Chương 4 (18+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 4 (18+)

Severus định kiên quyết nói không, hoặc có lẽ là dừng chuyện vô nghĩa này lại ngay bây giờ, nhưng những gì phát ra lại là một tiếng rên rỉ đáng xấu hổ và lố bịch. Rõ ràng là Harry hiểu câu trả lời này là có, bởi vì cậu ấy đang kéo chăn ra – khám phá cơ thể ông– và dùng hai tay kéo mông ông xuống.

Điều này thật kinh khủng. Và thật kinh khủng khi ông đang cương cứng như thế nào. Ông hầu như không thể thở được, hoặc nghĩ được, ông đang quá phấn khích.

"Ừm," Harry nói.

Severus mở miệng để nói điều gì đó gay gắt về cuộc trò chuyện trong phòng ngủ của Harry, đúng lúc khi cậu vòng tay quanh dương vật của ông. Não ông đông cứng lại – hay đúng hơn là tan chảy thành một vũng nước. Đây không phải là lần đầu tiên người khác chạm vào ông, nhưng đây là lần đầu tiên sau một thời gian dài. Ông đã quên (làm sao ông có thể quên được) cảm giác tuyệt vời như thế nào khi bàn tay của người khác chạm vào làn da của chính mình. Cái nắm tay của Harry rất chặt, nhưng không đến nỗi khó chịu, chuyển động của cậu ấy thật uyển chuyển và chậm rãi. Cậu vuốt ngón tay qua đầu dương vật của Severus, xoay nó xung quanh ở lỗ nhỏ linh khẩu đã hơi ẩm ướt.

Severus cố gắng cúi xuống nhưng cơ thể của ông không thể phản ứng. Ông bị mắc kẹt trong cơ thể của chính mình - hoàn toàn phụ thuộc vào sự thương xót của một Gryffindor điên rồ và có nguy cơ bị bắn ra quá nhanh - quá mất mặt cho sự kiêu ngạo của ông.

"Chậm lại" ông nỗ lực nói. Tất nhiên, ngay khi ông nói ra thì ông muốn rút lại lời nói của mình ngay lập tức. Tại sao Harry lại muốn chiều theo ý ông chứ? Cậu ta nên nhanh chóng và giải quyết mọi chuyện cho xong.

"Ồ, được thôi" Harry nói, cậu có vẻ hơi giật mình khi ông phản ứng như vậy. Cậu thả tay khỏi dương vật của Severus, và Severus ngầm chửi thề.

Khi ông nói 'chậm lại' không có nghĩa là 'dừng lại'. Điều tồi tệ hơn tình trạng khó khăn hiện tại của ông là Harry sẽ dừng lại hoàn toàn và bỏ mặc ông trong tình trạng bực bội này.

Sau đó Severus đổi ý. Điều tồi tệ hơn có thể là Harry đang lãng phí thời gian của mình. Một ngón tay của cậu lướt qua một túi cầu của Snape và vươn tới giữa hai chân của ông.

"Cậu đang làm gì thế Potter?" Severus nói.

Một ngón tay vuốt vào hậu huyệt của ông. Nếu Severus có thể di chuyển, ông sẽ nhảy dựng lên không trung vì bất ngờ. Cảm giác... thật tuyệt. Không, nó thật tuyệt vời. Trái tim của Severus đập nhanh đến mức khó tin là Harry không thể nghe thấy.

"Tôi dừng lại nhé?" Harry hỏi, rất khẽ.

"Ừm" Severus nói. Bây giờ, nếu ông có thể di chuyển cơ thể của mình, ông sẽ ấn vào ngón tay đó. Nó vẫn đang di chuyển, nhưng không phải với lực mà Severus mong muốn. Trêu chọc, trêu ngươi ông và hoàn toàn không làm ông thỏa mãn.

"Tôi dừng lại nhé?" Harry lại hỏi, không có dấu hiệu dừng lại.

"Không" Severus buộc mình phải nói. "Ngu ngốc."

Harry cười nhạt một cái. Cậu đưa tay còn lại của mình vào chơi đùa, nhẹ nhàng hoạt động trên vật đang cương cứng đập rộn ràng của Severus.

"Chết tiệt" Severus nói. Ông nhắm chặt mắt lại. Cảm giác hoàn toàn choáng ngợp. Ngón tay của Harry áp vào hậu huyệt của ông, bàn tay của Harry bao quanh dương vật của ông. Một cảm giác căng thẳng và ấm áp luồn qua bên trong ông, ngứa ngáy và thắt chặt trong vùng háng của ông. Ông có thể nghe thấy rõ tiếng thở hổn hển tràn ngập sắc dục của mình. Bàn tay của Harry nắm chặt hơn dương vật của ông, di chuyển với tốc độ ngày càng nhanh.

Severus xuất ra một cách mạnh mẽ, giải phóng tinh dịch thành ba cú giật mạnh khiến ông thở hổn hển, khiến mắt ông mở to, miệng há hốc. Harry đang nhìn ông. Bên trong Severus thắt lại và ông cảm thấy như mình sắp lại cao trào thêm lần nữa vậy, ông đối mặt với Harry.

"Ôi Chúa ơi" Harry nói - có vẻ như cậu khá bất ngờ khi kết quả lại thành ra thế này. Mặt cậu đỏ như trái cà chua, cậu nhanh chóng chộp lấy cây đũa phép và không quên lẩm bẩm thần chú tẩy rửa. Cậu kéo quần pyjama của Severus lên, quấn chăn lại quanh người ông.

Sự im lặng bao trùm một lúc.

"Ừm" Harry mở lời.

Severus nhắm mắt lại. "Nói ra đi, Potter."

"Ừm, nó có ổn không?"

Severus khịt mũi. "Cậu có thực sự cần phải hỏi câu như vậy không? Nó chẳng hay tí nào cả?"

"Ừm" Harry nói. "Ờ, ý tôi là ông có ổn không?"

"Ta mệt rồi, Potter" Severus nói. "Cả về mặt thể chất lẫn tinh thần. Đó là sự mòn mỏi đến mức bất lực - mòn mỏi cùng cực."

"Ừm" Harry nói. "Xin lỗi."

"Đó không phải là lỗi của cậu, Potter," Severus ngắt lời. "Cậu đã không còn nhu nhược như trước nữa phải không?"

"Xin lỗi," Harry lại nói. "Tốt hơn là tôi nên đi," cậu lầm bầm rồi đứng thẳng dậy.

Cậu phi ra cửa nhanh như một cơn gió nhưng sau đó lại lao nhanh lại để đặt một nụ hôn vào má Severus. "Hẹn gặp lại vào ngày mai" cậu nói, sau đó lẩm bẩm câu thần chú nhanh chóng để giải trừ kết giới và rời đi.

Severus đã thức suốt đêm, nhìn chằm chằm vào cánh cửa và tự hỏi chuyện quái gì vừa xảy ra.

*

Severus không chắc mình đang mong đợi điều gì từ Harry trong lần gặp tiếp theo. Nhưng ông không mong đợi điều này: Hermione Granger.

"Cô Granger" ông nói với giọng hơi cứng nhắc.

"Giáo sư Snape" Hermione nói với nụ cười ấm áp. "Harry sẽ đến ngay thôi. Cậu ấy chỉ đang chọn một cuốn sách cho em. Chúng em có thể đã tìm ra cách chữa khỏi vết thương cho giáo sư."

"Thật vậy" Severus nói. "Cô tin rằng cô có thể làm được điều mà hàng loạt Lương y đã thất bại cho đến thời điểm này?"

Hermione cau mày. "Đừng bi quan như vậy, giáo sư. Harry đang cố gắng hết sức ở đây. Ông nên đánh giá cao việc đó."

Severus cố gắng để không đỏ mặt. Ông nghi ngờ rằng ông có thể làm được điều đó. Thằng nhóc chết tiệt đó chắc chắn đã không nói với cô ấy về đêm qua, phải không? Nhưng thật tệ là Harry đã nói với Hermione về những suy nghĩ của Severus ngay từ đầu.

Harry đột ngột lao vào cắt ngang suy nghĩ của Snape. "Có rồi!" cậu tuyên bố một cách vô cùng hùng hồn rồi vẫy vẫy một cuốn sách trông rất bụi bặm.

Hermione bĩu môi. "Đưa nó đây trước khi nó rụng rời hết ra" cô nói.

"Thành thật mà nói, Harry", cô nâng niu cuốn sách bị ngược đãi trong vòng tay sau khi Harry trao nó "Cậu nên chú ý hành động của mình nhiều hơn với những thứ quý giá như thế này."

"Mình xin lỗi" Harry nói nhưng trông mặt cậu không hề có vẻ hối lỗi chút nào. "Đó chỉ là một cuốn sách thôi mà" cậu lẩm bẩm trong lòng rồi tháo găng tay ra và ngồi xuống chiếc ghế cạnh giường của Severus. Cậu cố tình không nhìn về phía Severus.

"Chào buổi sáng, Potter" Severus nói và cười khẩy khi thấy má Harry ửng đỏ. Ông đã sẵn sàng để cảm thấy xấu hổ một cách buồn cười, nhưng sự ngượng ngùng của Harry khiến ông cảm thấy thoải mái một cách bất ngờ.

"Chào buổi sáng" Harry nói rồi gật đầu. Cậu nhìn nhanh vào Severus.

Severus thấy trái tim mình như đang đập nhanh chỉ vì ánh nhìn của cậu và điều đó làm cho ông cảm thấy khó chịu. Harry không có vẻ bị tổn thương hay sợ hãi như Severus từng nghi ngờ – cậu ấy chỉ có vẻ lo lắng. Severus không chắc đây là điều tốt hay xấu. Điều này hoàn toàn không tốt cho thần kinh của ông.

"Hiểu rồi!" Hermione nói. Cô nói rất to.

Severus đã nhắm mắt lại một lúc và âm thanh lớn đến mức đã khiến ông giật nảy mình - mặc dù thực ra người ông vẫn cứng đờ như cũ. "Cô Granger, cô nhất thiết phải làm như thế à?"

"Vâng, em phải làm vậy," Hermione nói. Cô rút cây đũa phép của mình ra và bày ra vẻ mặt rất kiên quyết.

"Đợi đã" Severus nói, ông bắt đầu cảm thấy lo lắng. "Cô đang làm gì—"

Hermione thốt ra một câu thần chú rồi vẩy đũa phép theo một chuyển động phức tạp. "Theo một cách nào đó, nó là một loại ma thuật chống độc" cô nói. "Tất nhiên toàn bộ là ma thuật đen và hoàn toàn trái phép." Cô nhăn mặt.

"Nó có hiệu quả không?"

"Không," Severus nói, ông cố gắng di chuyển và không thấy sự thay đổi nào. "Không có gì —"

Sau đó cơn đau ập đến.

Hết chương 4

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro