Chương 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 25

"Tiểu Na, em sao thế?"

"Không có gì đâu. Có lẽ mắt em bị mỏi quá" Cô cuống quýt xua tay, cố nở nụ cười

Cách đó không xa, Fany đang chăm chú nhìn cô, đốm lửa xanh lạnh lùng nhảy nhót trong ánh mắt

Cô nhanh chóng cảm nhận được điều gì đó khác thường, quay lại nhìn Fany vội vàng cúi xuống, tiếp tục giảng bài cho nữ sinh ngồi cạnh

Thấy Fany vờ như không có chuyện gì, cô có cảm giác tim mình đau nhói như bị kim châm. Cô chầm chậm cúi đầu, những lời bàn tán lạnh lùng như nước thuỷ triều dâng lên khiến cô thấy lạnh buốt. Cô tưởng như mình bị cuốn vào 1 vòng xoáy đen ngòm khổng lồ, không giây phút nào được yên tĩnh

Dưới cột đèn đường

Reng

Sau 1 hồi chuông nhức tai, buổi tự học cuối cùng đã kết thúc

Cơn gió lạnh nửa đêm băng băng lướt qua từng người đứng trong hành lang, khiến những chậu cảnh khô úa đều run lên cầm cập. Đám học sinh đua nhau khoác cặp sách ra khỏi giảng đường

"Tiểu Na, để anh tiễn em về kí túc xá nhé" Xuống tới tầng dưới của giảng đường, Chan quay người lại nói với cô
Cô xua tay lia lịa
"Không cần đâu" Đúng lúc cô nhìn thấy bóng người mảnh mai quen thuộc đang chậm rãi từ trên cầu thang đi xuống. Cô vội vàng nói tiếp
"Phải rồi. Em muốn cùng về với Fany cơ"
"Ồ. Thế cũng được" Chan như không thoải mái khi gật đầu đồng ý, rồi liếc nhìn cô vẻ không yên tâm
"Hơ. Anh Chan cứ yên tâm nhé. Đợi lát nữa về tới em sẽ nhắn tin cho anh, được không?" Thấy anh vẫn không yên tâm, cô lôi chiếc điện thoại ra, thuận đà từ chối
"Khuya lắm rồi. Anh mau về nghỉ ngơi đi"
Anh khẽ mỉm cười gật đầu rồi xoay người rời đi. Cô cũng thở phào nhẹ nhõm
Lúc này, Fany đã vượt qua cô đi về phía trước. Dưới ánh sáng ảm đạm của đèn đường, bóng dáng cô ấy sao nhợt nhạt, cô độc đến thế
Tuy nói muốn về cùng với Fany nhưng thực sự thì cô muốn có thời gian nói chuyện với bạn thân của mình
Rõ ràng bây giờ khi phải đối diện với anh, Fany vẫn chưa thể thoải mái trong lòng. Tuy nhiên, phải luôn có người tới phá bỏ không khí băng giá giữa 2 người chứ nhỉ?
Cô hít sâu 1 hơi, lấy hết can đảm đuổi theo Fany, vừa chạy vừa gọi
"Fany, đợi mình 1 chút"
Bóng người phía trước rõ ràng đã nghe thấy tiếng gọi của cô nên bước cyaan chậm dần, dừng hẳn rồi quay người lại. Cô hớn hở rảo bước nhanh hơn, vừa thở gấp chạy tới trước mặt cô bạn, vừa đưa tay vuốt tóc cười ngây ngô nói
"Chúng mình cùng về nhé?"
"Xin lỗi, bây giờ tôi chỉ muốn đi 1 mình" Fany lạnh lùng nhìn cô, nói với giọng cứng nhắc xa lạ
"Fany, mình..."
Không đợi cô dứt lời, Fany kiên quyết quay người bước đi. Nhìn theo bóng Fany, cô buồn bã cúi đầu. Cô thấy trống rỗng, chán chường. Trong cơn gió lạnh thấu xương, cô khe khẽ run lên
Lẽ nào mình lại mất đi người bạn thân ư? Ở trường, ngoài anh Chan, Hun ra, Fany chính là người bạn quan trọng nhất của mình
Tuy nhiên, việc này trách ai đây? Là do chính mình làm tổn thương bạn bè mình, từng người từng người 1. Nếu như không chống lại số phận mà cuốn sách mang đến cho mình, có lẽ không chỉ Fany, Hun, anh Chan, mình sẽ tới 1 ngàt nào đó mất đi tất cả?
Mình hoàn toàn không muốn sự việc như vậy xảy ra
Gai nhọn
Vầng trăng lưỡi liềm nhợt nhạt lấp ló sau đám mây hình ngói lợp không để lọt ra chút ánh sáng nào. 4 bề tĩnh lặng chỉ có gió rét lướt qua cửa sổ làm phát ra tiếng kêu dài ù ù nhức tai
Cô cuộn mình trong chăn bông, dưới ánh sáng yếu ớt của chiếc đèn pin, căng thẳng giở cuốn sách thần bí có in hình bông hoa sơn trà trắng. Tuy chưa phá bỏ được sự kiểm soát của lời tiên tri nhưng cô nhất định tiếp tục tìm hiểu
Dù sao đi nữa, mình cũng phải dốc hết sức để phá tan thứ phép thuật này
Luồng sáng màu cam của chiếc đèn khe khẽ rung rinh, rọi xuống trang giấy trắng tinh 1 vòng sáng hình elip nghiêng. Men theo mép vòng sáng, 1 vạch đen rất mảnh, gấp khúc đột nhiên xuất hiên
Tựa như tronh bóng tối đen đặc, có linh hồn u uất xa xưa đang cầm chiếc bút lông ngỗng trên tay, ẩn nấp trên vai cô để viêys từng chữ 1. Những nét chữ đó dưới ánh sáng yếu ớt khẽ rung rinh, như thể có 1 sinh mệnh đang âm thầm viết âm mưu của mình trên trang giấy trống trơn. Khi những nét chữ dần trở nên dày đặc hơn, cuốn sách tỏa ra mùi thơm ngát của hoa trà, 1 mùi thơm dịu ngọt. Nhưng hương thơm ấy trong đêm tối lạnh giá này lại khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi, bất an
Rất nhanh, các con chữ dừng lại, 1 trang sách của câu chuyện mới ra đời
~하나~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro