Chương 33: Hội đấu giá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Màn đêm buông xuống, trong phòng tắm truyền đến tiếng nước, Lăng Đình ngồi trong phòng khách, ánh sáng từ quang não nhẹ nhàng phảng phất trên gương mặt, phác họa ngũ quan thâm thúy.

Anh đang liên hệ cùng quân bộ, gõ xuống chữ cuối cùng, tin nhắn được gửi đi, cùng lúc đó, tiếng nước trong phòng tắm dừng lại.

Cố Cẩn từ trong phòng tắm bước ra, tóc đen mềm mại còn đọng lại vài giọt nước trong suốt, giọt nước rơi xuống làm ướt áo, lộ ra xương quai xanh tinh xảo cùng da thịt trắng nõn -- cậu đến bên cạnh Lăng Đình, hơi nước cùng nhiệt độ mát mẻ bay tới, còn có một mùi hương của sữa tắm.

Lăng Đình: "....."

Cổ Cẩn tựa hồ không hề ý thức được một Omega vừa tắm xong đối với Alpha có bao nhiêu dụ hoặc, cư nhiên còn tùy tùy tiện tiện đi lại đây, thậm chí quần áo còn chưa mặc hẳn hoi.

Vài giây sau, Cố Cẩn lại lần nữa đi qua phòng khách, cậu rót cho mình một cốc nước, khi uống nước cần cổ nhỏ dài hơi ngẩng lên, lộ ra vòng cung xinh đẹp.

Lăng Đình nhịn không nổi, đứng lên, đi qua phủ thêm cho Cố Cẩn một chiếc áo ngoài.

Cố Cẩn: "?"

Lăng Đình mặt không biểu cảm: "Cẩn thận đừng để bị cảm."

Cố Cẩn "Ồ" một tiếng, uống nước xong liền về phòng mình. Đi được một nửa cậu bỗng nhiên phản ứng lại, quay đầu nhìn Lăng Đình.

Lăng Đình vẫn như cũ không có biểu cảm gì, nhìn qua quả thật rất bình tĩnh.

Cố Cẩn khẽ nhếch môi: "Tâm tư đen tối."

Sau đó đóng cửa phòng lại.

..........

Sáng sớm hôm sau, Cố Cẩn tỉnh lại trên chiếc giường lớn mềm mại, hắc báo đến gần mép giường, đầu dựa vào cậu nhẹ nhàng cọ vài cái, "Ngao" một tiếng.

Cố Cẩn chậm rì rì ngồi dậy, xoa lớp lông mềm mại của Noah.

Trong phòng tuy có camera theo dõi nhưng sớm đã bị ảo cảnh của Noah bao trùm, cho dù là người giám sát bọn họ cũng không phát hiện được dị thường.

Noah thấy Cố Cẩn xuống giường, lại biến thành mèo đen nằm trong lòng cậu. Bọn họ ra khỏi phòng, Lăng Đình đã chờ ở phòng khách.

"Xuống dưới ăn cơm?"

Cố Cẩn nói một tiếng "Được", sau đó nói "Có lẽ sẽ gặp lại Lục Lâm lần nữa."

Lăng Đình gật đầu, ra khỏi cửa bỗng nhiên giơ tay lên, năm ngón tay sờ vào tóc Cố Cẩn, bàn tay vuốt ve tai cậu một chút --- trước khi Cố Cẩn kịp phản ứng lại liền thu tay về.

"Tóc em bị rối."

Cố Cẩn: "..."

Bên tai còn vương chút hơi ấm, Cố Cẩn nhìn chằm chằm sườn mặt Lăng Đình vài giây, cảm giác người này nhất định là cố ý.

Còn không phải là vì trả thù câu nói tối hôm qua của cậu sao?

Cố Cẩn mặt không biểu tình ôm mèo đen rời đi.

Nhà ăn lầu 3, một Omega đeo mặt nạ ngồi trong góc, ngồi ăn một mình, không ai dám đến gần.

"Buổi sáng tốt lành."

Có người nhẹ giọng chào hỏi, Lục Lâm nghiêng đầu nhìn, là Omega tối hôm qua vừa làm quen, trong lòng còn ôm một con mèo đen.

Lục Lâm: "Buổi sáng tốt lành."

Tối hôm qua hình như Lục Lâm ngủ không ngon, thần sắc có chút uể oái. Cố Cẩn chào hỏi xong liền rời đi, bị Lục Lâm gọi lại: "Ngươi đến đây để nói với ta một câu vô nghĩa như vậy thôi sao?"

Cố Cẩn sửng sốt, nói: "Thật xin lỗi, tôi chỉ muốn chào hỏi một chút."

"Không cần chào hỏi," Lục Lâm nhàn nhạt nói, "Ăn sáng cùng ta đi."

Ý Lục Lâm là Cố Cẩn ngồi xuống, cậu do dự một chút, ngồi đối diện Lục Lâm.

"Tôi cho rằng cậu sẽ cùng Y Tác Tư đại nhân ăn sáng."

Lục Lâm nghẹn họng một lúc, nói: "Ngươi biết thân phận của ta?"

"Berg nói với tôi," Cố Cẩn nói, "Anh ấy nói Y Tác Tư đại nhân rất thích cậu, thật tốt."

Lục Lâm cười lạnh một tiếng, nói: "Tên Berg kia là Alpha vẫn luôn đi theo ngươi sao, ngươi thích hắn?"

"Anh ấy ... anh ấy chỉ là cấp dưới đắc lực của cha tôi." Khuôn mặt Cố Cẩn ửng đỏ, nhìn trộm Lăng Đình cách đó không xa, "Sau khi cha tôi qua đời anh ấy vẫn luôn giúp đỡ tôi, bọn tôi không phải quan hệ như thế."

"Nhìn thôi cũng biết," Lục Lâm nói: "Hắn ta rõ ràng muốn lợi dụng ngươi cướp đi thế lực của cha ngươi."

Cố Cẩn nghe vậy liền nóng nảy: "Sao cậu có thể nói như vậy!"

Lục Lâm: "Vì sao không được, dù sao cũng là sự thật. Chúng ta là Omega vô dụng như vậy đấy, chỉ có thể dựa vào Alpha mà sống --- ngươi có biết 'Cố Cẩn' không?"

Cố Cẩn: ".... Nghe Berg nói qua."

Lục Lâm: "Nghe nói hắn là người có tinh thần lực cấp S thứ hai ở liên bang, trong trận chiến trước đó còn đánh lui thủ lĩnh của tinh tặc. Nhưng ta rất ghét hắn, bởi vì hắn là Omega."

Cố Cẩn: "Nhưng chúng ta cũng là Omega."

Lục Lâm nhìn thẳng vào mắt cậu, lạnh lùng nói: "Cho nên ta mới ghét hắn, đều là Omega, dựa vào cái gì hắn có thể lên chiến trường làm anh hùng, ta lại phải ở cái địa phương vĩnh viễn không thấy ánh mặt trời này?"

Cố Cẩn: Vậy thì thật xin lỗi.

"Tôi cho rằng cậu sẽ thích ở đây, tôi còn chưa gặp qua nơi nào xa hoa giống như vậy đâu, tựa như một tòa lâu đài hoàng kim."

Lục Lâm: "Đó là do ngươi chưa trải việc đời."

Cố Cẩn lập tức không nói nữa.

Lục Lâm nở nụ cười: "Ngươi chỉ có thể dựa vào Berg, cho nên không dám đắc tội ta, thật là một người đáng thương."

"Tôi ăn no rồi," Cố Cẩn nói, "Tôi phải đi, tạm biệt."

Cậu ôm Noah rời đi, Lục Lâm lại nói: "Chờ chút, bồi ta dạo phố đi."

Cố Cẩn không nói gì, Lục Lâm lặp lại một lần nữa, cậu mới rầu rĩ trả lời: "Tôi đi hỏi Berg."

------ Lăng Đình trả lời "Có thể."

"Đợi lát nữa anh sẽ âm thầm điều tra lâu đài." Lăng Đình nói, "Nếu có chuyện ngoài ý muốn, anh sẽ lập tức liên lạc với em."

Cố Cẩn nghe xong nhíu mày, nói: "Tôi để Noah ở lại giúp anh."

Lăng Đình: "Không cần, yên tâm, anh sẽ không bị phát hiện."

Cứ như vậy hai người tách ra hành động, Lăng Đình ở lại lâu đài, Cố Cẩn bồi Lục Lâm đi dạo phố.

Đường phố hôm nay không khác gì so với hôm qua, nhưng Lục Lâm đưa Cố Cẩn đến một nơi mới mẻ. Bọn họ vào một khách sạn, sau khi Lục Lâm đưa ra tấm thẻ đen, người phục vụ lập tức dẫn bọn họ đến thang máy đi đến hội trường buổi đấu giá ngầm.

Cố Cẩn biết mỗi ngày trong thành phố ngầm có vô số buổi đấu giá, chỉ là không ngờ Lục Lâm sẽ dẫn cậu đến đây.

"Chúng ta đến đây làm gì?"

Lục Lâm sờ sờ Noah trong lòng Cố Cẩn, nói: "Mua con vật nhỏ."

Buổi đấu giá rất nhanh đã bắt đầu, khách khứa bị bao trùm bởi một mảng tối đen, chỉ có một chùm ánh sáng trên đài, hàng đấu giá được đưa lên trên đài, ban đầu chỉ là một ít hàng hóa bình thường, sau đó đến thuốc tinh thần lực rồi đến các loại vũ khí, thậm chí còn có biến dị thú bị bán đấu giá.

Con biến dị thú đầu tiên xuất hiện, Noah phát ra tiếng gầm nhẹ, Cố Cẩn không đổi sắc mặt vuốt ve nói, nói: "Ngoan."

Cậu đoán không sai, thành phố ngầm quả nhiên có quan hệ với tinh tặc.

Lục Lâm vẫn luôn không có hứng thú, cũng chưa giơ bảng lên bao giờ, mãi cho đến khi một chiếc lồng sắt bị đưa lên trên đài, xốc vải đỏ lên, bên trong là một động vật nhỏ tròn vo.

"Hamster ở địa cầu cổ, hiện tại toàn tinh tế không quá một trăm con, nó là một con thú rất có sức sống, vô cùng khỏe mạnh, còn vô cùng thân thiện --- giá khởi điểm hai mươi vạn tinh tệ."

Lục Lâm: "Đáng yêu không?"

Cố Cẩn: "Rất đáng yêu."

Thuở nhỏ cậu cũng nuôi một con hamster, là quà sinh nhật của An Y, khi đó An Y vẫn là người mẹ sẽ dịu dàng cười với cậu, đáng tiếc sau này cả hamster và mẹ đều không thấy được nữa.

Lục Lâm giơ bảng đấu giá lên, nói: "100 vạn."

Một lần giơ bảng liền tăng giá lên 5 lần, tuy có một số thương nhân sẽ đem vật nhỏ bán cho kẻ có tiền nhưng 100 vạn hiển nhiên là quá cao, trong lúc nhất thời không có ai cạnh tranh nữa, Lục Lâm cũng thuận lợi mua được con hamster này.

"Đi thôi."

Sau khi rời khỏi hội đấu giá, Lục Lâm xách cái lồng sắt nhỏ tinh xảo, mở cửa lồng vàng ra, lấy con hamster bên trong.

Hamster trong lòng bàn tay Lục Lâm có lông xù xù, Lục Lâm đưa nó đến trước mặt Noah: "Thích không?"

Noah: "Meo"

Nó không có hứng thú, lười biếng vẫy đuôi.

Lục Lâm: "Không thích? Không phải mèo thích ăn chuột sao?"

Cố Cẩn lúc này mới biết Lục Lâm mua không phải để làm đồ chơi cho Noah, mà là đồ ăn.

Cậu nói: "Noah không ăn vật sống, hamster cũng không."

Nói đến dù sao Noah cũng là biến dị thú có trí lực, bị Cố Cẩn dạy dỗ sẽ không ăn cái loại vật sống như vậy.

Lục Lâm "Ồ" một tiếng: "Thật sự không ăn?"

Cố Cẩn nhìn Noah, Noah lắc đầu.

Lục Lâm "Chậc" một tiếng: "Vậy quên đi, ném bỏ."

Lục Lâm tiện tay ném hamster đi.

"Chít!!"

Hamster tròn vo bị ném giữa không trung, Cố Cẩn phản ứng rất nhanh trước khi nó rơi xuống đã kịp đỡ lấy nó.

Hamster: "Chít chít chít!"

Nó sợ tới mức ôm lấy tay Cố Cẩn, lông của nó không ngừng run rẩy.

Cố Cẩn: "Việc gì phải vật, dù sao cũng là một sinh mệnh nhỏ."

"Nó là ta mua, mạng của nó là của ta." Lục Lâm không để ý nói, "Dù sao cũng không đáng giá bao nhiêu, ngươi thích thì tặng cho ngươi cũng được."

Cố Cẩn cũng không muốn, chuẩn bị từ chối lại nghe Lục Lâm nói: "Nếu ngươi không thích ta đem nó vứt vào thùng rác."

"...."

Cố Cẩn đặt hamster lên đỉnh đầu Noah: "Ở chung vui vẻ."

Hamster lăn từ đỉnh đầu Noah xuống, Noah cùng nó mắt to trừng mắt nhỏ.

Lục Lâm: "Không phải nó rất thích sao."

Noah: "..."

"Trở về thôi," Lục Lâm nhàm chán ngáp một cái, "Ta muốn đi ngủ bù."

Cố Cẩn: "Ngươi ngủ không đủ giấc sao?"

Lục Lâm: "Ta chán ghét nơi này, đương nhiên ngủ không ngon, chờ đến ngài mai thì càng không cần ngủ."

"Ngày mai là tiệc sinh nhật của Y Tác Tư đại nhân," Biểu tình của Cố Cẩn có chút chờ mong, "Khẳng định sẽ vô cùng náo nhiệt."

Lục Lâm cười nhạt một tiếng: "Mỗi năm đều như thế ... nhưng mà từ ngày mai có lẽ ta cũng sẽ không còn ở đây nữa."

"Vì sao?" Cố Cẩn nói, "Cậu muốn ra ngoài sao?"

Lục Lâm không trả lời, chỉ bình tĩnh nói: "Đi thôi"

-----

Thời điểm Cố Cẩn trở về phòng, Lăng Đình vẫn chưa về.

Noah biến thành hắc báo giẫm lên thảm, cúi đầu, khảy khảy con hamster nhỏ.

Không biết con hamster này trước đó được nuôi như thế nào, không sợ trời không sợ đất còn dám "chít chít chít" với Noah.

Hội đấu giá còn tặng một ít đồ ăn cho hamster, Cố Cẩn cho nó ăn một chút hạt dưa, nó liền ôm hạt dưa gặm.

Một tiếng sau, Lăng Đình lặng yên không tiến động mở cửa.

Cố Cẩn nhìn từ trên xuống dưới anh một hồi, nói: "Có bị thương không?"

Lăng Đình: "Không có."

Cố Cẩn kéo quần áo anh lên kiểm tra một chút.

Trong mắt Lăng Đình có ý cười, giang hai tay cho cậu kiểm tra: "Thật sự không bị thương."

Cố Cẩn "A" một tiếng, nói: "Có bị phát hiện không?"

"Tạm thời chưa," Lăng Đình nói, "Yên tâm, ngay cả khi bọn họ phát hiện có người lẻn vào cũng sẽ không tra ra được chúng ta."

Cố Cẩn gật gật đầu, Lăng Đình nói: "Tòa lâu đài này còn có một không gian ngầm, bên trong đang tiến hành thí nghiệm, hình như còn liên thông toàn bộ thành phố ngầm. Tạm thời anh không tiến vào được, chỉ có tra được đến đó."

Tuy chỉ ngắn ngủi vài câu nhưng lại là một tin tức khiến người ta kinh ngạc, Cố Cẩn hơi nhướng mày "Hội đấu giá ở đây còn đấu giá biến dị thú, Y Tác Tư cùng Kiêu thật sự có liên hệ sâu với nhau --- hơn nữa sinh nhật Y Tác Tư ngài mai khả năng sẽ có chuyện ngoài ý muốn."

Lăng Đình: "Vì sao?"

"Lục Lâm không thích hợp," Cố Cẩn nói, "Cậu ta cùng Y Tác Tư bất hòa, khả năng sẽ lên kế hoạch chạy trốn."

Lăng Đình trầm tư một chút, nói: "Đã biết, anh thông báo cho quân đội trước."

------ Kết quả chuyện xảy ra ngoài dự đoán của họ, buổi tối trước ngày sinh nhật của Y Tác Tư đã xảy ra chuyện.

-------------------




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy