Big Year.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Big Year.

...

"Đoàng đoàng đoàng..." Tiếng pháo mừng năm mới vang lên rộn rã, khiến cho người ta muốn tiếp tục làm tổ trong chăn cũng không được.

JaeJoong dụi dụi mắt mơ màng từ trên giường ngồi dậy.
"Cha nhỏ ~~~~~~~~~~~" Giọng nói non nớt của cậu con trai từ ngoài cửa gọi vọng vào.
JaeJoong còn chưa kịp đi giày liền đã thấy nhóc con vọt vào trong phòng, khuôn mặt mếu máo cùng đôi mắt đẫm lệ nhào vào trong lòng cậu.
"Cha ~~~~~~~~~" Tiếng khóc của nhóc con vang vọng khắp phòng, cần bao nhiêu thê thảm liền có bấy nhiêu thê thảm, cần bao nhiêu đáng thương liền có bấy nhiêu đáng thương . . . . .
"Sao con đã trở lại rồi?" JaeJoong xoa đầu con trai dỗ dành, "Ngoan, đừng khóc, mau nói cho cha nhỏ biết đã xảy ra chuyện gì?"
"Cha lớn ~~~ chính là Jung YunHo đó!!!" Nhóc con gọi thẳng tên họ vị phụ thân kia nhà mình, "Cha lớn cầm mất bao tiền lì xì mà cữu cữu vừa mới cho con rồi, hức!"
"Cái gì? Lại còn có chuyện như vậy sao?" JaeJoong tức giận hét lớn, "Con chờ một chút, ta đi rửa mặt súc miệng, sau đó sẽ đi giúp con tính sổ cha lớn!!!"
"Vâng!!!" Nhóc con đã thành công kêu gọi được cứu tinh, nước mắt trong nháy mắt liền ngừng rơi, thật sự là không có gì nhanh hơn.

JaeJoong rửa mặt xong, lại mặc vào một kiện áo khoác màu hồng, quả thật là vô cùng đẹp mắt.
"Cha nhỏ, không trách được có rất nhiều người đều nói cha là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, hắc hắc, thật sự rất là xinh đẹp nha~" Nhóc con đứng ở một bên không ngừng khen ngợi.
"Tiểu tử, miệng lưỡi ngọt như vậy là muốn lát nữa cha nhỏ sẽ giúp con hung hăng mắng cha lớn sao?"
"Hắc hắc, cũng là cha nhỏ hiểu con nhất."
Nhóc con mới bốn tuổi nhưng đã rất thông minh, nó giang hai tay ngoan ngoãn để JaeJoong bế lên đi ra ngoài.
Đi tới đại sảnh, cha mẹ mình và cha mẹ YunHo đều cùng có mặt. Cũng đầy đủ quá đi?
JaeJoong đầu tiên là tiến lên tươi cười hướng bốn lão nhân gia chúc tết, ôm người này một cái lại ôm người kia một cái, sau đó cũng nhận được không ít tiền lì xì.
"Ông nội bà nội, ông ngoại bà ngoại, Jung JaeJae chúc mọi người luôn luôn mạnh khỏe, sống lâu trăm tuổi." Tiểu oa nhi thật sự rất lợi hại, vừa nhìn thấy tứ đại lão nhân liền lập tức "nhu thuận" quỳ xuống dập đầu vấn an, sau đó đứng lên, kéo cái túi nhỏ bên hông xuống, "Tới tới tới, bao tiền lì xì để ở nơi này cho con."
"Hahaha..."
"Hahaha..."
Tứ lão nhân gia đều bị nhóc con chọc cho nhịn không được mà cười lớn, tiếp đó lần lượt từng người đều bỏ lì xì vào túi cho nó.
"Chúng ta đi ra ngoài mua đồ được không ạ?" Jung JaeJae một chút cũng đều không hàm hồ, tứ đại thần tài xuất hiện trong nhà, dĩ nhiên việc trước tiên cần làm chính là xin tiền lì xì, chuyện thứ hai chính là ra ngoài mua đồ. Nhất định là sẽ được mua rất nhiều thứ.
"Được được được, đều nghe theo JaeJae là tốt rồi ~~~~~"
Tứ đại lão nhân đương nhiên là liều mạng đáp ứng tiểu bảo bối, sau khi sắp xếp một đám nha hoàn cùng thị vệ đi theo liền ôm cháu trai ra ngoài.
Trong phủ nháy mắt trở lên thật an tĩnh.

"Được rồi!!!" JaeJoong hít vào một hơi thật sâu, cậu đã chuẩn bị xong để đi tìm Jung YunHo. Xoay người hỏi nha hoàn bên cạnh, "YunHo đâu?"
"Thiếu gia đang ở thư phòng . . . . . . " Nha hoàn vẫn còn chưa nói hết, JaeJoong đã nhanh chóng chạy đi không thấy bóng dáng.
'Liệu có sao không nhỉ? Mình còn chưa kịp nói trong thư phòng còn có một người nữa. . . . . .'

"Jung YunHo!!! Huynh đi ra cho ta!!!" JaeJoong vừa đi vừa gọi, "Ai cho huynh lấy mất bao lì xì của con trai chứ???"
'Rầm' Cửa thư phòng bị mở ra, bên trong là hai người với hai sắc mặt hoàn toàn khác nhau.
Jung YunHo cảm thấy có chút nhức đầu . . . . . Phu nhân bảo bối tức giận, này không phải là chuyện đùa đâu a...
Người còn lại ở trong phòng hai tay khoanh trước ngực, vẻ mặt hí hửng mang bộ dáng chờ xem náo nhiệt không chút che dấu.

JaeJoong đi vào trong phòng, nhìn thấy người kia liền thuận miệng chào một câu, "Năm mới vui vẻ! Huynh cũng có lúc rảnh rỗi như vậy a?", sau đó liền kéo lấy lỗ tai Jung YunHo.
"Huynh đúng là cái đồ đáng ghét mà, đã từng này tuổi rồi còn lấy bao lì xì của con trai, làm nó sáng sớm đã chạy tới phòng tìm ta khóc lóc. Mới đầu năm đã khóc lóc như vậy, huynh không sợ cả năm sẽ gặp xui xẻo sao???"
"Ai yêu, JaeJoong à, đệ nhẹ tay một chút, nhẹ tay một chút, trong phòng còn có người khác mà."
"Đâu có! Hai đệ có thể coi như ta không tồn tại." Người nọ lên tiếng.
"Huynh nghe thấy chưa? Nơi này hiện tại không có ai!!!" JaeJoong tăng thêm lực đạo trên tay, "Huynh còn khiến cho con trai sáng sớm quấy nhiễu giấc ngủ của ta, tối hôm qua ta bị huynh lăn lộn tới gần sáng mới được ngủ huynh có biết không?"
"Ách, buổi tối hôm qua? Thật đúng là lỗi của YunHo rồi." Người kia lại chen vào một câu.
"Huynh câm miệng lại." JaeJoong hầm hừ, tiếp tục mắng YunHo, "Huynh biết lỗi chưa? Còn không mau trả con bao lì xì đi?"
"Ta chẳng qua chỉ là muốn giúp con trai giữ tờ ngân phiếu bên trong đó mà thôi, nếu không ta sợ nó sẽ hậu đậu mà làm rách mất." YunHo liều mạng giải thích.
"Huynh còn biện minh, con ta không lẽ ta không biết hay sao?! Ngân phiếu là thứ quý trọng như vậy, sao có thể làm rách chứ? A . . . . " JaeJoong lúc này mới bắt được trọng điểm câu chuyện, "Bên trong bao lì xì chính là ngân phiếu mà không phải là vàng hay bạc sao?"
Ánh mắt JaeJoong có chút phát sáng.
"Đúng vậy, bên trong chính là ngân phiếu." YunHo thật vất vả mới thoát khỏi được móng vuốt của JaeJoong, ngay sau đó liền ôm lấy phu nhân nhà mình, "Đệ đừng tức giận nữa, được không?"
JaeJoong giơ một tay ra trước mặt YunHo, "Đưa đây!"
"Nga ~~~~~~~~"
YunHo đàng hoàng cúi đầu, từ trong túi tiền lấy ra một tờ ngân phiếu đưa cho JaeJoong.
"A!" JaeJoong mở tấm ngân phiếu ra, vừa nhìn thấy liền giật mình hét lên. Cậu quay về phía người thứ ba trong căn phòng hỏi, "Năm nay thế nào lại rộng rãi như vậy?"
"Hắc hắc, này là cho tiểu bảo bối nha, cũng không thể tùy tiện!" Người nọ cười híp mắt, nhưng giọng nói lại có chút ảo não vì tấn tuồng vui kết thúc sớm như vậy.
"Được rồi, vậy lì xì của đệ đâu? Còn có của YunHo nhà đệ nữa!!" JaeJoong chỉ vào mình cùng YunHo nói, "Sao hôm nay huynh rảnh rỗi như vậy? Không phải vào triều sao?"
"Ha ha, hôm nay là lễ mừng năm mới, Trẫm đương nhiên phải cùng người nhà cùng nhau vui vẻ a." Hoàng đế rốt cục cũng chịu đứng đắn hơn một chút.
"Được rồi! Hoàng đế ca ca, chúc mừng phát tài." JaeJoong cười hì hì nhìn hoàng đế.
YunHo cũng đứng ở bên người JaeJoong, "Đúng vậy, hoàng đế ca ca, chúc mừng phát tài."
Phu phu hai người vừa nói xong đều cùng nhau chìa tay ra trước mặt hoàng đế.
"Được được được." Hoàng đế đưa ra hai phong lì xì đỏ chót.
"Cho đệ." JaeJoong thuận tay đem hai phong bao lì xì đều bỏ vào trong túi .
"Nè nè nè..." Hoàng đế cùng YunHo đồng thời lên tiếng, "Tại sao đệ lại cùng giữ cả hai bao lì xì?"
"Hứ ~~~ Đệ cùng con trai sao lại không được công bằng như vậy?" JaeJoong lần nữa gào lên, "Người làm cữu cữu như huynh chính là thiên vị mà, huynh cho JaeJae một vạn lượng, vì cái gì đệ với YunHo chỉ được có một ngàn lượng?"
"Hai đệ đệ tốt của Trẫm à, con trai hai đệ ở chỗ cha mẹ cũng kiếm được không ít rồi nha."
"Thiết ~~" JaeJoong bĩu môi, tựa vào trượng phu bên cạnh nói, "Huynh bớt giao nhiều việc cho YunHo nhà đệ, đó mới thật sự là lì xì cho đệ rồi."
"JaeJoong, huynh là Thừa tướng,vì quốc gia mà lao lực là chuyện nên làm." YunHo nghiêm nghị nói.
"Ta cũng là một tướng quân a, huynh nói như vậy khác gì bảo ta không có vì quốc gia mà dốc sức làm việc?" JaeJoong nhéo nhéo khuôn mặt bánh bao của YunHo, "Huynh có phải hay không ngay cả ta cũng muốn khi dễ!!!"
YunHo cười cười, tránh thoát khỏi bàn tay của JaeJoong, "Ha ha ha, tới a, chúng ta đã rất lâu rồi không có tỷ võ nha."
"Được thôi, dù sao ta đây cũng đường đường là trấn quốc Đại tướng quân đó!"
Hahaha, hai phu phu nhà này ngay đầu năm mới lại ở trong phủ của mình đánh nhau, cũng thật là có một không hai đi~
Hoàng đế vui vẻ đuổi theo hai người họ ra sân, tiếp tục xem kịch vui.
Thật là đặc sắc a!!!

"Hoàng thượng, tối nay ngài có hồi cung hay không? " Lão thái giám tiến lên cung kính hỏi.
"Cha và mẹ không chịu đi, vậy Trẫm đây. . . . . cũng không chịu. Truyền lệnh xuống, ngày mai tiếp tục bãi triều, cho đến khi nào hết lễ mừng năm mới thì thôi."
"Tuân chỉ!!!"

"Hahaha~~~~~"
"Hahaha~~~~~"
Tiếng cười rộn rã lan truyền khắp toàn bộ phủ Thừa tướng.

Năm mới đến rồi, chúc mọi người sẽ luôn gặp may mắn!!!

END.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro