Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cố Thiệu Phàm xâm nhập khiến cho một Vệ Siêu luôn điềm tĩnh phải xám trắng mặt mày, có một chút sa đọa, một chút dụ dỗ cùng một chút kích thích cùng khoái hoạt.

Khi da thịt gần gũi, sợi dây nối giữa lí trí và dục vọng càng ngày càng trở nên mỏng manh, Thiệu Phàm cởi bỏ hết quần áo, vứt chăn sang một bên, một lần nữa cuối xuống, đem cái của Vệ Siêu bỏ vào trong miệng, ngay lúc này, Vệ Siêu biết hắn sắp toi rồi.
Cơ thể có chút run run, kia một dòng tình cảm mãnh liệt lan tỏa đến từng giác quan, khiến cho hắn muốn chạy trốn, muốn lớn tiếng kêu cứu, đình chỉ trận địa nguy hiểm này ngay lập tức, bởi hậu quả không nghi ngờ gì nữa chính là bị ăn đến sạch sẽ.
Rốt cuộc y bị làm sao vậy, vì cái gì không biết xấu hổ khao khát một người nam nhân cùng độ ấm?
Thân thể cường tráng ngạo mạn của Cố Thiệu Phàm ngay trước mắt khiến Vệ Siêu không dám nhìn gần. Mặt khác, tinh dịch cùng nước bọt trong khoang miệng y đang quyện lấy nhau.
Ngay lúc này, không biết vô tình hay cố ý, Vệ Siêu mở rộng hai chân ra như khiêu khích, Thiệu Phàm cảm thấy trong lồng ngực như có dòng nước xiết giải khai.
Đâu là thực đâu là hư, y cũng chẳng quan tâm lắm, nguyên lai y đã ngã vào một không gian không thể kiềm chế, cùng ma quỷ một lần giao dịch.
Một Cố Thiệu Phàm thong dong tự tin đến độ khiến người khác chán ghét cùng cực, hiện tại lại đang ở trong miệng núi lửa dục vọng, ôm một đoạn tình ái không ngừng giãy dụa và gào thét.
Từng trải qua nhiều cuộc tình mua vui nhưng chỉ có Vệ Siêu khiến cho y cảm thấy đau đớn, rõ ràng muốn chinh phục hắn, cuối cùng lại bị hắn chinh phục. Người luôn luôn tự cao tự đại như y lại bất cứ giá nào dùng miệng lấy lòng một gã nam nhân, chuyện này còn chưa đủ chứng minh tình cảm của y sao?
Vệ Siêu bấu chặt vào vai Thiệu Phàm, kia một bước kích thích xâm chiếm toàn bộ lí trí, ngay vừa lúc ngón tay Thiệu Phàm một lần nữa thăm dò nơi mẫn cảm phía sau, bản năng phòng vệ khiến Vệ Siêu tỉnh táo lại.
Vệ Siêu giật mình, đầu óc loạn thành một đoàn, ngay cả hô hấp cũng hoàn toàn không có kết cấu, nhưng Thiệu Phàm đã đè lại gáy hắn, bắt đầu cường hôn.
Trong lúc môi cùng môi triền mien mút lấy nhau, Thiệu Phàm đã muốn đem Vệ Siêu đặt dưới thân. Thiệu Phàm ma sát ngày một nhanh hơn, một dòng chất nhờ trắng đục của Vệ Siêu chảy ra, thỏa mãn lấp đầy từng lỗ chân lông, hắn như đánh rơi sự cảnh giác, cả thân người giờ đây chỉ hoạt động theo bản năng.
Cần cổ giao triền, có và tiếng rên nhẹ, Thiệu Phàm dùng ngón tay thăm dò một lúc sau mới chính thức xâm nhập.

Lúc bày đây Thiệu Phàm một khắc cũng không hề bỏ qua Vệ Siêu đích biểu tình, giống như một con sư tử vì bùng nổ mà biểu tình, y chưa từng xem qua người nam nhân nào ngay cả cái nhíu mày cũng có thể toát lên vẻ gợi cảm như vậy, đồng thờ xem ra tuyến phòng vệ của Vệ Siêu đã hoàn toàn suy sụp.
Thứ thô ráp thẳng tắp một đường tiến vào, lúc này đây, y lại cảm thấy bản thân như gã thiếu niên mới lớn lần đầu nếm thử hương vị trái cấm.
"A....Cố Thiệu Phàm! Dừng tay!" - Vệ Siêu có chút sợ hãi tình huống tiếp theo, hốc mắt hắn hơi hồng hồng, "Shit! Ta không được!"
Mà lúc này Thiệu Phàm đã muốn ý loạn tình mê không để ý đến lý tính, nhẫn nại của y đã vượt sức chịu đựng rồi, ánh mắt kiên định nhìn chằm chằm Vệ Siêu, không hề lơi lỏng mà tuyên bố: "Ngươi, Vệ Siêu, là của ta."
Ánh mắt Vệ Siêu khiếp sợ nhìn y, Thiệu Phàm nâng đùi hắn lên, tính khí lập tức đi vào.
"A!A...Cáp! Cố Thiệu Phàm, ngươi con mẹ nó...."

Vệ Siêu lần này mắng chửi lung tung, cũng chẳng rõ mình đang mắng gì; chỉ có cảm giác khoái hoạt là hết sức mãnh liệt, thân thể chỗ sâu bị xâm phạm, cái loại đau đớn cùng kích thích vô cùng mới mẻ, cảm giác quen thuộc khi hai người ân ái lúc trước lại ùa về. Cái gì là tao nhã ung dung lãnh khốc thần tượng, hiện tại Thiệu Phàm y đang ráo riết truy đuổi, va chạm phóng túng khiến y cảm thấy hoàn toàn phấn chấn, thể xác và tinh thần phối hợp, làm y không khống chế được mà gầm nhẹ:

"A - Vệ Siêu, A Siêu, ....Ngươi muốn bức ta điên rồi.
Toàn lực xỏ xiên mang đến từng cơn run rẩy, trong cơ thể như đại hỏa bùng phát, bên cực nóng vây lấy Thiệu Phàm, trừu sáp mãnh liệt khiến cho Vệ Siêu thiếu chút nữa phải thừa nhận.

"Ngươi chắc chắn muốn ta nhanh hơn nữa đúng không?" - Thiệu Phàm vừa nói lời dâm loạn vừa liếm láp vành tai Vệ Siêu, góc độ này càng khiến hai người xâm nhập sâu thêm vài phần, "Siêu, ngươi là tốt nhất, a..."
Bị một nam nhân khác ca ngợi trên giường, thật sự khiến Vệ Siêu không biết làm sao, mỗi một lần ra vào đều làm hắn ngưỡng cao cổ liều mạng thở, thần chí bị đả bại, đầu óc cũng trống rỗng, hắn chỉ biết mỗi một điều, đến nước này rồi, muốn thoát khỏi tay nam nhân kia là vô cùng gian nan.
Ở kịch liệt tham tiến, Thiệu Phàm chạm đến điểm mẫn cảm của Vệ Siêu, y rất thích nhìn thấy Vệ Siêu vì y mà trở nên dâm mỹ.

Đương dục vọng lên đến đỉnh điểm, tốc độ ra vào càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mạnh, thẳng đến khi tinh dịch bắn ra, hai người đống thời phát ra âm thanh thỏa mãn. Thiệu Phàm nghĩ phải rời khỏi nhưng không kịp, thứ dịch kia hơn phân nửa lưu lại trong cơ thể Vệ Siêu, nửa còn lại vương vãi khắp tấm trải giường, hình thành một loại cảnh tượng mĩ tình đến cực điểm. Thiệu Phàm ngã lên người Vệ Siêu, tinh dịch cùng mồ hôi vô tình khiến hai cơ thể dính dấp lấy nhau, hai cái nam nhân thân thể anh tuấn mở to mồm mà hô hấp, dư vị cao trào một lúc sau mới tản ra không khí.

Thiệu Phàm vừa nhấc đầu, thấy Vệ Siêu khẽ nhếch môi, môi dưới duy trì một độ cong mê người, đột nhiên trong lòng y nổi lên một trận mê luyến khó cưỡng, hạ thân nhất thời một lần nữa cương cứng lên, cứ thế mà động.

Thân thể Thiệu Phàm tiến về phía trước một chút, hơi thở chính mình lại rắn chắc bao lấy lời lẽ của đối phương, đem hết tất thảy kinh ngạc cùng kích động của Vệ Siêu nuốt vào, Thiệu Phàm lần thứ hai bắn vào thân thể Vệ Siêu....

Có lẽ đã lâu lắm không cùng người khác ái ân, cùng Cố Thiệu Phàm phát sinh hai lần trừ bỏ nguyên do, còn lại cảm giác cũng không tệ, thậm chí còn tận tình hưởng thụ trải nghiệm chưa từng có, cái này hắn không muốn nói dối.

Bất quá Cố Thiệu Phàm tinh lực quá mức đáng sợ, một bộ làm ra vẻ lãnh đạm khiến người người ngưỡng mộ, vừa lên giường thật giống như con người khác, mặc kệ là ai, nếu có tình nhân giống như thế này, chỉ sợ sẽ bị làm cho đến chết.

Nếu hắn cũng là cái loại ca sĩ, diễn viên nổi tiếng hoặc người làm nghệ thuật, ước chừng cũng dám cùng người như Cố Thiệu Phàm kết giao thành bạn giường. Nhưng Vệ Siêu chính là Vệ Siêu, hắn không tiêu sái như người ta, biết rõ chính mình bị ngã một lần không dậy nổi, làm gì phải sa chân vào thứ dục vọng không lối thoát này; có lẽ là xuất phát từ tự vệ, hắn tuyệt đối không dám dễ dàng nhảy vào bẫy rập của tình dục.

Hắn đối Cố Thiệu Phàm có một loại nửa tin nửa ngờ. Tin tưởng chính là, y đối chính mình đích thực có ý tốt, không có ý đồ bất lương. Không tin chính là, y đối chính mình chấp nhất.

Xem ra ở Vệ Siêu cái loại cảm xúc mới mẻ này cũng không biết gọi tên là gì, chỉ sợ mỗi việc đồng ý cùng y hợp tác làm ăn sẽ gặp phiền toái không ngừng.

Sáng sớm bảy giờ, Vệ Siêu gian nan mở mắt ra, đầu óc như trốn đi chơi ở địa phương nào rồi, sau đó lại gian nan phát hiện, chính mình cùng Cố Thiệu Phàm không một mảnh che thân.

Hắn thở dài một tiếng ai oán, hận không thể trực tiếp đấm vào mặt mình hai đấm.

Trong mắt Vệ Siêu, Cố Thiệu Phàm là một tên mắc bệnh ưa sạch sẽ đến gần như khiết phích, giờ phút này lại nằm kề bên hắn trong một khung cảnh không mấy gì là sạch lắm, tuy nhiên hắn lại không hề thấy ghét bỏ.

Làn da cùng tấm trải giường giống nhau, hiện thời đều cần rửa sạch, Vệ Siêu nghĩ việc đầu tiên hắn muốn làm nhất là đạp tên Cố Thiệu Phàm kia mấy phát. Hận tại sao chính mình lại dây vào tên này.

Vệ Siêu ra sức đẩy Cố Thiệu Phàm ra, cũng không thèm liếc y một cái, vội vã đi vào phòng tắm dội rửa từ trên xuống dưới chứng cứ phạm tội của tên kia, bàn chân như nhũn ra, cổ cũng có chút đau, người siêng đến phòng tập thể hình là Vệ Siêu đây phát hiện ra thể lực của chính mình không ưu việt như tưởng tượng.

Ngay sau khi tắm rửa xong, cả người ướt sủng, cửa phòng tắm bị mở ra, Thiệu Phàm vẫn rất tự nhiên "như nhà của mình", bá đạo tiến vào đứng trước bồn rửa mặt.

"Uy, ngươi không thể đợi một lát được sao?"

Lúc này trên mặt Thiệu Phàm một mảnh bình tĩnh, y tựa hồ không để ý: "Ngươi còn thẹn thùng, có thể hay không đã quá muộn?"

Vệ Siêu khi không bị đánh vào tử huyệt, trên mặt đỏ một mảng, hắn như vậy trì độn, cũng cảm giác được sự lạnh lung của Cố Thiệu Phàm, lòng tự trọng lần thứ hai bùng lên.

Quả nhiên, biểu hiện trên giường của nam nhân hoàn toàn không thể xem là thật, xem ra đối phương cũng chỉ là muốn tìm đối tượng ái ân cho qua một đêm tình.

Vệ Siêu suy nghĩ một lát, thái độ cũng cứng rắn hơn một ít: "Ngươi rốt cuộc có ra hay không?"

"Bồn tắm lớn..." Thiệu Phàm đột nhiên thốt lên lời nói không đúng chủ đề: "Đáng tiếc nơi này không có bồn tắm lớn."

Vệ Siêu cười nhạo: "Xin hỏi, tại sao nơi này phải có cái loại đồ vật đó?"

"Rõ ràng tháng sau ta sẽ dọn vào đây ở mà."

"Có hả? Ngươi đêm nay là có thể cút đi!"

Thiệu Phàm nhìn chằm chằm vào mắt Vệ Siêu, trong mắt có vài phần độ ấm quen thuộc: "Ở trong mát xa bồn tắm lớn cùng ngươi lúc đó, ta lựa chọn ngươi."
"Cảm ơn ngươi đã nể tình, ở bồn cầu tự hoại cùng ngươi lúc đó, ta lựa chọn bồn cầu. Ngại quá, ngươi có thể ra ngoài, ta muốn dùng bồn cầu."
Tiếp theo Vệ Siêu thi triển vũ lực, thành công đem Cố Thiệu Phàm nhã nhặn quăng ra chỗ tắm vòi sen.

Một lát sau, Vệ Siêu trở lại phòng ngủ, mở tủ quần áo, sau đó..........

Toàn bộ khu chung cư như đều nghe thấy Vệ Siêu - người luôn luôn ôn hòa cư xử tốt với hàng xóm, phát ra tiếng rống giân kinh thiên động địa: "MẸ NÓ! CỐ THIỆU PHÀM - NGƯƠI ĐEM QUẦN ÁO CỦA TA ĐI ĐÂU???"

Đối với Vệ Siêu đang bốc hỏa, Thiệu Phàm đang ung dung gọi điện cho lão bằng hữu: "Chí Trữ, buổi chiều có rảnh không? Đi Tự Do uống một chén."

Chí Trữ oán giận: “Oa, Cố đại thiếu gia ngài rốt cuộc cũng chịu xuất hiện rồi! Mấy ngày nay rốt cuộc trốn đi đâu vậy? Ta mấy lần gọi điện đến công ty đều là trợ lý của ngươi tiếp điện thoại, ngươi thật đúng là xem thường ta như vậy, muốn đến thì đến muốn đi thì đi a.”
“Gần đây hay bị truyền thông quấy rầy, nghĩ muốn yên tĩnh một chút.”
Chí Trữ thống khổ kêu lên: “Ngươi có biết hay không ngươi mất tích mấy ngày, người thân trong nhà đều gọi điện thoại cho ta, đều tưởng ta là tên bại hoại gia tử gia nhập tà đạo, còn đem ngươi đem giấu đi, thật là oan uổng mà.”
“Bớt nói vớ vẩn đi, buổi chiều 3 giờ tại Tự Do, rốt cuộc có đến hay không?”
“Đi, dù sao ta cũng đang rảnh rỗi.”
Kỳ thật buổi sáng ở phòng tắm, thái độ ác liệt của y là cố ý, khi Vệ Siêu không thật sự chấp nhận y, y nhất thời không biết nên xử lý tình huống đó như thế nào. Trải qua triền miên cả buổi tối hôm qua, y phát hiện chính mình đã rơi vào tay giặc, mà còn thậm tệ hơn so với những gì đã tưởng tượng, cho nên y bắt đầu hoài nghi bản thân vì cớ gì có những hành động kịch liệt như thế, mà xúc phạm đến Vệ Siêu là do vô tình.
Thiệu Phàm thấy được chính mình thận trọng như vậy cũng không phải là xấu, nhưng xử trí qua loa, lại chọc giận Vệ Siêu, làm cho y có một loại dày vò bức bối khó chịu.
Cùng ngày hôm đó, Vệ Siêu bận tối mày tối mặt, cố nén thân thể không khỏe, không để ý thể lực đã cạn kiệt, ra sức dàn xếp công việc chuẩn bị khai trương công ty mới, quả thật ngồi mát ăn bát vàng không phải sở thích của hắn.
Vệ Siêu gọi những nhân viên chủ lực đến văn phòng mới để họp hội ý, thuận tiện nhờ Gia Mẫn đem cho cái va li hôm trước, bên trong còn tồn tại duy nhất hai bộ quần áo cũ không bị Cố Thiệu Phàm giấu đi.
Lạc Tử vừa đi vừa liên tục truy hỏi Gia Mẫn: “Siêu ca trúng số?”
Gia Mẫn thừa biết vấn đề này đối Vệ Siêu là điều cấm kị nên phủ đầu Lạc Tử: “Ngươi cố gắng làm việc là được rồi, hỏi nhiều như thế làm gì.”
Lạc Tử còn đang hào hứng tiếp tục khoa tay múa chân: “Nơi này quan cảnh tốt như vậy! Địa thế vô cùng quý giá! Còn có đoàn luật sư cùng nữ kế toán tiểu thư vô cùng xinh đẹp, nước cờ này phải nói là vô cùng đúng đắn, oa, ta đã nói Siêu ca mạng tốt như vậy, sớm muộn gì cũng đổi vận phát đạt thôi!”
Thiệu Phàm ngồi trong phòng khách xem xét hồ sơ, nhưng tâm tư thì vẫn bay đến bên ngoài, giống như một đứa nhỏ thất thần, y hiện tại cứ 5 phút lại nghĩ đến Vệ Siêu.
Ngày hôm trước Thiệu Phàm gọi điện thoại cho siêu thị kế bên, kêu người mang thịt, cá rau củ,..v.v… lên, hôm nay giữa trưa, y liền mở tủ lạnh lấy bánh mì cùng trứng gà làm sandwich.
Tùy tiện cắn mấy miếng, vị nhạt nhẽo vô cùng, vì thế bỏ dở, mang đĩa nhạc bỏ vào máy bắt đầu thưởng thức âm nhạc, chủ yếu là để dời lực chú ý. Hơn một giờ trưa, Thiệu Phàm thật sự chịu không được, liền xuất phát đi quán bar trước.
“Tự Do” lúc một giờ vẫn chưa mở cửa, Thiệu Phàm tuy rằng là cổ đông, nhưng rất ít khi đến, duy có một lần đến, chính là mang Vệ Siêu theo.
Mấy nhân viên tạp vụ đang quét tước ân cần tiếp đón y, Thiệu Phàm lại cố ý ngồi vào một góc của quầy bar, giữ lấy 1 chai Whiskey, cố tình tránh người khác để ý.
Hai giờ sau, Chí Trữ từ cửa sau đi vào quán bar, vừa nhìn thấy Thiệu Phàm đã đến trước không khỏi kinh ngạc.
“Ôi, mất tích còn uống rượu giải sầu, như vậy cam chịu, so với hình tượng trước đây của ngươi quả thật rất không hợp.” Chí Trữ vui tươi hớn hở trêu chọc lão bằng hữu, “Ta đây cũng không thể không an ủi nha.”
Chí Trữ tự rót cho mình một ly, “Không thể tưởng tượng được ngươi cũng sẽ phiền lòng a, ta nghĩ Dương tiểu thư kia còn không đủ để uy hiếp ngươi, có thể nào… là người “bình dân mỹ thực” kia?”
Có thể do biến cố tình cảm tới rất nhanh, đối Cố Thiệu Phàm mà nói sẽ có điểm mệt, cho nên giờ phút này ở trước mặt Chí Trữ, y không nghĩ sẽ giấu diếm.
“Mấy ngày nay, ta ở nhà của hắn, nghĩ thông suốt nhiều thứ. Ta giống như, thật sự có điểm phản ứng thái quá.”
Đáy lòng Chí Trữ tràn đầy kinh ngạc, nhưng mặt ngoài vẫn là vui vẻ cười đáp: “Khoai tây cùng cà rốt, ăn chung với nhau quả thật không thích hợp. Tương tự, thịt bò Úc không thể đặt ngang hàng cùng thịt bò bán ở chợ.” => quả thật khúc này mình không biết bạn Trữ muốn nói cái giề, chỉ dịch được vế đầu, só rì =.=!!
Thiệu Phàm nghe thế có điểm không vui: “Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?”
Chí Trữ không sợ chết giả ngu: “Thuật ngữ chuyên nghiệp a… Ngươi cứ cho người kia một chút ưu đãi là sẽ sa lưới thôi.”
“Hắn ta không phải loại người như ngươi tưởng tượng đâu.”
“Nếu ngươi hiểu hắn như vậy, vì cái gì bây giờ ngồi đây phiền não? Vì giúp tảng thịt bò bình dân kia đi lên nơi thanh nhã, ngươi dốc hết tâm huyết, kết quả có lợi ích gì? Hắn căn bản không hiểu ngươi, nếu đem tâm tư này đặt ở một cô gái xinh đẹp khác, nàng sớm đối với ngươi hết lòng hết dạ. Vẫn là nói, ngươi bị người này làm cho thay đổi tính hướng, còn lo sợ sau này hắn không thèm cưới ngươi.”
Thiệu Phàm uống một hơi hết sạch ly rượu: “Ngươi muốn ta đem tên của ngươi ghi vào sổ đen đúng không?”
“Ấy, người ta nói là nói vậy thôi, sinh khí làm gì, giữ gìn hắn cũng có giới hạn thôi, cứ như bảo bối nâng niu trong tay, nói cũng không cho ta nói, cẩn thận làm người khác buồn nôn đi!” Chí Trữ không khỏi phát ra cảm khái, “Không thể tưởng tượng được ngươi cũng có ngày “trọng sắc khinh bạn”, cư nhiên là vì một tảng thịt bò đại hạ giá. Lão nhân nhà của ta thường xuyên mắng ta không nên thân, hiện giờ ba của ngươi đại khái sẽ bị ngươi làm cho nghẹn mất.”
Thiệu Phàm lắc đầu: “Ta không cần người khác.”
“Còn hắn thì sao? Hắn có để ý người khác hay không?”
“Không biết.”
Thiệu Phàm chưa bao giờ lo lắng đến như vậy.

“Kỳ thật muốn hạ gục một người cực kì dễ dàng, cứ mua chuộc hắn, ta không tin có loại người thật sự thanh cao như vậy.” Chí Trữ khiêu khích đề nghị, “Nhưng là như vậy, ngươi thật sự chết mê chết mệt hắn ta. Ngươi thật sự sai lầm rồi! Ai có thể nghĩ đến một Tu Y khéo léo như thế nào lại phạm loại sai lầm cấp thấp này. Hắn rốt cuộc đã làm cách gì khiến cho ngươi mê đắm không thoát thân ra được, hắn cũng thật…..”
Bởi vì bị ánh mắt hình viên đạn của Thiệu Phàm nhắm trúng, Chí Trữ ngưng lại, hắn bắt đầu hiểu được, tốt nhất không nên nói bậy về X tiên sinh thần bí kia.
Chí Trữ tính toán đến chiêu thức cuối cùng: “Kia, hay chúng ta làm trắc nghiệm tâm lý đi.”
Thiệu Phàm khinh miệt liếc hắn một cái: “Ngươi thì biết cái gì trắc nghiệm tâm lý.”
“Không nên nhìn mặt mà bắt hình dong nha.” Chí Trữ nghiêm túc xoắn tay áo lên, “Ta bắt đầu hỏi đây, Vì cái gì thích hắn?”
“Không vì cái gì, cùng một chỗ với hắn thực thoải mái.”
“Bộ phận nào trên cơ thể hắn hấp dẫn ngươi?”
“Hầu như tất cả.”
“Ngươi có thể cho hắn cái gì?”
“Hắn muốn cái gì, đều có thể lấy đi của ta.”
“Tu Y, kết quả trắc nghiệm cho thấy kết quả rõ ràng là: Bệnh tình của ngươi đã nguy cấp lắm rồi.” Chí trữ cảm thông vỗ vỗ bờ vai của y, “Nếu bệnh tình đã như vậy, ngay cả nam nhân cũng dám yêu, ngươi còn sợ gì nữa.” =>> ý nói Phàm Phàm bệnh nặng sắp đi rồi nên chuyện gì cũng dám làm, ngay cả việc yêu nam nhân :3
Thiệu Phàm nghe ra ý tứ của Chí Trữ, miễn cưỡng cười cười: “Ta hiểu ý ngươi, cảm tạ. Ta biết làm như thế nào.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy