Chương 34: Y Tác Tư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm khuya, lâu đài bỗng có chuyện xảy ra, phòng tất cả mọi người bị gõ cửa, cấp dưới của Y Tác Tư mạnh mẽ xông vào lục soát hình như để tìm gì đó.

Cố Cẩn bị đánh thức khi Lăng Đình đã ứng phó xong người lục soát phòng, nói: "Lục Lâm chạy trốn."

Cố Cẩn hơi kinh ngạc, cậu cho rằng Lục Lâm lên kế hoạch rời đi vào tiệc sinh nhật nhiều người không ngờ lại chọn thời điểm này.

Nhưng mà Lục Lâm cũng không thể chạy ra khỏi lâu đài, không lâu sau cậu ta đã bị người của Y Tác Tư bắt về.

Hai người đàn ông áo đen ấn Lục Lâm quỳ rạp xuống đất, thang máy mở ra, một ông lão đi từ bên trong ra --- là Y Y Tác Tư.

Đây là lần đầu tiên Y Tác Tư xuất hiện trước mặt mọi người, trong tay ông ta cầm quải trượng, đôi mắt lạnh lùng màu xám nhìn chằm chằm Lục Lâm, giơ cao tay lên.

Bang!

Âm thanh trong trẻo của tiếng vả mặt vang khắp đại sảnh, khuôn mặt Lục Lâm lệch sang một bên, mặt nạ rơi xuống, máu tươi từ trong miệng chảy ra, nhưng vì cậu ta cúi đầu nên những người khác không thể nhìn thấy mặt.

"Hình như ngày thường ta quá sủng ngươi, sủng đến mức ngươi là cái thá gì cũng không tự mình biết!" Y Tác Tư nói, "Nhốt cậu ta vào phòng, không đưa thức ăn và nước uống."

Lục Lâm trào phúng cười một tiếng, bị hai người đàn ông áo đen lôi đi.

Đại sảnh lại khôi phục sự bình yên, Y Tác Tư đứng tại chỗ, ánh mắt nhìn quanh một vòng, nói: "Quấy rầy các vị nghỉ ngơi rồi, xin lỗi."

Những thương nhân khác vội vàng nói không cần để ý, Y Tác Tư gật đầu một cái, thủ hạ xung quanh lần lượt rời đi.

Ngày hôm sau, tiệc sinh nhật long trọng được diễn ra như thường, tựa như không ai nhớ rõ sự việc phát sinh ngày hôm qua, Lục Lâm cũng không xuất hiện ở bữa tiệc.

Đèn thủy tinh treo trên cao, mọi người ăn uống linh đinh, Y Tác Tư chúng tinh phủng nguyệt bị vây giữa một đám người, quà cáp cuồn cuộn không ngừng, những tiếng khen ngợi chưa bao giờ đứt đoạn.

Cố Cẩn đứng trong bữa tiệc, không lâu trước đó cậu còn đưa quà tặng Y Tác Tư, lấy thân phận của Dino mà nói còn không đủ để Y Tác Tư nhớ kĩ cũng không có tư cách đứng bên cạnh ông ta.

Bữa tiệc sinh nhật kéo dài ba ngày, ngày đầu tiên kết thúc, Cố Cẩn lặng lẽ đi tới phòng Lục Lâm.

Y Tác Tư ở tầng cao nhất của lâu đài, Lục Lâm ở dưới ông ta một tầng. Nhưng muốn đến đó không dễ dàng, Cố Cẩn bị cấp dưới của Y Tác Tư chặn lại ở cửa thang máy.

"Đứng lại, ngươi là ai?" Người đàn ông áo đen nói, "Nơi này cấm người ngoài đi vào!"

Cố Cẩn bị dọa, sợ hãi nói: "Xin lỗi, tôi là Dino, là được mời tới tham gia sinh nhật của Y Tác Tư đại nhân ... Tôi có quen biết với Lục Lâm, muốn đến thăm cậu ấy."

Cậu vốn dĩ chỉ muốn thử một chút, kết quả người áo đen nghe được lời của cậu liền đi thông báo cho Lục Lâm, được sự đồng ý của Lục Lâm liền dẫn Cố Cẩn vào phòng.

Trong phòng kéo chặt rèn, tấm thảm bị xé thành từng mảnh nhỏ, đồ vật đều bị ném trên mặt đất, mảnh vỡ văng khắp sàn. Lục Lâm mang một nửa mặt nạ, lười biếng nằm trên sô pha đơn, nói với Cố Cẩn: "Tùy ý ngồi đi."

Cố Cẩn: "Không cần, tôi đứng được rồi."

Lục Lâm "A" một tiếng, nói: "Không ngờ ngươi còn đến thăm ta, thật tốt, ta muốn ngươi trở thành bạn ta."

Cố Cẩn cẩn thận tránh những mảnh nhỏ trên sàn, thật vất vả mới đến trước mặt Lục Lâm: "Hôm qua cậu bị thương sao?"

Lục Lâm cười lạnh một tiếng: "Dù sao lão đông tây kia cũng chả có bao nhiêu sức lực, đánh người cũng không đau chút nào."

Cố Cẩn: "Tại sao cậu lại muốn chạy trốn, việc này quá mạo hiểm."

"Vì sao không trốn, chẳng lẽ ta vĩnh viễn phải ở lại đây sao?" Lục Lâm nhìn Cố Cẩn, nói, "Nếu ngươi tới thăm ta chứng minh bên cạnh ta vẫn có đồng minh. Dino, giúp ta một chuyện."

Cố Cẩn: :"Chuyện gì?"

Lục Lâm: "Giúp ta giết lão đông tây kia."

Cố Cẩn: "......"

"Hôm nay ngươi vào phòng ta, trong mắt lão đông tây kia ta với ngươi đã là đồng minh." Lục Lâm nói, "Tuy nói như vậy ngươi sẽ đau lòng, nhưng ngươi có lẽ không ra khỏi thành phố ngầm này được nữa."

"Tại sao?" Cố Cẩn sửng sốt, "Tôi cũng không đắc tội Y Tác Tư đại nhân."

"Ta vừa rồi đã nói đó thôi, lão đông tây sẽ coi ngươi là bạn của ta." Lục Lâm nói, "Ông ta sẽ không để ngươi đi, ông ta sẽ khiến ngươi trở thành tình nhân của mình, sau đó đánh dấu ngươi trước mặt ta, lấy điều này thỏa mãn tâm tư xấu xa của ông ta."

Cố Cẩn không thể tin được nhìn Lục Lâm, nói: "Không có khả năng, tôi sẽ không ở lại đây, tôi, tôi ---"

Lục Lâm ngồi dậy, nắm lấy bả vai cậu: "Nhưng mà cậu có thể làm gì được chứ? Phản kháng sao? Đó chính là Y Tác Tư, Berg của ngươi chắc sẽ mừng rỡ như điên mà đưa ngươi đến trước mặt ông ta, bởi vì sau đó hắn có thể thuận lợi thâu tóm thế lực của cha ngươi, còn có sự yêu thích của Y Tác Tư."

"Ngay cả ngươi, chỉ có thể trở thành sủng vật được Y Tác Tư nuôi dưỡng một khoảng thời gian, chờ một ngày nào đó ta cúi đầu nhận sai với ông ta, ông ta liền đem ngươi ném đến một góc nào đó trong thành phố, ở đó có rất nhiều Alpha chờ được ông ta bố thí, ngươi sẽ bị bọn họ h*** d*** t** t** ......"

Sắc mặt Cố Cẩn trắng bệch, hất tay Lục Lâm ra: "Tránh ra!"

Lục Lâm nhìn phản ứng của cậu, trên mặt lộ ra sự vừa lòng: "Thật đáng thương, trước đó ta cũng có một người bạn, phản ứng của người đó không giống ngươi. Cậu ta vô cùng cao hứng trở thành tình nhân của Y Tác Tư, cho rằng có thể thay thế được vị trí của ta, nhưng mà chưa đến một tuần, khi Y Tác Tư thấy ta vẫn thờ ơ liền đem cậu ta thưởng cho thuộc hạ, a, lần cuối ta thấy người đó là trong thùng rác."

Cố Cẩn không khống chế được mà nôn khan, nói: "Cậu cố ý tìm đến tôi! Tại sao, tôi cũng không đắc tội cậu!"

"Ai bảo ngươi có con mèo nhỏ kia, còn có Alpha mình thích? Ta ghét nhất loại người không biết gì cả như ngươi, một Omega nhu nhược." Lục Lâm nở nụ cười: "Nhưng mà ngươi còn có một cơ hội, Dino, giúp ta giết Y Tác Tư, ngươi chẳng những không phải ở lại, còn được ta cho rất nhiều quyền lực, đến lúc đó ngươi sẽ không phải dựa vào Berg nữa, mà là Berg muốn dựa dẫm vào ngươi."

"Cậu điên rồi!" Cố Cẩn nói, "Đó chính là Y Tác Tư, tôi căn bản không giết được ông ấy, cậu cũng không thể!"

Lục Lâm:"Không, ta có thể. Nói thật, ta chờ ngày này đã rất lâu rồi."

Lục Lâm nhét vào tay Cố Cẩn một viên thuốc, cuộn ngón tay cậu lại, cưỡng ép cậu nắm lấy viên thuốc kia.

"Ta đã sớm hạ độc ông ta, không nhiều lắm, nhưng tích lũy dần theo ngày tháng, từ lâu ông ta đã không ổn rồi." Lục Lâm nói, "Đây là liều thuốc cuối cùng, chỉ cần ngươi cho vào rượu của Y Tác Tư để ông ta uống nó là được ---"

Cố Cẩn dùng sức muốn tránh khỏi tay Lục Lâm, nói: "Vì sao cậu không tự mình làm!"

"Bởi vì nếu không thành công, ta sẽ đổ tội cho ngươi a." Lục Lâm cười nói, "Huống hồ ngày mai ông ta sẽ không để ý ta, ông ta sẽ chỉ để cho ta ngồi bên cạnh, sau đó gọi ngươi tới, thân mật với ngươi trước mặt ta. Ông ta nghĩ rằng làm vậy sẽ khiến ta khó chịu, là để dạy dỗ ta."

"Đến lúc đó ngươi rót cho ông ta ly rượu hạ thuốc, ông ta đã sớm viết di chúc, sau khi ông ta chết ta sẽ là người thừa kế tài sản của ông ta. Yên tâm, ta sẽ không bạc đãi ngươi,"

Cố Cẩn: "Cậu không sợ tôi đi tố giác cậu sao ?!"

"Ngươi có thể đi, nhưng tin tưởng ta, ông ta sẽ không nỡ giết ta." Lục Lâm nói, "Còn kết cục của ngươi, vẫn như cũ là trở thành tình nhân của ông ta, không đến nửa tháng sẽ bị ghét bỏ, bị ném vào cái thùng rác nào đó ... Thật đáng thương, nhưng ải bảo ngươi đụng phải ta chứ, đây là số mệnh của ngươi."

Cố Cẩn nhìn gương mặt tươi cười của Lục Lâm, chỉ cảm thấy cả người rét run, ngay cả sức giãy giụa cũng không có: "Tên điên, cậu là một tên điên!"

Lục Lâm: "Nơi đây toàn là người điên, cho nên gật đầu đi, cậu không còn đường lui nữa đâu."

.....

Cố Cẩn trở về phòng, biểu cảm tức giận trên khuôn mặt Dino đều biến mất, cậu xốc tay áo lên nhìn cổ tay bị Lục Lâm nắm cho đỏ bừng, nói: "Sức lực thật lớn."

Lăng Đình đi đến trước mặt cậu, nói: "Người của quân đội đã vào thành phố ngầm, quân hạm cũng ẩn núp ở gần tinh cầu, chờ Y Tác Tư xuất hiện sẽ hành động."

Cố Cẩn gật đầu, nói: "Chỉ sợ tinh tặc đã sớm có chuẩn bị."

Lăng Đình nắm lấy cổ tay Cố Cẩn, nhẹ nhàng xoa nơi bị nắm đỏ, nói: "Vậy chờ xem ai sẽ là người câu được con cá lớn đi."

Ngày hôm sau.

Từng món ngon được bưng lên bàn ăn, Y Tác Tư ngồi ở chủ vị, hai bên đều là bàn của khách khứa.

Dựa theo thân phận của Dino hẳn là xếp ở cuối cùng, nhưng đến nơi Cố Cẩn liền phát hiện cậu bị an bài đến bàn cách Y Tác Tư không xa, mà Lục Lâm cũng xuất hiện trong bữa tiệc.

"Dino," giống như Lục Lâm nói, bữa tiệc vừa bắt đầu, ánh mắt của Y Tác Tư liền dừng trên người Cố Cẩn, "Đây là tên của ngươi?"

Thân thể Cố Cẩn cứng đờ, nhìn vào mắt Lục Lâm. Lục Lâm vẫn mang mặt nạ như cũ, trong hai mắt không có cảm xúc gì.

"Đúng vậy, Y Tác Tư đại nhân."

Cố Cẩn trả lời ngập ngừng, Y Tác Tư lại không ngại, khẽ cười nói: "Ta biết ngươi là bạn Lục Lâm, Lục Lâm có rất ít bạn, nếu ngươi bị cậu ấy nhìn trúng, chứng tỏ có điểm hơn người ----- lại đây, để ta nhìn ngươi."

Cố Cẩn nắm chặt chén rượu trước mặt.

Chén rượu đã bị cậu bỏ thuốc, viên thuốc nhỏ đã sớm tan trong rượu, vô thanh vô tức.

Lục Lâm nhìn Cố Cẩn, giống như thợ săn đã lên kế hoạch từ trước, mở miệng nói bằng khẩu hình với Cố Cẩn.

[Đừng quên lời ta nói.]

Cố Cẩn: "...."

Năm ngón tay bị nắm chặt hơi trắng lên, cuối cùng Cố Cẩn đứng lên, giống như con nai bị dồn đến đường cùng, không còn chỗ để đi chỉ có thể rơi vào vực thẳm.

"Y Tác Tư đại nhân ....." Cậu chậm rãi đi đến gần Y Tác Tư, bưng chén rượu, lộ ra nụ cười tái nhợt, "Tôi kính ngài một ly,"

Y Tác Tư nhận lấy chén rượu, hiển nhiên vô cùng vừa lòng thái độ của cậu, nói: "Thật tốt, ta rất thích ngươi, từ ngày mai liền ở lại đây đi."

Cố Cẩn: "... Cảm ơn Y Tác Tư đại nhân."

Cậu quay đầu nhìn về phái Lăng Đình, tựa hồ muốn Alpha của mình giữ cậu lại, nhưng Lăng Đình chỉ an tĩnh nhìn cậu, nói: "Có thể lọt vào mắt xanh của Y Tác Tư đại nhân là vinh hạnh của tiểu chủ nhân nhà ta."

Ánh sáng trong mắt Cố Cẩn tắt đi.

Khóe miệng Lục Lâm không dấu vết nâng lên, nhìn Cố Cẩn, trong mắt hiện lên ánh sáng lạnh băng mang theo ác ý.

Y Tác Tư uống cạn chén rượu, đang muốn cười vuốt ve cổ Cố Cẩn, bỗng nhiên sắc mặt biến đổi nôn ra một ngụm máu đen.

"Cậu ta hạ độc đại nhân!"

Rầm!

Tiếng kêu của Lục Lâm cùng tiếng bàn ăn bị lật đổ, một bàn đồ ăn cũng bình rượu vỡ nát dưới đất, chất lỏng tí tách nhỏ giọt, cùng lúc đó, trên trời phát ra tiếng nổ mạnh, ngàn vạn đạn pháo bắn phá khiên phòng ngự của thành phố ngầm, là quân hạm của liên bang.

"Là người của liên bang!"

"Sao bọn họ lại ở đây?!"

Không khí khẩn trương cùng sợ hãi bao trùm bữa tiệc, trên bầu trời đang giao chiến kịch liệt, người trong thành phố ngầm hoảng loạn chạy trốn, Lục Lâm lại ngồi tại vị trí của mình không nhúc nhích.

------- Bởi vì không thể động, trước khi kịp hô lên, Cố Cẩn đã kề trường kiếm trắng bạc vào cổ Lục Lâm.

Lục Lâm: "Ta còn tưởng chúng ta là bạn."

"Thôi bỏ đi." Cố Cẩn lạnh lùng nói, " Ngươi đã sớm biết thân phận của ta, ta cũng biết thân phận của ngươi ------ Y Tác Tư."

Trường kiếm cử động, mặt nạ của Lục Lâm bị gỡ bỏ. Ngay cả khi Cố Cẩn đã sớm biết Lục Lâm mới là Y Tác Tư thật sự, nhìn đến khuôn mặt của đôi phương vẫn không khỏi kinh ngạc.

------ Gương mặt này, có vài phần giống với cậu.

-------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy