Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Nếu có nhận xét gì với đoạn văn trong ảnh, các bạn vui lòng ấn vào Trả lời (dấu mũi tên) cho đoạn văn, không tạo bình luận mới ở ảnh nhé. Cảm ơn các bạn!

Chương 2

Harry đã đi trên đường gần sáu tuần nay, đạp xe qua Bỉ, dành thời gian ở Ostend và Bruges, sau đó đi theo phía Đông về Antwerp, nơi cậu dự định sẽ dừng lại trong vài ngày. Cậu lại lên đường, băng qua biên giới Hà Lan - Đức ở Nordhorn, sau đó nhàn nhã đạp xe về phía Bắc một lần nữa, điểm cuối mơ hồ là Pappenburg.

Việc đạp xe đường dài quả nhiên mang lại lợi ích không nhỏ, thân hình cậu không có chút mỡ thừa. Sự khắc nghiệt của việc đạp xe đã đẩy giới hạn của cậu lên cao hơn bao giờ hết, cơ bắp càng lộ rõ. Làn da rám nắng, hình thể tuyệt vời, giấc ngủ ngon; cậu đi ngủ khá sớm và thức dậy mỗi buổi sáng với nguồn năng lượng dồi dào, hướng về mục tiêu đã đề ra. Tất nhiên đó là một mục tiêu theo nghĩa đen và được định nghĩa hẹp, nhưng là một mục tiêu vô nghĩa. Điểm đến mà cậu đã chọn, ngày này qua tháng nọ, không bị ràng buộc bởi bất cứ yếu tố nào.

Harry đã dành thêm một vài ngày ở Antwerp vì một người bạn cậu mới gặp. Họ đã dành cả buổi tối cho nhau, hòa mình vào màn đêm nơi đây. Tất nhiên, cả hai đều biết chuyện này sẽ chẳng đi đến đâu, nhưng Harry đã không lường trước được điều gì sẽ xảy ra.

Màn đêm buông xuống, họ ẩn mình trong bóng tối nơi con hẻm bên ngoài quán trọ, hơi thở quấn quýt vào nhau khi đôi tay đang khám phá cơ thể đối phương, động tác thuần thục nới lỏng thắt lưng và cúc áo.

Sau đó, Harry đột nhiên dừng lại. "Không, ...không Chúa ơi, tôi xin lỗi Gil, tôi chỉ..." cậu né tránh và chống tay lên bức tường bên cạnh.

Người đàn ông kia tiến tới và khoác tay lên vai cậu thân mật. "Chuyện gì vậy? Tôi nghĩ cậu muốn -"

Harry đẩy anh ta ra, và kéo khóa quần mình lên, sau đó chỉnh lại cúc áo. "Phải, Gil, chỉ là tôi không chắc cảm giác đó là gì — không phải lỗi của cậu, là do tôi. Có một số việc cần giải quyết, nó chỉ... cản trở..." Cậu chỉ tay vào giữa hai người họ. "...chuyện này." Cậu mỉm cười thay lời xin lỗi. "Đây không phải thời điểm phù hợp. Có thể là lúc khác, nhưng không phải bây giờ."

"Được rồi, Harry," Gil nói. "Cậu đã có số của tôi, cứ gọi khi cần."

***

Harry thậm chí còn không nhận ra mình đã nhìn chằm chằm người đàn ông trước mắt cho đến khi người nọ nhướng mày có ý dò hỏi. Harry đỏ mặt, sau đó lắc đầu ngại ngùng, thấy vậy người đàn ông nhún vai và quay trở lại quán bar.

"Ôi. Chuyện quái gì đang xảy ra với mình vậy? Mình liên tục dạo quanh cửa hàng mà không có ý định mua bất cứ thứ gì". Cậu nhíu mày, sau đó cúi xuống nhìn vào bản đồ. Cậu đã lên kế hoạch đi xe đạp về phía Đông để đến Wiesmoor, nhưng bây giờ lại muốn thay đổi lịch trình, hướng Tây đến Aurich có vẻ thú vị. Có thứ gì đó ở nơi này đã thu hút Harry - có lẽ là do Kanal ở đó, hoặc chỉ đơn giản, là cậu muốn rảo bước trên bờ biển vịnh Bắc vào ngày hôm sau. Cậu đã đi về phía Đông suốt mấy hôm nay, vì vậy việc đổi hướng sang phía Tây có vẻ kỳ quặc; Harry tự hỏi trong giây lát có phải do tiềm thức gợi nhớ về nước Anh, về nơi cội nguồn hay không, rồi lại cười nhạo sự ngu ngốc của mình khi uống một ngụm bia.

***

Lúc đó Harry cảm nhận được - sự ham muốn bản năng, không kiềm chế được. Cậu không lý giải được - tại sao lại có phản ứng với người đàn ông này, chỉ biết thành thật theo cơ thể. Và cậu cũng không biết chuyện này sẽ đi đến đâu, chỉ biết chắc chắn nó sẽ xảy ra. Nhấp một ngụm bia, đôi mắt cậu dính chặt lấy người đàn ông nọ.

Và như thể người đàn ông cảm nhận được cái nhìn lộ liễu của cậu, ông ta nghiêng đầu về phía Harry. Đôi mắt đen, sâu thẳm, cái nhìn như xuyên thấu khiến cậu ngạc nhiên, nhưng Harry như đóng băng, không thể quay đi chỗ khác, mặt cậu dần đỏ lên. Hai mắt chạm nhau, mặc dù cậu biết cậu nên né tránh. Và trong khoảnh khắc cuối cùng trước khi cậu quay đi, Harry cảm thấy dương vật của mình đang cương cứng lên, một ngọn lửa chạy dọc từ chân đến thân dưới.

Cuối cùng cậu quyết định cúi đầu xuống né tránh ánh mắt kia, suy nghĩ rất lâu về nó. Harry có thể cảm nhận được đôi mắt ấy vẫn nhìn chằm chằm cậu, thậm chí còn nóng bỏng hơn lúc đầu. Cổ cậu khô khốc, sự kết hợp giữa khó chịu và ham muốn, như có một tia thôi thúc cậu ngẩng đầu nhìn thẳng vào ánh mắt kia, nhưng cậu cũng cảm nhận được một nỗi sợ không tên. Bằng trực giác nhận thấy khí thế áp đảo từ người đàn ông, Harry từ lâu đã trở nên cảnh giác và không còn tin vào những người đàn ông tràn đầy khí thế. Cuối cùng, khi cậu lén lút nhìn lên lần nữa, ánh mắt của họ lập tức chạm nhau, và Harry sững sờ trong giây lát, cho đến khi người đàn ông mỉm cười nhẹ nhàng và gật đầu với cậu, lại là ánh mắt sâu thẳm ấy khiến Harry lại phải quay đầu đi. Trái tim cậu đập mạnh hơn bao giờ hết, gò má cậu nóng rực.

Cậu vừa định lấy hết can đảm để ngẩng đầu lên thì giật mình bởi tiếng động kéo ghế phía đối diện. Cậu ngước nhìn, ra hiệu không thoải mái khi không gian riêng tư bị xâm phạm, rồi thấy mình nói không nên lời khi người nọ đi tới từ quầy bar, ngồi lên chiếc ghế, thong thả kéo nó về phía trước, gần đến mức đầu gối của họ gần như chạm vào nhau.

Harry hít một hơi thật sâu, mở miệng định nói, nhưng đột nhiên..., không biết dùng từ gì để diễn tả khi cậu nhìn kỹ, nửa bất ngờ, nửa kinh hãi, vào người đàn ông ngồi đối diện.

"Ừm," người đàn ông nói nhẹ nhàng, "Ta thấy tâm trí cậu rốt cuộc cũng theo kịp sự hưng phấn của dương vật rồi, Potter." Ông vươn tay qua bàn, nắm chặt cổ tay Harry. "Và cậu cũng không cần phải đi tìm đũa phép của mình nữa, ta đảm bảo." Ông nắm chặt cổ tay cho đến khi Harry cất lời.

Harry đẩy tay ông ra và nói, "Dù sao thì tôi cũng không định rút đũa phép đâu, Snape. Có thể ông chưa biết, ông đã được tuyên án vô tội từ nhiều năm trước rồi." cậu lẩm bẩm, không rời mắt khỏi người đàn ông vẫn đang nhìn cậu với dáng vẻ nghi ngờ.

"Dù vậy, ta sẽ không —" Harry ngắt lời ông.

"Ồ, cho tôi một lời khen đi. Tôi đã nghe tất cả và ..." cậu khó khăn nói. "Tôi biết chính xác những gì ông đã làm." Cậu dừng lại, sắp xếp những ý mình định nói. "Và cả những việc ông không làm." Họ nhìn thẳng vào mắt nhau cho đến khi Snape quay đi nhìn chỗ khác trước. 

Hết chương 2

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro