CHAP 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ráng chiều hoàng hôn phủ đầy bầu trời, ở một góc của khuôn viên khách sạn, trong bể bơi lộ thiên, một người đang bơi lội trong làn nước xanh trong, tư thái như một con rồng nước.


Người đó chính là Kwon Yuri, đã bơi trong nước hơn nửa tiếng đồng hồ, phong thái bơi rất đẹp hào hoa của Yuri thu hút sự chú ý của mấy cô gái , chàng trai trong khách sạn, nấp sau khóm cây xanh mướt, nhìn trộm thân hình cân đối tuyệt mỹ của Yuri.


Yuri không hề hay biết, vẫn tận hưởng niềm vui giản đơn nho nhỏ của mình, Yuri không hiểu sao mình lại như vậy, chỉ biết là trong lòng trào dâng một tình cảm mãnh liệt, chỉ chực muốn vỡ tung.


Gần đây, hầu như người nào nhìn thấy Yuri, cũng đều nói Yuri rất đẹp, phong độ hơn nhiều, ngay cả Yuri bạn thân Taeyeon cũng trêu ghẹo Yuri liệu có phải đang chìm đắm trong bàn tay ma thuật của tình ái?
Là vì tình yêu sao?


Yuri đang yêu sao?


Câu hỏi này, Yuri không chỉ tự hỏi bản thân mình một lần, mà đáp án tự nó mỗi ngày lại càng trở nên rõ rệt hơn.


Yuri xoay người, bơi nốt lượt cuối cùng, cuối cùng cao hứng nằm ngửa mình trên mặt nước, tận hưởng sắc trời một cách ung dung tự tại.


Đột nhiên một cặp chân dài thon thả chắn mất tầm nhìn của Yuri, theo đó là một giọng nói nhẹ nhàng cất lên.


"Yuri bơi vui thật đấy!"
Yuri dụi mắt, đứng thẳng người trong làn nước, Yuri kéo cao kính bơi, nhìn thấy người con gái mà mình không ngờ sẽ tình cờ gặp ở nơi này.
"Victoria? Sao em lại tới đây?"


"Em gọi điện thoại cho thư ký của Yuri, cô ấy nói hôm nay Yuri đi nghỉ ở đây." Victoria ngồi xổm xuống, buồn rầu nhìn Yuri. "Sao Yuri muốn nghỉ ngơi mà cũng không nói cho em một tiếng? Em có thể đi cùng Yuri mà."


Yuri vốn dĩ không cần cô đi cùng.


Yuri lãnh đạm quan sát cô. Cô tự tin mặc một bộ bikini làm lộ rõ các đường cong trên cơ thể, phong cách gợi cảm thu hút sự chú ý của những người đàn ông xung quanh, chỉ có Yuri là không chút động lòng.


"Thư ký của tôi hẳn là cũng nói cho em biết hôm nay tôi muốn được ở một mình." Vô tình hay cố ý, Yuri nhấn mạnh.


Cô lại như không hiểu ý tứ của Yuri, ánh mắt nhấp nháy. "Chúng ta đã lâu không gặp nhau kể từ sau hôm vũ hội hóa trang ấy rồi, tối nay cùng ăn cơm đi. Em vừa nói chuyện với quản lý khách sạn rồi, ông ấy hứa sẽ dành cho chúng ta một bàn."


"Tối nay tôi có kế hoạch khác rồi." Yuri từ chối lời đề nghị của cô, một tay chống lên lan can bể bơi, nhún một cái nhảy lên trên thành bể, nhặt khăn tắm vắt lên vai.


"Kế hoạch gì?" Victoria đi theo sau Yuri. "Tôi có cuộc họp, phải mời cơm khách? Hay... có hẹn với người con gái khác?" Câu nói cuối cùng được thốt ra với giọng điệu lạnh như băng.


Yuri thoáng chốc đứng khựng lại, quay đầu nhìn, nhận thấy vẻ giận dỗi trên gương mặt Victoria, Yuri chợt hiểu ra. "Vậy ra là em đã biết."


"Quản lý khách sạn nói với em Yuri đi cùng một cô gái trẻ và mẹ cô ta. Cô gái đấy là ai?" Cô hỏi không khách khí.


"Vợ cũ của tôi." Yuri trả lời ngắn gọn, dứt khoát.


"Cái gì?" Victoria kinh hãi. "Yuri đã từng kết hôn?"


"Phải"


"Khi nào? Ly hôn bao lâu rồi? Vì sao bây giờ hai người lại ở cùng một chỗ? Có phải cô ta cố bám lấy Yuri không chịu buông tha không?"


"Chuyện của tôi không liên quan gì đến em." Yuri không thích cái cách cô chất vấn mình như vậy.


"Tại sao lại không liên quan đến em?" Victoria không đồng tình, bĩu môi. "Yuri biết rõ em đối với Yuri..." Cô bỗng dưng dừng lại, thẹn thùng liếc mắt nhìn Yuri. "Đáng ghét!"


Nếu là người khác, chắc chắn sẽ bị cái nhìn hờn dỗi ấy của cô hớp hồn làm cho hồn xiêu phách lạc, nhưng Yuri chỉ đáp lại với vẻ mặt thờ ơ, bằng thái độ lịch sự, xa cách đã xác định rõ mối quan hệ của hai người. "Vic, tôi chỉ xem em như một người bạn thôi."


Mặt cô thoáng biến sắc.


Sao lại có thể như vậy? Kể từ lần đầu tiên nhìn thấy Yuri ở Luân Đôn, cô đã âm thầm thích Yuri, tìm đủ mọi cách để tiếp cận, nỗ lực thể hiện hết nét duyên dáng, nữ tính của mình để chinh phục Yuri, vậy mà Yuri không động lòng một chút nào với cô sao?


"Yuri nói dối!" Victoria cúi mặt xuống, giận dữ buộc tội Yuri.


"Tôi không nói dối." Yuri rất bình tĩnh.


"Yuri nói dối, nói dối, nói dối mà!" Cô không tin! Yuri sao có thể không có một chút cảm tình nào với cô được chứ? Cô rất xinh đẹp, gia thế lại tốt, bao nhiêu người đàn ông tranh nhau muốn có được cô, Yuri dựa vào cái gì mà coi thường cô? "Yuri, cô dám xúc phạm tôi, có tin tôi nói với ba tôi đuổi việc cô không!"


Yuri nghe vậy, sắc mặt trầm xuống. Còn cô cũng ngay lập tức thấy hối hận, cô không muốn dùng thủ đoạn này để uy hiếp Yuri, cô chỉ là quá xúc động mà thôi.


"Nếu hội đồng quản trị vì việc này mà đuổi việc tôi, tôi cũng không phản đối." Yuri lạnh lùng nói nhanh.
"Không, Yuri, em xin lỗi, em không phải có ý đó..." Cô luống cuống, bàn tay trắng trẻo vội vàng níu lấy tay Yuri, trong lúc hai người giằng co, cô nhất thời mất thăng bằng, cả người lảo đảo như muốn ngã.


Đúng lúc đó, Yuri kịp thời nhanh tay, đỡ vòng quanh eo, kéo cả người cô về phía mình.


Cô toàn thân choáng váng, hết hồn ôm chặt lấy Yuri, Yuri muốn đẩy ra, cô lại như bạch tuộc giữ chặt không tha, hai người cứ đứng mãi trong tư thế thân mật mờ ám ấy.


Cảnh tượng này rơi trọn vào trong tầm mắt của Seohyun, khiến cô bàng hoàng đứng lặng, sau đó cất tiếng cười lạnh lùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro