Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặc kệ người ta nói như thế nào, ngày khai giảng năm học mới, Sehun vẫn lưng đeo ba lô màu xanh ngọc bích đi học. Đi bên cạnh cậu là Luhan đeo ba lô kiểu dáng y chang như thế, chỉ có điều là màu trắng.

Hai người đi trong sân trường hấp dẫn vô số ánh mắt.

"Tớ đã nói bọn họ là một đôi mà! Cả túi xách cũng là đồ đôi kìa!"

A Sehunie! Các noona hình như đã gặp cậu đâu đó phải không?

______________
Trước hành lang dán thông báo, cả đám học sinh láo nháo xem tình hình chia lớp.

Sehun năm 13 tuổi so với bạn cùng lứa đều cao hơn, tuy rằng cao hơn không nhiều, thế nhưng dựa vào lợi thế thân cao, Sehun nhìn qua đầu của các bạn vẫn có thể thấy được bảng chia lớp.

Luhan đi theo phía sau Sehun, thấy trên mặt Sehun đột nhiên nở nụ cười quỷ dị liền biết rõ ba năm này của cậu đành phải nhờ vả Oh Sehun không ngớt rồi...

"Bambi, cùng một lớp, cùng một lớp đó~ đã nói tớ sẽ giúp cậu trông nom kỷ luật mà ~~~" Sehun hướng về Luhan cười xán lạn.

"Oh Sehun, xin cậu đừng hướng về phía tớ mà cười ngốc có được hay không?" Luhan thoáng chốc á khẩu.

Sehun lại phiền muộn rồi, Luhan và mẹ mình sao giống y như nhau. Thế nào đều nhìn nụ cười vô cùng đẹp trai của mình thành cười ngốc???

Nhưng mà về sau sự thật chứng minh, trên thế giới quả thật chỉ có Luhan và Oh mama mới cảm thấy đó là cười ngốc.

Sehun là niềm kiêu hãnh của trường EXO, được mệnh danh là Smiling Prince (cái tên này là do nữ sinh trong trường đặt cho)

Lượng người click vào ảnh chụp của Sehun trong forums trường cao không thể tả.

Đương nhiên chuyện này, hồi sau sẽ rõ...

_______________

"Sơ trung là một khởi đầu hoàn toàn mới rồi. Tôi mặc kệ trước đây các em là như thế nào, hiện tại tất cả đều như một trang giấy trắng. Cho nên thứ hai phải nhớ mang bảng tranh cử nộp lại. Một bảng cũng không được phép nộp thiếu." Chủ nhiệm lớp sau khi nói xong liền đi, trong phòng học bắt đầu nhốn nháo.

Sehun vừa nhìn thấy ô 'Chức vụ tranh cử', kiên định lại không chút do dự viết xuống bốn chữ thật to 'Uỷ viên kỷ luật'.

"Tớ nói.... Cậu thật sự định giúp tớ trông nom kỷ luật a?" Luhan nhìn thấy bốn chữ 'Uỷ viên kỷ luật' thật to, có chút áp lực nói không thành lời.

"Đúng vậy! Oh Sehun tớ đây nói được thì làm được!" Sehun đắc ý đem bảng tranh cử gập lại, bỏ vào trong túi xách.

Luhan nhìn hai chữ 'Lớp trưởng' vô cùng thanh tú nằm trên bảng tranh cử của mình, nghĩ thầm "Bằng không mình đổi lại chức vụ khác là được rồi..."

Sehun đột nhiên quay đầu: " Bambi tớ cho cậu biết, cậu không được một mình đổi lại chức vụ, có nghe không? Phải làm lớp trưởng ~~"

Luhan ai oán nhìn Sehun một chút, nghĩ thầm "Một mình cậu nói được làm được là đủ rồi, liên quan gì đến tớ chứ?"

Tuy là nói như vậy, Luhan vẫn không có tàn nhẫn quyết tâm bỏ chức vụ.

Vì vậy, trong buổi họp lớp vào thứ hai, Luhan rất vinh hạnh khi lần thứ hai được chọn là lớp trưởng, bắt đầu năm thứ bảy của cuộc đời làm lớp trưởng.

Sehun vui rạo rực mà chờ lão sư tuyên bố 'Uỷ viên kỷ luật: Oh Sehun.'

Thế nhưng không như mong muốn.

"Uỷ viên kỷ luật: Huang Zitao (Đào Đào chỉ đóng vai khách mời thôi ><)."

Sehun há hốc mồm, chuyện này không giống trong suy nghĩ của mình a~~~

Luhan vỗ vỗ vai Sehun, an ủi: "Không sao đâu - Không có cậu giúp quản kỷ luật thì mình tớ vẫn làm được mà."

Sehun vẻ mặt mất hứng, không nói chuyện.

"Sehun, cười một cái nha~~~" Luhan vươn tay kéo kéo khóe miệng Sehun.

Sehun tùy ý Luhan hành hạ, vẫn không nói chuyện.

Luhan ngừng tay, yên lặng mà nhìn Sehun, xem ra cậu ấy quả thật chịu không nổi.

Nực cười, thấy khó mà buông còn là Oh Sehun sao?

Vì vậy, vừa hết tiết học Sehun liền đi chặn cửa chủ nhiệm lớp

"Thưa thầy! Em muốn làm ủy viên kỷ luật!!!!!!"

Sau khi bị Sehun dày vò đau khổ, một khóc hai nháo ba thắt cổ, lại còn có các loại làm nũng, uy hiếp, một loạt thủ đoạn, vân vân và vân vân... Chủ nhiệm lớp cuối cùng cũng bị hành hạ phiền gần chết.

"Được rồi! Được rồi! Tôi biết rồi!" Chủ nhiệm lớp vỗ bàn một cái, lấy ra bảng sắp xếp ủy viên lớp, dò lên dò xuống tới tên Huang Zitao gạch ngang một cái, sau đó viết xuống ba chữ Oh Sehun to thật to "Hài lòng chưa?! Hài lòng chưa?!"

"Dạ rồi! Em cảm ơn thầy!" Sehun vô cùng hài lòng, thoáng cái nhảy dựng lên, sau đó bỏ chạy.

Đương nhiên là cậu muốn đi nói cho Luhan nghe tin tốt này~

Nhưng mà khi Sehun bạn học biết được cái định luật chắc như sắt thép "Nam lớp trưởng và nữ bí thư chi đoàn nhất định sẽ trở thành một đôi", lại đi tìm lão sư, dùng hết mọi thủ đoạn, khăng khăng buộc lão sư đem nữ bí thư chi đoàn mới nhậm chức loại bỏ, để chính mình đảm đương.

Đổi lại đương nhiên là tiếng gào thét rách nóc nhà của thầy giáo "Trước đây liều sống liều chết làm ủy viên kỷ luật, giờ lại muốn làm bí thư chi đoàn! Oh Sehun, em rốt cuộc muốn thế nào!!!!!"

Nhưng mà chuyện này, lại hồi sau sẽ rõ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro