[𝗳𝗶𝗿𝘀𝘁]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Vào một ngày đẹp trời, Viên Nhất Kỳ đang đi tản bộ trên đường thì đột nhiên bụi cây gần đó bắt đầu đụng đậy.


A, có phải là mèo con không? Kỳ Kỳ đệ đệ nổi danh yêu thích loài mèo bắt đầu phấn khích



Nhưng chỉ trong giây tiếp theo sự phấn khích ấy đã bị dập tắt bởi một chú sử tử to lớn vô cùng chân thật xuất hiện ngay trước mắt cô.



Viên Nhất Kỳ hốt hoảng, quay đầu lại và bắt đầu bỏ chạy thật nhanh.



Eh ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah thánh thần thiên địa ơi có sử tử  !  !



Mặc dù đã về đến nhà nhưng đương nhiên hai chân cũng không chạy lại được bốn chân, Viên Nhất Kỳ vừa bước đến mở cửa đã bị vồ lấy, cả người ngã khuỵu xuống dưới, hai mắt nhắm chặt lại, chỉ nghĩ rằng bản thân sắp chết đi vì bị loài thú hung dữ kia xé xác.



Tuy nhiên, tất cả những gì đang chờ đợi cô lại là một chút ươn ướt nơi hõm cổ.



Viên Nhất Kỳ mạnh dạn mở mắt.



Chết tiệt, nữ nhân xinh đẹp này là ai vậy? Nàng còn vì cái gì mà cư nhiên liếm cổ mình?



Sử tử! Sư tử đâu?



Người phụ nữ kia ngẩng đầu cười nhẹ.


"Chị là Thẩm Mộng Dao, chính là cái tiểu động vật ban nãy. Khi còn nhỏ em đã cứu chị, em không nhớ sao?"



Viên Nhất Kỳ cắn răng, cái gì mà tiểu động vật cơ chứ!



"Có nhớ có nhớ a, vậy tiểu sử tử tốt bụng đây có thể thả em ra hay không a?"



Thẩm Mộng Dao cúi xuống cắn nhẹ vành tai của Viên Nhất Kỳ, tự đem khoé môi của bản thân nhếch lên vài phần khi cảm nhận được sự run rẩy của người bên dưới.



"Sư tử đến đây để trả ơn, cảm phiền em không được từ chối."



Viên Nhất Kỳ thầm than trong lòng, vì cái gì mà năm xưa em cứu nàng nhưng giờ đây người bị nàng thượng lại là em?
________________________________
hàng sub chui ở trên lofter, đã thế còn sub sai xong thêm chữ 🥲
well thật ra cái truyện này có 5 đoạn kơ nma vì là truyện cho hm nên chỉ lấy một đoạn nhỏ này thoyyy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro