Giáo Viên Thay Thế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Giáo Viên Thay Thế

...

Kim Jae Joong có cảm giác trên đời này chẳng có ai xui xẻo được bằng mình!

Rời giường muộn, vội vã đạp xe tới trường lại không biết đã đụng phải ai đó. Kết quả là bản thân hoa hoa lệ lệ té lộn mèo, cũng may là người nọ đã lập tức bỏ đi. Khi tớp trường học, đã là muộn nửa giờ so với quy định.

Cũng may là chủ nhiệm lớp còn chưa tới, hôm nay tiết thứ nhất chính là chủ nhiệm lớp cậu đó nha!

Jae Joong mới vừa ngồi xuống liền đánh một cái ngáp dài, lấy vở ra vội vàng chép đáp án của bài tập về nhà ngày hôm qua, sau đó nộp cho lớp trưởng.

Như thế nào chủ nhiệm lớp còn chưa có tới?

Đúng lúc này, thầy hiệu trưởng dẫn theo một nam nhân xa lạ bước vào lớp.

Là nam, rất đẹp trai, thân ảnh còn có chút quen mắt .

"Chào các em, từ hôm nay trở đi đây sẽ là chủ nhiệm mới của lớp ta . . . . . . "

Lớp học trong nhất thời liền bùng nổ, tất cả mọi người không còn tâm tư để nghe thầy hiệu trưởng nói tiếp nữa rồi.

" Cậu xem cậu xem , thầy chủ nhiệm mới thật trẻ tuổi, lại còn rất đẹp trai a. "

" Đúng là vô cùng đẹp trai nha , không biết thầy ấy đã có bạn gái hay chưa nhỉ? "

" Cậu đừng có mơ mộng, dù thầy chưa có bạn gái cũng sẽ không tới lượt cậu đâu."

" Cút , cậu cái đồ miệng quạ đen này. "

" . . . . . . "

Lớp học không ngừng bàn tán xôn xao.

Jae Joong nhìn nhìn thầy chủ nhiệm mới, như thế nào càng nhìn lại càng thấy quen mắt chứ?

Đợi đến khi thầy hiệu trưởng rời đi rồi, chủ nhiệm lớp mới bắt đầu giảng bài.
Thì ra là thầy dạy môn ngữ văn, mà Jae Joong lại học kém nhất chính là môn này!

"Chào các em, tôi họ Jung, tên là Jung Yun Ho. Trong học kỳ tới tôi sẽ thay giáo viên cũ chủ nhiệm các em, chỉ một kỳ sau thôi. "

"Nha ~~~"

" Thầy , có ai nói cho thầy biết thầy rất đẹp trai chưa?"

"Thầy ơi, thầy có bạn gái chưa ạ? "

" Ha ha, các em có thật là nhiều câu hỏi nha." Jung Yun Ho ở trên bảng đen viết tên bài học ngày hôm nay, sau đó kín đáo liếc Jae Joong một cái, "Thầy không có bạn gái. "

Jae Joong có chút ngẩn người, thầy nhìn em làm cái gì? Em lại không có quen biết thầy nha.

Tiết học tiếp tục được bắt đầu, liên tục ba tiết đều là ngữ văn, mọi người đều đã có chút uể oải, bất quá cũng may thầy giáo tương đối đẹp trai, thanh âm lại còn rất êm tai, cho nên hầu hết đều là cố gắng chống chọi mí mắt đang sụp lại, đơn thuần ngắm nhìn thầy giáo.

Mà cả lớp có duy nhất một người không chú ý tới thầy giáo, người kia chính là Kim Jae Joong! Mọi người hỏi nguyên nhân ấy à? Chính là bởi vì từ tiết thứ hai trở đi cậu đã gục xuống bàn ngủ mê mệt rồi!

Rốt cuộc mấy tiết học nhàm chán buổi sáng cũng kết thúc, buổi chiều là mấy tiết tự học, cho nên có thể thoải mái hơn một chút rồi.

Jae Joong thu thập xong xuôi cặp sách, chuẩn bị rời đi. Lúc này trưởng lớp đột nhiên chạy vào, thở hổn hển đi tới trước mặt cậu, " Kim Jae Joong , thầy Jung kêu cậu tới phòng làm việc của thầy . "

"Có chuyện gì vậy? "

"Tớ cũng không biết , hình như là bài tập về nhà của cậu hôm nay có vấn đề... "

" A? Không thể nào, tớ chép giống hệt của cậu cơ mà, thầy có tìm cậu không?"

" Có a, không phải tớ bây giờ mới trở lại sao? Bất quá tìm tớ chỉ để trả lại vở bài tập của lớp mà thôi." Lớp trưởng lôi kéo tay Jae Joong ra khỏi lớp, "Nhanh đi nhanh đi , cậu đừng để thầy giáo đẹp trai phải chờ lâu để rồi tức giận đó. "

Thầy giáo đẹp trai? Không phải thầy là họ Jung sao?

Jae Joong đi tới phòng làm việc của thầy chủ nhiệm, do dự vươn tay gõ cửa, " Thầy Jung , trưởng lớp nói thầy muốn gặp em. "

"Ừm, em vào đi , thuận tiện đóng cửa lại. " Jung Yun Ho ngẩng đầu lên, hướng cậu vẫy vẫy tay.

Jae Joong tiến vào liền đánh giá nhìn xung quanh một chút, "Trường học đối với thầy cũng không tệ nha , lại có thể cho thầy cả một văn phòng riêng như vậy. "

"À, bởi vì tôi mới tới nên nhà trường còn chưa kịp sắp xếp gì, vậy nên liền giao văn phòng này cho tôi."

"Vậy à, nhưng mà thầy dọn dẹp cũng sạch lắm nha. "

"Ừ. Đúng rồi Jae Joong, em tới đây một chút. " Yun Ho vẫy vẫy Jae Joong lại gần, sau đó mở ra hai quyển vở bài tập, "Như thế nào thầy cảm thấy bài tập về nhà của em với lớp trưởng rất giống nhau nhỉ? "

"Cùng một đáp án, đương nhiên là giống nhau ạ . "

"Thế nhưng bài tập hôm qua đề mục là 《 Kể về ảnh hưởng của gia đình đối với em. 》" Yun Ho cười híp mắt chỉ chỉ hai cuốn vở trước mặt , " Trưởng lớp viết rất rõ ràng là cha mẹ của bạn ấy đã qua đời, sau đó bị thân thích thu nuôi, phải chịu đủ loại khi dễ, cho nên bạn ấy quyết tâm học thật tốt để tương lai có thể khiến cho những người kia phải hối hận. Thế nào mà em cũng giống như vậy, ba mẹ đều mất hết rồi? "

" A? " Trong lòng Jae Joong hướng ba mẹ mình nói trăm ngàn lời xin lỗi.

" Còn có , trong bài trưởng lớp còn viết, ngày đó không có xe, thân thích để cho em ấy tự đi bộ trong khi trời đang mưa để đi mua đồ... Chẳng lẽ em cũng là . . . . . . "

Jae Joong gãi đầu, khoát tay nói, "Được rồi được rồi, em thừa nhận bài tập về nhà là em chép của trưởng lớp đó, ngày mai em trở về làm lại là được."

"Em sẽ làm lại? " Yun Ho dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Jae Joong .

"Sẽ không. " Jae Joong trả lời rất đàng hoàng.

"Tôi có xem qua thành tích môn ngữ văn của em, thật đúng là rất kém. "

" Đúng vậy , thầy nói không sai, em chỉ cần mở sách ngữ văn ra liền cảm thấy buồn ngủ. "

"Vậy tôi sẽ giúp em học bổ trợ. "

"A? " Jae Joong giật mình.

" Tôi nói tôi sẽ giúp em học bổ trợ! Bắt đầu từ ngày hôm nay. " Yun Ho đi tới bên cạnh Jae Joong, cúi đầu thì thầm bên tai cậu, "Sao nào? Em sáng nay đi học trễ sao? "

"Em chỉ là ngủ dậy muộn một chút, sau đó trên đường lại bị té xe cho nên mới tới trễ." Jae Joong cảm nhận được một cỗ nhiệt khí đang lởn vởn quanh cổ mình liền lui về phía sau né tránh, nhưng là lại bị Yun Ho bắt lại, " Thầy... thầy..."

"Em té? " Yun Ho đánh giá Jae Joong từ trên xuống dưới.

"Đúng vậy, thầy xem tay của em còn bị thương nữa. " Jae Joong giơ cánh tay lên cho Yun Ho nhìn làm bằng chứng.

Yun Ho phồng má thổi thổi vết thương trên tay Jae Joong, sau đó lè lưỡi liếm một cái.

" A, thầy Jung... thầy làm gì thế ? " Jae Joong đỏ mặt .

"Em chẳng qua chỉ là bị thương một chút ngoài da, nhưng tôi lại bị cả chiếc xe của em đè lên chân đó." Yun Ho thả lỏng cánh tay đang giam giữ Jae Joong ra, chỉ chỉ cái chân của mình.

"Á... thầy... thì ra người bị em đụng phải chính là thầy a!" Jae Joong nhìn chằm chằm Yun Ho.

"Vậy em định bồi thường tôi như thế nào đây? " Yun Ho xấu xa lại ôm lấy Jae Joong.

" Em... em... em nói xin lỗi với thầy còn không được sao... ưm . . . " Jae Joong còn chưa nói hết câu, miệng đã bị Yun Ho ngăn lại.

Jae Joong hốt hoảng không biết phải làm thế nào cho phải, nhưng hương vị của thầy hình như cũng không tệ . Cậu vươn tay muốn đẩy Yun Ho ra, nhưng cho dù đẩy thế nào thì hắn cũng vẫn không suy chuyển gì.

Lát sau, Yun Ho rốt cuộc buông Jae Joong ra, dùng giọng ôn nhu thăm dò, "Như thế nào? Thích tôi làm như vậy sao ? "

Jae Joong còn chưa có phục hồi lại tinh thần, mơ mơ màng màng lẩm bẩm : "em không biết. "

"Em biết không, tôi mỗi ngày đều nhìn thấy em vội vội vàng vàng chạy xe đi học, bộ dáng đó của em dưới ánh mặt trời quả thực là vô cùng khả ái."

" A. " Jae Joong bị Yun Ho ôm vào trong ngực, lắng nghe nhịp tim đập rộn ràng của hắn, lòng bỗng cảm thấy thật thoải mái.

"Cho nên tôi tìm cách để được tới đây làn giáo viên dạy thay, có điều khôg nghĩ tới ngày đầu tiên đi làm đã bị em đụng xe trúng. " Yun Ho giơ tay của khẽ vuốt ve tấm lưng gầy của Jae Joong, trong khoang mũi tràn đầy hương vị thơm mát của cậu.

"Nhưng... nhưng thầy là giáo viên của em, em là học sinh. Thầy và trò không thể . . . . . . " Jae Joong giơ tay lên vòng qua hông Yun Ho ôm lấy hắn .

"Tôi không phải chỉ là giáo viên thay thế một học kỳ thôi sao? "

" Vâng. "

"Tôi tới đây làm chủ yếu cũng chỉ là muốn gặp em."

"Thầy!!! " Jae Joong cảm thấy có một người xa lạ lại chỉ muốn làm quen với mình mà cố ý tới trường học làm việc, trong lòng có chút thụ sủng nhược kinh, "Em có tốt như vậy sao? "

"Có ! " Yun Ho hôn lên trán cậu, " Ngoại trừ học tập, em cái gì cũng tốt."

"Em thèm vào, Jung Yun Ho, anh vì sao lại thẳng thắn như vậy chứ!" Jae Joong đánh hắn một cái.

"Anh là nói thật mà, cho nên anh quyết định cùng em học bổ túc1"

"Em sợ nhất là học tập ! "

"Từ nay trở đi có tôi rồi, em sẽ không sợ nữa. " Yun Ho tràn đầy lòng tin.

" Nhưng là . . . . . . "

"Không có nhưng là gì nữa, chúng ta sẽ bắt đầu luôn từ hôm nay, anh giúp em bổ túc. "

" Tới nhà của em sao? " Jae Joong nghi hoặc hỏi .

"Ừm, đúng vậy. "

" Vậy để em gọi điện nói một tiếng với ba mẹ đã. "

"Không phải ba mẹ của em đã sớm mất, em được họ hàng nuôi dưỡng hay sao? " Yun Ho liếc nhìn vở bài tập trên bàn trêu chọc nói.

" Anh cút... phi phi phi, ba mẹ em còn phải sống lâu trăm tuổi." Jae Joong hung hăng bấm tay Yun Ho một cái, " Không phải em đã thừa nhận mình chép bài của lớp trưởng sao!"

"Haizz, sau này có anh rồi, em không cần lo sẽ phải đi chép bài tập của người khác nữa. " Yun Ho cười cười đi thu thập đồ đạc.

"Anh tránh qua một bên, để em đi gọi điện thoại. "

" Dùng điện thoại của anh ở đây nè. " Yun Ho chỉ chỉ mặt bàn.

Jae Joong cũng không khách khí , cầm điện thoại trên bàn lên liền bấm gọi, "A lo mẹ, thầy giáo chủ nhiệm mới của lớp nhìn trúng con, nói thích con, hơn nữa buổi tối còn nói muốn giúp con học bổ túc. Mẹ buổi tối không cần nấu cơm, chờ anh ấy tới để anh ấy nấu." Jae Joong dừng một chút, lại nhìn qua Yun Ho nhỏ giọng hỏi, "Anh sống ở đâu ? "

" Anh ở tiểu khu XX, sống một mình. "

Jae Joong giơ tay ra dấu OK với Yun Ho, " Anh ấy sống ở tiểu khu XX, xem ra là người rất có tiền, cái này con thích! Xem ra lần này con trai ba mẹ có thể gả đi rồi. "

Bên kia đầu điện thoại dường như còn có tiếng hoan hô truyền lại.

Yun Ho có chút choáng váng, mình giống như . . . . . .

Jae Joong cúp điện thoại, cười híp mắt tiến lên phía trước , đặt một nụ hôn lên môi Yun Ho, "Chúng ta có thể đi rồi chưa? Thầy à, chúng ta trở về học bổ túc thôi. "

Nói xong liền lôi kéo cánh tay Yun Ho vòng qua eo mình, sau đó tựa đầu vào trên vai của hắn, vui vẻ đi ra khỏi phòng làm việc.

Yun Ho cứ như vậy vui vẻ ôm được mỹ nhân về.

Bất quá, đây rốt cuộc là Yun Ho nhìn trúng Jae Joong, theo đuổi cậu...

Hay là . . . . . . .

Một thầy giáo thay thế bị rơi vào bẫy rập của người ta?

Ha ha, tóm lại là, những ngày tháng hạnh phúc bây giờ mới bắt đầu nè . . . . . .

Cho đến mãi mãi.

Hoàng hôn thì ra là rất đẹp nha!

END!
=======

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro