Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 5:

Xong xuôi là lúc trời hửng sáng, Sehun cắn ngập răng vào vai Luhan để anh rên rỉ bắn tinh còn mình thì ép sát anh, vách tràng nóng ấm co giãn khiến cậu không nhịn nổi bắn thật nhiều vào cái lỗ của anh, như mọi lần, cậu đều không kiềm chế được quá 3 tiếng. Sehun cảm thấy có chút nhục nhã mà không biết thời gian cương cứng của mình khiến gã trai nào cũng phải khóc thét vì hổ thẹn.

Sehun bế Luhan lên giường, lau người cho anh và để anh ngủ. Cậu bước ra ngoài, thấy club đã đóng cửa, còn lác đác vài người bên ngoài, đều là anh em trong băng, ngoài ra còn có Yifan. Sehun bước đến chỗ Yifan đang ngồi. Hắn ngẩng lên nhìn Sehun, trong ngực còn đang ôm Zhang Yixing đang ngủ gục vì say xỉn, xung quanh đầy cần sa, cocain và rượu mạnh. Sehun định mở miệng chào hắn một câu nhưng bỗng lông mày cậu nhíu chặt. Tay Yifan đang ở trong quần của Yixing, nhìn qua cũng biết hai ngón tay dài ngoằng bất thường của hắn đang vùi sâu trong cái lỗ nhỏ của Yixing và chơi nó. Bằng ngón tay. Trong khi Yixing đang gần như bất tỉnh vì say xỉn. Luhan nói đúng, tên Yifan này không bình thường về vấn đề tình dục cho lắm.

-Hey Sehun! Đêm qua thế nào?

Yifan nhìn thấy Sehun, nở nụ cười và mở miệng chào hỏi. Sehun quyết định không quan tâm nữa, dù gì Luhan cũng không bình thường về phương diện tình dục cho lắm, và ngay cả cậu, cũng vậy.

-Tuyệt, còn anh?

-Bé con kì lân nhỏ này lúc đầu chống cự nhưng sau đó bị cái này của anh thuyết phục. Đêm qua rất tuyệt đấy!

Yifan cười bỉ ổi, lần đầu tiên Sehun thấy hắn ta lộ ra bộ mặt này, và chỉ vào đũng quần của mình. Sehun nghĩ mình không nên ở lại lâu vì Yixing đã bắt đầu rên rỉ tỉnh lại rồi cho nên cậu tạm biệt Yifan và đi ra ngoài.

Sehun không nhớ hôm nay cậu có một buổi thu âm và đến công ty muộn. Không thể trách Sehun được vì sau khi trải qua một đêm tuyệt vời, đến công ty đúng giờ là điều vô cùng khó khăn. Giám đốc từ đâu xuất hiện và chặn cửa Sehun, sau đó là màn mắng chửi như vỡ đê. Sehun lẩm bẩm chửi rủa trong miệng và nghĩ mình có nên biến mẹ khỏi cái công ty này không vì nói đúng ra, đi quậy phá với Luhan và băng của anh ta còn thú vị hơn gấp nhiều lần đổ mồ hôi ở cái phòng tập cả ngày. Và rằng thì lão giám đốc không hề biết cậu là cái thằng lái xe đi cướp thuốc nổ đã xuất hiện trên báo, hay lần sau có nên cất đi một vài khối và cho nổ banh xác cái công ty này ra không.

Rốt cục gã giám đốc nhiều lời đã câm miệng và bỏ đi, không quên cảnh báo Sehun hành xử cho tốt vào nếu muốn được ra mắt. Gã vừa quay đi cũng là lúc Sehun nhướng mày khinh thường, nhổ một bãi nước bọt xuống đất và văng tục.

Cậu khẳng định mình hợp với cuộc sống nơi phố đèn đỏ hơn là ở đây. Hợp với Luhan hơn là với lũ người đạo đức giả này.

Đêm đó lại là Luhan đến đón cậu. Anh luôn có cách làm cậu kinh ngạc, và hứng lên nhanh chóng. Luhan ngồi đó, trên con ducati, miệng nhai kẹo cao su và với bộ đồ tơi tả toàn lưới là lưới. Sehun đã nói Luhan cực kì hợp với đồ đen chưa nhỉ? Nếu chưa thì quả là thiếu sót lớn. Luhan ngồi đó, không kẻ mắt, mái tóc nhuộm đỏ rực và có vẻ như ngắn hơn, rối tung. Áo ba lỗ lưới, Sehun có thể nhìn thấy cái khuyên bạc lủng lẳng trước đầu vú anh, xương hông gợi tình của anh được cái quần da bó lại, có một số chỗ là lưới kết hợp với xích bạc, mỗi lần anh cử động nó lại va vào nhau leng leng. Và Luhan xỏ thêm khuyên môi và khuyên tai.

Mẹ kiếp nó. Sehun chửi thề.

Cậu bước về phía Luhan đỗ xe, không thèm quan tâm đây là cửa sau của công ty, mạnh bạo nắm gáy anh, ép anh vào một nụ hôn gần như là bạo lực. Sehun kéo đầu lưỡi của Luhan ra, nút mạnh và ngay lập tức rít lên:

-Đệch mẹ anh! Anh còn bấm cả khuyên lưỡi sao?

Luhan không nói gì, choàng tay qua cổ Sehun và hai người lại hôn nhau lần nữa. Đầu lưỡi Sehun quệt qua quệt lại cảm nhận vị kim loại lan tỏa trong miệng và cảm giác lành lạnh cái khuyên đem lại, trái ngược hẳn với sự ấm nóng ẩm ướt của khuôn miệng Luhan. Sehun muốn đẩy anh va vào cái cây đằng sau, hoặc đặt anh nằm ngửa trên mui xe của gã giám đốc, cái xe BMW gã ta mới tậu và làm anh đến khi anh không bắn được gì nữa.

Nhưng, cậu phải kiềm chế. Cậu không muốn ngày mai cả cậu và anh đều xuất hiện trên báo.

Sehun tạm buông Luhan ra, nhìn khuôn mặt hơi ửng đỏ và hơi thở dồn dập của anh, khẽ chửi thề rồi nhấc anh lên sau yên xe còn chính cậu lái.

Trên đường đi, Sehun phóng bạt mạng, nhanh hơn bất kì lần nào cậu từng chạy xe. Luhan có vẻ thỏa mãn khi luồn tay anh xoa nắn từ yết hầu nhô cao, xuống xương quai xanh và cuối cùng là vân vê đầu ngực cậu. Sehun muốn tát cho cái tay không yên phận kia một cái nhưng không thể. Cậu cắn răng chịu sự cương cứng bên dưới của mình và hình như Luhan cũng đã cương lên, đang chọc sau mông cậu. Anh nghịch ngợm đẩy hông lên liên tục và luồn hẳn tay vào áo Sehun.

-Nếu anh muốn bị ném xuống đường thì cứ tiếp tục những trò dâm đãng của mình!

Sehun gằn giọng, mắt cậu đã đỏ lên rồi.

Luhan rốt cuộc cũng dừng lại, cậu nghe tiếng anh cười cười thích thú, thở dài một cái, nắm tay trái anh bỏ vào túi áo khoác da của mình. Gió có vẻ hơi mạnh.

Về đến căn cứ của bọn họ, Luhan đột nhiên trở nên nghiêm túc. Lại là một cuộc họp mới. Sehun cũng không lấy gì làm phiền vì nói cho cùng, bộ dạng khi anh nghiêm túc vạch kế hoạch cũng đáng để cương lên lắm. Nhất là lúc anh bò ra cái bàn trải bản đồ và găm đống kim chỉ địa điểm lên đó.

-Lần này khó hơn, tao muốn bọn mày phải tập trung, vụ này ngon ăn thì chúng mày có tiền tiêu đến hết đời!

Luhan ngậm cây thước trong miệng, lộ ra nụ cười bí ẩn.

-Tấn công xe chở tiền của Comerzbank!

Vì kế hoạch lớn nên cần hai tuần để chuẩn bị, cũng không lâu lắm vì Bloody Mary là ông trùm bậc thầy trong những trò thế này rồi. Sehun từ công ty trở về tầng hầm cái nhà nghỉ, nơi cả bọn chọn làm căn cứ, cũng không thấy chút căng thẳng nào ở đó cả.

-Thủ lĩnh đâu?

Cậu ném cho Jong In một chai bia mới mua về. Nhìn nó có vẻ sung sướng lắm. Jong In là một thằng nghiện bia, nhưng lại không uống được rượu mạnh, vài lần Sehun đã cười vào mặt nó và suýt bị nó phang cả một chai Chivas vào đầu. Jong In vừa ngửa cổ tu bia, vừa chỉ chỉ về phía căn phòng cửa sắt bên tay trái ý nói thủ lĩnh yêu dấu của mày đang ở đó.

Sehun đẩy cửa bước vào, Luhan đang cùng Yifan và Chanyeol xem lại bản đồ và hướng xe chở tiền đi. Anh nói không loại trừ khả năng xe chở tiền thật sẽ đi hướng khác an toàn hơn và để một xe chở tiền giả đi theo lộ trình họ đã biết. Sehun nhìn lông mày Luhan nhíu chặt, trong lòng nổi lên cảm xúc không rõ, liền nói thầm với Yifan vài câu. Đợi tất cả mọi người tạm nghỉ ra ngoài hết, Sehun mới tiến đến ôm lấy eo Luhan, nhay cắn vành tai lủng lẳng khuyên của anh:

-Thủ lĩnh, nghỉ ngơi một tí đi!

Sehun bế xốc Luhan lên, đặt anh xuống sofa. Luhan cũng tự mình tìm một chỗ thoảng mái, tựa gáy vào ngực Sehun. Sự im lặng giữa hai người không làm họ khó xử. Một lúc sau, tầm 20 phút, Luhan khe khẽ thở dài.

-Sehun...

-Hm?

-Về đi!

Sehun không hiểu anh đang nói về cái gì. Luhan đứng dậy, nhìn thẳng vào mắt Sehun:

-Trở về thế giới của cậu, ở đây không phù hợp với cậu đâu.

-Cái đéo gì?? Này Luhan, nếu anh đang phê thuốc thì câm miệng lại và đến đây, tôi làm cho anh khỏi nói được luôn, đừng ở đó lảm nhảm

-Ngậm mồm và biến khỏi đây!

Đây là lần thứ 3, hay thứ 4 gì đó anh chĩa súng vào mặt cậu. Khỏi phải nói Sehun điên tiết lên đến mức nào. Cậu đứng bật dậy, cao hơn hẳn anh:

-Giỏi thì bắn đi!

Luhan không nói gì, khuôn mặt trở lại nguyên như khi cậu gặp anh, không một chút thuần khiết. Sehun ghét biểu cảm đó của anh, ghét luôn cả sự mập mờ chó chết anh đang bày ra trước mặt cậu. Họng súng màu bạc lạnh lẽo đang chĩa vào Sehun, nhưng không giống những lần trước. Lần này, Sehun có cảm giác, anh sẽ bắn thật.

-Luhan....?

-Em đã làm gì sai sao?

-Em muốn được ở bên anh!

-Không được phục tùng anh, Oh Sehun sẽ chết thật đấy!

Sehun tiến từng bước một, cho đến khi ngực cậu chạm vào họng súng lạnh ngắt.

-Không ai sống thiếu ai mà chết được cả!

Tiếng súng vang lên.

Đến khi Chanyeol, Yixing và Yifan chạy vào chỉ thấy một Sehun ôm vai gục xuống, khói từ nòng súng Luhan đang tỏa ra và khuôn mặt người thủ lĩnh Bloody Mary ánh lên sự tàn nhẫn mà từ khi Sehun tới họ chưa từng thấy nó xuất hiện một lần nào nữa.

END CHAP 5

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro