Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 9: Thi đấu vòng loại

Trầm mặc mấy giây, Cố Cẩn nói: "Tôi biết cô, cô là học sinh của trường quân đội liên bang."

Anna: "Cậu đang cố gắng thay đổi chủ đề?"

Cố Cẩn tiếp tục nói: "Tại sao cô lại ở đây?"

"Liên quan gì đến cậu."

Anna nói, "Cậu thực sự đang chuyển chủ đề."

"Nếu cô cần giúp đỡ,"

Cố Cẩn nói, "Tôi có một người bạn ---"

"Bạn của ngài có phải là chính ngài không?"

"......."

".... Xin lỗi, tôi vô thức nói vậy, ngài nói tiếp đi."

"Không."

Cố Cẩn mặt không biểu tình, "Ta không muốn nói chuyện cùng ngươi. "

Bạch Trạch đem trường kiếm cắm trên mặt đất, nhàn nhã dựa kiếm đứng. Chờ đợi một lát, Anna nói một tiếng "Xin lỗi."

Cố Cẩn: "Vì sao lại tấn công tôi?"

Anna thành thật nói: "Vì cậu là Omega, thoạt nhìn rất dễ bắt nạt ---- tôi biết là mình kì thị giới tính, thật xin lỗi thật xin lỗi."

Cố Cẩn nhìn mấy chiếc cơ giáp bên cạnh, nói: "Bảo bọn họ đi đi."

Anna: "Họ đều là bạn của tôi, sẽ không tấn công cậu nữa ...."

"Không,"

Cố Cẩn lạnh lùng nói, "Tôi sợ."

Anna: "... Được rồi."

Cô ấy nói gì đó với những người khác, các cơ giáp đó lần lượt giải tán.

Sau khi họ rời đi, Cố Cẩn đưa cho Anna một địa chỉ nói: "Sau trận đấu, đến địa chỉ này tôi sẽ giúp cô."

Anna nhìn cậu: "Tại sao? Hình như tôi không quen biết cậu."

Cô nhận thấy Cố Cẩn thật lòng muốn giúp mình, mà cô ....... thật sự cần một người giúp đỡ.

Cố Cẩn nhàn nhạt nói: "Bởi vì sau này cô sẽ trở thành người hỗ trợ giỏi nhất, không nên để tài năng bị mai một."

Đây chỉ là một nguyên nhân, một nguyên nhân khác là cậu muốn đoạt người từ chỗ Lăng Đình.

Sau này Anna sẽ trở thành cấp dưới đắc lực nhất của Lăng Đình, tuy rằng hiện tại cậu không chắc có thể mượn sức Anna nhưng lấy thiện cảm cũng không tồi.

Gió lạnh thổi qua cơ giáp, Anna nhìn bóng dáng Bạch Trạch rời đi, lẩm bẩm nói: "Người hỗ trợ giỏi nhất sao?"

Nhưng vừa nãy cô còn chưa kịp triển khai phòng ngự.

...... Như vậy giống như lại bị trào phúng.

----- Quân đội bên kia

Tay cầm cốc cà phê của Lăng Đình chợt khựng lại, bỗng nhiên nói: "Hình như em ấy nhớ tôi."

Phó quan: "....." Ai?

Cố tiên sinh?

Ngài không biết xấu hổ sao?

Glen trung tướng bên cạnh không nghe thấy những lời này của Lăng Đình, cười nói: "Thằng nhóc Lục gia không tệ, ta rất xem trọng hắn."

Trên màn hình lớn, trận chiếc cơ giáp cấp A một đao đem chiếc cơ giáp khác chém đứt, trên màn hình hiển thị điểm của hắn, 2000 điểm.

Hạng 10 trở lên của cuộc thi cơ giáp ảo sẽ trực tiếp được tham gia thí luyện của quân đội, chỉ cần thông qua thí luyện sẽ có tư cách tiến vào quân đội ---- vì vậy khi vòng đấu loại bắt đầu, cao tầng của quân đội sẽ lưu ý một số người thích hợp.

"Xuống tay quyết đoán, ra chiêu sắc bén, thực sự có phong thái của Lục Phong."

Glen thưởng thức nói, "Tinh thần lực cấp 2A, điểm cao nhất, nói không chừng quán quân chính là hắn."

Lăng Đình nhàn nhạt nói: "Hắn ta quá hiếu chiến, lấy mình làm trung tâm, không phối hợp với người hỗ trợ ---- nếu đây là thực chiến, khuyết điểm này đủ chí mạng."

Glen: "Lăng thượng tướng nói như vậy là trong lòng cũng có chọn được người thích hợp rồi sao?"

Lăng Đình không nói, ngược lại Glen thấy hứng thú: "Không bằng chúng ta đánh cược, tiền đặt cược là hai bình Tuyết Lan Tửu ở quầy rượu của anh, thế nào?"

"Được."

Lăng Đình: "Nhưng anh sẽ không lấy không chứ."

"Anh quả nhiên nhìn trúng người nào đó."

Glen: "Nói đi, người đó xuất sắc như nào, có thể hơn được thằng nhóc Lục gia này?"

Glen hứng thú bừng bừng, Lăng Đình không nhanh không chậm nói: "Thi đấu lần này có một Omega."

"Omega?"

Glen "Phốc" bật cười một tiếng, "Anh nói giỡn với tôi sao? Là cảm thấy không có khả năng thắng tôi, trực tiếp đem hai bình rượu kia tặng tôi?"

Lăng Đình liếc mắt một cái, nói: "Nếu anh thua, tôi không chỉ muốn hai bình rượu."

Glen vung tay lên: "Nêu tôi thua, quầy rượu của tôi tùy anh chọn."

Glen hiển nhiên đã đem hai bình Tuyết Lan Tửu kia trở thành vật trong túi, vui vẻ ngâm nga chút giai điệu.

Lăng Đình nhìn màn hình, camera trận đấu thay đổi ngẫu nhiên nhưng không có bóng dáng người anh muốn thấy ------

Cố Cẩn đang chiến đấu với một cơ giáp cấp  A khác.

Cơ giáp này khác với những cơ giáp họ gặp trước đó, người bên trong đều có tinh thần lực mạnh hơn. Lý do Cố Cẩn gặp phải bọn họ là vì cậu muốn cứu người.

Cách đó không xa có một cơ giáp đang nằm, thân cơ giáp bị hư hại nghiệm trọng, nguyên nhân là do mấy chiếc cơ giáp khác vây công đánh lén.

------- Kẻ xui xẻo bị tấn công không ai khác là em trai cậu, Cố Duyệt.

Trong khoang điều khiển, Cố Duyệt nhìn trận chiến kịch liệt phía trước, chỉ tiếc cơ giáp của mình bị hỏng, không thể tiến lên trợ giúp.

"Bình tĩnh,"

Người hỗ trợ của Cố Duyệt nói, "Chúng ta không thể làm được gì. Chúng ta không có kinh nghiệm, quá thiếu cảnh giác. "

Cố Duyệt: "Là lỗi của tôi."

Vốn dĩ nhìn đến một chiếc cơ giáp bị hỏng không thể động đậy, chỉ là có lòng tốt dừng lại giúp đỡ, ai biết đây là âm mưa của đối phương, chờ họ chui đầu vào lưới.

Oanh!

Lửa đạn được bắn ra, khiên phòng ngự được triển khai. Kiếm quang va chạm nhau, phát ra điện quang kịch liệt.

Norton: "Đối phương thật mạnh!"

"Đây không tính là mạnh."

Cố Cẩn nhàn nhạt nói, "Đây chỉ là thực lực của cấp A bình thường."

Vừa dứt lời, tinh thần lực của cậu tăng cao, khiên phòng ngự của cơ giáp đối diện vỡ tan như bông tuyết, ánh mắt người điều khiển kinh hãi, Bạch Trạch giơ cao trường kiếm, xuyên qua nội hạch cơ giáp.

"Quay về học cách chiến đấu đàng hoàng đi. "

Cố Cẩn nói, "Tạm biệt."

Bạch Trạch vỗ tay: "Thật đẹp trai."

Cố Cẩn: "......"

Nhìn thấy kẻ mạnh nhất trong nhóm bị đánh bại, những người khác vội vàng hét lên rồi bỏ chạy. Cố Cẩn nhảy xuống khỏi cơ giáp nhìn Cố Duyệt một cách không cảm xúc.

Cố Duyệt: "........"

Không biết tại sao, mặc dù không biết người đối diện nhưng lại có chút sợ hãi.

Cứ như thể bị anh trai mình bắt quả tang vì làm sai chuyện gì đó.

"Cảm ơn....."

Cố Duyệt nhịn một hồi, không nhịn được, do dự nói: "Anh, anh có chút giống anh trai tôi."

Cố Cẩn lạnh lùng nói: "Tôi là cha cậu."

Cố Duyệt: "?!"

Cố Cẩn liếc nhìn người hỗ trợ bên cạnh, một nam Alpha có tinh thần lực không tồi. Lẽ ra họ có thể lọt vào bán kết mà không gặp bất kì trở ngại nào, nhưng cũng chỉ có vậy.

"Đừng dễ dàng tin tưởng người khác, bọn họ là đối thủ của cậu." Cố Cẩn nói, "Lần sau cậu sẽ không được may mắn như vậy nữa đâu."

Cậu không biết tại sao Cố Duyệt lại âm thầm đăng ký tham gia cuộc thi cơ giáp ảo, nhưng ván đã đóng thuyền, cậu cũng sẽ không ngăn cản Cố Duyệt, cũng sẽ không khiến cho Cố Duyệt bị loại .... Chỉ là sau khi cuộc thi kết thúc, cho em trai mình một chút bài học "nho nhỏ".

Cố Duyệt bỗng rùng mình một cái, có loại dự cảm khác thường.

Bên trong khoang điều khiển, Norton nói: "Người vừa nãy là em trai cậu à?"

Cố Cẩn "Ừ" một tiếng.

"Thật tốt."

Norton thở dài, "Tôi cũng muốn có một em trai, có thể nghe lời tôi, không tức giận với tôi."

Cố Cẩn: "Anh trai không tốt sao?"

Norton: "Tôi chỉ biết đánh nhau với hắn."

Cố Cẩn suy nghĩ một lúc nói: "Tôi cũng vậy."

Hai ngày an an ổn ổn qua đi, điểm của bọn họ vừa vặn 1000, thuận lợi vào vòng bán kết.

Vòng loại có hơn một ngàn chiếc cơ giáp thi đấy, lưu lại không quá một trăm. Sau đó sẽ là một trận đấu nhóm kéo dài, 16 nhóm có điểm cao nhất sẽ vào bán kết, tranh ba vị trí đầu bảng.

Sau một thời gian nghỉ ngơi, Cố Cẩn hẹn Anna tại một nhà hàng.

Lúc đến cậu mới nhận ra Anna đã đợi sẵn ở đó, cô vô cùng kinh ngạc khi thấy Cố Cẩn: "Cậu, cậu, cậu, cậu không phải là người -------". Thiếu gia trẻ tuổi của Cố gia, người có hôn ước với Lăng thượng tướng!

Cố Cẩn: "Không!"

Anna: ".... Ồ, được."

Cô ấy im lặng vài giây và nói, "Cậu đây là giả heo ăn thịt hổ sao, tôi hiểu rồi."

Cố Cẩn bình tĩnh nói: "Tôi không hiểu cô nói cái gì."

Anna: "Người trong cuộc thi rõ ràng là cậu ----"

Cố Cẩn: "Đó là bạn của tôi."

Anna: ".....Không sao đâu."

Cố Cẩn đẩy thực đơn đến trước mặt Anna, Anna xua tay tỏ vẻ không hiểu, nói: "Cậu gọi món đi, tôi không đi những nhà hàng như này, không hiểu gọi món ăn như thế nào."

Cô nói những lời này với thái độ rất tự nhiên, dáng ngồi đoan chính sống lưng thẳng tắp, là thói quen khi ở trường quân đội.

Cố Cẩn tùy ý gọi vài món, nói: "Cô vượt qua vòng đấu loại không?"

"Không,"

Anna nói: "Sau khi tạm biệt cậu tôi bị một Alpha cấp A đánh bại."

Cố Cẩn: "Không ngoài dự đoán."

Anna: "......"

"Cơ giáp của cô cấp quá thấp, không có người điều khiển, cô sẽ bị đánh bại khi gặp cơ giáp cấp cao hơn. Việc này không có gì kì quái."

Cố Cẩn: "Vì sao cô muốn tham gia cuộc thi này. Chỉ cần học ở trường nửa năm cô có thể thuận lợi vào quân đội."

Trên mặt Anna có một tia tự giễu: "Bỏ đi, chờ sau khoảng thời gian này, tôi sẽ không phải học sinh của trường quân đội nữa."

Cố Cẩn đối diện ánh mắt của cô, Anna bất đắc dĩ nói: "Có tên vô lại muốn bắt nạt bạn của tôi, tôi đánh hắn một trận, hắn liền dùng quan hệ gia tộc đem tôi đuổi khỏi trường."

Cố Cẩn: "Gia tộc nào?"

Anna: "Tạ gia, hắn kêu Tạ Viễn, hình như là dòng thứ Tạ gia."

"Chưa nghe nói qua,"

Cố Cẩn nhàn nhạt nói, "Nhưng không thành vấn đề."

Anna: "!"

"Cảm ơn cậu!"

Anna nói, "Tôi thiếu cậu một đại nhân tình, về sau tôi nguyện làm trâu làm ngựa cho cậu."

Cố Cẩn: "....... Không cần đâu."

Anna lại nói: "Cậu quả thật là người vừa xinh đẹp vừa tốt bụng. Cậu là Omega tốt nhất tôi từng thấy. Mặc dù tôi không gặp qua nhiều Omega, ngoài cậu thì chỉ có mẹ tôi."

"......"

Cố Cẩn không nhịn nổi, cười khẽ một tiếng.

"Chờ chút."

Anna bỗng nhiên nói, "Cậu muốn tôi giả làm Alpha của cậu không?"

Cố Cẩn: "?"

Cố Cẩn quay đầu lại, thấy người vừa đi vào nhà hàng.

Thật trùng hợp, đó là Lăng Đình, bên người còn có một Omega nhỏ xinh.

Nhận thấy có người nhìn mình, Lăng Đình lạnh lùng nghiêng đầu  ------ sau đó liền thấy Cố Cẩn mặt không biểu tình rời mắt đi, cùng một nữ Alpha khác nói chuyện cùng nhau.

Lăng Đình: "....."

------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy