Chương 35: Tàn hài cổ long

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mất đi chiếc mặt nạ, khuôn mặt của Y Tác Tư hoàn toàn bại lộ trước mắt Cố Cẩn. Đó là một gương mặt mà Cố Cẩn rất quen thuộc, có vài phần giống với gương mặt của cậu.

Y Tác Tư sờ mặt mình, khóe môi cong lên một độ cung trào phúng: "Cho nên ta mới chán ghét Cố Cẩn, Cố Cẩn còn sống, ta vĩnh viễn chỉ là cái bóng của hắn."

Cố Cẩn không nghe Y Tác Tư nói, phản ứng đầu tiên của cậu là tại sao "Kiêu" lại chọn Y Tác Tư, chọn một người có gương mặt giống vài phần với cậu.

Phản ứng thứ hai là, Y Tác Tư căn bản không phải giống cậu, mà là Cố Hằng khi còn trẻ ....... giống cha cậu.

Bầu trời không ngừng có tiếng nổ manh, là chiến trường của quân đội và thành phố ngầm, quân hạm khổng lồ chiếm cứ bầu trời thành phố ngầm, nhìn qua quả thật trận chiến sẽ kết thúc rất nhanh.

Tới lúc này, Y Tác Tư cũng không vội, nói: "Ngươi có muốn ta giới thiệu với ngươi một người không?"

Cố Cẩn không nói chuyện, Y Tác Tư vỗ tay, một người áo đen đưa một người khác lại đây, đẩy hắn đến trước mặt Cố Cẩn.

Người nọ ngã xuống đất liền muốn đi tới chỗ Cố Cẩn, nhưng ngẩng đầu nhìn thấy Lăng Đình chắn trước mặt, sắc mặt biến đổi không dám cử động.

"Đây là một con chó, trước đó đã bán đứng ngươi, bây giờ xảy ra chuyện lại muốn chạy trốn." Y Tác Tư nói, "Ngươi nhận ra hắn không?"

Cố Cẩn đương nhiên nhận ra hắn, Claire, người từng bị cậu đuổi ra khỏi tinh cầu thủ đô.

"Ngày đó hắn ta bị đuổi ra khỏi lâu đài, tôi đã thấy hắn." Cố Cẩn nhàn nhạt nói, "Lúc đó tôi đã thấy kì quái tại sao hắn lại ở đây, bởi vì người này có chút khó hiểu."

Sau khi Claire xuất hiện, Y Tác Tư liền lấy thân phận "Lục Lâm" tìm tới Cố Cẩn. Cố Cẩn lúc ấy đã nghi ngờ, sau khi Lăng Đình điều tra mới phát hiện "Lục Lâm" là Y Tác Tư.

Y Tác Tư: "Nhãn lực của hắn không tồi, liếc mắt một cái có thể nhận ra thân phận thật sự của ngươi, vội vàng đến nói với ta."

"Không! Anh không có!" Claire nghe xong hoảng loạn nói, "Anh bị bọn họ ép buộc! Tiểu Cẩn, em phải tin tưởng anh!"

Hai chữ "Tiểu Cẩn" vừa được thốt ra từ trong miệng hắn, Lăng Đình liền lạnh lùng nhăn mày.

Tinh thần lực cấp S lập tức áp bách Claire khiến hắn quỳ rạp xuống đất, mồ hôi như mưa như bị nỗi sợ hãi bao phủ.

Vì sao, vì sao lại thất bại ?!

Hắn rõ ràng đã nói thân phận của Cố Cẩn và Lăng Đình cho Y Tác Tư, vì sao không có được sự tin nhiệm của Y Tác Tư, vì sao lại xem hắn như quân cờ mà vứt bỏ ?!

Tay chân Claire run rẩy, hắn nhớ tới đời trước của mình, lúc đầu hắn thích Cố Cẩn, còn theo đuổi đối phương một đoạn thời gian, sau đó tinh thần lực của Cố Cẩn rớt xuống cấp C, hắn lại theo đuổi một Omega khác. Qua mấy năm, Cố Cẩn ở trước mặt mọi người hủy bỏ hôn ước với Lăng Đình, mọi người ồ lên, còn hắn trào phúng Cố Cẩn. Chỉ là không lâu sau, tinh thần lực của Cố Cẩn không những khôi phục còn biến thành người có tinh thần lực cấp S thứ hai của liên bang.

Claire hối hận vô cùng, vì thế hắn ly hôn với Omega của mình, muốn theo đuổi Cố Cẩn lần nữa, nhưng Cố Cẩn đã sớm vào quân đội, lấy thân phận của hắn căn bản không thể nhìn thấy ... Sau đó, hắn nghe nói Cố Cẩn lấy thân phận "Dino" cùng Lăng Đình lẻn vào thành phố ngầm, bắt được Y Tác Tư, còn đem về một biến dị thú cấp S.

Sau khi Cố Cẩn cùng Lăng Đình trở lại tinh cầu thủ đô, hắn chỉ có thể nhìn hai người từ xa, biến dị thú mèo đen cấp S nằm trên bả vai Cố Cẩn, hắn không thấy rõ mặt Cố Cẩn, chỉ cảm thấy đối phương vẫn cao cao tại thượng như vậy, không thể với tới. Nếu lúc trước hắn vẫn theo đuổi Cố Cẩn, có lẽ hôm nay Cố Cẩn đã là Omega của hắn.

Claire vì thế hối hận rất lâu, mãi đến khi hắn nghe được tên tổ chức "Kiêu" tạo thành một vụ náo động, ảnh hưởng đến cả tinh cầu thủ đô, hắn ngoài ý muốn chết đi .... Mở mắt ra lần nữa phát hiện mình đã về nhiều năm trước, một ngày trước khi Cố Cẩn hủy bỏ hôn ước với Lăng Đình.

Hắn mừng rỡ như điên, sau khi thấy Cố Cẩn trong yến tiệc liền lấy lòng mẹ cậu, khiến An Y gật đầu gả Cố Cẩn cho hắn. Cố Cẩn không đồng ý, hắn liền cùng em trai cậu Cố Duyệt tham gia cuộc thi cơ giáp ảo, động tay động chân với co giáp, thay Cố Duyệt chịu một đòn --- vốn tưởng có thể lấy được hảo cảo của anh em Cố Cẩn, kết quả Cố Cẩn vạch trần thủ đoạn của hắn, gia tộc của hắn vì không muốn đắc tội Cố Cẩn, trực tiếp đuổi hắn ra khỏi tinh cầu thủ đô!

Làm nhiều điều như vậy cũng không thể khiến Cố Cẩn thích hắn, Claire dưới cơn tức giận đã đến thành phố ngầm, hắn muốn chờ Cố Cẩn và Lăng Đình đến đây sau đó tố giác bọn họ với Y Tác Tư, như vậy hắn sẽ có được sự ưu ái của Y Tác Tư, gia nhập "Kiêu" , sau đó không cần chết trong vụ náo loạn kia ....

"Thật ra ta còn phải cảm ơn hắn, nếu không nhờ hắn, ta căn bản không phát hiện các ngươi, đại nhân cũng sẽ không phân phó ta lập tức hành động. Có thể nói, hắn giúp ta tránh được không ít chuyện xấu nha."

Tiếng cười của Y Tác Tư rơi vào tai Claire, hắn run rẩy ngẩng đầu -----

Thứ hắn nhìn thấy là bầu trời ngập tràn ánh lửa.

Oanh!

Tiếng nổ mạnh phá tan lâu đài, bụi mù che kín cả mặt trời, một chiếc cơ giáp đen chém lưỡi đao xuống, lập tức bay lên phía trên.

Lâu đài trăm tầng dưới chân Đế Thính sụp đổ, chậm rãi biến mất trong bụi mù. Đế Thính mở bàn tay ra, trong lòng bàn tay là Cố Cẩn đang ho khan, có chút sặc rồi.

Lăng Đình: "Y Tác Tư còn chưa chết, đã chạy thoát rồi."

"Tôi biết," Cố Cẩn nhìn bụi mù phía, nói: "Claire đã chết."

Y Tác Tư không muốn sống mà nổ tan tành lâu đài, ép Cố Cẩn và Lăng Đình phải lùi lại, một câu cuối cùng rơi vào tai Cố Cẩn  ----  Claire giúp tránh được không ít chuyện xấu.

Cố Cẩn lạnh lùng nói: "Claire hình như cũng trọng sinh."

Đây là đời thứ hai của cậu, lại là kiếp trước của Claire. Claire là người của liên bang, lại bán đứng liên bang.

"Hiện tại biết đã muộn rồi," Lăng Đình ngẩng đầu, thấy ngoài quân hạm của liên bang còn có một số cơ giáp cùng phi thuyền đang đến gần, "Người của "Kiêu" đến, anh ngăn họ lại, em đuổi theo Y Tác Tư."

Cố Cẩn: "Anh phải cẩn thận."

Cậu nhảy xuống khỏi tay Đế Thính, cơ giáp trắng bạc xuất hiện giữa không trung, Bạch Trạch đi vào trong bụi mù, đáp xuống phế tích của lâu đài.

"Ngao."

Một tiếng kêu vang lên, hắc báo nhảy xuống bên cạnh Cố Cẩn, trong miệng còn ngậm một con hamster.

Cố Cẩn sờ sờ Noah, nói: "Đi cùng Lăng Đình đi."

"Kiêu" khẳng định sẽ xuất biến dị thú ra, để Noah đối phó chúng.

Noah gầm nhẹ một tiếng, cọ cọ lòng bàn tay lạnh băng của cơ giáp, quay đầu chạy ra khỏi lâu đài.

Lâu đài vốn là ngôi sao sáng trong thành phố ngầm nay chỉ còn là phế tích, Cố Cẩn để Bạch Trạch tìm tín hiệu của người sống, phát hiện dưới đống đổ nát còn có một thông đạo.

Thông đạo dẫn đến một nơi sâu trong lòng đất, Cố Cẩn nhớ đến Lăng Đình đã từng nói dưới lâu đài còn một không gian, nhanh chóng quyết định nhảy vào trong.

Thông đạo quanh co khúc khuỷu, giống như vĩnh viễn không thấy đáy. Không biết qua bao lâu, Bạch Trạch mới dẫm lên mặt đất lần nữa.

"Giống như tắm hơi" Bạch Trạch nói, "Nóng hầm hập, còn rất thoải mái."

Cố Cẩn cúi đầu, im lặng.

Bạch Trạch có loại cảm giác này bởi vì dưới chân bọn họ vài trăm thước là dung nham đang sôi trào.

Mấy cái thiết bị khảm ở vách đá đang hút lấy dung nham phái dưới truyền tới một thiết bị lớn ở giữa. Một người đang đứng trước thiết bị lớn, là Y Tác Tư vừa đào tẩu.

"Đừng tới đây," Y Tác Tư nói, "Ngươi đi thêm một bước ta liền khởi động thiết bị."

Cố Cẩn: "Ai biết cái thiết bị này của ngươi có tác dụng gì."

"Đương nhiên là có tác dụng," bởi vì vụ nổ mạnh vừa rồi khiến Y Tác Tư bị thương, máu tươi đang chảy từ trên trán hắn, hắn lại không để ý đến mà nhếch miệng cười, "Chỉ cần khởi động thiết bị, trăm vạn cư dân trên tinh cầu này sẽ vĩnh viễn bị chôn vùi ở đây --- đương nhiên cũng bao gồm những người xâm nhập như các ngươi."

Cố Cẩn: "Chậc."

Bạch Trạch: "Không thể không nói, dùng khuôn mặt của ngài nói loại lời như vậy, có một loại cảm xúc kì lạ."

"Kia không phải khuôn mặt của ta," Cố Cẩn nói, "Người cho hắn sử dụng gương mặt này chỉ sợ là muốn đến gặp cha ta."

Tuy nói như thế nhưng cậu vẫn kiêng kị cái thiết bị kia, không tiến thêm một bước.

Y Tác Tư thấy cậu quả nhiên đứng bất động tại chỗ, ý cười trong mắt càng sâu, chậm rì rì nói: "Ngươi đã nghe qua "long" chưa?"

"Nghe qua," Cố Cẩn nói, "Một loài sinh vật từ thời viễn cổ ở địa cầu, trước khi địa cầu bị hủy diệt đã tuyệt chủng."

Y Tác Tư vuốt ve thiết bị lạnh băng, nó giống như một trái tim đang đập, dung nham phía dưới đều là máu của nó, mà ở dưới "máu" giống như cất giấu thứ gì, sắp sống lại.

"Ở phía dưới, là nghiên cứu tâm huyết mấy chục năm của "Kiêu"." Y Tác Tư nói, "Là mong muốn cả đời của đại nhân --- tàn hài cổ long."

Cố Cẩn: "..."

Bạch Trạch: "Hắn giống như đang kể một câu chuyện thần thoại xưa kỳ lạ vậy."

"Ta biết các ngươi không tin," Y Tác Tư cười nói, "Nhưng không sao, chờ đại nhân đến thì tất cả liền trần ai lạc định."

(Trần ai lạc định: mọi chuyện đã được định.)

Cố Cẩn: "Đại nhân của ngươi là nói Đức Lan Khoa?"

Y Tác Tư lạnh lùng "Hừ" một tiếng: "Hắn là cái thứu gì, chỉ xứng ngồi ăn cùng ta thôi ..."

Một chữ cuối cùng rơi xuống, cơ giáp trắng bạc trong mắt hắn đã biến mất tại chỗ chỉ lưu lại tàn ảnh.

Y Tác Tư cả kinh, giây tiếp theo, một thanh trường kiếm đâm xuyên qua ngực hắn, rồi dứt khoát rút ra.

"Quả nhiên là người mô phỏng." Cố Cẩn nhìn đường dây phức tạp trong ngực Y Tác Tư, lạnh lùng nói: "Nói như vậy, gương mặt này của ngươi cũng là giả."

Y Tác Tư: "Ngươi ---!!"

 Bạch Trạch đem thân thể hắn nâng lên cao, ném ra xa. Mũi kiếm tụ hàng vạn điện quang, ngang nhiên đâm vào trong thiết bị.

Xoạt!

Nhiệt độ cực nóng làm tan chảy vỏ ngoài, điện quang bắn ra, thiết bị kịch liệt chấn động, giống như người hấp hối không cam lòng mà rên rỉ, nhưng không thể vãn hồi mà suy yếu mãi đến khi không còn tiếng động.

Cùng lúc đó, dung nham sôi trào phía dưới đột nhiên bình lặng.

"Ngươi .... ta muốn giết ngươi!"

Thấy một màn này hai mắt Y Tác Tư đỏ bừng, giống như điên rồi.

"Ngươi dám phá hủy thiết bị! Ta muốn giết ngươi, ta nhất định phải giết ngươi!!"

Cố Cẩn: "Phá hủy thì phá hủy, chẳng lẽ chờ ngươi đi hại người sao."

"Ngươi chờ đó, đại nhân tới sẽ không bỏ qua cho ngươi, nhất định --------!!"

"Vừa nãy chẳng phải nói tự mình giết chết ta sao, trẻ con đánh không lại thì gọi mẹ à?"

"Ngươi ---"

Nếu Y Tác Tư không phải người mô phỏng sợ là bây giờ đã tức đến hộc máu.

Thiết bị đã hoàn toàn bị phá hủy, dung nham phía dưới cũng không sôi trào nữa. Cố Cẩn trói Y Tác Tư lại, đang muốn liên hệ với Lăng Đình, bỗng một bóng đen xuất hiện, Bạch Trạch lùi lại ------- Y Tác Tư được người nọ cứu.

Bóng đen rơi xuống, là một người khoác áo choàng đen, khuôn mặt chôn trong vành mũ rộng, mang mặt nạ, không nhìn thấy mặt.

"Đại nhân!" Ánh mắt Y Tác Tư sáng lên, hắn nắm chặt tay người áo đen, nói: "Thiết bị bị phá hủy, chìa khóa cũng bị hủy! Đều là tại Cố Cẩn! Tôi muốn giết hắn!"

"Không sao, Y Tác Tư "

Người áo đen khẽ xoa đầu Y Tác Tư, nhẹ giọng trấn an.

"Chìa khóa không còn ... thì có chìa khóa dự phòng, cũng ở chỗ này."

-------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy