Chương 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 25: Cậu ta bị đánh dấu?

Sau một tháng huấn luyện, Cố Cẩn có tiến bộ rõ ràng, lúc đầu hoàn toàn bị Lăng Đình áp chế dần dần cậu cũng có thể đánh trả, Glen cũng không thể giống như lúc đầu dễ dàng đánh bại cậu ngược lại cần phí chút công phu.

"Cậu ấy xác thật rất có thiên phú." Glen cảm thán với Lăng Đình, "Năm đó nguyên soái huấn luyện cậu ấy cũng vậy, tiến bộ thần tốc, quân đội lần này quả thật là tìm được một hạt giống tốt."

Lăng Đình: "Hình như quầy rượu của anh có rất nhiều thứ có giá trị. "

Glen: "..."

Trước đây đánh cược cùng Lăng Đình, đánh cược xem ai sẽ giành được quán quân của cuộc thi, Lăng Đình đặt hai bình Tuyết Lan Tửu, lúc ấy Glen còn vô cùng tự tình, đem cả quầy rượu đi cược .... Kết quả đã có, Lăng Đình không nể tình chút nào, dọn hết quầy rượu của Glen.

Glen càng nghĩ càng đau lòng, vì thế buổi chiều Cố Cẩn phát hiện Glen phá lệ ra tay tàn nhẫn -- giống như cậu thiếu nợ mấy ngày vạn vậy.

Cố Cẩn: ?

Glen: "Đây là vì tốt cho cậu, trên chiến trường kẻ địch cũng sẽ không nương tay với cậu."

Cố Cẩn: "........ Phải không?"

Nhưng cậu vẫn cảm thấy có chút không thích hợp, giống như mình bị hố vậy.

Huấn luyện kết thúc, Cố Cẩn cử động thân thể nhức mỏi, nói với Glen: "Cảm ơn ngài."

Glen: "Đi ăn cơm đi, đi đường cẩn thận."

Dường như chỉ là một câu quan tâm đơn giản, Cố Cẩn lại dừng bước, nhìn Glen một cái.

Glen cười tủm tỉm không nói gì.

Vì vậy nên Cố Cẩn càng thấy không thích hợp.

Huấn luyện cả buổi trời, cả người cậu toàn mồ hồ, vốn dĩ định trở về tắm rửa một lượt, không ngờ nửa đường cậu nhìn thấy Lạc Lan.

Một tháng gần đây cậu không thường nhìn thấy Lạc Lan, rốt cuộc không bị đối phương gây phiền phức nữa. Lạc Lan hình như cũng không ngờ sẽ gặp cậu ở đây, quay đầu rời đi, dưới chân bỗng lảo đảo một chút, ngã trên mặt đất.

Cố Cẩn: "...."

Ăn vạ à?

Lạc Lan cắn răng, không ngờ sẽ bị mất mặt trước mặt Cố Cẩn, vội vàng đứng dậy chạy đi.

Cố Cẩn không hiểu, tiếp tục đi về ký túc xá. Đột nhiên trên trời có ánh lửa rơi xuống, cậu nghe được tiếng vang lớn, cùng với tiếng còi báo động bén nhọn của quân đội.

"Có người xâm nhập!"

"Ngăn bọn họ lại!"

Tiếng bước chân hỗn độn bốn phía, tất cả mọi người đều chạy đi tham chiến. Cố Cẩn ngẩng đầu nhìn thấy rất nhiều cơ giáp trên bầu trời của quân đội, sắc mặt hơi đổi.

Vì sao quân đội cũng bị tập kích?

Vòng tay trắng bạc hóa thành cơ giáp, Cố Cẩn ngồi trong khoang điều khiển. Những kẻ xâm lược bắt đầu bắn phá, Bạch Trạch mở khiên phòng ngự, vọt lên phía trước.

Cố Cẩn: "Đã liên hệ Lăng Đình và trung tướng Glen chưa?"

Bạch Trạch: "Đã gửi tin nhắn ... Xin lỗi, không trả lời."

Cố Cẩn khẽ nhíu mày, nhìn những chiếc cơ giáp đang vây quanh mình. Bạch Trạch chém trường kiếm xuống, một chiếc cơ giáp lập tức rơi đầu ---- những chiếc cơ giáp này mạnh nhất chỉ có cấp A, trước mặt Bạch Trạch căn bản không phải đối thủ.

"Quân đội không có khả năng dễ bị tập kích như vậy." Cố Cẩn nói, "Trừ khi -----"

Bạch Trạch: "Có nội gián!"

"Không." Cố Cẩn lạnh lùng nói, "Bọn họ đang muốn thử chúng ta."

"..." Bạch Trạch khô khan nói, "A"

Quân đội bị kẻ địch tập kích, những người khác cũng lục tục phản ứng lại triệu hồi cơ giáp tham chiến, nhưng cũng có một số người không tìm được người điều khiển và người hỗ trợ của mình, không thể triệu hồi cơ giáp.

Cứ như thế, người chưa thể triệu hồi cơ giáp liền trốn vào tòa nhà, mặt đất và bầu trời chỉ có cơ giáp giao chiến, Bạch Trạch dẫn đầu, dốc hết sức càn quét, rất nhanh "người xâm lược" đã bị đánh bại.

Đánh hạ chiếc cơ giáp cấp A cuối cùng, Cố Cẩn nhìn quanh bốn phía, còn lại không nhiều cơ giáp phe địch lắm, không cần cậu ra tay nữa.

Bạch Trạch nhắc nhở: "Kiểm tra phát hiện có một Omega trên mặt đất."

Cố Cẩn cúi đầu, quả nhiên trên đất trống đang có một người tay không tấc sắt đứng yên, không phải ai khác, chính là Lạc Lan.

Lạc Lan ở trong một đống cơ giáp phá lệ thu hút sự chú ý, bởi vậy rất nhanh đã bị chú ý đến. Một chiếc cơ giáp phe địch lập tức bắn đạn pháo về phía Lạc Lan, Lạc Lan sửng sốt, giây tiếp theo đạn pháo bị một trường kiếm bổ nát, tạo ra một vụ nổ chói mắt trên không trung.

Những tia lửa nhỏ bắn đến trên người Lạc Lan, Lạc Lan hoảng sợ thiếu chút nữa té ngã trên đất.

Cơ giáp trắng bạc hạ xuống, từ trên cao nhìn xuống Lạc lan, thanh âm trong trẻo mà lạnh lùng vang lên từ bên trong:"Đầu óc cậu bị hỏng rồi à?"

Lạc Lan: "..."

Tích ---

Cói báo động lại vang lên lần nữa, lần này lại không có nguy hiểm, bởi vì những cơ giáp đối địch đều dừng động tác.

"Diễn tập kết thúc!" Loa của quân đội ở trên không trung vang lên, Cố Cẩn nhận ra đó là giọng nói của thiếu ta thường xuyên huấn luyện bọn họ Cố Luân Tư, "Tất cả tập hợp tại sân huấn luyện."

.........

Năm phút sau, mọi người đứng ở trong sân huấn luyện, thiếu tá Cố Luân Tư trầm mặt, nói: "Lần nay diễn tập đột ngột, rất nhiều người có biểu hiện đáng thất vọng!"

"Tôi biết ngay là diễn tập ..." Anna bên cạnh Cố Cẩn lẩm bẩm nói, "Cứ cách một thời gian lại làm cái trò này, tôi đã sớm quen rồi."

"Lạc Lan!" Cô vừa dứt lời, Cố Luân Tư liền chỉ đích danh Lạc Lan, "Cậu không tìm thấy người điều khiển của mình thì tại sao không trốn đi, chạy ra làm bia ngắm à?"

Lạc Lan: "...."

Bị chỉ đích danh trước mặt nhiều người quả thật không thích chút nào, Lạc Lan nghẹn một hồi, nhỏ giọng nói: "Tôi chỉ là muốn ra ngoài xem có người điều khiển của mình ở đó không ...."

Cố Luân Tư: "Nếu như là ở trên chiến trường thì sao? Một người hỗ trợ cấp 2A, chạy ra tặng cho kẻ địch một mạng ?!"

Lạc Lan cúi đầu, không nói gì.

Cố Luân Tư: "Trả lời câu hỏi của tôi, không được có nửa điểm dối trá!"

"Thật xin lỗi, tôi sai rồi." Lạc Lan nói, "Nếu tôi có thể một mình điều khiển cơ giáp thì tốt, nói như vậy tôi có thể trực tiếp xông lên tham chiến."

Lời này hiển nhiên là ám chỉ đến Cố Cẩn, Cố Cẩn hơi nhướng mày, Cố Luân Tư cười lạnh một tiếng: "Đáng tiếc cậu không phải, nếu không thể tự mình điều khiển cơ giáp, vậy cậu phải tùy thời mà liên hệ với người điều khiển của mình. Nếu không liên hệ được thì trước tiên phải đảm bảo sự an toàn của mình, cứ như vậy mà mù quáng lao ra sao, không khác gì một thằng ngu!"

"Không đúng a, sao cậu ta dám chống đối Cố Luân Tư." Anna kinh ngạc nói, "Ai không biết tính khí Cố Luân Tư đặc biệt kém, không thể chọc tới. Cho dù cậu ta chán ghét cậu cũng không nên tự mình tìm đường chết như vậy."

Cố Cẩn nhìn Lạc Lan, thấp giọng trả lời: "Cậu ta có gì đó không bình thường."

Hình như là bị cậu đoán đúng rồi, Lạc Lan bỗng che lại cổ của mình, nói: "Thiếu tá, tôi khó chịu quá."

Cố Luân Tư: "Cậu giả vờ cái gì, tôi thấy cậu còn rất khỏe mạnh đấy thôi!"

Vừa nói xong chữ cuối, Lạc Lan liền mềm nhũn ---- ngất đi.

Cố Luân Tư: "???"

Cố Luân Tư ngạc nhiên nhìn Lạc Lan, không ngờ cậu ta nói ngất liền ngất. Nhưng Cố Luân Tư phản ứng lại rất nhanh, bế Lạc Lan lên, nói với những người khác "Giải tán", sau đó liền vội vàng đưa Lạc Lan đến phòng y tế.

Đám người rời đi, Anna nhìn chỗ Lạc Lan vừa ngất đi, có chút không phản ứng kịp: "Cậu ta bị sao vậy?"

Cố Cẩn im lặng vài giây, nói: "Nếu tôi đoán không sai, hình như cậu ta đến kỳ phát tình."

Anna: "??"

Biểu tình của cô so với Cố Luân Tư còn hoảng sợ hơn, nói: "Không phải cậu ta còn đang đeo thiết bị ức chế sao? Sao kỳ phát tình còn tới ?!"

"Thiết bị ức chế chỉ có thế áp chế kỳ động dục nhưng nếu đến kỳ thật vẫn sẽ có chút khó chịu." Cố Cẩn nhàn nhạt nói, "Nhưng phản ứng của cậu ta quá lớn, không bình thường lắm."

Nói chung, Omega đeo thiết bị ức chế tới kỳ sẽ không khó chịu lâu, càng sẽ không bị ngất đi --- nhưng không phải là không có, Anna hiển nhiên cũng biết, nói: "Chắc là do thân thể của cậu ta quá yếu, rõ ràng đều đã vào quân đội, thật kỳ lạ."

Lạc Lan ngất đi căn bản không đáng để bọn họ để ý, mà ở trong phòng y tế, Lạc Lan đã tỉnh lại. Hắn đi về ký túc xá của mình, khóa trái cửa phòng, mở quang não của mình.

Quang não hiện ra mấy chục tin nhắn, đều đến từ nhà hắn. Nội dung đều giống nhau --- muốn hắn lấy một Alpha.

Lạc Lan nhìn tin nhắn kia, chậm rãi nắm chặt tay. Nhà hắn chọn một Alpha giàu có ở tinh cầu khác, tuy có tiền nhưng Alpha đó đã lớn tuổi, nghe nói còn có mấy tình nhân bên người. Nguyên nhân nhà hắn chấp nhận mối hôn sự này là do sính lễ giá trên trời.

Lạc Lan tắt quang não, mở khóa tủ đầu giường, lấy ra một lọ thuốc, tiêm thuốc bên trong vào thân thể mình.

Sau khi tiêm loại thuốc đó vào, sắc mặt hắn bắt đầu thay đổi, hô hấp khó khăn, vuốt ve cổ mình.

Tuyến thể của Omega bị thiết bị ức chế che lại, Lạc Lan bất mãn sờ vài cái, vô dụng, nhưng hắn biết không lâu sau thiết bị ức chế sẽ không còn nữa, thậm chí không cần đến phẫu thuật.

Hắn sẽ không thuận theo ý muốn của người khác, Alpha mà hắn muốn, hắn sự tự mình giành được.

..........

Lăng Đình lạnh mặt nhìn chằm chằm bản đồ trước mặt, ngón tay khẽ gập, gõ từng nhịp lên mặt bàn.

Nửa giờ trước, biên cảnh gửi tin báo khẩn về, phát hiện tung tích của tinh tặc ở một hành tinh cách đó mấy năm ánh sáng, tinh tặc bị anh đánh tan mấy năm trước hình như đang muốn ngóc đầu nổi dậy lần nữa.

Nếu là trước kia, Lăng Đình sẽ không lo lắng như thế này. Anh vốn là thượng tướng của liên bang, có trách nhiệm bảo vệ liên bang. Nhưng lần này không như vậy, nếu liên minh khai chiến cùng tinh tặc, Cố Cẩn dĩ nhiên phải lên chiến trường, trước đó tinh tặc đã tập kích liên bang mấy lần, Cố Cẩn hiển nhiên là mục tiêu của tinh tặc ... Giống như kiếp trước.

Không biết lần này có phải kế hoạch của "Kiêu" không, mục tiêu là Omega của anh?

Sắc mặt Lăng Đình càng trở nên lạnh lùng, đúng lúc này có người gõ cửa, phó quan nhìn sắc mặt Lăng Đình, cẩn thận nói: "Thượng tướng, có một hạ sĩ muốn gặp ngài, cậu ta tên Lạc Lan, nói là chuyển lời cho Cố tiên sinh."

Lăng Đình : "Không gặp."

Phó quan: "Ngài có cần hỏi Cố tiên sinh muốn nói gì không?"

Lăng Đình lạnh lùng nói: "Em ấy muốn nói gì sẽ trực tiếp đến tôi, cần gì phải chuyển lời qua người khác."

"Em ấy" hiển nhiên là nói Cố Cẩn, phó quan đã hiểu, đi ra ngoài từ chối Lạc Lan.

"Xin lỗi, thượng tướng không rảnh, cậu về đi,"

"...."

Lạc Lan im lặng vài giây, nói câu "Đã biết" sau đó quay đầu lại ---

Ngay khi phó quan tưởng hắn sẽ rời khỏi đây, hắn bỗng nhiên lấy một ống tiêm ra, tiêm vào tay mình!

"Cậu làm gì đó!"

Phó quan thay đổi sắc mặt, sau đó ngửi thấy một mùi hương, mùi hương kia mạnh mẽ tản ra ---------

Tin tức tố!

Alpha đều rất khó chống lại được tin tức tố trong kỳ phát tình của Omega, phó quan thiếu chút nữa ngã xuống, cùng lúc đó Lạc Lan đi về căn phòng phía sau phó quan.

------ Lăng Đình ở trong đó, chỉ cách một cánh cửa.

.........

Cố Cẩn bị tiếng đập cửa dồn dập đánh thức.

"Cố Cẩn!"

Sáng sớm, Anna xông vào ký túc xá của cậu, nổi giận đùng đúng nói, "Cậu biết chuyện Lạc Lan bị đánh dấu chưa!"

Cố Cẩn nhìn thời gian, 6 giờ sáng, chiều hôm qua Glen huấn luyện đặc biệt tàn nhẫn làm hôm nay cậu dậy muộn hơn bình thường, nhưng Lăng Đình cũng không đến gọi cậu.

"Vừa biết," Cố Cẩn nói, "Sao vậy, liên quan gì tôi?"

Anna vội nói to: "Đương nhiên là liên quan đến cậu!"

"Tôi nghe nói Lạc Lan đã được người trong nhà đưa về, nhưng Alpha đánh dấu cậu ta .... hình như là Lăng thượng tướng!"

------------------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy