rằng có thiết bị ức chế che đậy, nhưng đến gần vẫn ngửi thấy pheromone thuộc về Omega trên người Cố Cẩn, như hoa hồng được chôn trong tuyết nhẹ, hương thơm nhẹ nhàng ... chỉ cần một tia mùi hương cũng đủ để Alpha điên cuồng.

Người đàn ông khẽ cười, nói: "Nếu thời điểm Lăng Đình tới đây phát hiện Omega của mình bị người khác đánh dấu, biểu tình có lẽ rất xuất sắc."

Cố Cẩn đột nhiên rùng mình một cái, ý thức của cậu quay về, giãy giụa mở mắt, nhìn người đàn ông trước mặt.

-------- Chỉ nhìn một cái, cậu liền cảm thấy cả người lạnh lẽo, máu trong cơ thể đông lại.

Gương mặt này với gương mặt của cha cậu Cố Hằng đã hi sinh nhiều năm trước ......... Giống nhau như đúc.

---------------------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy