CHAP 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sáng sớm hôm sau, Yuri lái xe tới đón hai mẹ con cô, đầu tiên đi xe ra bờ biển Incheon hóng gió, giữa trưa ghé vào một quán hải sản ăn trưa, chiều tối nghỉ lại khách sạn COEX.


Yuri là phó chủ tịch của tập đoàn, đương nhiên được đãi ngộ đặc biệt, mẹ con cô cũng vì thế mà được thơm lây, khách sạn chuẩn bị cho cô nghỉ tại phòng sang trọng hàng đầu, cửa sổ hình vòm, màu xanh thẳm của nước biển thu hết vào trong tầm mắt.


Trong phòng còn có một phòng tắm riêng, bán lộ thiên, nhưng vẫn đủ kín đáo, vừa có thể tận hưởng ánh nắng mặt trời, bao quanh là một màu xanh lá cây của mấy chậu cây cảnh, gợi cảm giác bình yên và tỏa hương.


Bà Seo tiến vào phòng, ngay lập tức nằm ngả trên chiếc giường đệm mềm mại, lăn qua lăn lại, vừa cười vừa nói, ngây ngô như một đứa trẻ.


Nhìn mẹ vui sướng như vậy, Seohyun dù lòng đầy miễn cưỡng thế nào cũng chỉ biết gượng cười. Cô nhìn về phía Yuri, cắn môi, không thể không tỏ vẻ cảm kích.
"Cám ơn Yuri, mẹ em ... bà ấy dường như rất vui vẻ."


Yuri chớp chớp mắt. " Chỉ cần em hài lòng là tốt rồi." Yuri nói chuyện khẩu khí như thể chỉ cần cô nói một tiếng cảm ơn thì tất cả những điều này đều xứng đáng.


Tại sao lại cứ muốn đối xử với cô tốt như vậy chứ?
Trái tim cô không tự chủ được khẽ xao động, muốn hỏi Yuri cho rõ ràng nhưng lời nói cứ nghẹn lại nơi cổ họng.


Còn Yuri, như nhìn thấu sự khó xử của cô, nở nụ cười mà tựa như không cười trên môi.
Hai người bốn mắt nhìn nhau bất động, mỗi người một tâm sự, không gian xung quanh mơ hồ cũng im bặt.


Đột nhiên, giọng nói hồ hởi của bà Seo phá vỡ không gian yên tĩnh đến khó thở ấy. "Joo Hyun, Joo Hyun, nhanh lên, umma muốn đi tắm, umma muốn ngâm mình trong nước nóng!" Bà hăng hái tiến lại, kéo con gái đi về phía cửa phòng. "Ở đấy có một cái bồn tắm lớn lắm.!"


"Nhưng ..." Seohyun bất an ngoái đầu nhìn lại.
Yuri hiểu được sự do dự của cô, cười nhẹ. "Hai người cứ đi tắm nước nóng đi, từ từ thư giãn, Yul ra ngoài một lát."
"Yuri cũng cùng đi tắm nước nóng đi!" Bà Seo nhiệt tình mời.
"Như vậy sao được?" Seohyun nghe vậy, xấu hổ phản đối.
"Vì sao không được?"
"Yuri sao có thể tắm cùng chúng ta."
"Cũng phải." Bà Seo như sực nhớ ra điều gì. "Vậy xin lỗi Yuri nhé, cháu đành phải đi chơi một mình vậy."


"Không sao, cháu thế nào cũng được ạ." Yuri mỉm cười, vẫy tay, quay người đi, trả lại không gian riêng tư cho hai mẹ con.


Sau khi Yuri rời đi, Seohyun giúp mẹ cởi quần áo, rồi sau đó đi vào phòng tắm, ngâm mình trong nước nóng, làn hơi nước bốc lên từ bồn tắm, hai mẹ con nhìn nhau cười, tận hưởng cảm giác khoan khoái.
"Có vui không umma?" Seohyun hỏi.
Bà Seo không trả lời, chỉ vui vẻ ngân nga hát vang, tận hưởng thế giới riêng của mình.


Cảm nhận được sự vui sướng của mẹ, Seohyun không nén nổi cảm xúc, cô muốn cười, nhưng trong khóe mắt lại thấy cay cay.


Từ sau khi ba cô qua đời, mẹ luôn buồn bã, ưu phiền, bà luôn khóa mình trong phòng một mình.Sau khi bị tai biến, bà đã mắc chứng bệnh đãng trí, cô không dám mạo hiểm đưa bà đi du lịch, sợ rằng xảy ra những việc ngoài ý muốn.


Nhưng tới hôm nay, không ngờ vì lời mời bắt ép của Yuri, mẹ cô lại được tận hưởng một kỳ nghỉ vui vẻ đầu tiên sau bao nhiêu năm như vậy, hơn nữa nhờ Yuri giúp đỡ để ý tới bà, áp lực của cô cũng vì thế mà giảm đi nhiều, chí ít cũng không sợ khi cô không để ý tới mẹ, bà sẽ chạy linh tinh đi mất, hoặc là để xảy ra tai nạn gì, hay gây rắc rối cho người khác.


Được cùng mẹ ngâm mình trong bồn nước, tận hưởng niềm hạnh phúc trên thế giới này, cô thực sự nên cám ơn Yuri.


Chỉ là cô không hiểu, vì sao Yuri lại đối xử quá tốt với hai mẹ con cô như vậy? Lẽ nào chỉ là để chứng minh Yuri của bây giờ không còn là kẻ tay trắng như năm xưa nữa?
Liệu Yuri có còn hận cô, hận gia đình cô? Nhưng cứ cho là vẫn còn rất căm hận, thì Yuri việc gì phải đối xử tốt với mẹ cô như vậy? Rất nhiều người khi nhìn thấy người già mắc chứng đãng trí, phản ứng đầu tiên đều là tránh xa, nhưng Yuri lại tình nguyện ở bên mẹ con cô, cô thực sự cảm thấy rất khó lý giải.
Rốt cuộc Yuri muốn làm gì....?
"Joo Hyun, nóng quá! "
Tiếng gọi hốt hoảng của mẹ đánh thức dòng suy nghĩ mông lung của Seohyun
Cô sợ hãi, chỉ thấy mẹ đang nhảy tanh tách trong bồn tắm, một chân thò vào bồn nước lạnh ở bên cạnh, lạnh tới mức kinh hãi hét lên.


"Lạnh quá, lạnh quá!" Bà Seo hét lên "Sao lại như vậy chứ?"
Cô không nín được cười, đứng lên đỡ lấy người mẹ. "Umma, umma cẩn thận một chút, từ từ thôi."
Cô dìu mẹ, ngâm mình trong dòng nước nóng, thúc đẩy sự tuần hoàn máu, sau khi toàn thân cảm thấy thực sự thoải mái, mới từ từ đứng dậy, khoác lên mình bộ quần áo tắm phù hợp do khách sạn cung cấp.
Đúng lúc đấy có tiếng chuông cửa, cô bước ra mở, đó là hai cô nhân viên massage.
"Là phó giám đốc cử chúng tôi tới." Hai cô nhân viên vui vẻ giải thích. Sau khi được sự đồng ý của cô, hai người họ tiến hành chu trình mát xa SPA trị liệu toàn thân cho hai mẹ con.


Lúc bắt đầu, bà Seo bị cù tới mức cứ cười suốt không ngừng, Seohyun lo lắng cô nhân viên sẽ bị mẹ dọa cho sợ, nhưng hình như hai người họ sớm đã được chuẩn bị sẵn tâm lý, vẫn tỏ ra rất kiên nhẫn, dần dần, tận hưởng sự xoa bóp nhẹ nhàng, mềm mại, khéo léo dưới đôi bàn tay của cô nhân viên, bà Seo ngủ thiếp đi một cách ngon lành.


"Cám ơn hai cô." Sau khi kết thúc việc xoa bóp mát xa, Seohyun định trả tiền boa thì hai người họ lắc đầu, mỉm cười từ chối.


Cô lại một lần nữa mắc nợ Yuri.
Chờ tới khi hai nhân viên mát xa đi hẳn, Seohyun mới thở phào nhẹ nhõm.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro