[Short-fic NC21][HunHan] | "Khát Khao Khôn Cùng" - Chap 2 (21+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau khi tỉnh dậy, trên giường nằm lại chỉ còn mình tôi, hắn ta đã đi từ lúc tôi còn chìm sâu trong giấc ngủ. Toàn thân tôi lúc này đau đớn, không còn chút sức lực, trên người chỉ có tấm chăn mỏng che ngang thân.

Tôi hãi hùng nhớ lại cảnh tượng đêm qua, toàn thân run lên bần bật, nước mắt lại ứa ra, tôi cứ nằm như vậy, lúc ngất, lúc tỉnh trong vô thức.

Khi ánh sáng ít ỏi tắt lịm phía cửa sổ tôi mới biết mình đã nằm bất động cả ngày trên giường, muốn vùng dậy mặc quần áo nhưng cứ hễ cựa mình là toàn thân lại đau nhức, đành nằm im tại chỗ không nhúc nhích.

Chợt tôi nghe tiếng bước chân hắn tiến lại phía giường trong bóng tối mập mờ, hắn tiến lại nằm bên cạnh ôm chặt tôi vào lòng, trên người hắn độc một chiếc quần ngắn, tấm lưng trần của tôi lúc này áp vào ngực hắn, tôi có thể nghe rõ từng tiếng đập mạnh từ tim hắn phát ra. Cuối cùng thì hắn cũng trở lại.

"Tiều Lộc, em còn đau không?"

"Tiểu Lộc, em hãy nói gì với anh đi."

Hắn hôn nhẹ lên vai rồi dụi mình vào hõm cổ tôi, bàn tay cứ thế nhẹ nhàng vuốt trước ngực khiến tôi khẽ giật mình co người lại.

"Tiểu Lộc.. Cả ngày hôm nay anh chỉ nghĩ về em.. Anh nhớ em nhiều lắm.."

Tay hắn lúc này bắt đầu mân mê khắp nơi trên cơ thể đang trần truồng của tôi lúc này, khiến tôi không khỏi hoang mang. Động tác của hắn rất nhẹ nhàng, hơi thở nóng rát cứ liên tục phả vào tai, tôi biết hắn lúc này lại muốn, có lẽ sợ tôi phán kháng nên cứ vờn tôi một hồi lâu như thế.

Toàn thân tôi lúc này đã không còn sức lực để làm gì nữa rồi, cả đêm qua bị hắn hành hạ, nằm cả ngày trên giường chưa được miếng gì vào bụng, tôi chỉ còn biết nằm im không nhúc nhích.

Hắn bắt đầu áp sát vào người tôi chặt hơn nữa, bàn tay di chuyển nắm lấy dục vọng đang yếu ớt của tôi, hắn từ tốn vuốt rất nhẹ nhàng.

"Tiểu Lộc.. Anh lại muốn em nữa rồi.."

Hắn thốt ra trong hơi thở khó nhọc rồi nhẹ nhàng nhổm dậy đặt dấu hôn lên khắp người tôi.

Bị kích thích khiến tôi không khỏi nhúc nhích, dục vọng của tôi lúc này đã hơi cương lên một chút khi tay hắn ngày một vuốt mạnh hơn, hắn còn đặt vài nụ hôn lên dục vọng khiến tôi không thể phát ra một tiếng rên khẽ.

Đầu óc tôi lúc này hoang mang, cơ thể trần trụi đang bị hắn kích thích không ngừng khiến tôi lạc vào khoái cảm.

Sau đêm qua tôi đã biết cái giá mà mình cần phải trả như thế nào rồi, dù sao tôi cũng không còn gì để mất, lần đầu tiên bị đụng chạm xác thịt khiến bản năng ham muốn của một thằng đàn ông trỗi dội, tôi không thể phản kháng được nữa, vả lại lần lại hắn còn rất nhẹ nhàng và ôn nhu.

Tôi quay người ngả mình xuống, hai chân khẽ co lại, để lộ dục vọng trước mặt hắn, hắn không ngần ngại mà đút thẳng vào miệng, không hấp tấp và vội vàng như đêm qua, lần này hắn mút rất nhẹ nhàng khiến thân tôi ngày một run lên mà rên rỉ.

Hắn đợi đến khi ham muốn của tôi đến đỉnh điểm mới bắt đầu đem dục vọng cắm sâu bên trong. Hắn biết tôi còn đau nên lần này nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Tôi đù đau đớn nhưng vẫn muốn hắn đưa đẩy nhiều hơn nữa. Cả hai không khỏi phát ra những tiếng rên không ngừng, cứ như thế cho đến khi cùng xuất ra một lúc.

Lần này hắn lại ôm trọn tôi vào lòng trong hơi thở thổn thức. Trong cơn mê man tôi vẫn cố gắng len lỏi ý nghĩ "Không biết hắn có bỏ đi khi tôi say giấc nồng", tôi mệt mỏi nằm lịm đi khi ý nghĩ chợt dứt..

..

Lại một ngày nữa thức dậy khi không có hắn bên cạnh, không biết tôi đã ngủ được bao lâu nữa, bụng lúc này đang réo ầm ĩ, cố gắng vùng dậy lục lọi tìm đồ ăn.

Tôi bước vào bếp, trên bàn lúc này bày sẵn một ít đồ ăn sẵn đã được hâm lại, trong tủ lạnh chất một đống đồ, có lẽ hắn đã mua dự trữ, tôi không nghĩ ngợi gì liền ngồi xuống ăn sạch đống đồ trước mặt, cứ như nhịn đói đã lâu lắm rồi.

Ăn xong tôi ngồi nghỉ một chút rồi bước vào phòng tắm, đã hai hôm rồi không tắm, cơ thể lúc này đã bốc mùi, chợt nghĩ đến hắn sao có thể vẫn lao vào tôi được.

Tôi chỉ muốn gột rửa mọi thứ nhớp nháp dính trên người ngay lập tức.

Mở dòng nước nóng dội thẳng từ trên xuống dưới, cơ thể tôi lúc này đã không còn đau đớn, trên người lúc này vẫn còn vài vết thâm tím do hắn cắn, tôi lấy tay xoa khắp người, đôi mắt nhắm nghiền để tránh làn nước không trôi vào mắt, bất giác tôi cầm chính dục vọng của mình, hình ảnh hắn chợt hiện diện trong tâm chí, nhớ tới cảnh tượng lúc ân ái cùng hắn khiến tôi rùng mình, toàn thân chợt nóng bừng lên và nhức nhối.

Tôi cố gắng lắc đầu thật mạnh để ý nghĩ về hắn biến mất.

Sao có thể như thế này được??

Nhớ đêm đầu tiên bị hắn cưỡng bức, tôi một mực phản kháng trong sợ hãi, nhưng rốt cuộc cũng bị hắn thỏa mãn mà xuất ra. Lần đầu tiên "làm tình", lại là người cùng giới khiến tôi không thể không ghê tởm, nhưng nghĩ lại hắn đã rất ôn nhu, thậm chí đêm qua còn rất nhẹ nhàng.

Rốt cuộc thì loại cảm xúc này là gì??

Trong thâm tâm tôi trăm ngàn lần "hận hắn", hận hắn vì đã lợi dụng, làm nhục tôi.. hận hắn vì đã làm thay đổi hoàn toàn cuộc sống của tôi lúc này.

Tôi như rơi vào trạng thái hoang mang.

Hắn rốt cuộc muốn tôi thỏa mãn hắn đến khi nào, tôi giờ đã bị hắn trói buộc không lối thoát, ý nghĩ trở thành vật để hắn thỏa mãn khiến tôi đau đớn.

Tôi mải chìm trong suy nghĩ mà không hề hay biết hắn đang đứng cạnh tôi lúc này. Dưới làn nước nóng, hắn ôm lấy cơ thể đang trần trụi của tôi sờ soạng khắp nơi. Tôi khẽ giật mình khi tay hắn đặt lên dục vọng tôi đùa giỡn.

"Tiểu Lộc, anh đã về rồi.. anh phải đi giải quyết một số việc.. nhớ em nên anh trốn về.." – Hắn nói nhớ tôi? Hắn lấy tư cách gì mà nhớ tôi??

"Tiểu Lộc, em đã ăn thức ăn anh làm chưa? Người em gầy lắm.. phải ăn thật nhiều vào.." – Thức ăn hắn làm? Chỉ toàn là một đống đồ ăn sẵn, hắn chỉ tiện tay hâm lại là xong, sao phải tự nhận công về mình làm gì. Hắn đang lo cho thân thể của tôi, hay chỉ muốn tẩm bổ để có sức mà thỏa mãn hắn??

"Tiểu Lộc, sao vẫn không chịu nói gì với anh? Chẳng phải chúng ta đã rất vui vẻ sao?" – Vui vẻ? Hẳn là hắn đã rất vui khi được thỏa mãn, hắn lúc này vẫn nghĩ những gì hắn làm với tôi là lẽ đương nhiên. Hắn không thể hiểu được nỗi thống khổ mà tôi đang phải chịu đựng. Tôi chợt run lên khi nghĩ đến những ngày tháng tiếp theo phải phục tùng hắn. Chỉ nghĩ vậy thôi cũng đủ khiến tôi dù chết cũng không muốn mở mồm dù chỉ là một câu. Hắn có thể khiến tôi rên rỉ và gọi tên hắn, nhưng không thể khiến tôi nói chuyện với hắn.

"Tiểu Lộc, em không nói cũng không sao, chỉ cần ngoan ngoãn ở bên cạnh anh, anh sẽ đối xử với em thật tốt.." – Tôi lúc này chỉ biết đứng bất động, bàn tay hắn vẫn mân mê khắp người, dục vọng tôi lúc này đã bắt đầu ngóc lên một chút khi bị hắn vuốt ve. Mặc những gì hắn nói bên tai, toàn những lời dối trá, dẫu sao tôi cũng chỉ là một công cụ để hắn thỏa mãn, đối xử tốt với tôi một chút cũng không sao. Vỗn dĩ hắn là một người lạnh lùng và tàn nhẫn, nhưng vì cớ gì mà hắn cứ phải nói những lời lẽ như dụ dỗ một đứa trẻ tin mình vậy. Hắn thật xảo quyệt.

"Tiểu Lộc ah.. người em thật là thơm, dù em không tắm anh cũng vẫn thấy thơm.. Chúng ta ra ngoài đi, anh nghĩ em tắm đủ rồi, tắm nhiều sẽ cảm lạnh đó.. anh muốn được ôm em ngủ, cả đêm qua anh không chợp mắt được nên rất mệt."

Nói rồi hắn kéo tôi ra ngoài sau khi đã đùa nghịch tôi chán rồi lấy khăn và lau khô người cho tôi, trên người tôi lúc này vẫn không một mảnh vải che thân mà đứng trước hắn. Tôi đã như vậy gần hai hôm nay rồi, dù gì giữa tôi và hắn cũng chẳng còn gì mà e ngại nhau nữa, thân thể tôi còn chỗ nào hắn không thấy nữa đâu. Lau xong hắn đặt tôi lên giường rồi leo lên theo, hắn kéo tôi nằm sát lại người hắn.

"Tiểu Lộc em ngủ cùng anh đi, chắc em cũng mệt rồi.. Mấy ngày nữa anh sẽ ở bên cạnh em, sẽ không đi đâu cả."

Nói xong tôi thấy hắn nhắm nghiền hai mắt, hơi thở lúc này có chút nhẹ nhàng phả vào làn tóc, hai tay vẫn ôm chặt lấy thân tôi.

Rốt cuộc thì tại sao hắn cứ phải nhẹ nhàng để lấy lòng tôi như vậy?

Tôi không biết đã tự hỏi mình câu này bao nhiêu lần.

Hắn dù có lạnh lùng, tàn bạo, nhẫn tâm đối xử với tôi như một kẻ "nô lệ" cũng được mà. Vì cớ gì lại thốt ra những lời lẽ như vậy.

Tôi và hắn gặp nhau cũng được hơn chục ngày, nói chuyện với nhau cũng chưa được câu nào. Hắn thậm chí cũng chẳng biết gì về tôi. Ngược lại tôi cũng chỉ biết tên, thân thế và địa vị của hắn, cuộc sống của hắn như thế nào, con người hắn ra sao tôi cũng không biết được.

Chẳng nhẽ bắt tôi thỏa mãn chưa đủ, giờ còn muốn biến tôi thành con rối để hắn chơi đùa.

"Ngô Thế Huân". Con người hắn quả thật đáng sợ, không thể lường trước được. Tôi giờ chỉ biết câm nín làm theo những gì hắn muốn mà thôi.

Tôi nhớ cha mẹ, nghĩ đến họ nước mắt lại nuốt ngược vào tim, thương họ nên giờ tôi chỉ biết chịu đựng trốn này. Những suy nghĩ mông lung kéo tôi chìm sâu vào giấc ngủ thật dài bên cạnh hắn.

..

Những ngày tiếp sau đó hắn không đi đâu cả, chỉ trực bên cạnh tôi.

Hắn vờn tôi cứ như một đứa trẻ, bắt tôi hoặc là nằm im, hoặc là ngồi im trên giường, không cho tôi đi đâu và làm gì.

Hắn thậm chí vào cả bếp nấu đồ ăn rồi mang đến tận miệng bón cho tôi, cứ như tôi là một con búp bê bị hắn điều khiển vậy.

Đêm đến hắn lại ôm ấp lấy tôi rồi đòi hỏi, có khi một đêm tôi phải phục vụ hắn đến hai-ba lần cũng chưa đủ thỏa mãn hắn. Mỗi lần muốn tiếp hắn lại nói "Tiểu Lộc. Em thật câu dẫn khiến anh chịu không nổi.. lúc nào cũng chỉ muốn em thật nhiều thôi."

Lần này lại là hắn đổ thừa do tôi câu dẫn khiến hắn làm tới làm lui cũng chưa thỏa mãn. Tôi dù rất mệt nhưng bị hắn ve vãn và khiêu khích không chịu được lại để hắn đút ra đút vào. Lúc thì hắn nằm đè lên người tôi, lúc thì úp tôi nằm sấp xuống, lúc thì đặt tôi ngồi trên người hắn mà đưa đẩy. Đủ mọi tư tế, đủ mọi động tác.

Giữa màn đêm bao phủ, trong căn phòng nhỏ chỉ vang lên những tiếng rên rỉ xen kẽ những hơi thở gấp gáp.

Ngày qua ngày, tôi và hắn cứ liên miên đưa đẩy không ngừng. Hắn dần dần biến tôi chìm trong khoái cảm và dục vọng, khiến bản thân tôi cũng ham muốn không ngừng.

Khi cả hai cơ thể đã quen dần bên nhau, tôi còn không cần mặc quần áo, cơ thể cứ trần trụi như vậy nằm trên giường, dù có mặc vào cũng bị hắn lột bỏ ngay tức khắc.

Số lần "làm tình" giữa hai chúng tôi ngày một tăng dần, không kể ngày đêm. Cả ngay chỉ quanh quẩn trên giường, không trên giường thì dưới nền nhà, trong phòng tắm, trên ghế, thậm trí cả trong nhà bếp..

Bất cứ khi nào ham muốn trỗi dậy là cả hai lại quấn lấy nhau.

Tôi rất dễ bị hắn kích thích, chỉ cần hắn thủ thỉ bên tai và mân mê dục vọng của tôi là toàn thân lại co lại mặc hắn điều khiển.

Tôi đã quen dần với sự tồn tại của hắn, quen dần với những nụ hôn gấp gáp, quen dần với những cái ôm mạnh mẽ, quen dần với những đưa đẩy..

Nếu một ngày không có hơi hắn tôi không chịu được. Mặc dù tôi vẫn chỉ im lặng không nói một lời trước mặt hắn, nhưng trong thâm tâm đã không thể thiếu bóng dáng của hắn nữa rồi.

Tôi thậm chí còn đáp lại những nụ hôn cháy bỏng từ hắn, thỏa mãn dục vọng hắn bằng chính miệng của mình.

Có những lúc tôi chủ động ve vãn hắn bằng thân thể trần trụi của mình. Biết hắn dù đã mệt, những hễ ham muốn của tôi trỗi dậy lại áp sát thân mình vào hắn mà vuốt ve, ánh mắt nhìn hắn đầy khiêu khích, bàn tay nhẹ nhàng nắm lấy dục vọng hắn mà nắn bóp. Khi dục vọng hắn bắt đầu ngóc lên, tôi cứ chỉ ngắm nhìn nó mà thèm muốn. Tôi đã quen dần với việc nuốt chửng dục vọng hắn vào sâu trong khoang miệng mình mà cảm nhận bằng đầu lưỡi, không chỉ thỏa mãn được hắn, ngược lại tôi còn bị kích thích nhiều hơn nữa. Hắn bị tôi quấy rối không thể nằm im mà chỉ có thể đứng dậy bước xuống giường để lộ dục vọng đã cương cứng trước mặt, điều chỉnh độ cao thích hợp sao cho vừa vặn đối diện với tôi rồi từ từ tiến sâu vào khoang miệng. Tuy khoang miệng bị ma sát rất khó chịu, dị vật bên trong đã khiến tôi hít thở không thông lại thêm cổ họng còn bị đâm vào liên tục làm tôi mấy lần suýt nôn mửa nhưng điều đó càng khiến tôi muốn mút nhiều hơn nữa. Hắn cũng không chịu được mà nắm lấy tóc tôi dí thật chặt khiến vật cương cứng càng một đâm sâu hơn, rồi cứ thế từ từ mà đưa đẩy trong miệng tôi rồi phát ra những tiếng rên không ngừng. Tôi biết hắn lúc này sung sướng đến mức nào. Hắn bắt đầu thở dốc không ngừng, đến khi chịu không được liền rút ra đặt tôi nằm xuống, hắn leo lên giường nằm ngược lại hướng với tôi, dục vọng tôi lúc này ở trước mặt hắn và ngược lại. Cả hai lúc này đã lạc vào khoái cảm, thấy dục vọng trước mắt không ngần ngại mà ngậm lấy. Tôi và hắn cứ vồ vập liếm mút dục vọng của nhau, những tiếng động không ngừng phát ra trong những kẽ hở hiếm hoi.. cứ như vậy.. như vậy cho đến khi xuất ra mới thôi.

Tôi còn muốn hắn thỏa mãn tôi thật nhiều.. nhiều hơn nữa. Mặc cho những hoài nghi bị hắn lợi dụng, tôi đã sớm trở thành công cụ thỏa mãn hắn một cách hoàn hảo.

Những khát khao của tôi không ngừng dâng lên, tôi đã sớm trở thành một con sâu nghiện "tình dục" từ lúc nào cũng không biết.

"Tôi thèm muốn hắn.. khao khát hắn.. Muốn hắn.. chỉ muốn một mình hắn mà thôi.."

Nhưng dù như vậy tôi vẫn chưa mở miệng nói với hắn một lời, mặc cho hắn không ngớt thủ thỉ mọi thứ điều bên tai, tôi vẫn chỉ im lặng, rên rỉ và gọi tên hắn.

Cảm giác "hận" hắn vẫn không thể chối bỏ, chính hắn là người biến tôi trở thành như thế này.

Những ngày tháng tôi và hắn sống trong hoan lạc rồi cũng tắt.

Một ngày khi tôi tỉnh dậy không thấy hắn bên cạnh, tôi nghĩ chắc hắn có việc ở công ty đành nằm nhà chờ đợi. Nhưng chờ đến ngày thứ hai, thứ ba, rốt cuộc thì đến ngày thứ tư hắn cũng trở về khi đã quá nửa đêm, người hắn lúc này nồng nặc mùi rượu và lao vào tôi như một con dã thú mà không biết đến điểm dừng, hắn dù không còn nhẹ nhàng như trước nhưng vẫn khiến tôi thỏa mãn.

Những ngày sau đó hắn chỉ ghé qua một lát khi đã thỏa mãn cơn khát rồi lại đi, lần nào cũng trong tình trạng đã say. Tôi bị hắn thúc đẩy khiến toàn thân đau đớn chịu đựng. Cảm giác thèm muốn hắn vẫn chưa hề dứt. Nhưng cứ nghĩ đến cảnh hắn hành hạ thân thể này khiến tôi không cam chịu mà sinh ra uất ức.

Rốt cuộc thì con người hắn là như nào? Lúc mềm mỏng, lúc nhẹ nhàng, lúc tàn bạo, lúc đáng sợ..

Rồi cũng đến một ngày hắn bỏ rơi tôi, một tuần cũng không thấy bóng dáng hắn quay lại..thời gian cứ thế trôi đi. Tôi vốn đã quen với sự có mặt của hắn bên cạnh, vậy mà hắn bỗng biến mất không một tung tích, vốn dĩ muốn gọi điện nhưng chợt nhớ ra rằng mình không hề có số của hắn, ý định đến công ty tìm hắn lại càng không thể.

Cảm giác cô đơn và lạnh lẽo trong căn nhà trống bỗng ùa về khiến tim tôi chợt thắt lại.

Thì ra tôi và hắn vỗn dĩ chỉ như người qua đường. Hắn có thể đến thì cũng có thể đi, giữa chúng tôi vốn dĩ không có sự ràng buộc, nhất là đối với tôi, tôi chỉ là một món đồ chơi để hắn dùng, tôi không có tư cách gì mà trói buộc hắn.

Tôi chợt thấy mình thật thê thảm trong hoàn cảnh này. Đã quen có hắn để thỏa mãn cơn khát tình, giờ lại phải dùng tay cầm chính dục vọng của mình mà sục không ngừng.

Đã hơn một tuần trôi qua, ngày đêm mong ngóng trở hắn về nhưng đều vô vọng.

Tôi cứ nằm vật vã trên giường với những ham muốn cháy bỏng về hắn. Hình dung về khuôn mặt hắn, tôi nhớ lại những cái vuốt ve, những nụ hôn cháy bỏng, những va chạm không ngừng để tự thỏa mãn bản thân.

Tôi khóc lên thành tiếng trong cơn đói lòng. Tự trách bản thân mình thật dễ dãi đối với hắn, để giờ phải nếm chịu hậu quả. Nỗi căm hận hắn ngày một dâng lên.. nhưng càng hận.. tôi lại càng nhớ hắn nhiều hơn..

Thấm thoắt cũng đã hai tuần trôi qua, những hy vọng hắn trở lại đã không còn.

Tôi đã bỏ học gần tháng nay kể từ khi đi theo hắn, bạn bè cũng không liên lạc với một ai, cứ tự nhốt mình trong căn nhà trống rỗng này.

Tôi đã quen dần với sự vắng bóng của hắn, mặc dù không hoàn toàn có thể quên hắn nhưng thời gian có thể giúp tôi vượt qua. Vậy mà đêm nay những ám ảnh hắn mang lại một lần nữa in dấu trong tim tôi. Hắn quay lại và làm nhục tôi thêm một lần nữa.

Tôi đã nghĩ mình có lẽ đã sống yên ổn, nào ngờ hắn xuất hiện và lại cưỡng bức tôi y như ngày đầu, tôi dù cố gắng phản kháng cũng không lại hắn. Cuối cùng cũng bị hắn dùng thủ đoạn mà nằm ngoan ngoãn trong lòng.

Nhưng rồi, tôi một lần nữa bị hắn vứt bỏ.

[End Chap2]

Click Chap 3>> https://trieuhoaithu89.wordpress.com/2013/10/22/short-fic-nc21hunhan-khat-khao-khon-cung-chap-3/

P/s: Đoạn cuối này chính là đoạn đầu của chap1 khi Huân trở lại sau hai tuần nhé ^^ dự định là sẽ chỉ có 2 chap nhưng càng ngày ngôn từ lại càng nhiều nên sẽ chưa biết mấy chap thì end nên mng gắng chờ nha ^^ Chap này nhiều cảnh 21+ quá.. thiệt tình là muốn để pass :(.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hunhan