Chap 6: Tình cũ không rủ cũng tới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 6

JiYeon khá ngạc nhiên khi công ty Hoàn Vũ phía HyoMin đột ngột thay đổi một số điều kiện, tham gia đấu thầu cùng với phía bên mình.

-Theo một số thông tin, giá Hoàn Vũ kỳ này sẽ đưa ra ở mức này- MinKyung đặt văn kiện lên bàn

-Ji xem đi…

JiYeon hờ hững liếc con số trên hợp đồng. Gián điệp thương nghiệp không phải là không có, nhưng nó vốn không tin những thông tin quan trọng thế này lại có thể moi được nhanh như vậy.

-Cô mời SoYeon vào cho tôi đi…Tôi có chút chuyện cần thương lượng với chị ấy.

-Vâng ạ!

MinKyung rời phòng với một chút ấm ức…Cô là thư ký của JiYeon nhưng những vấn đề quan trọng của công ty, nó chỉ thường hay bàn bạc với SoYeon. Mà cậu ta lại chẳng thích gì cô…. Không, hình như ở công ty, SoYeon không thích thú gì ai cả.

….-Unnie thấy thế nào?

-Vấn đề công trình ở đó vốn cũng là khu trọng điểm nhưng nếu đầu tư ta sẽ gánh khá nhiều áp lực về tài chính. Hiện nay tài sản của công ty mình chủ yếu là bất động sản và những khoản đầu tư ở nước ngoài. Khá mạo hiểm.

-Không mạo hiểm làm sao thành công được chứ?

-Tùy thôi…Mạo hiểm cũng phải ở mức nhìn ra cho mình được một đường rút lui an toàn. Bây giờ kinh tế toàn cầu đang suy thoái, việc chọn những căn hộ cao cấp thế này unnie thấy lại không hút bằng những dự án xây dựng cho người có thu nhập thấp. Tuy thu hồi vốn lâu hơn nhưng ổn định và chắc chắn…

-Em giao việc này cho unnie nhé!- JiYeon mỉm cười-Unnie sẽ không làm em thất vọng…

-Theo tin tức thì giám đốc mới kỳ này của Hoàn Vũ tham gia cuộc đấu thầu này chính là vì muốn cạnh tranh với ta đấy…Đó là Ham EunJung!

EunJung?

Một cái tên lâu rồi không nghe nữa…Nhưng lại tồn tại trong tim của hai vợ chồng như một dấu ấn rất sâu:

-Không phải unnie không tin HyoMin…nhưng tình cũ không rủ cũng tới. Hai người đó yêu nhau sâm đậm vậy, em cũng nên biết đề phòng.

Đề phòng? Đề phòng thế nào đây?

-Em lo Min sẽ…

-Không đâu…Minnie không phải dạng người đó…Theo những gì em biết, cô ấy sẽ có dao động nhưng không quay về với cậu ta đâu_Ánh mắt sắc bén lướt trên mặt JiYeon

- Em thì unnie không biết được. Dù đã 5 năm rồi, nhưng unnie vẫn thấy, chuyện em gây ra, cô ấy vốn không quên.

JiYeon mệt mỏi nhắm mắt…Ngay cả bản thân còn cảm thấy mình rất hèn hạ, hỏi sao người ta lại không hận? Mọi người sẽ nghĩ sao khi biết tổng giám đốc Park JiYeon lạnh lùng cao ngạo lại chỉ là một đứa chỉ biết dùng tiền và uy hiếp để giữ chân 1 cô gái?

-Em nên ngẫm lại mình đi! Sướng khổ gì, tự mình mà quyết định…

…..Buổi chiều tan sở, HyoMin hơi bất ngờ khi mở máy đã thấy tin nhắn của nó:

-Ji đón con…Em về sớm nhé!

Có lẽ cái tin EunJung là giám đốc của cô đã đến tai nói…Cô chợt muốn, hành hạ con người đó một chút:

-Tôi có hẹn rồi…Sẽ đi chúc mừng giám đốc mới…

Cô tưởng tượng đến khuôn mặt sầm lại của JiYeon.. Nó sẽ…

Ghen?

Giữa họ có tình yêu sao? Chỉ là sự đổi trao. Park JiYeon cần một loại rau sạch để ở nhà, đêm đêm thỏa mãn nhu cầu cũng như dạy dỗ cho con nó…Còn cô, cô cần tiền., cần thời gian để hoàn thành món nợ. SunYoung đã đi làm, chẳng mấy chốc có thể kiếm tiền chăm lo cho cha mẹ…Hiện nay tài khoản của SunYoung cũng đã có hơn 40 triệu. Mấy năm nay chung sống, cô cũng chưa từng mượn nó một xu nào.

-Tít…tít…

Có tiếng bấm còi xe phía sau. EunJung mở cửa kiếng xe, hơi nhoài người ra ngoài, hỏi:

-Cô Park..mời cô!

-Cám ơn giám đốc …Tôi tự đi được rồi.

-Đường đường là phu nhân của Park tổng mà không có người đưa đón thế sao? Không phải chỉ sau một thời gian tình yêu cháy bỏng đó đã nguội đi, và cô Park đây không còn…

-Chuyện riêng của tôi xin giám đốc đừng bình luận- HyoMin nhếch môi- Giám đốc cứ đi đi! Tôi tự biết phải làm gì…

Nói những lời tổn thương nhau đấy, chứng tỏ cậu vẫn còn rất đau lòng, đã không thể bỏ qua… Cậu vẫn là con người của năm xưa mà cô đã yêu. Tiếc là, cô không còn là cô gái kiên cường, thiện lương trong lòng cậu nữa.

Chiếc xe phóng vụt đi…EunJung đưa tay lên tháo caravat, cảm thấy mình thật vô dụng.
Trước người phụ nữ đó, đã dặn mình phải thật tàn nhẫn, vẫn không được…. Trêu chọc cô, để lòng mình cũng nhói lên…Liệu cậu có thể tàn nhẫn quay lưng, cho HyoMin nếm mùi vị thống khổ của bội phản, lọc lừa?


Sẽ làm được….Vì 5 năm sống trong đau khổ một mình, nhất định cậu sẽ làm được…

Tobe cont...................

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#pg-13