Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

chương 4

Đêm hôm đó, đáng lẽ trước giờ đội bóng điểm danh cô phải rời khỏi đây. Nhưng đội bóng được nghỉ hai ngày, huấn luyện viên dẫn cầu thủ ra ngoài liên hoan, ở lại khách sạn không còn được mấy người, thế nên tối nay không điểm danh.

Còn Sica sau khi bị Kwon Yuri dốc sức yêu thương, mệt mỏi ngủ thật say, Yuri cũng không đánh thức cô, đợi cô từ từ tỉnh lại, vừa mở mắt phát hiện đêm đã về khuya.

Thật ra cô bị một tiếng động lạ rất nhỏ đánh thức. Ngồi dậy, thấy Yuri vẫn còn ngủ say, chỉ có cô là thức.

Từ trong ánh sáng của ngọn đèn đầu giường, cô không nén nổi len lén nhìn nghiêng qua một bên người cậu, ngắm vẻ mặt khi ngủ bình thản dịu dàng của cậu rồi khẽ cười khúc khích Yuri đang ngủ say với cái lưỡi thè ra thật đáng yêu 

Cơ thể thon dài của cậu thật sự rất đẹp. Tràn ngập mùi nữ tính với hương dâu ngọt dịu, lại thêm hơi thở mạnh mẽ của một vận động viên; làn da toàn thân đều là màu đồng khỏe mạnh khiến ngũ quan như chạm khắc càng rõ nét. Với mái tóc đen dài mềm mại buôn xõa hờ hững trên đôi vai nhỏ nhắn .Cặp mắt sắc bén sáng ngời nhắm chặt, giảm bớt mấy phần tính cách độc đoán; hơi thở đều đều, cậu ngủ thật say.

Họ không phải thân thiết nhau từ bé. Hồi còn nhỏ, cô đối với cậu chỉ là ấn tượng “một người chị chơi bóng rất giỏi”, chỉ thế mà thôi. Kỹ thuật chơi bóng xuất sắc làm Yuri từ nhỏ đã thi đấu rất nhiều, suốt ngày không phải tập huấn thì chính là thi đấu, cơ hội gặp mặt cô rất ít, rất ít.

Dù sau này lúc ba mẹ cô đều qua đời, cô được nhà cậu nhận nuôi đã lâu, Yuri vẫn rất hiếm khi xuất hiện. Cô cũng chưa hiểu biết nhiều, ba mẹ cậu đã đem tình thương đối với Yuri chuyển qua cô.

Đến mùa hè năm cô 22 tuổi, Yuri vì bị chấn thương phải phẫu thuật, bắt buộc phải nghỉ ngơi ở nhà, mà lần nghỉ ngơi này, đã tạo cơ hội cho hai người ở gần nhau.

Sau đó, sau đó…

Yêu thương khẽ vươn bàn tay nhỏ bé vuốt ve gương mặt thân thuộc ấy, không chịu được lại lén hôn một cái. Sica đến giờ còn không thể tin được, một cơ thể tuyệt vời, hoàn hảo đến từng cm khiến người ghen tị kia, lại có thể thuộc về cô; khuôn mặt tuấn mỹ ngạo mạn lạnh lùng kia, lúc thấy cô sẽ mỉm cười dịu dàng đến tận xương tủy, còn đôi môi mọng đỏ quyến rũ kia , lúc hôn cô, lại nồng nàn biết bao, tham lam biết bao…

Thật không thể tin được! Giấc mơ nửa đêm quay lại, Sica vẫn còn nghi hoặc tất cả chuyện này có phải là một giấc mộng thoáng qua đẹp đẽ, đều là tưởng tượng của cô mà thôi hay không?

Tiếng động lạ lại truyền đến, cắt đứt si mê của cô. Cô nhăn mày, nghiêng tai lắng nghe.

Tiếng động không lớn, hình như từ phòng bên vọng đến, như là gõ vào cái gì đó, lại vừa không giống, thêm âm thanh khó nhận biết, quái lạ, như tiếng gió mà cũng giống tiếng TV, nhưng giống như tạp âm…

Sica nghe một hồi lâu, tiếng động ngừng lại, bốn phía chìm vào yên tĩnh, nhưng không bao lâu, lại bắt đầu.

Vì nghe không được rõ ràng, cô định quay người ngồi dậy, dùng cả tay lẫn chân lại gần hướng phát ra âm thanh, muốn biết rõ là chuyện gì xảy ra.

Bỗng, cô bị người phía sau ôm ngang lấy, giọng nữ trầm ấm ngái ngủ hỏi:

“Em đang làm gì vậy? Khuya rồi sao không ngủ?”

“Suỵt, Yul nghe đi, đó là tiếng gì vậy?” Đôi mày thanh tú của cô chau lại, nghiêng đầu lắng nghe, nghi hoặc không thôi. “Em bị nó đánh thức. Yul không không nghe thấy à?”

Yuri nghe xong một lúc lâu, đột nhiên, cô cảm thấy thân thể cậu hơi run run.

Quay đầu nhìn lại, Yuri một tay để trên trán, bả vai run lên từng chập, đang cố nhịn cười.

“Yul cười cái gì?” Sica ngơ ngác không hiểu.

“Công chúa à, em không biết cái đó là tiếng gì sao?” Yuri cười đến mức gần như không đáp nổi, hai tròng mắt lóe lên đốm lửa kì lạ. Cậu kéo một cái, mang người con gái còn đang ngẩn người ôm vào trong lòng.

“Rốt cuộc là gì? TV hả?”

Yuri cúi đầu, dán vào tai cô, thấp giọng chậm rãi giải thích:

“Lúc nãy, khi em bị Yul đè xuống, chúng ta… cũng gây ra tiếng động giống thế. Thế nào, em có hứng đi rình người khác sao?”

Sica lập tức hiểu ra, khuôn mặt trắng nõn cũng tức thì bùm một phát đỏ lựng:

“Yul, người ở kế phòng Yul là ai vậy? Là đồng đội nào vậy?” Cô xấu hổ vùi mặt vào lòng cậu, thật lâu, mới ấp úng hỏi .

Không biết, cũng không hẳn là đồng đội. Trời chưa tối bọn Yul đã đổi phòng, không biết ở bên kia là ai, không chắc là người trong đội, trong đội không cho phép để bạn gái ở qua đêm.” Yuri nhún vai. “Có điều quy định chỉ là quy định…”

Một số cầu thủ có đời sống cá nhân khá ồn ào, chuyện này Sica cũng có nghe qua, nhưng giờ nghe cậu nói vậy, cô đột nhiên không nói lời nào, giống như đà điểu dí vào lòng cậu, không ngẩng đầu lên cũng không nói chuyện.

“Em sao vậy?” Yuri đương nhiên phát hiện ra bất thường của cô ngay, bàn tay xoa lưng cô, hỏi nhỏ.

“Không có gì, chỉ là nghĩ đến… em cứ như vậy… ngủ trong này…”

Lời nói ngập ngừng, giọng nói rầu rĩ, đều thể hiện rõ cô lại hối hận.

Nếu nói không đứng đắn, cậu như thế cũng bị tính luôn à?

“Căn phòng này là Yul đặt riêng, không phải phòng chung.” Yuri kiên nhẫn giải thích, “Hơn nữa Yul đã xin phép trước, đây là thời gian riêng tư của Yul. Như vậy cũng không được sao?”

Sica lắc đầu, cô không biết nên nói gì.

Vì cô, Yuri thật lao tâm khổ trí, đều nghĩ trước mọi chuyện. Nếu không phải đã hẹn gặp nhau ở nơi này, cậu chắc chắn sẽ xin phép nghỉ một thời gian ngắn mà chạy như bay về nhà gặp cô. Chuyện này cô hiểu rất rõ.

Chắc chắn là vậy, nhưng… cảm giác phạm phải sai lầm trầm trọng này, đến cùng là sao thế này? Vì sao lại luẩn quẩn không gạt bỏ được?

Trong bóng tối, Yuri thở dài một hơi.

“Em lại suy nghĩ nhiều quá rồi.” Giọng cậu thật thấp, vô cùng cam chịu. “Nếu khiến em không vui, vậy sau này đừng gặp nhau thế này là được rồi.”

Cô trong lòng cậu gật gật đầu, sau một lúc lâu, lại lắc đầu.

Muốn gặp cậu, lại không muốn lén lút thế này, đầy cảm giác mặc cảm; không gặp cậu, lại không nén được nỗi nhớ nhung đầy tim.

“Không biết làm thế nào…” Cô buồn muốn rơi nước mắt.

Thật cực khổ, thật vất vả, mà lại mang một giọt mật ngọt ngào thấm tận đáy lòng, làm cho người khác vừa muốn vừa không có can đảm, sợ sau khi nếm thử lại rơi vào vực sâu hối hận…

"Đừng khóc, ngoan nào.” Yuri nâng mặt cô lên, vỗ về người con gái đáng yêu đang rơi lệ, “Yul sẽ nghĩ cách, em ngoan ngoãn ngủ đi, được không?”

“Dạ.”

Sau khi hôn chúc ngủ ngon, cậu ôm cô, vỗ nhè nhẹ lên lưng cô, chỉ chốc lát sau, chỉ nghe tiếng thở đều đều, Sica vô cùng mệt mỏi rất nhanh đã bị cậu dỗ ngủ.

Còn Yuri lại mất ngủ.

Họ luôn ở trong tình trạng giống nhau, mỗi lần mâu thuẫn là một lần dao động.

Cứ thế,có khi, cô lại cứng lòng, ngăn mình tìm cớ ngủ đêm bên ngoài; có khi, lại không chịu được nên từ chối đến nhà bạn học thảo luận báo cáo, tối quá thì lấy lí do phải ở lại, lén chạy đi gặp cậu

Xuân qua hè tới, trong vòng xoay luẩn quẩn vô tận, cuối cùng, sự việc đã bại lộ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro