Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Singto ngoại trừ giải thích bản thân quá bận, công việc quá nhiều, không kịp cùng cậu nói chuyện đàng hoàng về chuyện đi du học thì không có thêm một câu giải thích dư thừa nào khác, trái tim Krist từng chút một chùng xuống, ánh sáng trong mắt càng lúc càng tối...

Cậu thật sự để ý chuyện gì, Singto thật sự không biết sao? Krist cố kìm nén nước mắt đang trực trào, tự véo mạnh bản thân ở nơi mà đối phương không thể nhìn thấy. Điều cậu muốn nghe không phải là cái này mà là tại sao anh phải rời đi, tại sao phải đi trước thời hạn, sau khi rời đi thì bao lâu có thể quay lại, còn có cậu có nên đợi anh không?

Krist luôn cho rằng Singto hiểu, dù cả hai không ai mở lời nhưng cậu luôn cho rằng mình hiểu, tình cảm giữa 2 người là duy nhất không thể thay thế, làm sao chỉ có thể là bạn bè hay anh em được? Krist đã đợi, đợi Singto đến gần và cho cậu thêm dũng khí, chỉ cần họ cố gắng hơn, mạnh mẽ hơn và có thể đối mặt với tất cả giông bão, họ có thể ở bên nhau mà không phải sợ hãi. Nhưng vì sao cậu đợi lâu như vậy lại chỉ đợi được kết quả như vậy?

Bộ dạng Krist kìm nén nước mắt còn khiến Singto khổ sở hơn là cậu khóc, làm sao mà Singto không biết Krist muốn nghe gì, nhưng anh không thể nói ra, cũng không dám nói ra. Anh sợ chính mình để lại cho Krist quá nhiều kỳ vọng, quá nhiều điều tốt đẹp, nếu tương lai không thể đáp lại, chỉ còn lại cậu một mình sẽ có bao nhiêu khổ sở? Vì vậy, Singto không thể nói, trước khi giải quyết hết tất cả các chướng ngại, anh không thể nói, ngay cả khi sẽ làm đối phương buồn và tổn thương, thậm chí là ghét anh, anh cũng không thể.

Rốt cuộc thì chia ly vẫn tốt hơn là tử biệt.

"Kit, anh xin lỗi" Singto cố nén cơn đau trong lòng, kìm lại cảm giác chua xót nơi mũi, yếu ớt lặp lại những lời này.

Krist hít sâu một hơi, quay đầu ra ngoài cửa kính xe, đột nhiên lạnh lùng nói: "Anh xuống xe đi, em muốn trở về"

Không gọi P'Sing ngọt ngào, cũng không gọi Tuan mềm mại như sáp, giọng điệu thẳng thừng của Krist  khiến trái tim Singto nhói lên, âm ỉ đau, anh muốn ôm cậu vào lòng, để cậu làm nũng với anh, chơi xấu, oán giận, cái gì cũng được chỉ cần cậu đừng thờ ơ như vậy. Nhưng anh không thế, đây không phải là kết quả mà anh muốn cho những việc anh đang làm sao?

Singto si ngốc nhìn sườn mặt của Krist, anh thầm thề rằng, nếu còn có thể quay về anh sẽ xin lỗi và van xin tha thứ, cho dù mất cả đời anh cũng nhất định sẽ xin Krist tha thứ chỉ cần anh còn có thể trở lại.

"Kit, về cẩn thận" dù trong lòng đang nổi giông nhưng Singto chỉ có thể bình tĩnh dặn dò cậu.

Nghe thấy tiếng cửa xe đóng lại, Krist nhắm chặt mắt, nước mắt không kìm được mà tuôn rơi...


Tin tức Singto đi du học đã làm bùng nổ fan cp của anh và Krist, fan only của Singto thì mong anh ấy ngày càng tốt hơn, còn fan only của Krist thì lo lắng sự ra đi đột ngột của anh sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển sau này của Krist. CP của hai người nhiều năm qua không chút dao động, bất kể người nào rời đi, người còn lại sẽ bị ảnh hưởng bởi các mức độ khác nhau, và bi thảm nhất chính là fan cp của họ, trên mạng tiếng than dậy trời. Singto nhìn chỉ biết thở dài, bất lực trước hàng loạt phản ứng dây chuyền do chính mình gây ra.

Về bệnh tình của bản thân, ban đầu Singto không nói với bất kì ai, nhưng vì công việc nhiều, không có thời gian liên hệ với bệnh viện nước ngoài nên đành nói với P'Jane.

Sau khi nghe điều này, Jane đã ngồi với tờ báo cáo của anh ấy trong mười phút mà không nói lời nào, mãi đến khi Singto chủ động bắt chuyện với anh ấy, Jane mới chợt hoàn hồn, sau đó ôm chặt anh với đôi mắt đỏ hoe: "Cậu yên tâm, anh sẽ liên hệ với bệnh viện tốt nhất, sẽ không sao đâu, sẽ ổn thôi!"

Singto cảm kích ôm anh, cuối cùng cũng cảm thấy một chút sức lực, chuyện này vẫn luôn đè nặng trong lòng Singto, đè đến mức anh không thở nổi.

"Cảm ơn anh, xin đừng nói chuyện này cho Krist" Singto nghiêm túc mà trịnh trọng nói, trong mắt mang theo tuyệt vọng và mệt mỏi.

Jane nhìn anh vừa buồn vừa thương: "Krist sẽ không từ bỏ cậu"

"Em biết, em biết, nhưng em chính là sợ em ấy không từ bỏ. Nếu em không thể trở lại, nếu em ấy không từ bỏ, nó sẽ trở thành ác mộng của em ấy" Singto quá hiểu Krist, đứa trẻ ấy có bao nhiêu ngốc nghếch, rất ngốc, không ai hiểu rõ hơn anh, nhưng chính bởi vì hiểu nên anh càng sợ hãi.

Jane nghẹn ngào nhìn anh, một lúc sau mới nặng nề gật đầu, hai đứa trẻ này, ai anh cũng không muốn nhìn thấy bị tổn thương.

Những ngày tiếp theo, Krist không còn tìm Singto thường xuyên như trước, ngày nào cậu cũng chăm chỉ hơn, luôn tươi cười đối mặt với ông kính làm như không có chuyện gì xảy ra, cậu muốn kéo lại linh hồn đang lạc đường đi linh tinh, muốn kéo lại trái tim đã chạy đến bên người Singto, nhưng dù nỗ lực thế nào, hiệu quả cũng vô cùng yếu ớt, đáng sợ nhất chính là bất kể là sự kiện gì, chỉ cần có người đặt câu hỏi, họ sẽ nhắm vào Singto. Krist luyện tập trước gương hết lần này đến lần khác, cuối cùng cũng giữ được gương mặt sắc như dao.  Cậu chua xót nghĩ, ít nhất thì diễn xuất của cậu cũng tiến bộ rất nhiều.

Trên con đường này, Singto là người đã đồng hành cùng cậu từ đầu, đến tận bây giờ, những tưởng có thể cùng anh đi đến cuối cùng, đáng tiếc, là cậu tự mình đa tình...

Cuộc sống của Singto ngyaf càng bận rộn, từ khi Krist ngừng tìm anh, anh cứ luôn tự ngược bản thân để bận rộn, ngày đêm không nghỉ, anh chỉ chủ 4, 5 tiếng mỗi ngày. Thân thể vốn đã giảm cân vì quay phim nay lại càng không xong, sắc mặt cũng ngày càng kém, hiện tại biểu cảm cũng gần như không còn.

Jane lo lắng nhìn anh, nhưng nhìn bộ dạng gần đây của Krist, anh cũng biết mình không thể làm gì để an ủi Singto, là nghệ sĩ cùng công ty, tin tức truyền đến nhau rất nhanh, bên phía Krist cũng chẳng khá hơn bên Singto là mấy. Có lẽ đây là nguyên nhân khiến Singto liều mạng như vậy, một người đau khổ, một người khác cũng tổn thương...

Krist không còn tìm Singto nữa nhưng anh vẫn như cũ không rời điện thoại, phần lớn thời gian nghỉ ngơi đều nhìn chằm chằm vào điện thoại một cách đờ đẫn, đôi khi là nhìn vào ảnh của Krist, khi là những đoạn chat cũ. Singto không lúc nào là không kìm chế cảm giác muốn tìm đối phương, tựa như thú dữ bị nhốt trong lồng, ngoài lồng là thức ăn ngon nhất nhưng nó lại chọn không mở cái lồng giam này.

Thời gian Singto ra nước ngoài ngày càng gần, công ty đã sắp xếp cho anh ấy buổi gặp mặt chia tay, để anh cùng Krist nói lời chia tay với người hâm mộ. Vì lượng fan đông đảo nên buổi gặp mặt được tổ chức ở một địa điểm rộng lớn, đây cũng là lần hợp tác cuối cùng của Singto và Krist trước khi anh đi...

Krist hôm đó dậy từ rất sớm, cậu cẩn thận chọn lựa quần áo, sau đó cố gắng sắp xếp lại cảm xúc của bản thân.

Cậu có thể sẽ chịu không nỗi chuyện phải tiễn anh đi, cho nên đây có thể lần cuối cùng họ gặp nhau trước khi Singto ra nước ngoài. Krist nhìn trong gương bỗng nhiên vành mắt đỏ lên, cậu dùng sức vỗ vỗ khuôn mặt, nở một nụ cười đặc trưng: "P'Sing..."

"Khụ, ừm, P'Sing"

...

"Hả, P'Sing"

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro