Chương 16: Thuyết pháp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cha!", Lý Mộ Từ giống như con thú bị thương, run rẩy vội vàng ôm chặt An Nhược Tố không buông tay, "Cha! Nàng có hài tử, là hài tử của con!"

"Hài tử của ngươi chỉ có thể do Khuynh Thành sinh!", Lý Anh Bá nói "Không chết được, chỉ là đứa bé không còn mà thôi, ta tại đây tuyên bố, An Nhược Tố câu dẫn con trai ta, đức hạnh bại hoại, không xứng làm đệ tử của Trường Lưu Sơn, từ nay về sau đuổi An Nhược Tố ra khỏi Lý gia ta, vĩnh viễn không được quay lại!"

Mọi người dưới đài đều thổn thức, nhất thời đều không nói lên lời

Lý Anh Bá vẻ mặt xin lỗi chắp tay hành đại lễ với Phong Linh Quân: "Việc này là Lý gia ta có lỗi với Bạch gia, ta đây trước mặt mọi người xin lỗi thân gia, hôm nay định thân, Lý gia ta hôm nay trước mặt mọi người có mặt ở đây phát thệ, sau này Bạch gia nếu có chuyện gì khó khăn, chắc chắn tương trợ, núi đao biển lửa cũng không từ!"

Mọi người đều biết hiện nay Lý gia chính là giang hồ đệ nhất thế gia, có được lời hứa này của gia chủ Lý Anh Bá chính là tương đương với việc sẽ được Lý gia bảo hộ, cho dù Bạch gia nhỏ yếu vô năng thì cũng không có người nào dám đụng đến!

"Lý gia chủ đại độ, Lý Mộ Từ tuy rằng làm chuyện hoang đường nhưng về sau nếu có thể ăn năn hối lỗi, thay đổi bản thân thì còn gì tốt hơn." Có người phụ hoạ nói.

Nhưng Phong Linh Quân đứng trên đài lại trầm mặc, bà buồn rầu nhìn An Nhược Tố đã được đệ tử Lý gia nâng đi, cho dù có phạm sai lầm to lớn thế nào, nhưng Lý Anh Bá đến cả huyết mạch của con trai mình cũng có thể xuống tay giết chết, vậy sau này ai có thể đảm bảo cho hạnh phúc của Khuynh Thành? Huống hồ hôm nay vốn là một ngày tốt nhưng lại có người đổ máu, đây là một chuyện vô cùng xấu.

Bà ngẩng đầu nhìn Lý Anh Bá: "Lý gia chủ, hay là việc định hôn hôm nay cứ tạm hoãn lại đã."

Lý Anh Bá đau lòng nói: "Thân gia, Khuynh Thành và Mộ Từ đều đã đến tuổi thành gia lập thất, Mộ Từ phạm sai lầm, ta xin lỗi Bạch gia, ta tại đây hướng ngươi bảo chứng về sau sẽ không xuất hiện bất cứ sai lầm nào nữa, nếu lại tái phạm, không cần thân gia động thủ, ta sẽ tự tay giải quyết hắn. Hôm nay các huynh đệ giang hồ hào kiệt không dễ dàng gì mới tập hợp lại một chỗ, nếu việc hôn sự này còn lùi về sau thì sẽ có lỗi với các vị đại hiệp ở đây!"

Ông ta lấy mọi người ở đây ra làm cái cớ, nhất thời mọi người vì được Lý gia chủ coi trọng mà thấy tự hào, phải biết bình thường Lý gia chủ là người rất khó kết giao.

Lập tức liền có người phụ hoạ: "Đúng đó đúng đó, Lý Mộ Từ là nhân trung long phụng, lại đang là thời điểm huyết khí phương cương, ai lúc trẻ tuổi mà không phạm phải sai lầm nhưng chỉ cần biết sai mà sửa là được rồi."

"Nam nhân có ai mà không tam thê tứ thiếp, hôm nay chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi, người ta đã cấp cho bậc thềm rồi, Bạch gia cũng đừng không chịu xuống, phải biết thiên hạ có bao nhiêu nữ tử muốn gả cho Lý Mộ Từ, đến lúc đó nếu Lý gia huỷ hôn, Bạch gia đừng để cái gì cũng không có được rồi làm trò cười cho thiên hạ."

Có người nói càng thêm trào phúng, Phong linh Quân nhíu mày, trong lòng càng khó chịu, Bạch gia và Lý gia kết thân vốn là chuyện hai nhà tình nguyện, thế nào mà bây giờ giống như biến thành Bạch gia bám vào Lý gia.

Bạch Tiến Trung lúc này cũng không quan tâm, tuy rằng Bạch Thanh Phụng gả không thành nhưng Lý gia nắm được điểm yếu của Bạch gia trong tay, đây là cơ hội ngàn năm có một, là một cơ hội tốt để Bạch gia phát dương quang đại, ông mạnh mẽ dùng ánh mắt ra hiệu cho Phong Linh Quân ở bên cạnh nhưng Phong Linh Quân lại không thèm nhìn đến ông.

Phong Linh Quân vẫn không nói gì, Bạch Khuynh Thành ở sau lưng bà đứng ra, trước mặt mọi người ở đây tuyên cáo một tiếng, "Mong mọi người làm nhân chứng cho chúng ta, hôm nay hôn ước giữa Bạch Khuynh Thành ta cùng Lý Mộ Từ huỷ bỏ, sau này ta cùng Lý Mộ Từ mỗi người vui vẻ sống cuộc sống của mình, không liên quan gì đến nhau."

Tất cả mọi người đều rơi vào trầm lặng, Lý Mộ Từ ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn Bạch Khuynh Thành: "Khuynh Thành, nàng nói gì vậy?"

Bạch Khuynh Thành không nhìn hắn ta: "Mọi người đều nghe thấy rồi, ngươi bị điếc sao?"

"Khuynh Thành, ta sai rồi!" Lý Mộ Từ vội vàng nói xin lỗi, "Ta thật sự sai rồi, trước kia là rượu vào loạn tính, nhưng ta bảo đảm với nàng về sau sẽ không như vậy nữa, hai người chúng ta từ nhỏ đã cùng lớn lên, người ta yêu vẫn luôn là nàng, nàng cũng yêu ta có phải không?"

Bạch Khuynh Thành vì sao đột nhiên đổi tính, hắn ta không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng lúc trước Bạch Khuynh Thành trước mặt hắn ta ăn nói khép nép, đeo bám giống như keo da chó, hắn ta muốn vứt mà không thể vứt được.

Bạch Khuynh Thành chán ghét quay đầu: "Ta không gả cho ngươi, một mặt là vì An Nhược Tố, mặt khác là vì ta không yêu ngươi!"

"Nàng nói dối!" Mắt Lý Mộ Từ đỏ hồng, "Khuynh Thành, chúng ta không nháo nữa có được không, nàng vẫn luôn yêu ta, nàng không giỏi nữ công nhưng vì ta mà may túi hương, nàng không giỏi làm thơ nhưng lại vì ta mà viết bao nhiêu phong thơ, mấy ngày trước nàng còn vì ta luyện kiếm thụ thương, không quản nguy hiểm đi hái hoa răng hổ, nàng quên rồi sao? Nàng vì ta làm những việc đó, ta đều nhớ trong lòng, ta biết nàng yêu ta, đúng không?"

Bạch Khuynh Thành mặt không biểu tình: "Đó là vì trước kia ta mắt mù, ngươi yên tâm, về sau sẽ không!"

"Khuynh Thành....." Trong mắt Lý Mộ Từ tràn đầy thống khổ, nghẹn ngào không nói ra lời.

Bạch Khuynh Thành cười lạnh, diễn đi, tiếp tục diễn đi!

Thấy Bạch Khuynh Thành cứng mềm đều không ăn, Lý Anh Bá cũng bình tĩnh lại, lành lạnh nhìn Phong Linh Quân: "Phong nữ hiệp là thái độ gì?"

"Đồng ý đồng ý, chúng ta đều đồng ý, chỉ là Khuynh Thành không hiểu chuyện, một hài tử mới mười mấy tuổi thì biết cái gì, qua hai ngày liền tốt lên thôi, Lý gia chủ không cần lo lắng!" Phong Linh Quân vẫn không nói gì, Bạch Tiến Trung vội vàng cười tiếp lời.

Lý gia đã hạ thấp tư thái, nhưng nếu Bạch gia vẫn không biết tốt xấu, mất đi núi dựa là Lý gia, vậy về sau Bạch gia có thể gặp phải rất nhiều phiền phức!

Lý Anh Bá không nói, chỉ lành lạnh nhìn Phong Linh Quân.

Phong Linh Quân chính là loại người không sợ cường quyền, nếu ngươi càng thúc ép thì bà càng cứng rắn, bà nhìn Bạch Khuynh Thành, cũng đồng dạng lành lạnh nói: "Hôn sự của nữ nhi ta, tự nhiên là phải do bản thân nó nguyện ý, nếu nó không nguyện ý, vậy thì thôi đi!"

Cả trăm người đứng ở đây, không ai dám phát ra âm thanh, đều im lặng nhìn phía trước, giống như bị điểm huyệt đứng đơ tại chỗ, lời nói của mấy người trên đài, bọn họ đều nghe rõ ràng.

"Tốt! Rất tốt!" Lý Anh Bá tức giận, chỉ nói được hai chữ tốt, ôm quyền hướng về phía mọi người, "Hôm nay khiến mọi người chê cười rồi, Lý gia ta phạm lỗi, thân là gia chủ một nhà, ta đã sâu sắc nhận thức sai lầm, cũng đã bồi lỗi nhưng Bạch gia cư nhiên không chấp nhận."

Tất cả mọi người dưới đài đều nhìn thấy, biết sai có thể sửa, vốn là một chuyện vui, nhưng Bạch gia lại không đồng ý bỏ qua, đúng là được voi đòi tiên, hơn nữa Bạch gia vì chuyện này, nếu sau này đắc tội Lý gia thì đó không phải là hành động sáng suốt.

Lý Anh Bá ngừng một chút rồi nói tiếp: "Hôn ước là lúc ban đầu do tổ tiên hai nhà Bạch Lý cùng lập, lúc đó cũng là vì tổ tiên Lý gia ta đã đỡ cho tổ tiên Bạch gia một đao mà bị thương, suy cho cùng cũng là Bạch gia các người thiếu nợ nhân tình của Lý gia ta, vậy mà hôm nay Bạch gia lại huỷ hôn, lý nào lại như vậy, hôm nay Bạch gia phải cho Lý gia chúng ta một cái thuyết pháp đi!"

Lý Mộ Từ trong sự bi thương ẩn giấu một tia đắc ý, Bạch gia ngươi hoặc là gả người, hoặc là cho một thuyết pháp.

Phong Linh Quân ôm quyền: "Lý gia chủ, chuyện của nữ nhi đương nhiên phải để nàng nguyện ý, dưa ép chín không ngọt, tất nhiên không vui, nếu hai người không có duyên phận, vì sao còn muốn ép buộc. Hôm nay, trước kia là Bạch gia ta thiếu Lý gia một cái nhân tình, sau này có cơ hội nhất định báo đáp....."

Phong Linh Quân còn chưa nói xong, đột nhiên----

"Ta nguyện ý gả!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro