Chương 8: Phim kinh dị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạch Ngọc Đường lái xe, đưa Triển Chiêu đến biệt ngục, gặp hung thủ của vụ án ba mươi năm trước bị Triệu Tước liệt thành "Sự kiện thần bí", Chu Thần.

Biệt ngục tất nhiên sẽ không xây ở nội thành, đường đến thật xa, Bạch Ngọc Đường phụ trách lái xe, Triển Chiêu mở ra máy tính bảng, gọi video call với Tương Bình.

Mã Hán cùng Triệu Hổ cũng lái một chiếc xe, đi theo sau xe của nhóm Bạch Ngọc Đường, cùng chạy tới biệt ngục.

Trong văn phòng SCI mọi người ai làm nhiệm vụ người ấy, Bạch Trì đang lật sách, tìm kiếm "Truyền thuyết đô thị" Triển Chiêu giao cho cậu.

Mà Tương Bình thì gõ bàn phím, tìm kiếm người cha mất tích thần bí của Chu Thần, manh mối về Chu An Minh.

Dù sao cũng là mất tích ba mươi năm trước, hơn nữa chỉ biết Chu An Minh nghiên cứu sinh học, cụ thể nghiên cứu cái gì thì không rõ.

Tương Bình cũng tìm không được cống hiến chính xác của vị này, vẫn là nghiên cứu tư liệu đã sớm bị tiêu hủy.

Tìm được một ít ảnh cũ linh tinh, còn lại đều là ảnh tập thể, mặt cũng thấy không rõ lắm.

Tương Bình gửi tư liệu hết cho Triển Chiêu.

Triển Chiêu nói cậu tra thêm một chút về đồng nghiệp của Chu An Minh.

Tương Bình tra được mấy đồng nghiệp cũ của người này, bắt đầu điều tra chi tiết tình hình gần đây, nhưng kết quả lại làm cho người ta bất an.

"Đều đã chết a." Tương Bình vò đầu, "Chu An Minh nếu còn sống mà nói cũng bảy mươi hơn, đồng nghiệp của ông ta cơ bản cũng đều là bảy tám mươi tuổi rồi."

"Đều là tự nhiên tử vong sao?" Triển Chiêu hỏi.

"Đủ loại, có chết bệnh, có do tai nạn, còn có tự sát. . . . . ." Tương Bình lắc đầu, "Không thích hợp a, mấy đồng nghiệp này đều là chết trước khi Chu An Minh mất tích."

"Vậy không đúng quá rõ rồi." Một đầu khác, Triệu Hổ đang xem máy tính bảng lắc đầu, "Không có nổi một người sống lâu hơn ông ta sao? Bọn họ lúc ấy nghiên cứu cái gì vậy a?"

Tương Bình lắc đầu, "Cái này thì không tra được."

"Còn người quen nào không?" Triển Chiêu hỏi, "Học sinh các loại ấy?"

"Tạm thời tra không ra, nhà này có cảm giác đã không còn họ hàng lục thân gì nữa, người quen của Chu An Minh cùng Chu Thần Chu Quang đều đã chết." Tương Bình nói, "Em sẽ tìm ngoại viện hỗ trợ, lát nữa tra được gì sẽ liên hệ lại các anh."

Cúp điện thoại, Tương Bình tìm Mia hỗ trợ điều tra.

Thi thể Chu An Minh không có tìm được, bởi vậy chỗ Mia không có tư liệu, nhưng tư liệu về Chu Quang cùng những người bị Chu Thần giết chết chỗ cô ấy đều có.

Mia gửi cho Tương Bình ảnh chụp mấy người chết, Công Tôn cùng Mã Hân cầm ảnh nghiên cứu.

"Một thiếu niên, vì sao hung tàn giết người nhiều như vậy?" Mã Hân có chút không tiếp nhận được.

"Hơn nữa thủ pháp giết người có hiệu quả rất cao." Công Tôn nói, "Chính là đơn thuần giết người, thủ pháp đơn giản thô bạo."

"Tình huống này không phải báo thù chứ?" Bạch Trì hỏi.

"Giống kiểu không có cảm súc gì ấy, chỉ là muốn giết chết mấy người này." Công Tôn sắp ảnh chụp thành hàng chỉnh tề ở trên bàn, cẩn thận so sánh.

. . . . . .

Cũng đang thảo luận đề tài này còn có Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường trên xe.

Bạch Ngọc Đường cũng không hiểu được vì sao một đứa trẻ có thể giết nhiều người như vậy, hơn nữa xem bản ghi chép trước đó về Chu Thần, cảm giác hắn không phù hợp đặc điểm một kẻ cuồng sát nhân liên hoàn.

"Đúng vậy, cặp song sinh này, Chu Quang nhân phẩm tốt học giỏi nhiều mặt, Chu Thần nghịch ngợm gây sự, trước đó cũng không có bản ghi chép về hành vi bạo lực.

"Hơn nữa là Chu Thần biến thành Chu Quang rồi mới bắt đầu giết người mà?" Bạch Ngọc Đường hỏi.

"Đây là giả thiết của phim kinh dị a."

Micro trên xe có mở, trên xe đi theo phía sau, Mã Hán cùng Triệu Hổ cũng có thể vừa nghe vừa thảo luận.

Hổ tử cứ cảm thấy nội dung như vậy có phải từng ở một bộ phim kinh dị nào đó có tình tiết tương tự rồi hay không.

"Nếu là phim kinh dị, thì nó nên có nội dung như thế nào?" Triển Chiêu bỗng nhiên hứng thú hỏi Triệu Hổ, để cậu tự do phát huy một chút.

"Khụ khụ." Triệu Hổ thanh thanh giọng, sắp xếp suy nghĩ một chút, bắt đầu phát huy, "Nếu là phim kinh dị, vậy mở đầu chắc chắn phải chiếu cái đập nước kia một chút, ví dụ như nửa đêm một ông già lái thuyền nhỏ ở đập nước tối đen câu cá. . . . . . Lúc này hìnhnhư có cái gì đụng phải thuyền của ổng, ngay khi ổng căng thẳng xem xét tình huống bốn phía, đột nhiên yên lặng, sau đó ông già nhẹ nhàng thở ra, chuẩn bị tiếp tục câu cá, đột nhiên, thuyền bị đụng cho lật luôn. Ông già bị cái gì đó kéo xuống đáy nước hắc ám, cuối cùng lại chiếu viễn cảnh ban đêm rộng, loáng thoáng thấy trong nước có bóng cái gì đó."

Mã Hán cùng Bạch Ngọc Đường đang thành thật lái xe đều cạn lời lắc đầu.

Triển Chiêu lại cảm thấy rất thú vị, nói Triệu Hổ tiếp tục.

"Lúc này có thể hiện ra tên phim, sau đó cảnh chuyển tới hừng đông, một đám học sinh trung học đến đập nước bơi lội, cả trai lẫn gái đều không biết gì hết. Chỗ này tốt nhất xen kẽ một đoạn nội dung nam sinh giả mạo ma quỷ ở trong nước hù dọa nữ sinh, hù người xem, tạo chút không khí. Như vậy khi đám thiếu niên kia thật sự đụng phải quỷ nước, sẽ tưởng có người đùa dai, cái này gọi là hiệu quả phim ảnh!"

Bạch Ngọc Đường gật gật đầu, đúng là xem không ít phim kinh dị rồi a.

"Tiếp theo là diễn viên chính, Chu Thần anh trai cặp song sinh lên sàn. Hắn lúc đang bơi đột nhiên cảm giác dưới nước có ai đó túm chân hắn, hắn giãy mấy cái rồi bị kéo xuống nước. Chu Quang em trai song sinh đến cùng ban đầu nghĩ anh trai đùa dai, bảo hắn đừng nghịch nữa, chờ khi anh trai thật sự chìm xuống quá lâu, người em mới luống cuống. Ngay lúc đang kích động, Chu Thần đột nhiên nhảy ra khỏi mặt nước, người này kỳ thật đã không còn là Chu Thần, mà đã bị quỷ nước nhập vào. Chu Quang nhìn thấy anh trai không chết, nhẹ nhàng thở ra, đi qua xem anh mình có sao hay không, Chu Thần đột nhiên dìm em mình vào nước cho ngạt chết. Lúc Chu Thần làm tất cả mọi chuyện bị một người cùng đi bơi thấy được. . . . . . Chỗ này có thể chỉ có giọng nói, Chu Thần nghe giọng quay đầu lại nhưng không thấy ai, nhưng hắn đoán định là có người thấy được rồi."

"Cho nên Chu Thần sau đó giết sạch bạn học là vì diệt khẩu?" Triển Chiêu thật ra có chút bất ngờ, "Ý tưởng này không tồi a."

Được khen ngợi Triệu Hổ chém gió càng hăng, "Sau đó cảnh sát đến, phán định vụ án thành tử vong do tai nạn, sau đó Chu Thần bắt đầu liên tiếp giết người, mặt này còn có thể xen kẽ chút nghi hoặc, ví dụ như là ai đã thấy cảnh Chu Thần giết người, vì sao không báo án các kiểu, thêm chút yêu đương lãng mạn, rồi người nghi ngờ. . . . . . Cha của Chu Thần và Chu Quang không phải muốn thí nghiệm sinh học đó sao, cuối cùng thêm một cú twist, con quỷ nước chính là do Chu An Minh tạo ra, sau đó quỷ nước giết sạch mọi người, rồi bị xem thành Chu Thần mắc bệnh tâm thần nghiêm trọng. Cuối cùng đến cảnh hắn bị giam vào ngục giam, chiếu đặc tả nụ cười một cái, kết cục OE, nếu phòng bán vé hiệu quả cao còn có thể quay phần tiếp theo."

Triệu Hổ nói một mạch, nhóm Triển Chiêu nghe, tuy rằng nội dung phim khuôn sáo và hơi cũ một chút, nhưng xem như một bộ phim kinh dị tiêu chuẩn, quay tốt một chút không chừng còn xem hay nữa.

Bạch Ngọc Đường nói, "Nhưng có hai chỗ không thông."

"Hai chỗ nào?" Triển Chiêu hỏi.

"Vì sao khi cảnh sát hỏi, phản ứng của các học sinh kỳ quái như vậy." Bạch Ngọc Đường hỏi.

"Ờm. . . . . ." Hổ tử nuốt nước miếng nghĩ nghĩ, "Vậy thêm thắt tình tiết vào, mấy học sinh này vốn biết đập nước có quỷ nước, cố ý đem hai anh em tới hiến tế, như vậy có thể thêm nghi hoặc thần bí, rồi quỷ nước giết sạch tất cả bạn học cảm giác cũng thông, hợp lý hơn so với diệt khẩu."

"Còn chỗ nào nữa?" Triển Chiêu hỏi Bạch Ngọc Đường.

"Chu Thần từ đập nước trở về, nếu là quỷ nước ám, vậy vì sao hắn nói mình là Chu Quang, hơn nữa thành tích thi cử cũng trở nên tốt như vậy?"

"Ờm. . . . . . Điểm này thật sự không dễ thêm . . . . . ." Triệu Hổ hỏi Mã Hán, "Tiểu Mã ca, anh có ý kiến gì không?"

Mã Hán nghĩ nghĩ, "Không bằng khiến cho nó thêm tà môn thử."

"Tà môn như thế nào?" Triển Chiêu rất hứng thú hỏi.

"Hai ngày trước Mã Hân xem một phim kinh dị, tôi cũng liếc sơ qua, phim tên là 《Us》" Mã Hán nói, "Chính là kể về chuyện mỗi người sống trên mặt đất đều có một người song trùng sống dưới mặt đất, cánh cổng nối giữa hai thế giới là nhà ma ở một công viên giải trí. Có một cô bé đi lạc vào thế giới dưới đất, cùng song trùng của mình dưới đất ngầm đổi vị trí. Chờ cô bé ấy lớn lên, người song trùng đều lên hết trên mặt đất, công kích phiên bản của mình. Tôi trước đó còn cùng Hân Hân xem một bộ phim truyền hình, tình tiết cụ thể thì quên rồi, bất quá nội dung có một đoạn, là một cô gái có nhân cách phân liệt, tự sắm vai một đôi song sinh, ban ngày là cô chị, buổi tối là cô em, đến sau mới biết, vốn thật sự là một đôi song sinh, nhưng trước đó chơi trò chơi, một người ngộ sát người kia."

Triệu Hổ híp mắt nhìn Mã Hán, "Tiểu Mã ca, nhìn không ra người mày rậm mắt to như anh cũng xem không ít phim nha!"

Mã Hán tiếp tục giúp Triệu Hổ viết nội dung phim, "Chu Quang cùng Chu Thần là một đôi song sinh, Chu An Minh không phải muốn làm thí nghiệm sinh học sao, biết đâu hắn trước kia có đứa con tên là Chu Quang, sau đó ngoài ý muốn chết chìm ở đập nước hoặc là bị hại chết tại đập nước, sau đó Chu An Minh liền song trùng ra một đôi song sinh, Chu Quang cùng Chu Thần. Nhưng ở trong đập nước mới là Chu Quang chân chính, hắn ám vào người một song trùng, ròi dìm nước chết song trùng kia, cho nên mới nói chính mình là Chu Quang."

"Ặc." Hổ tử vỗ tay, "Tình tiết này ổn đó, lập tức nội dung phim phức tạp lên không ít, còn mang chút khoa học viễn tưởng nữa."

Triển Chiêu toàn bộ hành trình đều nghe Triệu Hổ cùng Mã Hán biên kịch phim.

Bạch Ngọc Đường cũng nghe xong, hỏi Triển Chiêu, "Nhưng tiền đề quỷ nước này không thành lập được, nội dung phim điện ảnh cùng vụ án có cái gì liên hệ?"

"Có mấy chỗ rất thú vị." Triển Chiêu nói, "Lối suy nghĩ của hai người họ có một điểm giống nhau."

Ba người đều tò mò, chờ Triển Chiêu cho đáp án.

"Bất luận là nội dung nguyên bản của Hổ tử hay là nội dung Tiểu Mã ca bổ sung. . . . . . Đều cảm thấy kẻ giết người cũng không phải bản thân Chu Thần." Triển Chiêu liệt kê, "Đều nghĩ chuyện Chu Quang chết chìm ở đập nước trở thành khởi điểm của mọi việc. Mà Chu Thần giết bạn học thậm chí mẹ của hắn đều là một quá trình, chung điểm cuối cũng là khởi nguồn của hết thảy, đều quy kết tới Chu An Minh. Nhưng Chu An Minh mất tích rõ ràng không phải vụ án mạng cuối, trong hiện thực người cuối cùng Chu Thần giết chết chính là mẹ của hắn."

Mọi người nghe xong đều gật gật đầu, đúng vậy. . . . . .

Hổ tử hỏi, "Đây là không phải một loại gọi là tư duy định thức sao?"

"Tư duy định thức." Triển Chiêu tự nhủ nói thầm, "Một gia đình, đứa nhỏ là cuồng sát nhân liên hoàn còn giết em trai cùng mẹ, cha thì mất tích, cha lại khả nghi nhất, hết thảy có thể đều là người cha tạo thành . . . . . . Vì sao lại nghĩ như vậy?"

"Có thể có liên quan đến chức nghiệp của Chu An Minh." Bạch Ngọc Đường nói, "Nghiên cứu Công nghệ Sinh học. . . . . . Mặt khác không tìm được thi thể của hắn, chết kiểu này cũng rất kỳ quái. Thủ pháp Chu Thần giết bạn học cùng mẹ đều vô cùng hung tàn, nhưng lại nói mình đẩy cha xuống sông. . . . . . Nghe càng giống bịa ra hơn."

Triển Chiêu hỏi, "Vậy nếu Chu An Minh không phải mất tích mà thật sự đã chết thì sao?"

"Thì là một bộ phim có nội dung hoàn toàn khác." Triệu Hổ trả lời, "Chính là từ kiểu phim 《 Dead Silence 》《 Silent Hill 》 biến thành phong cách phim《 The Texas Chainsaw Massacre 》《 Hostel 》 đó."

* đại loại là từ style ma quỷ hại người có yêu tố tâm linh biến thành style 1 tên sát nhân giết người máu me bạo lực.

Bạch Ngọc Đường nghe thấy nhíu mày, "Các cậu bình thường vì sao đều xem loại phim này chứ? Đi làm thấy còn chưa đủ sao?"

"Đều là ở biệt thự của đại ca xem đó a." Triệu Hổ điên cuồng phun tào, "Cái biệt thự của các anh, lầu một phim hoạt hình, lầu hai phim kinh dị, đi nhầm phòng không chừng biến thành mảnh vụn luôn, trừ hai loại đó ra không có phim thể loại nào khác!"

Mã Hán bổ sung, "Còn có thế giới động vật, hành tinh họ nhà mèo các loại vân vân."

Bạch Ngọc Đường thở dài, Triển Chiêu thì bị chọc cười.

Hàn huyên một đường, xe lại vào cổng lớn của khu biệt.

Bạch Ngọc Đường dừng lại xe, hỏi Triển Chiêu, "Cuối cùng cậu bàn phim ảnh một đường, có cái gì liên hệ tới vụ án này?"

Triển Chiêu mỉm cười, "Phim kinh dị kỳ thật có thể bao gồm tất cả loại hình phim, phim ca nhạc hoạt hình đều có thể quay kiểu kinh dị, cũng không nhất định là phim siêu thực."

Bạch Ngọc Đường gật gật đầu, "Ừm, nói tiếng Trung đi."

Triển Chiêu liếc mắt lườm người kia, "Tôi nói chính là tiếng Trung a, lại không có thuật ngữ chuyên nghiệp gì cả."

Bạch Ngọc Đường nhìn Triển Chiêu.

Triển Chiêu cùng người kia đấu mắt trong chốc lát, bại trận, "Trước đó cậu cũng nói rồi, Chu Thần không phù hợp đặc điểm của một cuồng sát nhân liên hoàn."

Bạch Ngọc Đường gật đầu.

"Cho nên đây không phải phong cách của phim 《The Texas Chainsaw Massacre》." Triển Chiêu nhún vai, "Mấu chốt nhất là, ba mươi năm qua, Chu An Minh rốt cuộc ở đâu? Phim này kỳ thật vẫn không có đại kết cục."

Bạch Ngọc Đường nghĩ nghĩ, hỏi Triển Chiêu, "Miêu nhi, cậu biết Chu An Minh ở đâu có phải không?"

Triển Chiêu với Bạch Ngọc Đường ngoắc ngón tay.

Bạch Ngọc Đường vươn qua, Triển Chiêu bên tai anh nhỏ giọng nói, "Tôi nghi ngờ, Chu An Minh ở ngay tại nơi này!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sci