Lảm nhảm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không biết là mọi người còn nhớ đến mình không ạ.;((..Thực sự thì đã được một thời gian mình dài bỏ bê truyện ,giờ quay lại thực sự mình không biết lên bắt đầu từ đâu,bắt đầu như thế nào.Kiểu như cảm xúc bị cắt ngang rồi đứt đoạn chồng chéo,đan xen lẫn nhau á.Hứa sẽ ra ngoại truyện cho mọi người mà con đường phía trước thấy chông gai và mờ mịt quá ạ..Những mình hứa sẽ hoàn thành truyện vậy nên mọi người đừng bỏ quên mình nhé...
Thân😘!

Dưới đây là một đoạn trong phần ngoại truyện tới của mình.Còn nhiều điều thiếu sót rất mong nhận được sự góp ý của mọi người.^^

——————————

Nắng chiều ngả vàng trên con đường mòn.Bóng người dần trải dài rồi chìm dần trong bóng tối.Một ngày cứ như vậy mà nhẹ nhàng trôi qua.

****

"Gió biển lạnh lắm.Mình vào trong nhé."Đặt nhẹ chiếc chăn nhỏ ngang đùi cô.Anh khẽ thì thầm.

Mắt cô thoáng chút giao động.Những đợt sóng biển nối nhau vào bờ như giận dữ,như hờn ghen,lại vừa như níu kéo.Cô không đáp,tầm mắt di chuyến xuống phía dưới chiếc chăn nhỏ rồi lại nhìn lên chàng trai đang đứng bên cạnh mình nở một nụ cười buồn.

"Hakuba,xin lỗi anh!"

Giọng cô nhẹ như gió hoà vào tiếng sóng biển không chút sức nặng.Anh siết nhẹ vai cô,ánh mắt lấp lánh như có nước cơ hồ là đang cố gắng kìm nén tiếng nấc thành lời.Mọi chuyện đến nước này tất cả đều do anh tình nguyện,chỉ cần là cô anh có thể làm mọi chuyện.

"Chúng ta vào trong thôi".Anh lặp lại câu nói của mình,tay cầm chặt nắm tay xe lăn chầm chậm bước đi.Gió vẫn thổi khúc nhạc của nó-khúc chia lìa.

******

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro