Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

5.

Cuối cùng cũng dỗ được bố kể chuyện vui một lúc.

Lâm Thành lại dính như thạch cao da chó.

Anh ta thực sự đã đuổi theo tôi đến văn phòng của bố.

Vì được mọi người trong công ty công nhận là con rể tương lai và là tâm phúc của bố nên không ai ngăn cản anh ta.

Anh ta gõ cửa một cách tượng trưng rồi bước vào.

Đầu tiên, anh ta nhìn tôi và mỉm cười trìu mến, sau đó giải thích với bố tôi bằng giọng rất tôn trọng.

"Hà tổng, Tiểu Nguyệt giận tôi, khiến ông chê cười rồi."

"Ai, tôi thật sự là không có biện pháp với em ấy , em gái của tôi bởi vì anh mình cầu hôn vui mừng khóc, em ấy liền cho rằng tôi cùng em gái mình có gian tình gì, còn bởi vì cái này trực tiếp từ hiện trường cầu hôn bỏ chạy. Cũng không biết em ấy cái đầu nhỏ này cả ngày đều suy nghĩ cái gì."

"Vừa tức giận đã chặn hết phương thức liên lạc của tôi, tôi còn phải tới chỗ ngài tìm em ấy, nếu không dỗ sớm em ấy lại tức giận."

"Tôi sẽ mang em ấy đi, không quấy rầy ngài xử lý công vụ."

Lâm Thành nói trôi chảy mà tự nhiên, giống như anh thật sự là một người đàn ông tốt cưng chiều tôi.

Nói xong  liền trực tiếp đi tới trước mặt tôi.

Giọng nói cưng chiều lại dịu dàng.

"Đi thôi, bà cô nhỏ, đêm nay đưa em đi ăn bữa tiệc lớn kiểu Pháp. Đừng nóng giận được không?"

Sau đó nắm tay tôi muốn đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro