> [LONGFIC] Ràng Buộc [Chap 2], JeTi, YoonYul, S

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nút thắt số 2: Vệ tinh quay xung quanh Mặt Trời (1)








Câu chuyện bắt đầu từ mấy ngày trước…


Tiffany đang mải ngắm nghía chiếc váy yêu thích trong tủ kính “Shop Hồng”, đúng lúc ấy, Diêm Vương lại nỡ lòng nào triệu cô về Địa Ngục.

Ngậm ngùi tạm biết bé cưng, thiên mệnh… à, địa mệnh là không thể tránh.


I’m so sorry, but I love you!

.
.

Địa Ngục


Diêm Vương miệng cười tươi như hoa.

Tiffany rợn cả tóc gáy.

Cô ngửi thấy mùi nguy hiểm a ~.


“Ngươi có nhớ mình đã bắt được bao nhiêu linh hồn rồi không?”


“… 1,989” – Cô khó chịu đáp lại.


Chết tiệt, sao Diêm Vương cứ thích xát muối vào nỗi đau của cô thế?!


“1,989 trên tổng số 10,000 linh hồn. Vậy ra, đó là thành quả lao động suốt mấy trăm nghìn năm của ngươi đó sao?”


Diêm Vương nhếch mép cười châm chọc, không nể tình còn nhấn mạnh thêm hai tiếng.


“…chăm chỉ thật ha.”


AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA…………!!!!!!!!!!!!!!!!!!


Tiếng lòng Tiffany không ngừng gào thét.

Rốt cuộc là vì ai, vì ai…

….khiến cô bao lâu nay làm việc cật lực mà vẫn ì ạch tại chỗ.



-o0o-





Tiffany vốn là một con người, chắc vậy.

Nhưng đó là chuyện của mấy trăm nghìn năm trước.

Giờ, cô chỉ là một linh hồn lạc lõng dưới trướng Diêm Vương.

Vì một số lý do (mà cô không còn nhớ nổi), sau khi chết, cô chẳng thế siêu thoát, vĩnh viễn bị trói buộc dưới nhân gian.

Chính lúc tuyệt vọng nhất, Diêm Vương đã ban cho cô một ân huệ…

Ngài truyền cho cô linh lực, phong “tặng” cô một cái danh.

Không cần biết bằng cách nào, không cần biết mất bao nhiêu thời gian, nếu cô có thể xử lý đủ số 10,000 linh hồn, cô sẽ được giải thoát.


Đó là hình phạt, là cái trái phải trả cho những lỗi lầm cô đã gây ra ở tiền kiếp…



-o0o-





Không phải Ác Quỷ, cũng chẳng nên thân Tử Thần.

Tiffany đích thị là một Thợ Săn.

Công việc của cô đúng như tên gọi: săn, không phải tiền thường hay thú rừng mà là những linh hồn vất vưởng dưới nhân gian.

Đó là những linh hồn còn quá nhiều vương vấn và duyên nợ ở kiếp trước.

Đó là những linh hồn mắc phải tội lỗi chẳng thể dung thứ, không cách nào siêu sinh.

Đó là…


Nói chung, Tiffany phải xử lý những trường hợp như vậy.

Tuy nhiên, trách nhiệm của cô chưa dừng lại tại đó.


Lấy lý do thế giới bùng nổ dân số => số người chết gia tăng => linh hồn nhiều không đếm xuể => Địa Ngục luôn trong tình trạng báo động đó, làm việc tăng ca là chuyện thường.

Ngặt nghèo một nỗi, Diêm Vương luôn đề cao chất hơn lượng. Ngài đề ra những quy định nghiêm khắc trong khâu tuyển chọn nhân lực, dẫn đến cung không đủ cầu, lính mới chưa kịp đào tạo trong khi lượng công việc cứ mỗi lúc tăng theo cấp số nhân.

Địa Ngục đang trong giai đoạn đổi mới và phát triển. Những lính cũ giàu năm kinh nghiệm như cô đóng một vai trò rất đỗi quan trọng. Chính vì vậy, Diêm Vương đã đưa ra một quyết định, phân ra một hệ mới, gọi là “Hệ đa cấp”.

Thành viên trực thuộc “Hệ đa cấp” được hưởng một chế độ ưu đãi riêng biệt. Ngoại trừ công việc căn bản ban đầu, họ còn được phép (hay bị bắt) làm thêm những nghề khác như Thợ Săn, Tử Thần,…

Tiffany, chính là vì dụ điển hình cho điều trên.

Từ Ác Quỷ, Tử Thần,… đến Quỷ dẫn đường, Stylist cho Đầu Trâu Mặt Ngựa, không việc gì cô chưa từng làm qua.

Một tuần bảy ngày đều đặn, bị Diêm Vương cường quyền áp bức, bòn rút sức lao động, sai vặt như đánh răng rửa mặt, thử hỏi cách quái nào cô có thể hoàn thiện đủ 10,000 linh hồn chứ?!

Hiện giờ bắt được 1,989 linh hồn, đã là một cố gắng phi thường rồi đấy.

Còn nhớ ngày nào ngây thơ, cô đem Diêm Vương thờ như thần tượng, như đấng cứu thế của đời mình. Giờ thì hay rồi…

Thực dân Diêm Vương, đừng dại gì mà động vào.



-o0o-





Tiffany suýt há miệng (và sự thực là cô đã há miệng) khi nghe nhiệm vụ Diêm Vương giao cho lần này.


“Cầm lấy cái này, lên trần gian tìm Bệnh viện F và cứu cô gái trong hình.”


Nói rồi, Diêm Vương quẳng cho cô một lọ linh lực hóa lỏng*, cùng tấm hình của đối tượng. Đó là một cô gái trẻ với mái tóc vàng xinh đẹp.


“Ngài vừa bảo tôi cứ… cứu… cứu người á?”


“Đúng vậy, ngươi hãy dùng lượng linh lực có trong lọ để truyền cho cô gái kia.”


Cô có nghe nhầm không? Diêm Vương vừa bảo một kẻ trước nay chỉ có kinh nghiệm giết người như cô, giờ đi tạo phúc cứu nhân (không) độ thế á?!

Đúng là Mặt Trời hôm nay lặn hướng Bắc rồi.


“Ngươi không cần phải xúc động như vậy. Tất nhiên là ta có nguyên do của ta…” – Diêm Vương mỉm cười thích thú trước thái độ của Tiffany.


Mọi sự thực ra là thế này…

Cô gái nọ vốn dương số chưa tận. Oái ăm thay, cái tên Tử Thần tập sự (nguyên nhân của mọi chuyện) lần đầu làm việc kinh nghiệm còn non nớt, ấy thế hai mắt lại kèm nhèm, dẫn tới một sai lầm nghiêm trọng: nhầm lẫn tên cô gái kia với cô Jessica Simpson (lẽ ra mới là người phải chết) nào đấy.

Nói đi cũng phải nói lại, nhờ tên Tử Thần chỉ mới tập tành, không thông thạo cách vung Lưỡi Hái dứt điểm đoạt mệnh, nên cô gái kia chưa chết hẳn, một phần linh hồn vẫn còn sót trong thân xác.

Nhiệm vụ của Tiffany là phải cấp bách dùng lượng linh lực Diêm Vương trao để tiếp thêm sự sống cho cô gái. Nếu không, phần linh hồn kia chẳng mấy chốc sẽ tiêu tan.


“Ý ngài là bảo tôi biến người chết một nửa thành sống toàn phần chứ gì!?”


“Cứ coi là vậy đi. Nhiệm vụ lần này liên quan đến danh dự của Địa Ngục (và nhất là của ta). Vì vậy, ta chỉ biết tin tưởng vào ngươi thôi.”


“Nhưng, tôi sợ…” – Cô có chút chần chừ.


“Hay thế này đi. Nếu người hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, ta sẽ tặng không cho người 30 linh hồn nữa.” – Diêm Vương nở nụ cười gian xảo.


Ngài còn nói thêm:


“2,019/10,000 linh hồn vẫn hơn 1,989/10,000 linh hồn chứ phải không?”


*Trúng đòn chí tử*



-o0o-





Hai ngày sau…


Hỏa Ngục


Lửa.

Tiffany đứng giữa biển lửa đỏ ngầu.

Lửa bao vây tứ phía, hơi nóng phả vào mặt cô bỏng rát. Chỉ là, đã từ rất lâu, cô không còn sợ cái cảm giác đau đớn ấy nữa.

Linh hồn, vốn không biết đau.

Bức tường đỏ bất khả xâm phạm chao đảo trong hơi nóng ngùn ngụt. Lửa bỗng chốc bùng lên, cuộn dần lại thành một bóng người mờ ảo.


Diêm Vương.



Diêm Vương từ từ xuất hiện giữa khoảng không, tà áo đỏ quyện lại cùng biển lửa bập bùng. Ngài khẽ phẩy tay, một ngọn lửa chợt vút bay lên, nhanh chóng thành hình một chiếc ghế đỏ rực.

Sau khi đã an tọa, ngài mới buồn để mắt tới cái kẻ bé nhỏ đang ở tít dưới kia.


“Diêm Vương, mọi khi chúng ta đều trực tiếp nói chuyện trong phòng làm việc của ngài. Sao lần này lại phải bày vẽ ở Hỏa Ngục làm gì?” – Tiffany toát mồ hôi.


“Hỏa Ngục không phải nơi để bàn công chuyện. Đây là nơi để hành hình.”


Hai chữ “hành hình” khiến cô giật thót.

Khổ rồi, cô còn chưa kịp báo cáo, Diêm Vương đã biết hết mọi chuyện.


“Hì hì, tôi tự nhận rằng mình chưa hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Vì vậy, tôi không xứng để lấy phần thưởng 30 linh hồn đâu.” – Cô cười như mếu.


“Không hoàn thành xuất sắc? Phải nói là trên cả xuất sắc mới đúng chứ.”


Trên cả xuất sắc đồng nghĩa với thất bại thảm hại.


“Dù sao, tôi cũng giúp cô gái ấy sống bình thường trở lại rồi.” – Cô cố gắng lấp liếm.


“Đúng vậy, sống-bình-thường với một năng lực siêu nhiên.”


Tiffany câm nín.


-o0o-





Đúng là Tiffany đã cứu sống được cô gái ấy. Tuy nhiên, một vài trục trặc đã xảy ra (xem lại Prologue), số linh lực truyền vào cô gái hơi vượt mức quy định.

Kế hoạch ban đầu chỉ dừng ở việc dùng một lượng nhỏ linh lực duy trì sự sống cho Jessica. Nhưng, hiện giờ trong cơ thể của cô ấy lại tồn tại khá nhiều linh lực dư thừa không mục đích, nảy sinh hiện tượng giải phóng linh lực ồ ạt, gây thiệt hại và ảnh hưởng đến môi trường bên ngoài.

Giải thích một cách dễ hiểu hơn, với lượng linh lực hiện giờ, cô gái nghiễm nhiên mang một sức mạnh khác người, hay còn gọi là…

Năng lực siêu nhiên.





TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro