Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Kim Ngô

Một thời gian sau, Inuyasha cũng đã lớn lên, trở thành một thiếu niên. Thông qua ký ức ở kiếp trước, cậu sống không quá khó khăn. Ngoại hình không điên cuồng* như đời trước, làn da trắng hơn, thân hình cân đối khỏe mạnh, thu hút ánh mắt của những thiếu nữ tuổi mới biết yêu.

[*Ngoại hình điên cuồng: Theo mình hiểu là trông có vẻ cá tính, mạnh mẽ, điên loạng, nhưng mình không tìm được từ phù hợp để thay thế. Nếu bạn có ý tưởng hãy bình luận cho mình biết nha!]

Inuyasha tính toán thời gian một chút, không lâu nữa cậu sẽ lên tuổi mười lăm, đó là lúc cậu gặp Kikyo, cậu phải nhanh chóng tìm Kikyo với Naruku.

Sau khi ném quả đào đã ăn, Inuyasha nhảy từ trên cây xuống, nghênh nganh đi về phía thôn làng của Kikyo trong trí nhớ. Cậu nhìn bên trái rồi ngó bên phải, giống như cụ già về thăm lại quê cũ.

Thì ra nơi này có cây hoa anh đào!

Thì ra đào chỗ này ăn ngon hơn!

Mọi chuyện cứ diễn ra như vậy...

Tình yêu đối với Kikyo Inuyasha đã sớm buông bỏ ở kiếp trước, cậu không xấu hổ khi gặp lại cố nhân mà giống như đối mặt với huynh đệ tốt, cảm giác lúc đó rất vui vẻ.

Chỉ là, "huynh đệ tốt" không biết cậu, vẻ mặt đề phòng, tay cầm cung tên chọt chọt gò má cậu.

"Kikyo, ta có chuyện muốn nói..." Hiện tại Inuyasha không có Thiết Toái Nha, cậu vẫn sợ hãi mũi tên nên chỉ có thể ngoan ngoãn cúi đầu.

"Làm sao ngươi biết được tên của ta? Ngươi là ai?" Kikyo nghiêm mặt hỏi.

"Inuyasha... À, ta nghe người khác gọi ngươi như vậy." Vẻ mặt của nàng làm Inuyasha sợ hãi mà chùng bước, đau đầu bịa chuyện.

"Không muốn chết thì biến đi ngay lập tức!"

"Ôi chao! Ta tới đây vì muốn giúp ngươi."

"Giúp cái gì chứ? Ta không cần!"

Inuyasha không từ bỏ ý định: "Ở nơi này có người nào tên là Naraku không?"

"Không có." Kikyo không nhịn được mà trả lời.

"Hoặc tên là Onigumo?" Inuyasha vừa nói xong, Kikyo sửng sốt, hiển nhiên là có biết người này.

Thấy nàng không nói nên lời, Inuyasha đắc ý: "Có mà! Đã nói là ta tới giúp ngươi, ngươi còn không tin."

"Giúp cái gì?" Kikyo cản giác.

Vu nữ bảo hộ Ngọc Tứ Hồn không tùy ý tin tưởng người lạ là chuyện thường tình, Inuyasha quyết định nói với nàng một số chuyện.

Nghe Inuyasha nói lộn tùng phèo hết lên, Kikyo kết luận: "Do dục niệm của người đó quá nặng, cuối cùng sẽ bị Onigumo chiếm lấy thân thể, tiện đà phá hủy thôn làng?"

Inuyasha vẻ mặt tất nhiên gật đầu.

"Tại sao ta phải tin ngươi?"

Nghe Kikyo nghi ngờ, cậu sút nữa tức chết. Không phải Kikyo lo lắng về thôn làng nhất sao, tên đó chỉ là một tên cướp mà thôi, nếu hắn là mối nguy hại tiềm ẩn thì nên loại bỏ sớm.

"Dẫn ta đi gặp Onigumo." Inuyasha bất đắc dĩ. Cậu muốn gặp Naraku nguyên bản một lần.

Nhìn Inuyasha không có vẻ nguy hại, Kikyo đồng ý dẫn hắn đi, việc liên quan đến an nguy của thôn làng, nàng không thể sơ suất.

Khi nhìn thấy nguyên thân của Naraku, Inuyasha há hốc kinh ngạc, người này tâm lý biến thái, toàn thân bị bỏng nặng như vậy ai mà chịu cho được. Cậu nhíu mày nhìn Naraku được băng bó thành bộ dạng xác ướp, người nằm trên đất cũng nhìn chằm chằm cậu, ánh mắt lộ ra vẻ khó chịu.

Cậu hận Naraku đến tột cùng, mỗi khi nghĩ đến hắn đều muốn tróc xương lột gân, dù biết rõ trước mặt chỉ là một tên cướp chứ không phải Naraku, cậu xém nhịn không được mà đi đánh hắn. Không đúng, nếu dục niệm của Onigumo không quá nặng thì yêu quái đã không bị dẫn dắt tới, Naraku sẽ không tồn tại. Nghĩ như vậy, Inuyasha hung hăn liếc tên cướp đó, thầm nghĩ phải xử lý tên này.

Inuyasha chưa nghĩ ra cái cớ để diệt trừ tên gian manh này, cậu sẽ không chấp nhận việc nói sự thật với Kikyo, huống chi là một người mới quen nhau một tiếng.

Gió lùa vào trong hang, cỏ non nhấp nhô, Inuyasha lúng túng nhìn hai người họ.

"Chúng ta ra ngoài nói chuyện." Kikyo lên tiếng trước.

Inuyasha ra ngoài, đi được một đoạn ngắn, Kikyo quay lại nhìn cậu: "Người biết hắn hay sao mà nói hắn có tà tâm?"

Inuyasha bị nhìn đến chột dạ. Kikyo không bỏ qua bất cứ biểu hiện nào trên mặt cậu, dùng ánh mắt ép cậu nói ra sự thật. Inuyasha thở dài: "Hắn thích ngươi, nhưng vết thương trên người hắn không lành được."

"Ta biết rồi." Nửa ngày sau nàng mới đáp lại.

"Cho nên ngươi định làm gì?" Inuyasha cảm thấy Kikyo sẽ đồng ý giết chết Onigumo.

Kikyo nhận ra Inuyasha muốn đưa Onigumo vào chỗ chết ngay lập tức, nàng mím môi không trả lời.

Inuyasha khẩn trương. Hiện tại Thiết Toái Nha không thuộc về cậu, nếu Onigumo biến thành Naraku, cậu chỉ dựa vào cặp móng đơn giản chắc chắn là chịu chết.

Không được! Phải thừa dịp Onigumo không tiện hành động, Kikyo không xuống tay được thì để cậu.

"Để ta suy nghĩ." Kikyo nói.

Inuyasha bĩu môi, đêm dài lắm mộng, ai biết nàng có dành tới nửa tháng mười ngày để suy nghĩ hay không. Cậu khó chịu trong lòng nhưng không biểu hiện ra ngoài, chiay tay Kikyo.

Inuyasha nằm trên một cây đại thụ, nhìn chằm chằm trăng lưỡi liềm trên trời, tính toán thời gian, nửa đêm canh ba, thôn làng cách đó không xa vô cũng yên tĩnh.

Cậu nhổ cây cỏ đang nhai trong miệng ra ngoài, nhẹ nhàng nhảy xuống, từng bước đi vào thôn, một trận gió thổi nhẹ qua, mang theo chút mùi vị quen thuộc.

Inuyasha đi về hướng sơn động Onigumo, thấy "xác ướp" kia vẫn đang nằm ở đó, cậu vừa khẩn trương, vừa hưng phấn, nhìn quanh một vòng, phát hiện Kikyo không ở đây, thở dài, vươn móng vuốt về phía người đang nằm trên mặt đất.

"Inuyasha!"

Giọng nói của Kikyo vang lên, mũi tên trong tay bắn về phía Inuyasha.

Inuyasha mở to hai mắt nhìn về phía Kikyo, cảnh tượng này giống như kiếp trước, sự sợ hãi xâm chiếm đầu óc khiến cậu không thể động đậy.

Mũi tên bay với tốc độ rất nhanh, cậu không có khả năng né tránh, khi Inuyasha cho rằng mình sẽ bị phong ấn một lần nữa thì ánh sáng phản chiếu từ thanh kiếm trong bóng tối làm sơn động sáng lên.

Inuyasha ngây ngẩn nhìn mũi tên bị cắt thành hai khúc bởi Thiên Sinh Nha.

"Phế vật." Sesshoumaru chê bai.

Mặc dù lạnh lùng vô tình, Inuyasha lại thấy giọng nói này cực kỳ tuyệt vời, đây là giọng nói của anh hùng* đó!

[*Gốc là: Người cứu mạng thanh âm]

Inuyasha "chân chó" đi nhặt Thiên Sinh Nha, vui tươi hớn hở chạy đến bên cạnh Sesshoumaru, chuyện lớn chuyện nhỏ đều có thái độ "ngài nói gì ta nghe nấy". Đấy là do Inuyasha vẫn còn bị dọa sở chưa tỉnh được nên mới làm loại chuyện ngu ngốc này!

Sesshoumaru liếc cậu một cái, quay đầu nhìn vẻ mặt dữ tợn xủa Vu nữ, đột nhiên hỏi: "Ngươi thích nàng ta?"

"Hả?" Inuyasha hiển nhiên biết cái tượng phật sống này đang hỏi ai.

"Không phải, ta không thích..."

"Inuyasha!" Sesshoumaru cắt lời Kikyo, chỉ đích danh con cẩu ngu xuẩn.

"Hiện tại không thích." Inuyasha suy nghĩ một lát, nghiêm túc trả lời hắn.

"A, thích ân ái với nhân loại ngu ngốc nhỉ bán yêu?" Sesshoumaru châm chọc.

"Ta không có!" Inuyasha không phục. Kiếp này cậu không thể tiếp tục dây dưa với nhân loại.

"A? Ngươi giải thích tại sao nữ nhân trước mặt này lại cầm tên muốn giết ngươi?" Sesshoumaru dường như đang nhìn một tên ngốc.

Từng việc đều phải giải thích, Inuyasha tức muốn chết, ông đây là sống lại, ai giải thích cho ngươi!

"Giải thích ngươi không rõ, trước tiên tránh ra!"

Inuyasha tiến lên hai bước, bộ dạng buồn rầu nhìn Kikyo: "Người trong kia căn bản không phải người tốt, ngươi không nên bỏ lỡ cơ hội này! Hắn không chỉ muốn ngươi, còn muốn cả Ngọc Tứ Hồn!"

Inuyasha không dám nhìn Kikyo, trong lòng tính toán xem sẽ bị mấy mũi tên đâm vào, khuôn mặt nhỏ nhắn sợ hãi, nhắm tịt mắt lại. Nếu có Thiết Toái Nha, Inuyasha sẽ không sợ hãi như vậy. Thực lực của Kikyo ra sao, kiếp trước cậu đã được lĩnh hội.

"Bán yêu, mở mắt!" Giọng Sesshoumaru vang lên, mang theo sự cười nhạo.

Inuyasha cẩn thận mở mắt, đập vào mắt không phải là gương mặt của Kikyo mà là áo giáp của Sesshoumaru. Cậu buồn khổ phát hiện, mình thua đại ca cùng cha khác mẹ này hơn một cái đầu.

"Ngu xuẩn!" Sesshoumaru vạch trần hành vi của Inuyasha.

Đây là câu trần thuật, Inuyasha không thể phản bác.

Ai bảo bổn đại gia không động thủ với nữ nhân, nhất là nữ nhân cậu biết.

"Loại người vô tâm vô tình như ngươi làm sao mà biết..." Inuyasha thầm thì nho nhỏ.

Thính giác của Sesshoumaru cực kỳ tốt, lời nói của cậu làm hắn nhíu nhíu mày nhưng không có lên tiếng.

_____________________________

Truyện được đăng tải phi lợi nhuận ở watt.pad cl9nlcl1.

https://www.wattpad.com/story/296955232?utm_source

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro