Chương 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 24: Tâm cơ

Ăn cơm mà phải đối diện với Lăng thượng tướng thật sự là áp lực quá lớn, người điều khiển của Anna Johan rất nhanh tìm một cái cớ chuồn êm, chỉ còn Anna ngồi tại chỗ nhìn Cố Cẩn: "QAQ"

Cố Cẩn: ".... Cô thích ăn tôm sao?"

Cậu gắp một con tôm qua, Anna lập tức che khay của mình lại nói: "Không không không tôi không thích ăn tôm ---- có Lăng thượng tướng sẽ thích đấy!"

Lăng Đình nghe vậy nhìn về phái Cố Cẩn.

Cố Cẩn: "Ồ"

Sau đó cậu ăn luôn con tôm kia.

Lăng Đình: Trong dự kiến

Một người đứng cách đó không xa, hình như đang nhìn bàn Cố Cẩn, Cố Cẩn ngẩng đầu nhìn thấy người nọ: "Norton? Bàn tôi còn có chỗ trống."

Norton vốn dĩ đang định đi tới, lại thấy Lăng Đình ngồi bên cạnh Cố Cẩn, lập tức biết đây là cái hố, dừng bước nói: "Không cần, tôi ngồi bàn bên cạnh ----"

"Tôi biết cậu, cậu là người của hỗ trợ của Cố Cẩn!" Anna lớn tiếng nói, "Đã nghe qua đại danh, tôi vẫn luôn muốn làm quen với cậu!"

Sau đó cô đứng dậy, cường ngạnh đem Norton đến chỗ bên cạnh mình.

Norton: "???"

Anna cười hì hì, không cần một mình chịu áp lực từ Lăng thượng tướng nữa rồi.

Một lát sau, quang não của Lăng Đình có tin nhắn tới, anh nhìn thoáng qua, buông đũa xuống nói với Cố Cẩn: "Anh phải trở về rồi, chiều này Glen sẽ dạy em cách chiến đấu."

Cố Cẩn: "Được."

Lăng Đình tiện tay gắp tôm của mình sang cho Cố Cẩn sau đó rời đi.

Cố Cẩn: "..."

Lăng Đình đi rồi, không khí trên bàn cơm cũng nhẹ nhàng hơn không ít, Norton hỏi Cố Cẩn: "Ký túc xá của tôi là phòng 403 khu B, cậu ở đâu."

Cố Cẩn: "phòng 312 khu A hình như ở dãy bên cạnh ký túc xá của cậu."

"Thật trùng hợp, tôi cũng ở khu B, còn là ở trên Norton một tầng." Anna nói với Norton xong lại nhìn Cố Cẩn, "Nhưng mà khu A đều là phòng ký túc xá đơn, mấy ngày nay cậu để ý chút, nếu phát hiện Alpha không có ý tốt thì nói với tôi, tôi đi đánh bọn họ."

"Yên tâm, tôi sẽ không sao đâu." Cố Cẩn nói, "Hôm qua có mấy Alpha lảng vảng bên ngoài phòng nhưng bọn họ không dám có hành động gì,"

Anna cười hì hì: "Đương nhiên, dù sao cậu cũng có tinh thần lực cấp S, còn có Lăng thượng tướng --- được được, tôi hiểu rồi."

Cô nhận được ánh mắt của Cố Cẩn, lập tức im miệng, dùng tay ra dấu khóa miệng.

Norton hạ giọng nói: "Nhưng mà cậu vẫn cần cẩn thận một chút, trong quân đội còn có một Omega tên Lạc Lan, vừa rồi tôi nhận thấy ánh mắt cậu ta nhìn cậu cùng Lăng thượng tướng bên này không phải loại tốt đẹp gì."

"Cậu ta sao, ban đầu tiến vào quân đội với thân phận người hỗ trợ của Lăng thượng tướng, tuy rằng Lăng thượng tướng không chấp nhận nhưng cậu ta vẫn coi đây là một chuyện đáng tự hào, cảm thấy mình là Omega duy nhất trong quân đội, Lăng thượng tướng sớm hay muộn cũng sẽ thành đôi với cậu ta." Anna nói, "Trước khi Cố Cẩn vào quân đội còn tốt, cậu ta không có cách nào đụng đến cậu, hiện tại vào quân đội, chắc hẳn cậu ta cảm thấy cậu ta và Cố Cẩn giống như nhau cho nên mới dám động đến cậu."

Cố Cẩn: "Hình như cô rất ghét cậu ta."

Anna nhún vai: "Cậu không biết thôi, thường ngày cậu ta không coi ai ra gì, khắp nơi khinh thường người khác, trong quân đội có không ít người ghét cậu ta ------- đương nhiên dù sao cũng là Omega, vẫn có một số người theo đuổi. Tuy rằng cậu ta không thích ai trong đám người kia nhưng vẫn rất thích lại gần bọn họ. Cho nên cậu cần để ý một chút, nhỡ đầu đám người não tàn kia tìm cậu gây sự thì sao?"

Anna vừa dứt lời, cách đó không xa có một thanh âm đột ngột nói: "Gì mà tinh thần lực cấp S, tôi tjaays chính là dựa vào Alpha thượng vị thì có. Trên mặt làm bộ thanh cao lên chiến trường chắc bị dọa khóc mất thôi."

Anna: "Xem kìa, não tàn tới."

Cố Cẩn nghe thấy tiếng, người nói chuyện là một Alpha, ánh mắt khinh miệt, một bộ dáng tới gây sự.

Cố Cẩn quay đầu hỏi Anna: "Trong quân đội có thể đánh nhau không?"

"Tư đấu không được, khiêu chiến thì có thể." Anna nói, "Nhưng phải khiêu chiến ở đấu trường riêng, hơn nữa không được giết người."

Cố Cẩn gật gật đây, Alpha kia thấy cậu không trả lời, cười nhạo một tiếng: "Quả nhiên chỉ là quả hồng mềm, quân đội làm sao lại cho cậu ta vào đây ...."

Lời còn chưa dứt Cố Cẩn đi đến trước mặt hắn, nói: "Đi đấu trường, dám không?"

Alpha: "...."

Hắn không nghĩ tới Cố Cẩn dám khiêu chiến với mình, nói: "Có gì mà không dám! Nhưng ai chả biết mày có cơ giáp cấp 3A, cơ giáp của tao chỉ là cấp A, như vậy không công bằng!"

Cố Cẩn: "Tôi dùng cơ giáp cấp A, gọi người hỗ trợ của anh đến đây."

Thái độ không tránh né của cậu càng khơi dậy sự không phục của Alpha, hắn cười lạnh nói: "Có người a nhìn thì kiêu ngạo, đợi lát nữa không biết sẽ xin tao tha mạng như thế nào đâu."

Cố Cẩn nhàn nhạt nói: "Vậy lát nữa anh đừng khóc."

Cậu tuyên chiến với Alpha nọ hấp dẫn không ít sự chú ý của mọi người, người vây xem rất đông một phần là đến xem trò hề của Cố Cẩn. Tuy rằng bọn họ biết Cố Cẩn là quán quân cuộc thi cơ giáp ảo nhưng trong lòng vẫn khinh thường cậu. Một Omega hệ công kích trong mắt họ như là một dị loại, thật sự rất chướng mắt.

Nhưng mà Omega không bằng Alpha trong tất cả các phương diện, trận đấu này sẽ kết thúc rất nhanh, Omega kia rất nhanh sẽ bị đánh đến nỗi bò trên đất ......

Đám người vây xem hứng thú bừng bừng chờ xem trò hay.

----- Mười phút sau, Alpha bị đánh kêu trời khóc đất, hốt hoảng nhảy khỏi khoang điều khiển, chạy.

Đám người vây xem: "...."

"Lợi hại quá!" Anna dùng sức vỗ tay, "Alpha kia còn không có sức đánh trả, đây mà là Alpha sao, thật sỉ nhục!"

Đám người: "...."

Bọn họ xấu hổ tản đi, Cố Cẩn nhảy khỏi cơ giáp, đem trả cho Anna: "Cảm ơn cô cho tôi mượn cơ giáp,"

"Không cần không cần," Anna nói, "Tôi đã sớm khó chịu đám người này, ỷ vào việc mình là Alpha mà khinh thường người khác, có đôi khi tôi nghi ngờ bọn họ phế tới nổi chỉ có mỗi giới tính để đi khoe."

Norton: "Bạn cùng phòng của tôi vừa nói tên Alpha kia hình như là người theo đuổi Lạc Lan."

"Khẳng định là Lạc Lan nhờ hắn tới gây chuyện với cậu." Anna nói, "Nhưng mà hôm nay bọn họ đã thấy năng lực thật của cậu, sau này sẽ không dám đụng tới cậu nữa."

Chuyện Alpha kia bị Cố Cẩn đánh bại rất nhanh đã được truyền đi khắp quân đội, không lâu sau Cố Cẩn liền phát hiện thái đội của mọi người đối với mình đã thay đổi ------- trước đó đều là ánh mắt không có ý tốt gặp cậu đều tránh đi, bây giờ có không ít người chủ động chào hỏi với cậu, thái độ rất thân thiện.

Quân đội là một nơi đặc thù, gia thế cùng địa vị ở đây không được tôn trọng, chỉ có thực lực mới có thể chứng minh giá trị của bản thân. Cố Cẩn hiển nhiên đã chứng minh được giá trị của mình, cũng lấy trước sự tôn trọng của mọi người.

Buổi chiều, Cố Cẩn đi tìm trung tướng Glen học đối kháng. Cậu cũng không xa lạ vị trung tướng này, lúc Cố Hằng còn sống thường dẫn cậu đến quân đội, gặp qua vị trung tướng này vài lần.

""Nghe nói giữa trưa cậu khiêu chiến với một Alpha, còn đánh hắn nằm bò ra đất?"

Glen vừa thấy Cố Cẩn đến liền hỏi, Cố Cẩn còn tưởng hắn muốn trách tội mình, gật đầu thừa nhận liền thấy Glen cười to: "Làm rất tốt, không hổ là con trai của nguyên soái."

Cố Cẩn: "Cảm ơn ngài."

"Ta cũng từng gặp qua cậu khi còn nhỏ, lúc ấy còn là một nhóc con, đã lớn như vậy rồi a." Glen giơ tay đo đo, nói: "Trước đó nguyên soái hy vọng con trai có thể vào quân đội, nếu ông ấy có thể nhìn thấy cậu bây giờ nhất định sẽ rất vui."

Cố Cẩn trầm mặc, cậu rất ít khi nghe được chuyện của cha mình từ miệng người khác, Cố Hằng trong lời kể của Glen làm cậu cảm giác quen thuộc, có chút hoài niệm.

Glen: "Trước đó cha cậu hẳn đã dạy cậu đối kháng , tới đây, đánh cùng ta một lúc."

Thời đại tinh tế, trên chiến trường sớm đã không cần đối kháng, tinh thần lực đã đủ để nghiền áp tất cả, bởi vậy tuy quân đội vẫn huấn luyện đối kháng nhưng cũng chỉ là huấn luyện thêm, dù sao trên chiến trường cũng không có tác dụng quá lớn.

Nhiều năm trước Cố Cẩn cũng cùng cha mình học qua một chút kĩ xảo chiến đấu, nhưng chỉ đơn giản để phòng thân, ở trước mặt Glen căn bản không đáng nhắc đến, vì thế trong một chiêu cậu đã bị đánh ngã ----

Thậm chí còn chưa kịp phản ứng lại,

Cố Cẩn: "...."

Loại cảm giác này còn còn lớn hơn so với lúc huấn luyện cùng Lăng Đình, ít nhất thì cậu có tinh thần lực cấp S, miễn cưỡng có thể đánh với Lăng Đình một trận, nhưng đối kháng với trung tướng Glen cậu không có một chút cơ hội phản kháng.

"Thế nào?" Glen cười nói, "Tuy rằng người ta nói học đối kháng vô dụng, nhưng là một quân nhân, mấy cái kĩ xảo này có thể đảm bảo tính mạng ở thời khắc quan trọng -------- đương nhiên nếu ngại vất vả cậu cũng thể không học."

Cố Cẩn đứng lên, nói: "Không, tôi học."

"Mong được ngài chỉ giáo nhiều hơn."

......

Một ngày huấn luyện kết thúc, Cố Cẩn trở lại ký túc xá tắm rửa sự mệt mỏi cả ngày xóa sạch.

Cộc cộc cộc.

Bên ngoài có tiếng gõ cửa, Cố Cẩn khoác thêm áo ngoài, mở cửa ra.

Cậu vốn tưởng người tới là Anna hoặc Norton nhưng thật ngoài dự đoán ---- là Lạc Lan cùng một Alpha cậu không quen biết.

"A, ngại quá, tôi không biết cậu đang tắm rửa, quầy rầy rồi." Lạc Lan nhu hòa nói, "Tôi chỉ đến hỏi một chút, bây giờ cậu có rảnh không?"

Cố Cẩn không biết ý đồ của cậu ta, nói: "Có rảnh, sao vậy?"

Lạc  Lan nhìn Alpha bên cạnh mình, cười nói với Cố Cẩn: "Là thế này, anh ấy là người điều khiển của tôi, chúng tôi muốn nhờ cậu huấn luyện với chúng tôi một chút, dù sao không phải ai cũng có cơ hội được chiến đấu với người có tinh thần lực cấp S."

Cố Cẩn nghe vậy nói thẳng: "Xin lỗi, tôi không đồng ý."

Lạc Lan đại khái đã sớm đoán được cậu sẽ từ chối, nói: "Vì sao, chỉ cần một chút thời gian thôi, chúng tôi ----"

Cố Cẩn: "Hai người mạnh quá, tôi sợ."

Lạc Lan: "...." Thời điểm cậu ấn Alpha kia lên đất mà đánh sao không nói như vậy đi.

"Được rồi, Lạc Lan, người ta đã không muốn rồi thì bỏ đi."

Đúng lúc này, người điều khiển của Lạc Lan mở miệng, không đợi Lạc Lan trả lời liền trực tiếp kéo Lạc Lan rời đi.

"Anh làm gì vậy!"

------ Bên ngoài ký túc xá, Lạc Lan hất tay người điều khiển ra, chau mày.

Người điều khiển của Lạc Lan nói: "Cậu nhìn xem, cậu ta căn bản không bị mắc lừa, chúng ta ở đó lãng phí thời gian làm gì nữa."

Lạc Lan lạnh mặt: "Không cần anh nhắc tôi."

"Tôi khuyên cậu nên từ bỏ đi, cậu ta không phải người chúng ta có thể động đến." Người điều khiển nói, "Kể cả cậu thành công hãm hại cậu ta thì sao, chẳng lẽ cậu ta sẽ bị khai trừ khỏi quân đội? Đến lúc đó người chịu thiệt vẫn là cậu."

Lạc Lan: "Tôi vốn dĩ không muốn khiến cậu ta bị khai trừ!"

Người điều khiển "Ồ" một tiếng, nói: "Tôi biết, cậu là muốn khiến cho Lăng thượng tướng chán ghét cậu ta, sau đó thượng vị đúng không? Nhưng Lăng thượng tướng sẽ không bởi vì cậu mà chán ghét cậu ta, suy nghĩ của cậu căn bản rất quái lạ."

Lạc Lan: "....."

Lạc Lan tức giận quay đầu rời đi, trực tiếp ném những lời người điều khiển vừa nói ra sau.

Người điều khiển không đuổi kịp, một mình Lạc Lan đi được một hồi, sờ sờ thiết bị ức chế trên cổ mình, trong mắt dần có chút biến hóa.

Không sao, dù gì thì mấy ngày sau tất cả đều sẽ thay đổi ---- mình sẽ trở thành Omega của Lăng Đình, được Lăng Đình đánh dấu, vĩnh viễn có được Lăng Đình.

Cho đến lúc đó, ngay cả con trai cả của Cố gia cũng đừng mơ có thể đạp lên đầu mình.

-----------------------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy