Chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 23: Vào quân đội

"......."

Một khoảng trầm mặc, Cố Cẩn mặt không biểu tình nhìn Lăng Đình.

Lăng Đình: "Không liên quan đến anh."

Cố Cẩn: "Nó là cơ giáp của anh."

"Anh không dạy nó nói cái này," Lăng Đình nói, "Giống như em cùng cơ giáp của mình vậy."

Cố Cẩn: "...."

Bạch Trạch cùng Đế Thính thật sự là kẻ tám lạng người (cơ giáp) nửa cân, đề tài này không tiếp tục được nữa.

Ra khỏi phòng huấn luyện, dọc đường đi họ gặp không ít người, chỉ có một người nhìn thấy Lăng Đình hai mắt liền sáng lên, nói: "Lăng thượng tướng!"

 Giọng nói tràn đầy sự hân hoan và vui sướng, Cố Cẩn để ý thấy trên cổ người nọ có đeo thiết bị ức chế, cũng là Omega.

Tuy rằng thiết bị ức chế được lưu thông giúp Omega có thể làm nhiều công việc khác nhau nhưng rất ít Omega tiến vào quân đội. Cố Cẩn nhớ rõ trong quân đội có một Omega cấp 2A hệ hỗ trợ, ban đầu là lấy danh nghĩa người hỗ trợ của Lăng Đình tiến vào quân đội.

Lăng Đình hiển nhiên biết Omega này, nói: "Lạc Lan"

"Không ngờ có thể gặp ngài ở đây, thật trùng hợp." Lạc Lan nhìn Lăng Đình, giống như hoàn toàn không để ý đến Cố Cẩn đứng bên cạnh, "Không biết hôm nay ngài có rảnh không?"

Lăng Đình: "Không rảnh, tôi muốn bồi người trong lòng của mình."

Lạc Lan: "..."

Cố Cẩn: "..."

Tựa hồ lúc này Lạc Lan mới phát hiện bên cạnh Lăng Đình còn có người, ánh mắt chuyển qua người Cố Cẩn, nụ cười có chút miễn cưỡng: "Vị này hẳn là Cố tiên sinh nhỉ."

Cố Cẩn nhìn ra được Lạc Lan có địch ý với mình, không thèm để ý nhàn nhạt nói: "Đúng vậy, rất vui được gặp cậu. Hai người nói chuyện đi tôi đi trước."

Lăng Đình lập tức nói: "Không được."

Sau đó anh giữ chặt tay Cố Cẩn, nói gì cũng không chịu buông.

Cố Cẩn: "???"

Lạc Lan: "...."

Lạc Lan không có bậc thang đi xuống, liền tìm cái cớ rời đi. Sau khi Lạc Lan rời đi tay Lăng Đình mới thả lỏng, rốt cuộc Cố Cẩn có thể hất tay anh ra.

"Lăng thượng tướng, phiền anh sau này hạn chế tiếp xúc tôi." Cố Cẩn lạnh lùng nói, "Tôi không thích tiếp xúc nhiều với Alpha."

"Được" Lăng Đình đồng ý rất nhanh, nhanh đến nỗi khiến người ta cảm thấy lần sau anh vẫn sẽ tái phạm, "Quân đội từng muốn Lạc Lan làm người hỗ trợ của anh nhưng tinh thần lực của cậu ấy quá thấp, bị anh từ chối rồi."

Cố Cẩn: "Không liên quan đến tôi."

Lăng Đình: "Anh cũng không thích cậu ta."

Cố Cẩn: "Ồ"

Lăng Đình: "Càng không tiếp xúc với cậu ta."

Cố Cẩn: "Ồ"

Đế Thính: "Thật tốt, giống như người chồng báo cáo với cô vợ nhỏ của mình vậy."

Lăng Đình: "...."

Cố Cẩn: "..."

Cố Cẩn quay đầu rời đi

-------

Sau khi rời khỏi quân đội, Cố Cẩn quay lại căn hộ của mình, lại gặp một hình ảnh quen thuộc ở trước cửa ---

Lâm Lạc Tiêu 

Cố Cẩn: "......."

Cậu có thể quay đầu bỏ chạy không?

"Anh họ!" Lâm Lạc Tiêu nhìn thấy Cố Cẩn, đứng lên, trong tay còn bưng một chiếc nồi tinh xảo, "Em... tới nói lời tạm biệt."

Cố Cẩn nghe vậy dừng bước, nhìn cô.

Qua một đoạn thời gian, hình như Lâm Lạc Tiêu thay đổi rất nhiều, ít nhất trên mặt không còn sự kiêu ngạo, nàng rũ mắt, giọng nói rõ ràng nhỏ hơn nhiều: "Em không muốn làm công cụ liên hôn của gia tộc, cuối cùng mẹ đã cầu xin cha giải trừ hôn ước, nhưng em vẫn bị đưa đến một tinh cầu khác ...... Chắc là vài năm sau mới có thể trở về."

Tin này Cố Cẩn cũng đã nghe qua, trước đó Lâm gia xác thực muốn liên hôn với một gia tộc khác, nhưng ngày hôm qua hai nhà đã giải trừ hôn ước.

Cố Cẩn: "Em không thích người nhà kia sao?"

"Đương nhiên không thích!" Lâm Lạc Tiêu ngẩng đầu nói, "Nhà kia chỉ có một Alpha, em chỉ thích Omega!"

Cô khẩn trương nhìn Cố Cẩn, Cố Cẩn đối diện với cô, nói: "Vậy à, chúc em ở tinh cầu khác tìm được Omega mình thích."

Lâm Lạc Tiêu: "...."

Lâm Lạc Tiêu cúi đầu thở dài một hơi, sau đó đưa nồi trong tay cho Cố Cẩn.

"Đây là canh em hầm, trước đó anh nằm viện em còn chưa học được,  cuối cùng hôm này cũng thành công -- anh không được từ chối!"

Cố Cẩn: "...."

Cố Cẩn nhận lấy chiếc nói kia, nói câu "Cảm ơn."

Lâm Lạc Tiêu buông tay, giống như buông bỏ gánh nặng. Cô xoay người rời đi, bước nhanh bước chân, không quay đầu lại.

Cô thích Cố Cẩn nhiều năm, khi biết Cố Cẩn muốn đính hôn với Lăng thượng tướng phản ứng đầu tiên là muốn phá hư hôn ước này của bọn họ --- cho nên cô mới cố ý tung tin đồn giữa mình và Lăng Đình, để Cố Cẩn chủ động giải trừ hôn ước với Lăng Đình.

Nhưng mà ngay cả khi hôn ước bị hủy bỏ, Cố Cẩn cũng không thích cô. Trong mắt cậu, cô vĩnh viễn đều là một đại tiểu thư ương ngạnh .... Nếu lúc trước cô không tạo ra tin đồn đó, hoặc sớm nói ra tâm ý của mình có lẽ hôm nay cũng không tiếc nuối như vậy.

Lâm Lạc Tiêu đi rồi, Cố Cẩn mang nồi về căn hộ của mình.

Mở nắp ra, canh bên trong tinh khiết tỏa ra mùi thơm, Cố Cẩn uống một ngụm, hương vị cũng không hẳn là ngon nhưng cậu biết trước đó Lâm Lạc Lạc Tiêu còn chưa hạ mình xuống bếp vì ai bao giờ.

Bạch Trạch: "Cô ấy nhìn rất thương tâm, ngài không thích cô ấy sao?"

"Ta không có khả năng cho em ấy cái thích mà em ấy muốn." Cố Cẩn nói, "Huống hồ tình cảm của em ấy với ta khả năng chỉ là rung động tuổi trẻ, về sau trưởng thành sẽ tìm được người thích hợp hơn."

Bạch Trạch "Ồ" một tiếng: "Vậy ngài và Lăng thượng tướng ---"

Cố Cẩn: "Câm miệng."

Bạch Trạch: "Vâng."

Một tuần sau, Cố Cẩn chính thức tiến vào quân đội, cậu dọn đồ từ căn hộ chuyển vào kí túc xá quân đội.

Trong quân đội Alpha nhiều nhất, sau đó là Beta, Omega chỉ có Cố Cẩn và Lạc Lan hai người, bởi vậy ký túc xá của cậu và Lạc Lan giống nhau, đều là phòng đơn.

"Về sau cậu ở đây, nhà ăn ở bên trái, sân huấn luyện ở đằng sau. Thời gian làm việc và nghỉ ngơi là buổi sáng 6 giờ rưỡi rời giường, buổi tối 10 giờ tắt đèn, tuy rằng huấn luyện của cậu do Lăng thượng tướng phụ trách nhưng thời gian làm việc và nghỉ ngơi vẫn phải chú ý một chút."

Người phụ trách đưa Cố Cẩn vào vừa nói vừa đánh giá Omega bên cạnh. Trong mắt hắn, Cố Cẩn dù sao cũng là thiếu gia Cố gia được nuông chiều từ bé, khả năng sẽ có vài điều bất mãn với ký túc xá.

Nhưng ngoài dự kiến là Cố Cẩn cũng không có một chút bất mãn nào, cậu nhìn quanh bốn phía, tuy rằng kí túc xá không lớn nhưng rất sạch sẽ ngăn nắp, còn có phòng tắm riêng. So với tưởng tượng của cậu tốt hơn nhiều.

"Tôi biết rồi, cảm ơn anh."

Người phụ trách là lần đầu tiên được Omega cảm ơn, trên mặt có chút hồng: "Không cần không cần..... Nhưng mà cậu phải cẩn thận, cậu là người thông qua cuộc thi cơ giáp ảo vào đây, mỗi lần quán quân cuộc thi tiến vào quân đội đều bị người ở đây làm khó dễ, huống chi cậu là một Omega --- lúc trước Lạc Lan vừa tiến vào cũng bị không ít Alpha quấy rầy."

Cố Cẩn: "Cảm ơn, tôi sẽ không sao đâu."

Người phụ trách gật đầu, xoay người rời đi. Liên bang chỉ có duy nhất một Omega cấp S, việc cậu vào quân đội rất nhanh đã được lưu truyền ra, vào ban đêm Cố Cẩn nhìn thấy không ít Alpha đang ở gần ký túc xá của cậu-- có một số là quanh năm suốt tháng ở trong quân đội gặp được rất ít Omega; một số lại không có ý tốt, trong mắt họ Cố Cẩn chỉ là một Omega tuy rằng là cấp S nhưng chưa chắc sẽ mạnh hơn Alpha bọn họ.

Hôm sau rạng sáng 5 giờ, ký túc xá của cậu có người gõ cửa, Cố Cẩn mở cửa, phát hiện Lăng Đình một thân quân trang đang đứng trước cửa.

"Rời giường," Lăng Đình nói, "Huấn luyện."

Cố Cẩn nhìn thời gian, không nói gì, ăn một bữa sáng đơn giản rồi cùng anh ra khỏi cửa.

Bởi vì là người có tinh thần lực cấp S, ngoài huấn luyện hằng ngày Cố Cẩn còn phải tham gia đặc huấn với Lăng Đình, tuy rằng có thể một mình điều khiển Bạch Trạch nhưng cậu vừa đột phá cấp S, vẫn không thể khống chế Bạch Trạch vừa phòng thủ vừa công kích một cách thuần thục--- bởi vậy ngày đầu tiên đặc huấn, cậu quả thật là bị Lăng Đình đè lên đất mà đánh.

Cố Cẩn, "...."

"Đến giờ cơm rồi," Lăng Đình nói, "Em có một giờ ăn cơm."

Cố Cẩn: "Tôi không đói, tiếp tục."

Lăng Đình giải thể Đế Thính, đeo vòng tay đen lên, nói: "Không được, qua giờ cơm nhà ăn sẽ không phát cơm nữa." Anh là thượng tướng, hoàn toàn không cần ăn ở nhà ăn nhưng Cố Cẩn vẫn là một tân binh, ở trong quân đội cái danh thiếu gia Cố gia cũng không có tác dụng gì.

Cố Cẩn nhảy xuống khỏi khoang điều khiển, tóc đen mềm mại bị mô hôi làm ướt nhẹp, dính trên làn da trắng nõn, khuôn mặt xinh đẹp bình thường không có biểu tình gì vì buổi huấn luyện buổi sáng mà hơi hồng nhuận, cậu liếc Lăng Đình một cái, quay đầu rời đi.

Lăng Đình: "??"

"Ánh mắt không có ý tốt a, " Đế Thính nói, "Hình như ngài đả kích đến Omega của ngài rồi."

Lăng Đình: "Ta còn muốn mời em ấy ăn cơm."

Đế Thính: "Ngài có cái suy nghĩ kì lạ gì vậy, thật là hề hước."

"......"

Lăng Đình bẻ vòng tay thành hai đoạn , mặt không biểu tình rời đi.

------------

Nhà ăn người ra người vào, Cố Cẩn vừa xuất hiện có không ít ánh mắt dừng trên người cậu.

Cậu làm như không nhìn thấy, đi đến khu vực lấy cơm, còn chưa đi được một nửa có người gọi tên cậu.

"Cố Cẩn!"

Một nữ Alpha hưng phấn chạy đến, giang tay ôm Cố Cẩn một chút.

"Đã lâu không gặp, vừa nhìn tôi đã biết ngay là cậu!"

Người đó là Anna, Alpha đã kết bạn cùng Cố Cẩn ở vòng loại, sau này sẽ trở thành người hỗ trợ giỏi nhất ---- sau vòng đấu loại, dưới sự giúp đỡ của Cố Cẩn cô đã tiếp tục theo học trường quân đội.

Cố Cẩn có chút ngoài ý muốn, nói: "Sao cô tiến vào quân đội sớm vậy?"

"À, trong một nhiệm vụ tôi có biểu hiện xuất sắc, được Lăng thượng tướng tiến cử vào quân đội." Anna nói, "Hôm qua tôi còn muốn đến gặp cậu, nhưng trong nhà có việc tôi phải về nhà một chuyến."

Cố Cẩn: "Là bệnh của mẹ cô sao?"

"Không phải, bệnh của mẹ tôi đỡ nhiều rồi. Đúng rồi, cậu tới đây, tôi chỉ cho cậu những món ngon ở trong nhà ăn."

Anna nói xong liền dẫn Cố Cẩn đến khu lấy cơm, nơi này có rất nhiều đồ ăn, được lấy không giới hạn, giống như tiệc buffe. Sau khi lấy đồ ăn, hai người cùng đi đến một bàn ăn cách đó không xa.

"A, xin lỗi!"

Đi được một nửa, bỗng nhiên Cố Cẩn bị đụng phải, Cố Cẩn cúi đầu, là người cậu nhìn thấy ở quân đội ngày hôm đó Lạc Lan.

Lạc Lan: "Xin lỗi, không cẩn thận đụng phải cậu."

Cố Cẩn nói câu "Không sao", sau đó nghe thấy Lạc Lan dùng một giọng điệu tùy ý hỏi: "Tại sao buổi sáng cậu không tới huấn luyện? Hình như tôi không thấy cậu."

Cố Cẩn: "Buổi sáng tôi tham gia đặc huấn cùng Lăng Đình."

Lạc Lan "Ồ" một tiếng thật dài, nói: "Dù sao cũng là người có tinh thần lực cấp S, đương nhiên không giống những người bình thường chúng tôi."

Thanh âm của Lạc Lan không lớn nhưng xung quanh có rất nhiều người nghe thấy, trong lúc nhất thời Cố Cẩn cảm giác có rất nhiều người đang nhìn mình.

Anna: "Không đúng, sao lời nói của cậu cứ kì quái thế nào ấy?"

Cô muốn vì Cố Cẩn ra mặt nhưng Cố Cẩn lại cho cô một ánh mắt ý bảo cô đừng nói gì, sau đó trực tiếp nói với Lạc Lan: "Cậu ghét tôi đúng không?"

Lạc Lan: "Không phải, tôi chỉ là quan tâm cậu, thuận miệng hỏi một câu thôi."

"Vậy đừng âm dương quái khí," Cố Cẩn bình tĩnh nói, "Có chuyện gì thì nói thẳng"

Sau đó cậu liền cùng Anna rời đi.

Lạc Lan: "...."

"Cậu đừng để ý cậu ta" Anna thấp giọng nói, "Thật ra tôi cũng không thích cậu ta, tuy rằng rất lợi hại nhưng luôn tự cho mình tài giỏi, thường xuyên khinh thường người khác."

Cố Cẩn gật gật đầu, hai người ngồi vào bàn ăn.

Một bàn ăn bốn người đã có một Alpha giữ chỗ, Anna giới thiệu với Cố Cẩn: "Johan, người điều khiển của tôi."

Cố Cẩn: "Chào anh."

"Chào cậu," Johan nhếch miệng cười, "Nói thật, đây là lần đầu tiên tôi nhìn một Omega nhần như vậy, có chút vui đấy."

Trong lúc nói chuyện có người đi đến chỗ Cố Cẩn, Cố Cẩn nghĩ là Lạc Lan, đang muốn mở miệng liền nghe được một thanh âm trầm thấp, là nói với Anna ngồi bên cạnh cậu: "Phiền cô nhường chỗ một chút."

Anna: "...."

Anna nhìn vẻ mặt lạnh lùng của vị thượng tướng trước mặt, yên lặng rời khỏi ghế ngồi sang phía đối diện cậu.

Cố Cẩn: "Anh đến đây làm gì."

Lăng Đình: "Ăn cơm."

Anh bưng khay cơm ngồi xuống bên cạnh Cố cẩn, thượng tướng đến nhà ăn hiển nhiên là một việc rất hiếm thấy, lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người xung quanh.

Cố Cẩn cảm thấy nếu ánh mắt có thể hóa thành thực thể, khả năng cậu đã bị chọc thủng thành tổ ong vò vẽ, cậu khó hiểu nhìn Lăng Đình : "Bên cạnh có bàn trống."

Lăng Đình mặt không biểu tình: "Anh sợ người lạ."

Cố Cẩn: "...." Lại đây mà nhìn một tên ăn nói điên khùng.

"Làm phiền để tôi bổ thêm một câu," Đế Thính nhỏ giọng nói, "Có em ở bên người, đồ ăn đều sẽ trở nên thật ngon miệng --- đây là theo top 10 lời âu yếm trên Tinh Võng."

Bạch Trạch lớn tiếng nói: "Đề cử, bọn họ thật ít khi nói lời âu yếm!"

Cố Cẩn: "...."

Lăng Đình: "..."

Hai cái cơ giáp này thật sự làm người ta mất mặt.

-------------







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy