Chương 39

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 39: Trả giá đắt một chút

Màn chắn mở ra một cái khe, Đế Thính đem một khối hình lập phương đặc biệt bỏ vào bên trong, hình lập phương lơ lửng giữa không trung, tỏa ra điện quang kịch liệt, đem cái khe vẫn luôn duy trì ở trạng thái mở.

--- Nhưng nếu cứ như vậy, cơ giáp bên ngoài của liên bang sẽ không thể thông qua hàng rào điện này, quân hạm càng không thể tiến vào.

Cố Cẩn nói: "Không có biện pháp để họ tiến vào sao?"

Lăng Đình thấp giọng trả lời: "Quân bộ mang kiếm Damocles đến, nhưng muốn chúng ta tranh thủ thời gian."

Kiếm Damocles, vũ khí tối tân của liên bang, nó chỉ có thể phóng theo đường thẳng, một lần chỉ có một nhát nhưng một khi bị đánh trúng, dù là cái gì đều sẽ bị hủy diệt hoàn toàn.

"Đã biết" Cố Cẩn nói, "Nói cách khác là bây giờ muốn hai chúng ta một mình đánh Boss"

Lăng Đình: "Trước đó, em nói cho anh nghe em ở bên trong đã trải qua những gì."

Cố Cẩn: "..."

Cố Cẩn nói: " Có một quả cầu lớn chứa tàn hài cổ long trong đó, dung nham đã trở thành long huyết, Đức Lan Khoa vừa uống long huyết, biến thành một quái vật nửa người nửa thú – "

Lăng Đình: "Em đang lái chuyện?"

"Loại quái vật này rất mạnh, theo lời của "Kiêu" thì đó là 'Tân nhân loại'. Bọn họ muốn hủy diệt tất cả, tạo ra một nền văn minh chỉ có tân nhân loại."

"Anh biết," Lăng Đình nói, "Trước đó nói anh biết tại sao Bạch Trạch lại biến thành như vậy, có phải em đã bị họ ---"

" "Kiêu" đã ẩn mình gần trăm năm, chính là vì lợi dụng tàn hải cổ long sáng tạo ra một con biến dị thú mạnh mẽ giống như cổ long. Nếu tinh cầu này bị hoàn toàn bị ngập, bọn họ sẽ thành công sáng tạo ra cổ long." Cố Cẩn nói, "Cho nên, trước đó chúng ta cần hủy diệt tàn hài cổ long đi."

Lăng Đình: "..."

Anh hơi hơi nhướng mày.

Cố Cẩn mặt không đổi sắc: "Đừng lãng phí thời gian nữa."

Quả cầu phía dưới vẫn đang to dần, ban đầu Cố Cẩn nhìn thấy nó chỉ mơ hồ cảm thấy bên trong có một sinh vật tồn tại, bây giờ sinh mệnh kia đã bắt đầu có hình dáng.

Khẩu pháo ở vai Đế Thính được mở ra, mấy đợt đạn pháo bắn ra, bắn vào quả cầu ... Không có phản ứng giống như dự kiến.

Người áo đen thờ ơ nhìn bọn họ, giống như Lăng Đình cùng quân hạm xuất hiện đều không ảnh hưởng gì tới gã.

"Vô dụng thôi, các ngươi căn bản không thể ---"

Lời còn chưa dứt song đao của Đế Thính đã chém xuống, mục tiêu không phải tàn hài cổ long mà là gã.

Đế Thính tốc độ rất nhanh, một kích của cơ giáp cấp S như núi băng nứt vỡ, 3A cơ giáp cũng không thể đỡ nổi, người áo đen lại không né không tránh, yên lặng đứng tại chỗ.

Oanh!

Lưỡi đao cùng khiên phòng ngự va chạm nhau, tấm khiên phòng ngự kia bảo vệ trước mặt người áo đen, rõ ràng gã không phải cơ giáp nhưng lại có được năng lực của cơ giáp.

"Sao vậy, hiện tại lại ngắm vào ta?" Người áo đen cười nói, "Không phải muốn hủy diệt tàn hài cổ long sao?"

"Ngươi đứng ở đây chứng tỏ ngươi và tàn hài cổ long nhất định có quan hệ." Lăng Đình nói, "Nếu ngươi chắc chắn chúng ta không thể hủy diệt tàn hài, vậy hủy diệt ngươi hẳn là có thể."

Người áo đen "A" một tiếng thật dài, nói: "Ngại quá, bị ngươi nhìn thấu rồi."

Vừa dứt lời một đợt mưa tên bắn về phía Đế Thính, Đế Thính căng người mở khiên phòng ngự, tấm khiến dưới sự tấn công của đợt mưa tên nổi lên những gợn sóng dày nặng.

Cố Cẩn nhíu mày, sức mạnh của người áo đen không phải khả năng của nhân loại, nhưng thân thể của gã không giống Đức Lan Khoa nửa người nửa thú.

"Xương trong cơ thể ta có một nửa là long cốt " Người áo đen khẽ cười một tiếng, trong giọng nói mang theo vài phần kiêu ngạo, "Nhiều đời thủ lĩnh của "Kiêu" khi tiếp nhận chức vị thủ lĩnh đều sẽ được hấp thụ tàn hài cổ long, bọn họ vì muốn có được sức mạnh nhưng sẽ không thể sống lâu. Ta là người thành công nhất, bởi vì ta không chỉ còn sống mà còn có được sức mạnh cường đại hơn cả thủ lĩnh lúc bấy giờ ---- hơn cả cơ giáp cấp S, là thần linh tối cao."

Dung nham mãnh liệt sối trào, vô số cột lửa phóng lên cao, trong lúc Đế Thính và Bạch Trách nế tránh, hình dáng sinh vật bên trong quả cầu càng trở nên rõ ràng, là một con rồng thời viễn cổ.

"Bây giờ ta đã tạo mối liên kết với long huyết ở đây, giết chết ta, quả cầu sẽ ngừng hẳn, tàn hài cổ long sẽ bị phản phệ mà bị hủy diệt." Người áo đen nói, "Nhưng mà các người có thể giết được ta sao?"

Cố Cẩn nói: "Không thử làm sao mà biết được."

Trăm vạn cư dân của thành phố ngầm đã sớm trở thành vật hiến tế, nếu bọn họ lùi bước, tiếp theo sẽ là toàn bộ liên minh đều là vật hiến tế.

Phía trên biển dung nham, hai chiếc cơ giáp cấp S của liên bang cùng người áo đen chiến đấu như dời non lấp biển, tinh cầu nứt vỡ. Không gian ngẫm to như vậy sụp xuống, bao phủ cả tinh cầu Horry là màn chắn hình tròn, đỏ như dung nham đang chảy ngược, tinh cầu giống như một viên lựu đạn chuẩn bị phát nổ chỉ còn thiếu một mồi lửa.

Cùng lúc đó, toàn bộ quân hạm đang ở bên ngoài chờ lệnh, nơi toàn bộ nguồn năng lượng được hội tụ, ở bên trong vũ trụ ngưng tụ thành một thanh kiếm giống như thanh kiếm khai thiên lập địa trong di kích, lưỡi kiếm chỉ thẳng vào tinh cầu Horry ------ Phía trước là khe hở được Đế Thính mở ra, lúc này đang được khối lập phương duy trì.

Cầu lửa dung nham rơi như mưa, màu đỏ tươi nhuộm đỏ phía trước, tàn hài cổ long mạnh mẽ to lớn dần, giống như thần linh của tận thế giáng xuống làm vạn dặm đất đai khô cằn, mang đến hơi thở hủy diệt và tử vong.

Trong khoang điều khiển, Cố Cẩn thở dốc, tinh thần lực của cậu đã đột phá cực hạn vài lần nhưng người áo đen còn mạnh hơn trong tưởng tượng của cậu, ngay cả khi cậu liên thủ cùng Lăng Đình, cũng rất khó có thể giết chết đối phương.

Quả cầu bắt đầu co lại, sinh mệnh bên trong giống như rất nhanh sẽ phá vỡ gông cùm xiềng xích. Cố Cẩn thoáng nhìn thấy một màn này, lập tức hô: "Lăng Đình! ở đó -------"

Lời còn chưa dứt trước mặt Bạch Trạch đã xuất hiện một bóng đen, người áo đen cười nói: "Ngươi phân tâm."

Oanh!

Không gian chật chội bị va đập, lục phủ ngũ tạng đau đớn, Cố Cẩn phun ra một ngụm máu, trước mắt chợt tối sầm!

Một khắc kia cậu thậm chí còn không phản ứng được đã xảy ra chuyện gì, nhưng có người động tác còn nhanh hơn so với người áo đen, dường như ngay lập tức, Đế Thính đẩy Bạch Trạch ra, chắn trước mặt người áo đen!

Trong không khí dường như có bàn tay khổng lồ nắm chặt Đế Thính, cơ giáp cấp S giống như con kiến trong bàn tay khổng lồ kia, vở cơ giáp cứng rắn vỡ nát, dây điện lập lòe, cánh tay phải của Đế Thính trực tiếp rơi xuống dưới.

Con người Cố Cẩn thắt lại: "Lăng Đình!!"

Người áo đen: "Kết thúc rối! Chết đi!"

Thân thể gã đột nhiên to ra, áo đen bị xé rách, biến thanh dạng nửa người nửa thú giống Đức Lan Khoa. Cùng lúc đó một chấn động lớn lấy hắn làm trung tâm lan ra xung quanh, Đế Thính bị xiên qua không biết bao nhiêu lần, Bạch Trạch cũng không thể chống chế mà rơi xuống -------

Bùm.

Phảng phất như từ trên cao rơi xuống nước, một khắc này thế giới của Cố Cẩn bỗng trở nên an tĩnh.

Tốc độ rơi xuống của Bạch Trạch bỗng trở nên chậm lại, nó lơ lửng trong chất lỏng màu đỏ nhưng không phải dung nham.

Nơi này giống như một không gian khác, xung quanh đều là màu đỏ đậm, chỉ có thứ gì đó rất lớn ở trung tâm, ở đó khung xương của một sinh vật cổ, nó an tĩnh nằm trong đó, thân thể chiếm toàn bộ không gian.

Lập tức, Cố Cẩn phản ứng lại nơi này là đâu.

---- Cậu rơi vào bên trong quả cầu chứa tàn hài cổ long.

Ở đây không có âm thanh gì, giống như hoàn toàn ngăn cách với thế giới, Cố Cẩn thử thăm dò xung quanh, rất nhanh cậu phát hiện có chỗ không thích hợp.

Bạch Trạch nói: "Tiểu chủ nhân, hình như nó đang nhìn chúng ta."

Cố Cẩn: "Chỉ sợ không phải hình như nữa rồi."

Hai lỗ tròn của tàn hài cổ long đối diện cậu, tuy chỉ là một khung xương nhưng Cố Cẩn vẫn cảm giác được có ánh mắt dừng trên người mình ---- liền tới trước mặt cổ long.

Một người một rồng yên lặng nhìn nhau vài giây, Cố Cẩn bỗng nhiên nói: "Ta muốn ra ngoài, ta ... Alpha của ta còn ở bên ngoài."

Sau một hồi, không biết từ đâu có thanh âm truyền đến "Ồ".

Cố Cẩn: "..."

"Thời gian ở đây trôi qua rất chậm" Thanh âm kia đại khái cảm thấy tiếng "Ồ" của mình quá vô lý, lại nói thêm câu, "Kể cả ngươi có ở trong này thật lâu, bên ngoài khả năng mới chỉ trôi qua một hai giây."

"Xin lỗi," Cố Cẩn nói, "Nhưng ta không thể ở đây, ngài có thể đưa ta ra ngoài không?"

"Ra ngoài làm gì" Thanh âm kia tiếp tục nói, "Giúp Alpha của ngươi giết người áo đen, sau đó liền giết ta."

Cố Cẩn nhíu mày, cậu không ngờ cổ long này có thể biết rõ chuyện bên ngoài, đang định tấn công liền nghe thấy cổ long nói tiếp: "Nhưng mà nếu giết ta ngược lại cũng không phải một quyết định tồi."

Cố Cẩn: "?"

"Ta đã ở đây rất lâu, lâu đến mức ta cảm thấy vô cùng buồn chán." Cổ long nói, "Vốn dĩ cho rằng những người đó chỉ làm loạn trên người ta một chút, không ngờ họ muốn ta tiếp tục sống ....... Ta mới không cần."

Cố Cẩn im lặng một giấy, nói: "Vậy ... ngài nguyện ý giúp chúng tôi không?"

Cổ long hơi gật đầu, tuy rằng là một khung xương nhưng nhìn lại thấy hơi đáng yêu: "Có thể thì có thể, nhưng mà ----"

Nó hơi dừng lại, không nói nửa câu sau, mà đổi đề tài khác: "Ta sẽ mượn sức mạnh của ngươi vây khốn hắn, các ngươi hẳn sẽ có biện pháp giết chết hắn đúng không?"

Cố Cẩn gật đầu, Cổ Long liền "A" một tiếng ---

Giây tiếp theo, Cố Cẩn bỗng nhiên xuất hiện bên ngoài quả cầu, trước mặt là người áo đen đã hóa thành thú nhân.

Cố Cẩn: "......"

Bạch Trạch: "Này cũng quá bất ngờ!"

Như lời cổ long nói, thời gian bên ngoài không qua đi, thế giới bên ngoài mới qua một giây. Một giây trước người áo đen mới đánh bại Cố Cẩn và Lăng Đình, giây sau lại thấy cậu xuất hiện trước mắt mình, nhất thời không phản ứng lại,

Cố Cẩn nhanh chóng tấn công, tinh thần lực nháy mắt bùng nổ. Trường kiếm trong tay Bạch Trạch lần nữa hóa thành cung tên, điện quang ngưng tụ đúng lúc người áo đen hồi thần, nhanh chóng lùi lại

Đúng lúc đó Đế Thính vọt đến, nó tuy rằng bị chặt đứt một tay nhưng sức mạnh không giảm, trực tiếp cản bước lùi của người áo đen.

Cố Cẩn nói: "Anh không sao chứ?"

Lăng Đình: "Yên tâm, anh không sao."

Hai chiếc cơ giáp cấp S toàn lực tấn công, người áo đen nói: "Cổ long sắp sống lại, Cố Cẩn, ngươi thật sự không suy nghĩ đến chuyện gia nhập tổ chức bọn ta sao?"

Cố Cẩn không nói gì, mũi tên bắn ra, người áo đen muốn né tránh, lại bị Đế Đế Thính ép buộc di chuyển sang vị trí khác ---

Ở tại đường thẳng của khe vở và kiếm Damocles.

Cố Cẩn nói: "Chính là lúc này!"

Người áo đen cười lạnh một tiếng: "Kiếm Damocles? Nó không thể giết được ta!"

Vừa dứt lời, bên trong dung nham vang lên tiếng ngâm, thanh âm phảng phất như đến từ viễn cổ, thân hình người áo đen bỗng khựng lại --- không thể động đậy!

Giống như thần linh giáng xuống một đòn đánh, kiếm Damocles phi thẳng đến, màn chắn trước mặt nó giống như vô dụng, vũ khí tối tân của liên bang nhẹ nhàng bâng quơ xuyên qua thân thể người áo đen, gã thậm chí không thể nói ra lời thứ hai.

Không có tiếng nổ mạnh, không có ánh lửa, thậm chí không có một âm thanh lớn nào, thanh kiếm xuyên qua cơ thể người áo đen, giây tiếp theo người áo đen đột nhiên hoá thành vô số mảnh nhỏ, rơi vào trong dung nham.

Đây là lần đầu tiên Cố Cẩn nhìn thấy kiếm Damocles, ngay tức khắc, vô thanh vô tức .... Là có thể hủy diệt bất cứ thứ gì.

Cố Cẩn nói: ".... Kết thúc?"

"Chắc vậy" Lăng Đình nói, "Nhưng kiếm Damocles mười năm mới sử dụng được một lần, mười năm tiếp theo nó sẽ không thể sử dụng được nữa."

Cùng với sự biến mất của người áo đen, quả cầu nguyên bản đang kịch liệt biến to liền dừng lại, tinh cầu không bị sụp đổ, lá chắn đang chậm rãi biến mất.

Tàn hài cổ long bên trong quả cầu vô thanh vô tức tan biến, Cố Cẩn lại nghe được thanh âm của nó: "Ta xem như là đã giúp các người đúng chứ?"

"Đúng vậy, cảm ơn ngài." Cố Cẩn nói, "Ngươi muốn có hồi đáp sao? Chúng tôi sẽ dốc hết sức giúp ngài."

"Đương nhiên là muốn" Cổ long nói, "Trước đó ta quá nhàm chán, bây giờ vất vả lắm mới có thể chết, ta quyết định tìm chút niềm vui cho mình."

Ngữ khí của nó rất tùy tiện, Cố Cẩn nghe xong liền nhận ra sự không thích hợp.

"Ngươi vừa nói, muốn đi tìm Alpha của ngươi đang ở bên ngoài." Cổ long nói, "Ngươi rất thích hắn đúng không?"

Cố Cẩn: "Ngài muốn làm gì?"

Cố long: "Ta đã nói rồi, chỉ là tìm chút niềm vui cho mình thôi ... Dù sao các ngươi đã nhận sự trợ giúp của ta, làm sao có thể không trả giả đắt một chút chứ?"

Nó vừa dứt lời, dung nham ngầm nguyên bản đang yên tĩnh bỗng nhiên lại lần nữa trở nên mãnh liệt. Sắc mặt Cố Cẩn biến đổi, lạnh lùng nói: " Lăng Đình! Rời khỏi đây!"

Giống như Đế Thính đã đẩy Bạch Trạch ra, giờ phút này Bạch Trạch cũng đột nhiên đẩy Đế Thính ra ngoài -----

Dung nham phun trào bao trùm lấy tinh cầu Horry, nổ tung.

----------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy