Chap 9.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mí mắt Baek Hyun khẽ động đậy, mày hơi nhíu lại, Chan Yeol lập tức ấn cái nút đỏ ở đầu giường

Sau khi bác sĩ kiểm tra cho Baek Hyun xong, dặn dò thêm một vài vấn đề cần lưu ý rồi rời đi. Chan Yeol ngồi lại bên giường định nắm lấy tay cậu thì thanh âm vang lên như ghim sâu vào tim anh

"Haemi... Là em sao???" Cảm nhận được có người bên cạnh mình, Baek Hyun mơ hồ hỏi. Trước mắt cậu bây giờ chỉ còn lại một vùng trắng xoá không nhìn rõ thứ gì. Bàn tay theo bản năng lần mò trong không khí

Chan Yeol đứng dậy, lùi ra phía sau. Đáng lẽ ra anh nên nắm chặt tay cậu nói cho cậu biết anh đang ở cạnh cậu mới phải. Nhưng Chan Yeol lo sợ, nếu cậu biết ở cạnh cậu không phải Haemi thì cậu có hụt hẫng không??? Ban đầu hai người họ không có gì nhưng cô đã ở cạnh cậu lúc cậu cần nhất, khi đó anh đang ở đâu????? Bây giờ anh lấy tư cách gì ở cạnh cậu!!!

Haemi vẫn luôn ở cạnh cửa, nghe cậu gọi thì nhìn vào trong, nhận được một cái gật đầu từ Chan Yeol cô mới nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay đang lơ đễnh trong không khí của cậu

"Em ở đây!!!"

Chan Yeol không muốn xem tiếp nữa, anh cảm thấy mình là một kẻ thừa thãi đang chen vào giữa một cặp đôi yêu nhau thắm thiết, anh cúi đầu toan rời khỏi thì bị D.O. chặn lại ở cửa, chỉ nghe tiếng Haemi nhẹ giọng hỏi

"Baek Hyun à, anh định chịu đựng tất cả đến bao giờ đây??? Sắp không thể giấu được mọi người nữa rồi. Anh có biết làm vậy rất tàn nhẫn hay không nhất là đối với anh ấy" cô nhìn thoáng qua chỗ Baek Hyun

Baek Hyun thở nhẹ ra một tiếng làm tim Chan Yeol như thắt lại

"Anh thà tàn nhẫn với Chan Yeol chứ không muốn để cậu ấy nhìn thấy anh trong bộ dạng này. Em biết không lúc nhìn Chan Yeol được đẩy ra từ phòng cấp cứu anh cứ đau như chết đi sống lại. Cảm giác nhìn người mình yêu chịu dày vò không dễ chịu chút nào, anh không muốn Chan Yeol phải gánh chịu nỗi đau đớn này!!!"

"Vậy anh cho rằng làm tổn thương anh ấy là một lựa chọn đúng đắn???" Haemi hỏi ngược lại "Trái tim con người không thể đo lường một cách chính xác được, vì vậy anh sẽ không thể biết rõ được những tổn thương mà anh ấy phải gánh chịu là như thế nào. Có thể anh nghĩ anh ấy có thể vượt qua nhưng đối với anh ấy nó lại là một đòn chí mạng. Baek Hyun à, anh....."

"Em không cần khuyên anh nữa" Baek Hyun ngắt lời cô. Cô nói rất đúng nhưng cậu không thể lựa chọn lại nữa rồi, cũng không cho phép mình lựa chọn khác đi

Căn phòng lại rơi vào im lặng. Haemi cùng D.O. lặng lẽ rời đi.....

"Byun Baek Hyun em tàn nhẫn lắm" thành âm run rẩy làm tim Baek Hyun rơi đi một nhịp "Em ích kỷ là em biết không??? Em nói nhìn người mình yêu chịu dày vò không dễ chịu chút nào vậy tại sao em lại dày vò anh??? Em không cảm thấy đau lòng sao??? Em không mùi anh nhìn thấy em trong bộ dạng này vậy thì tại sao em lại tự dày vò bản thân ra nông nỗi này??? Em không sợ anh đau lòng hay sao??? Byun Baek Hyun sao em lại dày vò hai chúng ta đến mức này???"

Từng câu hỏi của anh như xoáy sâu vào lòng cậu, phơi bày sự thật mà cậu luôn ép mình phải phủ nhận. Sao cậu lại dày vò cả hai đến như thế này???

"Em có đau lòng, em cũng sợ anh bị tổn thương nhưng không còn sự lựa chọn nào khác Chan Yeol à. Xin anh, em không thể làm gì cho anh được. Em sai rồi, em xin lỗi"

Chan Yeol bước đến cúi đầu hôn lên môi cậu, cứ như thế mà tựa cằm lên đầu cậu, vòng tay ôm lấy cậu

"Em không cần phải làm gì vì anh sẽ luôn làm hộ em. Em không nhìn thấy anh nhưng em có thể cảm nhận anh. Nếu em không nhìn thấy cả thế giới anh sẽ thấy em nhìn, sẽ trơ thành đôi mắt của em"

Bàn tay cậu cũng vòng qua ôm lấy anh

"Chan Yeol em yêu anh" bao nhiêu dằn vặt, bao nhiêu tổn thương, bao nhiêu hối lỗi vì ba chư này mà tan nhẹ như mây

Nhìn qua khe cửa phòng bệnh có thể thấy một cậu trai nhỏ nhắn mặc đồ bệnh nhân đang cuộn người trong vòng tay của một chàng trai. Anh ôm lấy cậu, vỗ vỗ vào lưng cậu như trấn an, như dỗ dành. Baek Hyun nằm dịch ra nhưng bị anh kéo lại, cậu đành ngoan ngoãn như một con mèo nhỏ, an ổn mà thiếp đi.

Đã bao lâu rồi hai người chưa có được giấc ngủ bình yên như thế này!!!

Ngày hôm sau Baek Hyun đã khá lên rất nhiều. Trong lúc Chan Yeol đang giúp Baek Hyun ăn cháo. Chen cứ đứng lưỡng lự ngoài cửa không dám vào. Chen muốn xin lỗi cậu nhưng lại không biết phải đối diện với cậu như thế nào. Cuối cùng đành từ bỏ xoay người rời đi thì bị Lay gõ vào đầu cho một cái

"Sao lại đứng đây??? Đã tới thì phải vào chứ!!!"

"Em không dám vào, em..." Chưa kịp nói xong đã bị Suho khoác vai kéo vào trong

"Mọi người đến rồi" Chan Yeol đặt bát cháo xuống, rót một cốc nước ấm đưa tận tay cậu

"Hôm nay đã thấy khoẻ hơn chưa???" Suho hỏi

"Vâng, em đỡ nhiều rồi, làm mọi người lo lắng"

Nhận lấy cốc nước từ tay cậu đặt xuống bàn, Chan Yeol bắt đầu gọt táo. Lay thấy cảnh này nhịn không được trêu một câu

"Nhìn hai đứa cứ y như vợ cho son vậy!!!"

Baek Hyun da mặt mỏng thành công bị chọc đến hai tai đỏ lựng lên, cúi đầu mỉm cười không nói. Chan Yeol cũng phì cười vì nhìn thấy vẻ mặt cậu lúc này đáng yêu biết bao

Suho hất mặt ý bảo Chen tiến lên, Chen còn đang chần chừ thì bị Lay đẩy một phát về phía trước

"Muốn nói gì thì nói đi. Baek Hyun không ăn thịt em đâu mà sợ"

"Sao vậy???" Cậu từ tốn hỏi

"Baek Hyun, là mình không hiểu chuyện, chưa biết rõ đầu đuôi đã hành xử quá đáng... Mình sai rồi, xin lỗi cậu" Chen giống như đứa trẻ làm sai chuyện nhỏ giọng xin lỗi

"Đừng như vậy, không phải lỗi của cậu. Là mình không đúng trước, làm nhiều chuyện quá đáng như vậy, nếu là mình thì mình cũng sẽ hành xử như cậu thôi"

"Không phải... Là lỗi của mình" Chen cúi đầu không muốn để mọi người thấy mình đang khóc

"Được rồi được rồi, không ai có lỗi hết vì chúng ta là một nhóm mà không phải sao???" Suho thấy tình huống càng ngày cành khó xử nên đứng ra giải vây

Nhìn thấy Chen vẫn cúi đầu, bờ vai run lên, Lay hướng Baek Hyun nói

"Em mau nói tha thứ cho Chen đi Baek Hyun, Chen khóc bù lu bù loa lên rồi kìa"

Mọi người đều bật cười, thấy vậy Chen ngước lên quệt quệt hai mắt

"Em khóc khi nào chứ???"

D.O. im lặng cũng bước đến cạnh Chen

"Xin lỗi, em đã có thái độ hơi quá khích với anh"

Chen huých vào người D.O. một cái, cả hai lại cười vui vẻ

"Này này, mấy đứa đến thăm Baek Hyun mà cứ xin lỗi rồi nhận lỗi miết vậy hả???" Hai ông lớn nhìn bọn nhỏ cứ giằng co như vậy thật đau đầu

"Được rồi được rồi, ôm nhau một cái bỏ qua hết được không???"

Chan Yeol đứng dậy lui ra sau một chút, Baek Hyun dang tay ra Chen lập tức ôm lấy cậu, rồi các thành viên cũng bao trọn lấy hai người

Dù chuyện gì xảy ra chúng ta vẫn là một nhóm, chỉ cần chúng ta ở bên nhau thì kỳ tích sẽ xuất hiện...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro