Chương 47

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Nếu có nhận xét gì với đoạn văn trong ảnh, các bạn vui lòng ấn vào Trả lời (dấu mũi tên) cho đoạn văn, không tạo bình luận mới ở ảnh nhé. Cảm ơn các bạn!

Chương 47

Tên ma cà rồng lại cười khúc khích, một âm thanh chế giễu khi hắn đảo mắt qua cơ thể tơi tả của Lupin. Hắn ngửi khịt khịt, to và chậm rãi, liếm môi khi nhìn chằm chằm vào những vết thương rỉ máu đóng vảy quanh cổ tay và mắt cá chân Lupin dưới dây xích. "Ta không thể nói cho ngươi biết ta vui mừng như thế nào và việc ngươi ở đây thật dễ chịu. Bản thân ta hơi đói bụng. Và các lựa chọn...thức ăn...ở đây khá hạn chế. Ta cảm thấy mình nghiêng về một cái gì đó kỳ lạ hơn một chút. Một cái gì đó hơi... bị cấm đoán."

Lupin không thể che giấu sự run rẩy của mình bây giờ khi cổ họng của ông lộ ra hoàn toàn trước con ma cà rồng, kẻ đang nhìn chằm chằm vào chiều dài cổ ông một cách đầy tán thưởng.

"Hơi bẩn," hắn nói, liếm cổ Lupin một cái dài. "Hơi nhiều sạn. Nhưng rất dễ chịu."

"Chúng ta không nên làm quen với nhau trước sao?" Lupin nói đùa qua nỗi sợ. Ông đã bị mắc kẹt, thứ duy nhất ông có thể nhìn thấy là đôi mắt xanh lạnh lùng của tên ma cà rồng nhìn vào ông, ánh nhìn xuyên thấu thôi miên ông chìm vào sự thoải mái. Lupin nhắm mắt lại – nếu điều này xảy ra, ông không muốn bị ma cà rồng mê hoặc. Sự cám dỗ để bỏ cuộc một cách yên bình là quá mạnh.

"Ngươi có mùi thật ngon," ma cà rồng nói khi nó rúc vào cổ họng ông.

"Tôi xin lỗi," Lupin không nghĩ đến ai cụ thể khi cơ thể ông căng lên chờ vết cắn.

*

Snape dựa vào thời tiết lạnh giá và tâm sinh lý cơ bản của con người để cho bản thân thời cơ đầu tiên. Trong mười lăm phút làm nhiệm vụ, một trong số những người đàn ông đã rời khỏi cánh cửa mà chúng đang canh gác để đi vệ sinh trong bụi rậm. Hai phút sau, tên canh gác xui xẻo nằm chết dưới chân Snape, áo choàng của hắn bó lại gần eo khi hắn bị hạ gục bởi một lời nguyền thì thầm. Snape lặng lẽ lùi vào bóng tối, đợi người đồng hành của hắn đến tìm mình. Một lần nữa, sự bất cẩn của tay sai Voldemort lại có tác dụng với ông. Sau khi gọi người đồng hành của mình và không nghe thấy tiếng trả lời, tên thứ hai đi vào khu rừng tối.

Một lúc sau, Snape bước ra. Một mình.

Khảo sát vị trí khu vực và lắng nghe cẩn thận những tiếng động báo hiệu quân tiếp viện, Snape đi đến cửa ra vào. Thận trọng mở một cái và trượt qua, ông đóng nó lại một cách cẩn thận. Theo tính toán của ông, những tên canh gác sẽ không bị để ý cho đến khi hết ca trực của chúng, mà Snape ước tính là còn hai giờ nữa. Rất nhiều thời gian để tìm Lupin và đưa cả hai ra khỏi đó.

Snape nghe thấy những giọng nói. Ông không lường trước được có người ở trong phòng giam của Lupin. Vì không thấy ai đi vào, Snape nhận ra rằng phải có một lối vào khác. Mẩu thông tin thêm này đã đưa cơ hội giải cứu thành công của ông sang một hướng mới. Ông rủa thầm và lắng nghe. Ông nhận ra giọng nói của Lupin – cố gắng tỏ ra dũng cảm nhưng rõ ràng là đang dao động vì sợ hãi và mệt mỏi. Ông nghe thấy tiếng cười khúc khích của một Tử thần Thực tử. Nắm chặt cây đũa phép trong tay và huy động toàn bộ sức lực còn lại của mình, ông lách qua ngưỡng cửa và ném bùa Impigo về phía tên đội mũ trùm đầu màu đen đang cúi xuống trên người Lupin. Cơ thể tên Tử thần Thực tử bịch một tiếng thỏa mãn khi va vào bức tường phòng giam. Ông quấn người đàn ông trong một bùa Trói toàn thân và đi đến chỗ Lupin.

"Ngồi dậy," Snape nói khi ông cố gắng duỗi thẳng cơ thể bị giày xéo của Lupin để ông có thể giải phóng ông ấy khỏi xiềng xích.

"Đáng lẽ nên giết hắn," Lupin nói cộc lốc, cảm giác được thần chú của Snape vừa mới lướt qua đầu mình.

"Cũng không muốn mạo hiểm giết luôn cả anh," Snape trả lời ngắn gọn khi ông nhanh chóng kiểm tra lại người tù nhân. Ngoài những vết thương rõ ràng ở cổ tay và mắt cá chân, và vẻ ngoài gần như đói ăn, có vẻ như ông ta sẽ sống sót. Snape phớt lờ nước bọt đang tràn ra miệng ông khi ngửi thấy mùi máu nóng và đặc của Lupin. "Anh đứng dậy được không?"

"Chắc vậy," Lupin nói khi quàng tay qua vai Snape. "Cảm ơn, Severus."

Snape nhếch mép cười gượng gạo. "Rất hân hạnh. Bây giờ nếu anh đã kết thúc với những trò đùa vui vẻ, ta khuyên là chúng ta nên biến khỏi đây ngay lập tức."

"Ta e rằng ta không thể để các người làm điều đó," một giọng nói vang lên sau lưng họ. Snape nhanh chóng xoay người, thả Lupin nặng nề ngã xuống đất. Tên ma cà rồng uốn cong các ngón tay của mình và cây đũa phép của Snape rời khỏi bàn tay siết chặt của ông, bay về phía Tử thần Thực tử đang đứng, kẻ giật nó ra khỏi không trung, và với một nụ cười hiểm độc, hắn bẻ gãy nó làm đôi. Hắn thả những mảnh vụn xuống sàn và xoa hai tay vào nhau, như thể đang phủi bụi. "Chậc chậc, người anh em. Rõ ràng là ngươi chưa nhận ra hết sức mạnh tiềm năng của mình."

"Mày," Snape nói, mặt tái đi khi nhận ra Tử thần Thực tử kia là tên ma cà rồng đã ám ảnh những giấc mơ của ông. Kẻ đã biến đổi ông.

Tên ma cà rồng gật đầu lịch sự và cười toe toét. "Và thật vui khi được gặp ngươi. Ta rất hiếm khi bắt gặp... gia đình mình."

"Tao sẽ giết mày," Snape gằn giọng, phớt lờ Lupin đang kéo áo choàng một cách vô vọng.

Đồng tử tên ma cà rồng giãn ra cho đến khi màu đen của đồng tử gần như nhấn chìm màu xanh lam. "Và làm thế nào ngươi sẽ làm được điều đó – hả phù thủy?"

Snape rít lên khi môi ông nhăn lại, sự xuất hiện đột ngột của những chiếc răng nanh khiến ông đau đớn, nhưng ông lờ đi.

"Như vậy phải không?" ma cà rồng trơ trẽn cười. Hắn ta kéo môi mình ra và để lộ hàm răng sắc nhọn của mình. "Vậy chúc người giỏi nhất giành chiến thắng."

Snape ném mình vào tên ma cà rồng. Ông cảm thấy sức mạnh mà ông đã từ chối từ lâu trỗi dậy trong máu, truyền sức mạnh cho cơ bắp ông. Ông vòng tay quanh cổ tên ma cà rồng và bắt đầu siết chặt.

Tên ma cà rồng vùng vẫy và đá khi hắn cố cắn vào cổ tay Snape. Snape vặn vẹo khi đầu gối đập mạnh vào đùi và ném ông đi chệch hướng. Ông lùi lại, lờ mờ nghe thấy tiếng kêu hoảng hốt của Lupin khi tên ma cà rồng lợi dụng vị trí mới của họ để vòng tay quanh cổ Snape. Hai người đàn ông kẹt trong trận chiến sinh tử, những ngón tay uốn cong khi họ cố vắt kiệt sức sống của nhau.

Hết chương 47

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro