Phần 36: Thổ lộ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Còn đau không, nhớ cẩn thận đừng để vào nước" cô nhẹ giọng căn dặn nó, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào vết băng trắng trên tay nó

"Hm không sao ban nãy bác sĩ có dặn kỹ rồi mà" nó nhìn tay mình nhẹ giọng cười nói, tuy là đang bị thương nhưng mà thật sự tâm trạng của nó đang rất vui

Nghe thì có vẻ kỳ lạ nhưng mà đó là sự thật, nó vui vì cô đang quan tâm nó, đang lo lắng cho nó nha. Ban nãy khi ở bệnh viện, gương mặt cô luôn cau lại, chẳng những thế lúc bác sĩ băng bó cho nó gương mặt cô vẫn luôn cau có,rồi thỉnh thoảng còn luôn miệng nói bác sĩ nên nhẹ tay một chút . Cứ như là sợ đụng chạm mạnh quá thì sẽ làm vết thương nó thêm mạnh hay là đau đớn hơn vậy

Chẳng những thế lúc về cô còn cản thận nghe những dặn dò của bác sĩ, rồi chuyên chú nghe, lúc về còn không ngừng cẩn thận nhắc nhở nó nữa. Chỉ những hành động tưởng chừng như nhẹ nhàng, bình thường đó thôi nhưng cũng đủ làm cho tim nó cảm thấy quá đổi hạnh phúc rồi

"Chính vì dặn kỹ nên phải làm theo, nếu như bị đứt chỉ hay vết thương nhiễm trùng thì sẽ phiền phức to đấy" dường như nhận ra sự không chuyên tâm của nó cho nên cô nhíu mày nói

"Hihi, an tâm đi, tôi sẽ ngàn lần cẩn thận mà, mà sao cậu lại quan tâm đến vết thương của tôi quá vậy?" nó mỉm cười nói, những ngày qua quả thật mối quan hệ giữa hai người đã tiến triển rất tôtt1 đẹp cho nên nó mới dám cả gan chọc cô như thế, nhưng trong thực tế bản thân nó cũng muốn biết, nếu không thì đã không có gan mà nói như thế rồi

"Thần kinh, sao ban nãy cô không tiện mà khám não hay khoa thần kinh luôn đi, bắt đầu bị ảo tưởng rồi đó" cô nghe nó nói thế thì trong lòng dường như bị chột dạ nên nhanh chóng lên tiếng chối bỏ nhưng mà lần này không như lần trước, hôm nay cô lại cột tóc lên , hiện rõ hai lỗ tai đang đỏ ửng của mình

"Thế à?!!" nó mỉm cười tủm tỉm vui vẻ như thể bản thân vừa phát hiện một chuyện vô cùng to lớn, vô cùng đặc biệt và quan trọng vậy. thì ra biểu hiện khi ngượng ngùng của cô là như thế này sao, thật là thú vị mà .

"Hừ, thế à gì chứ, còn không mau mau đi tắm đi, đi cả ngày rồi còn vào bênh viện nữa, hôi chết đi được " cô nhìn gương mặt đang cười tủm tỉm kia của nó , thì that sự thẹn cả mặt, nếu mà nó còn nói thêm chỉ sợ cô sẽ đỏ luôn cả gương mặt mất, thôi thì mau mau đuổi tên đi ngay mới được nếu không thì mệt lắm đây.

"Được, được, giờ mình đi ngay đây" nó nhìn cô mỉm cười nói, nó đương nhiên biết cô đang ngượng ngùng rồi, bằng chứng rõ như in đang hiện ra trước mắt mình kia, nhưng mà nếu còn tiếp tục nữa, để cho cô nổi nóng thì sẽ không hay chút nào, cho nên tốt nhất là nên chuồn thôi. Thu hoach hôm nay xem như cũng không tệ rồi

"Hừ" cô nhìn tên đang vui vẻ ôm quần áo đi tắm ,miệng còn thỉnh thoảng huýt sáo, ra vẻ giống như đang rất yêu đời thì khẽ nhếch môi cười nhạt nhưng mà vẫn không thể không ngừng đươc sự vui vẻ, vô tự khi nhìn thấy nó.

Những ngày nay, cô dường như đã thả lỏng đi rất nhiều, không còn quan tâm nhièu đến những thứ cảm xúc hay bất cứ lý trí nào nữa, với cô bay giờ, chỉ cần tận hưởng những niềm vui này mà thôi.Như thế thì cô cũng cảm thấy vui rồi, thôi thì đến đâu thì hay đến đó

Nhưng mà khi được nó ôm trong lòng, quả thật giây phút đó, cô thật sự cảm nhận được sự che chở, bảo bọc, toàn tâm toàn ý không để cô xảy ra chuyện của nó, như thế cho dù có trả bất cư giá nào, cho dù có làm thế nào, nó cũng sẽ không để cô bị bất cứ sự tổn thương nào. Chẳng những thế, khi nhìn thấy nó vì cô mà bị thương, tuy bị thương nhưng lại chỉ quan tâm xem cô có bị gì không, thì trong lòng lại cảm thấy rất ấm áp, và có chút hanh phúc đang len lõi . thì ra cái cảm giác được một người hết sức yêu thương, che chở, bảo vệ, được một người quan tâm lại hạnh phúc và nhẹ nhàng, ngọt ngào đến thế sao. Nhưng mà những cảm giác này lúc trước cô chưa từng có, ngay cả với người mà cô xem là người yêu, anh ta

"Tôi xong rồi, cậu mau vào tắm đi, để ban đêm dễ cảm lạnh lắm" nó từ trong phòng tắm bước ra, nhìn thấy cô vẫn còn đang ngồi trên sopha, gương mặt thất thần, dường như đang tập trung suy nghĩ chuyện gì đó rất quan trọng thì phải, gương mặt dường như mang theo rất nhiều suy tư ưu phiền, nó nhíu mày, không phải những ngày qua cô đều rất vui vẻ sao. Tuy cô không biểu hiện ra nhưng mà nó cũng nhìn thấy được nhưng mà sao bây giờ lại trở nên trầm tư như thế. Có phải là do nó làm gì khiến cô không vui không, không biết nó đứng bao lâu, chỉ khi nghe tiếng đồng hồ báo 9 giờ, thì mới giật mình rồi đánh liều đến gọi cô

"Thế àh, uh, tay có bị vào nước không?" cô đứng lên nhẹ giọng hỏi nó

"Uhm, không sao, tôi cẩn thận lắm, cậu an tâm đi" nó nhẹ giọng, nụ cười nhạt hiện trên môi

"Uhm, vậy cô ngồi đó đi, tôi đi tắm" cô gật gật đầu đứng lên

Nó ngoan ngoãn ngồi xuống ghế, tay cầm khăn long xoa đầu, nhưng trong lòng thì lại đang suy nghĩ không biết cô đang nghĩ gì, mà tự dưng lại trở nên buồn đến thế, cứ nghĩ những ngày qua đi chơi đã làm cho cô vui lên, tự dưng bây giờ lại như thế. Có phải cô đang nhớ anh ta không, cũng đúng cho dù làm thế nào đi nữa, thì nó vĩnh viễn sẽ là người thay thế, mãi mãi không thể nào thật sự trở thành nhân vật chính được.

Con người đúng là động vật tham lam không biết điểm dừng, lúc trước thì nó chỉ hy vọng có thể bên cạnh cô, cho dù là âm thầm, cho dù là bị cô chán ghét, cho dù như thế nào nó cũng đều cam tâm tình nguyện vui vẻ mà chấp nhận, chỉ cần có thế là được rồi. Nhưng mà bây giờ khi mà mối quan hê giữa cả hai dường như đã tốt hơn rồi, thậm chí có thể xem như là một bước ngoặt tuyệt vời luôn đi, thì dường như nó không còn cam tâm với những thứ ước mộng trước đây nữa rồi. giờ đây nó ôm trong mình mơ ước khác, nó lại ôm trong mình hy vọng có thể quan tâm, có thể chăm sóc cô nhiều hơn nhưng không phải chỉ với vai trò là người thầm lặng hay kẻ thay thế nữa mà là người chính thức. cho nên mới nói lòng tham con người thật sự là quá sâu hay là do một khi đã yêu thì con người ai cũng trở nên ích kỷ như thế. Cho dù là thế nào đi chăng nữa, thì dẫu lý trí dặn rằng không thể nhưng tình cảm thì làm sao có thể nói dừng là dừng được dễ dàng như thế cơ chứ. Nó thật sự không biết phải làm gì khi mà tình cảm của nó dành cho cô ngày càng tăng và hy vọng có thể bên cạnh cô một cách chính thức cũng theo đó mà tăng theo.

"Này" vốn dĩ đang mien mang suy nghĩ , hơn nữa nó nghĩ cô cũng vào tắm rồi, đột nhiên bị cô gọi một tiếng làm cho bản thân nó giật mình

"Hả,, sao có chuyện gì?" nó nhảy dựng bất ngờ lên tiếng nói\

"Tôi muốn hỏi cô một câu" cô đứng trươc cửa tủ, trên tay là bộ áo ngũ, nhưng nét mặt vẫn giữ nguyên nét đăm chiêu ban nãy , đôi mày thanh tú còn đang chau lại, dường như những suy tư của cô vẫn còn chưa tiêu tan đi thì phải

"Hm, cậu hỏi đi" nó tuy không biết cô muốn hỏi gì nhưng mà nhìn gương mặt nghiêm túc của cô thì cũng nhanh chóng đồng ý, cô muốn hỏi gì thì nó đều trả lời

"Tại sao lai đối tốt với cô như thế, tôi đối với cậu trước giờ chỉ có sự chán ghét mà thôi, xứng đáng sao?" cô nhẹ giọng hỏi , gương mặt như đang suy nghĩ, đăm chiêu và có chút không hiểu

"Không có lý do gì hết, hì , thật ra không chỉ có cậu, mà ngay cả bản thân tôi cũng đã rất nhiều lần tự hỏi mình như thế, thật ra thì tại sao. Đúng, cậu đối với tôi không tốt như bà, dì hay Nhã Thy nhưng tôi lại thích à không mà là yêu mới đúng. Ban đầu thật sự tôi nghĩ có lẽ do tôi cảm nắng cậu thôi, cảm nắng bởi nét lạnh lùng, sự thanh cao, và cao ngạo của cậu, Nhưng thứ đó dường như hấp dẫn tôi, nhưng mà ngày càng sau này, tôi cũng không biết từ thích đã chuyển sang yêu từ bao giờ. Tôi lúc nào cũng thấy nhớ cậu, không gặp được cậu thì mong ngóng sao cho gặp, tuy chúng ta ở chung nhà nhưng tôi biết cậu không thích sự xuất hiện của tôi, không thích nhìn thấy tôi. Cho nên môi lần muốn nhìn thấy cậu, tôi cũng chỉ dám nhìn từ xa mà thôi, vì tôi sợ cậu khó chịu. tôi biết cậu không muốn gã cho tôi, người cậu yêu là anh ta nhưng mà , tôi lại vẫn muốn kết hôn với cậu, vì tôi muốn có thể có được cơ hội bên cạnh cậu. Nhưng mà không ngờ , những thứ đó càng ngày càng làm cho cậu chán ghét tôi hơn mà thôi. Tôi vui khi thấy cậu cười, tôi buồn khi thấy cậu không vui. Tôi cũng không biết tự khi nào mà những thứ của cậu lại ảnh hưởng đến tôi như thế, có thể nói là khắc cốt ghi tâm, thấm sâu vào xương tủy rồi đi. Nhưng mà bất luận như thế nào đi chăng nữa, thì tôi củng chỉ mong câu có thể vui vẻ hạnh phúc, cho dù những thứ đó không phải do tôi mang đến" nó nắm chặt tay mình, mím môi để đừng khóc nhưng đôi mắt lại đỏ hoe đi, những thứ này những lời muốn nói này nó luôn giấu kín trong lòng mình, không bao giờ nói ra, nhưng cuối cùng hôm nay cũng có cơ hội để thổ lộ với người nó yêu đi. Au6 cũng xem như là một chuyện vui rồi

"Tôi cũng không biết cậu có tin những điều tôi vừa nói không nữa, tôi biết trong lòng cậu, tôi là một kẻ không đáng tin , hay xem như một tên lường gạt nữa. nhưng mà những lời vừa rồi thật sự là lời thật tâm của tôi. Còn nữa, cậu có thể an tâm, tôi nhất định sẽ giúp cho cậu với anh ta gặp nhau, sau khi thời điểm đến, tôi nhất định sẽ rời khỏi đây, và cho dù là một đồng của nhà cậu, tôi cũng sẽ không chạm đến. nếu cậu còn không tin, thì sau khi trở về nước, chúng ta có thể đến luât sư làm thêm một vài điều khoản vào hợp đồng hôn nhân " nó mỉm cười nhẹ nói, dường như với nó những thứ này đều là chuyện bình thường

Cô im lặng nghe nó nói, nhưng những giọt nước mắt nóng hổi đã chảy dài trên gương mặt thanh tú kia, cô không phải cỏ cây, không phải sắt đá đương nhiên cô có thể cảm nhận được những gì nó nói là thật tâm , chẳng những thế, còn những hành động của nó nữa không phải sao. Nội tâm cô thật sự đã bị nó làm lung lay rồi, tản băng dường như đã chảy ra, và hơn thế nữa kìa.

"Cậu, sao lại khóc, có phải tôi lại nói gì, hay làm gì sai khiến cậu không vui không?"nó hoảng hốt đứng lên nhanh chóng bước đến chỗ cô, nhìn những giọt nước mắt chảy dài của nó làm cho lòng nó thêm đau đến quặng thắt lại. Nó muốn đưa tay lên lau đi những giọt nước mắt đó nhưng mà bàn tay chỉ vừa đưa đến không trung thì bổng dưng khựng lại, nó lại quên di vị trì của mình sao

Nó đang định đưa tay xuống thì cô đã nắm chặt lấy bàn tay đó của nó, nó còn chưa hiểu cô muốn làm gì thì bỗng dưng cô ôm chặt lấy nó, thật chặt, bàn tay nơi bị thương vì sự siết chặt này của cô mà làm tăng them đau đón dường như đã động đến vết thương rồi thì phải, làm cho máu chảy ra rồi nhưng mà giờ phút này nó thật sự không quan tâm, nó chỉ quan tâm đến cô đang ôm chặt nó mà khóc thôi

"Tại sao lại ngốc đến thế hả?" cô ôm lấy nó, dùng giọng nghẹn ngào nói

"Vì cậu, cho nên như thế nào tôi đều nguyện ý" nó mỉm cười nhẹ giọng đáp

Cô im lặng, rời khỏi cái ôm ấm áp và đầy tình yêu này, ánh mắt nhìn chăm chú người đang đứng trước mặt mình, sau đó bỗng dưng choàng tay qua cổ nó rồi đặt môi mình lên môi nó. Nó mở to mắt không biét chuyện gì đang xảy ra, chi khi cảm nhận được đôi môi ngọt ngào mềm mại mang theo mùi hương thơm của cô đang áp vào mình thì bản thân nó mới có thể cảm nhận rõ rang sự ngọt ngào sung sướng của nụ hôn đầy bất ngờ nhưng tuyệt vời này

����]��i�d�

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro