Chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Này do tui edit lại bản QT á do không zô được chương này trên nhà Phi Ngư ༎ຶ‿༎ຶ
Lần đầu edit luôn nên chắc đúng đc tầm 60-70% thoi nhe
༎ຶ‿༎ຶ
Nào mà rảnh tui edit lại nhe
Diệp Thanh mong mọi người thông cảm(≧▽≦)
______________________

Nhiếp Minh Quyết ngậm lấy Nhiếp Hoài Tang cánh môi mút đến hung ác. Cánh môi người dưới thân lại ấm áp mềm mại, Nhiếp Hoài Tang không chút rụt rè mở miệng thò đầu lưỡi ra câu dẫn Nhiếp Qinh Quyết. Khiến cho sợ lý lí trí trong đầu Nhiếp Minh Quyết hoàn toàn đứt đoạn, duỗi đầu lưỡi mà xâm nhập khoang miệng ướt át của Nhiếp Hoài Tang, điên cuồng càn quét nước bọt trong miệng cậu.

Trong miệng Nhiếp Hoài Tang vẫn còn sót lại hương rượu, Nhiếp Minh Quyết phảng phất có cảm giác bị hung đến say, "Roẹt" một tiếng hắn xé hỏng áo ngoài của Nhiếp Hoài Tang.

Nhiếp Minh Quyết ngẩn người, động tác ngừng lại một chút nhìn Nhiếp Hoài Tang. Bị hắn khi dễ khiến cho Nhiếp Hoài Tang trừng hai mắt có chút đẫm lệ mê mang, nghiêm túc quan sát hắn trong chốc lát, xác nhận trước mắt người này này đúng là đại ca mà mình tâm duyệt cả đời, thân thể cậu đang mềm nhũn thì không biết lấy sức từ đâu ra, một tay đem áo ngoài Khiếp Minh Quyết kéo xuống tới một nửa.

Nhiếp Hoài Tang sớm đã bị dược tính xâm chiếm đến đại não, lay hoay cả nửa ngày cũng không đem được áo ngoài Nhiếp Minh Quyết cởi ra. Mắt thấy cậu gấp đến độ sắp rớt nước mắt, sắc mặt Nhiếp Minh Quyết trầm xuống, nhanh chóng động thủ tự cởi quần áo chính mình, cúi người bao phủ lấy cậu.

Da thịt trần trụi quấn lấy nhau, Nhiếp Hoài Tang cảm thấy có chút thoải mái, tay chân đều gác lên người Nhiếp Minh Quyết mà triền miên. Nhiếp minh quyết một tay đè hai cổ tay Nhiếp Hoài Tang, tay còn lại nắm lấy cổ chân trắng ngần của cậu, làn da màu mật cường tráng cùng da thịt trắng nõn quấn quít không một khe hở, Nhiếp Minh Quyết trong đầu trống rỗng lại sinh ra một loại cảm giác ngọt ngào.

Nhiếp Minh Quyết cúi đầu hôn lấy Nhiếp Hoài Tang, một tay đưa xuống phía dưới tìm kiếm, cầm lấy vật kia của Nhiếp Hoài Tang sớm đã chảy ra một ít nước. Vật kia dưới tác dụng của dược đã dựng lên nóng hổi, bị hắn bất ngờ cầm lấy, nhất thời càng thêm hưng phấn, đỉnh đầu phun ra một chút dâm dịch trong tay Nhiếp Minh Quyết.

Nhiếp Hoài Tang chỉ cảm thấy máu trong người đều sôi trào, cảm giác nóng rực xông thẳng đến hạ thân, làn da cậu rịn ra một tầng mồ hôi mỏng, gương mặt Nhiếp Hoài Tang bị nóng đến đỏ bừng một mảng. Cậu nhiệt tình mà ngẩng đầu mút lấy môi lưỡi của Nhiếp Minh Quyết, hạ thân chịu không nổi ở trong tay của Nhiếp Minh Quyết lại rỉ ra dâm dịch.

Dược tính mãnh liệt làm lý trí cậu trở nên mờ mịt, không bao lâu liền bắn ra trong tay Nhiếp Minh Quyết. Nhiếp Hoài Tang trong miệng phát ra một tiếng kêu ngắn ngủi, nhiệt độ trên người tựa hồ giảm bớt một ít, nháy mắt dục vọng từ thân thể của Nhiếp Minh Quyết liền bốc cháy lên, hóa thành một cảm giác tê rần ngứa ngáy xoáy thẳng tới đáy lòng hắn. Hắn cau mày khó chịu hừ hừ lên vài tiếng. Thân thể hắn không chịu đựng nổi sự ngứa ngáy, trong đầu hắn hiện tại chỉ nghĩ đến việc lấy muốn đâm phân thân của mình vào trong thân thể Nhiếp Hoài Tang, Nhiếp Minh Quyết hung hăng cọ xát một phen mới có thể giảm bớt sự khó chịu. Cậu lại không tự chủ được mà lắc mông, ý muốn nâng hông dùng hậu huyệt của chính mình cọ vào vật kia của Nhiếp Minh Quyết.

Trong căn phòng được trang trí đơn giản, ở mép giường hương thơm tản ra có vị ngọt nhè nhẹ, màu đỏ của chăn giường càng làm tăng thêm vài phần ái muội.

Nhiếp Minh Quyết cùng Nhiếp Hoài Tang trần truồng dính lấy nhau, hắn đã sớm bị cậu cọ đến nóng bừng. Nhiếp Hoài Tang da thịt trắng nõn nhiễm sắc hồng diễm, giờ phút này đắm chìm trong tình dục, làn da bị dục vọng hung thành màu hồng nhạt, càng hiện lên vẻ mỹ lệ vô song. Mặt Nhiếp Hoài Tang có chút nước mắt, trong mắt rưng rưng ngấn lệ, đôi mắt thanh lệ mang theo ý mị hoặc, mê mang lộ ra dục hỏa, Nhiếp Hoài Tang khóc đến chóp mũi đỏ rực vừa đáng yêu lại vừa luyến ái, bị liếm mút đến môi hơi sưng nhưng lại mang dáng vẻ mê người.

Nhiếp Minh Quyết gắt gao mà nhìn chằm chằm người dưới thân, hoàn toàn bị này cảnh tượng này mê hoặc tâm trí. Hắn duỗi tay mò đến hậu huyệt Nhiếp Hoài Tang, nhẹ nhàng miết xung quanh huyệt khẩu hai vòng, cắm một ngón tay vào trong.

Mị thịt phía sau nóng ấm siết lấy ngón tay hắn, gắt gao thắt chặt ngón tay Nhiếp Minh Quyết. Đầu ngón tay cảm nhận được sự nóng ấm khiến da đầu Nhiếp Minh Quyết tê rần, vật kia nhất thời dựng lên.

Trên mặt Nhiếp Hoài Tang không có nửa điểm khó chịu, ngược lại gấp không chờ nổi mà xê dịch xuống, kẹp mông muốn đem ngón tay Nhiếp Minh Quyết nuốt càng sâu. Vách thịt không ngừng mấp máy, không hề trở ngại mà đem một ngón tay của Nhiếp Minh Quyết nuốt vào. Nhiếp Hoài Tang giật giật eo, nhưng mà một ngón tay của Nhiếp Minh Quyết trong thân thể cậu lại giống như muôn ngàn con kiến bò qua ngứa tới khó nói, quả thực chính là gãi không đúng chỗ ngứa. Nhiếp Hoài Tang khóc thút thít duỗi tay bắt lấy vật kia của Nhiếp Minh Quyết, trong ánh mắt là sự cầu xin mà không cần nói cũng biết cậu muốn gì.

Nhiếp Minh Quyết bị Nhiếp Hoài Tang sờ đến phân thân, thái dương liền nổi đầy gân xanh, ở trong cơ thể Nhiếp Hoài Tang ngón tay kia động một chút, dùng sức mà đảo thật mạnh một cái. Khiến Nhiếp Hoài Tang kêu thành tiếng, cả người mềm nhũn ra, chỉ có thể nằm yên dưới thân Nhiếp Minh Quyết mặc hắn làm gì thì làm.

Thân thể Nhiếp Hoài Tang dưới tác dụng của dược mẫn cảm đến cực điểm, bị Nhiếp Minh Quyết hơi đụng vào liền kích khởi từng đợt khoái cảm. Bây giờ trong đầu Nhiếp Hoài Tang chỉ nghĩ đến Nhiếp Minh Quyết muốn được vật dưới thân hắn hung hăng xỏ xuyên chính mình.

Nhiếp Minh Quyết nhớ tới hai lần động tình thảm thiết trước, tự nhiên dừng động tác bên trong Nhiếp Hoài Tang lại. Hắn duỗi tay đến ngăn kéo đầu giường, quả nhiên lấy ra một hộp hương cao. Trong hoa lâu tất nhiên sẽ không thiếu loại đồ vật này. Chỉ là Nhiếp Minh Quyết không biết rõ về công dụng của nó, chỉ đại khái biết được là hương cao dùng để trị thương và bôi trơn, lại không biết trong hương cao bình thường khác với hương cao trong hoa lâu chính là là có thành phần kích tình.

Nhiếp Minh Quyết quệt lấy một khối trong hộp hương cao, tay trái đem Nhiếp Hoài Tang đang ở dưới thân hắn làm loạn đứa hai tay cậu đến đỉnh đầu, tay phải dính đầy cao dịch trong suốt, hai ngón tay thâm nhập tiểu huyệt của Nhiếp Hoài Tang.

Huyệt khẩu của Nhiếp Hoài Tang đã thả lỏng để chuẩn bị tiếp thu xâm lấn, Nhiếp Minh Quyết lại có bôi trơn nên hai ngón tay rất thuận lợi mà đi vào. Dính nhớp chất lỏng bên trong, hai ngón tay Nhiếp Minh Quyết ở bên trong dạo qua một vòng, khiến bên trong trở nên càng nóng rực ướt át. Nhiếp Hoài Tang chỉ cảm thấy nhiệt độ trong cơ thể chính mình càng tăng nhanh, cậu rốt cuộc không thể chịu đựng được, tứ chi quờ quạng lung tung, xoay người một cái liền đè Nhiếp Minh Quyết xuống. Nhiếp Hoài Tang nhanh chóng cầm vật kia của Nhiếp Minh Quyết, đem hậu huyệt đang rỉ nước của mình nhắm ngay vật kia mà ngồi xuống.

Nhiếp Minh Quyết lần này thật sự cẩn thận, sợ làm đau Nhiếp Hoài Tang, lực đạo trên tay cực nhỏ, nhất thời vô ý bị Nhiếp Hoài Tang chế trụ, còn chưa kịp phục hồi tinh thần lại, liền cảm giác vật kia của chính mình được bao bọc bởi hậu huyệt vừa nóng ráp vừa ấm, Nhiếp Minh Quyết cắn chặt răng phát ra một tiếng rên, hai tay ở trên đùi Nhiếp Hoài Tang chợt siết chặt.

Nhiếp Hoài Tang kêu lên một tiếng. Kích cỡ vật kia của Nhiếp Minh Quyết quá lớn, cậu chưa hoàn toàn nới rộng hậu huyệt lại bị vật cứng rắn nóng rực đâm vào cơ thể, Nhiếp Hoài Tang chống tay trên cơ bụng Nhiếp Minh Quyết, một giọt mồ hôi theo thái dương trượt xuống, Nhiếp Hoài Tang nhấp hông người Nhiếp Minh Quyết.

Sự điên cuồng trong mắt Nhiếp Minh Quyết chợt lóe qua, phần eo dùng sức, xoay người một lần nữa đem Nhiếp Hoài Tang đè ở dưới thân, phần hông thật mạnh đỉnh xuống, tốc độ càng nhanh, lại thêm một phần sức lực.

Nhiếp Hoài Tang cao giọng kêu lên sợ hãi, ngữ điệu quả nhiên là uyển chuyển lại tràn ngập mị ý. Lần này đâm thẳng vào chỗ sâu bên trong, khoái cảm nổ thẳng lên đại não, hạ thân Nhiếp Hoài Tang lập tức phun ra bạch trọc, ngón chân khó nhịn được mà cuộn lại, tứ chi mềm nhũn, chỉ có thể nằm yên mặc cho dục vọng nhấn chìm.

Nhiếp Hoài Tang đạt cao trào dưới hậu huyệt không tự giác mà co rút lại, gắt gao nuốt lấy phân thân thô to của Nhiếp Minh Quyết, lại có phần nhiệt tình mời gọi nó hung hăng đâm vào. Bên trong đột nhiên căng ra, cảm giác trướng đến đau đớn cùng khoái cảm đan xen.

Nhiếp Minh Quyết bị kẹp đến da đầu tê dại, hạ thân bị một mảnh ấm áp bao vây cực kỳ thoải mái, trong đầu hắn không suy nghĩ được gì chỉ ra sức mà thao lộng. Nhiếp Minh Quyết nặng nề nhắm mắt, dùng hết toàn bộ ý chí khống chế dục vọng của chính mình, cúi đầu nhìn xem Nhiếp Hoài Tang ra sao.

Nhiếp Hoài Tang thất thần trong nháy mắt, rồi nhanh chống lấy lại tinh thần mà thoải mái mà lắc mông. 

Nhiếp Minh Quyết nhìn cậu dâm đãng như này khó cầm được mà tăng thêm phần sức lực. Hắn vừa rồi là nghĩ như thế nào mà lại muốn tìm người tới giúp Hoài Tang giải dược tính? Để cho bọn họ nhìn thấy mĩ cảnh của đệ đệ mình? Nhiếp Minh Quyết bỗng nổi lên cảm giác ghen tức cùng dục vọng độc chiếm Nhiếp Hoài Tang, phần hông thong thả mà lui về phía sau, rút khỏi hơn phân nửa, lại nặng nề mà đâm mạnh vào.

Nhiếp Hoài Tang, là của ta!
(Trời má oi ảnh tự nghĩ ròi tự ghen ◉‿◉)

Nhiếp Hoài Tang bị hắn chín nông một sâu mà đâm cho không kêu nổi, trong cơ thể khoái cảm dâng trào cao hơn. Nhiếp Minh Quyết kịch liệt cọ xát, đem cậu cuốn vào bể tình dục. Nhiếp Hoài Tang theo động tác của Nhiếp Minh Quyết mà đong đưa eo thon, tay sờ lung tung trên đầu Nhiếp Minh Quyết, nắm tóc hắn kéo xuống nóng bỏng mà hôn lên môi hắn.

Nhiếp Minh Quyết một tay ôm lấy ót Nhiếp Hoài Tang không chút khách khí mà càng quét khoang miệng của Nhiếp Hoài Tang, oán hận cắn lên môi Nhiếp Hoài Tang một cái. Vô cớ bị cắn Nhiếp Hoài Tang cũng không tức giận, ngược lại càng thêm hăng hái, cậu cắn lại trên môi Nhiếp Minh Quyết một cái.

Nhãi con! Nhiếp Minh Quyết ở trong lòng thầm mắng, trước xuống liếm cằm, hầu kết, xương quai xanh, đến ngực của Nhiếp Hoài Tang hắn ngậm lấy nhũ hoa cắn nhẹ đồng thời hạ thân va chạm thật mạnh.

Tiếng thét chói tai của Nhiếp Hoài Tang vang lên, phân thân tí tách tí tách mà rỉ ra chút nước, tràn đến dưới bụng thành một mảnh trong suốt.

Tiểu huyệt đỏ thẫm bị thao đến chín rục, cọ xát khiến dâm dịch dính đầy hạ thân của Nhiếp Minh Quyết, dưới thân của cả hai là chăn giường bị ướt thành một mảnh lầy lội. Bên trong Nhiếp Hoài Tang bị thọc vào rút ra đến mềm mại, bọc lấy phân thân Nhiếp Minh Quyết khiến hắn càng thoải mái. Phân thân của Nhiếp Minh Quyết tựa hồ lại to ra một vòng, đem tiểu huyệt Nhiếp Hoài Tang nhét đến tràn đầy.

"A..Đại ca.....Thật lớn......nhanh một chút......A!" Nhiếp Hoài Tang trong miệng không hề cố kỵ rên lên dâm đãng, lớn mật mà trêu trọc đại ca.

Tai hắn nghe Nhiếp Hoài Tang xưng "Đại ca", xúc cảm mãnh liệt làm hai tròng mắt Nhiếp Minh Quyết đỏ bừng, quỷ dị mà khoái cảm càng sâu. Do dự ý định chọc Nhiếp Hoài Tang một chút liền đem phân thân rời khỏi, khiến cho Nhiếp Hoài Tang bất mãn cực đại. Hậu huyệt cậu vội vàng co rút lại, mông hướng dưới thân Nhiếp Minh Quyết tự đâm vào. Sớm bị thao đến mềm nhũn nên Nhiếp Hoài Tang thuận lợi nuốt vào  phân thân của Nhiếp Minh Quyết, mà kích cỡ của nó làm cho người ta kinh sợ, quy đầu thô to cọ qua cơ thể Nhiếp Hoài Tang một chút, cả người cậu run lên, trong miệng kêu lên một tiếng, phân thân lại phun ra bạch trọc.

Nhiếp Minh Quyết phục hồi tinh thần lại, nhìn trước mắt một mảnh dâm loạn, lại bất đắc dĩ mà thở dài một tiếng, cúi người lại lần nữa hôn lấy Nhiếp Hoài Tang.

Mỗi một chút đều mang đến ngập đầu khoái ý. Nhiếp Hoài Tang cơ hồ vô pháp thừa nhận cảm giác này, vô lực mà phe phẩy cái đầu khóc thành tiếng kêu:

"Không cần...... Nơi đó....Quá nhanh...... A......"

Nhiếp Minh Quyết không có kinh nghiệm, nghe vậy lại đau lòng, nghe Nhiếp Hoài Tang nói như vậy, mặc dù chính mình không muốn nhưng tốc độ vẫn chậm lại, cúi người hôn lên khóe mắt ngấn lệ của Nhiếp Hoài Tang.

Tình sự xin tha nơi nào làm chuẩn. Vật kia không ai đụng vào, Nhiếp Hoài Tang cảm thấy trong cơ thể kia trận ngứa ngáy tựa hồ lại xông ra, bức người nổi điên. Cậu cầu xin Nhiếp Minh Quyết:

"Cho ta......Cho ta.....Nơi đó......"

Nhiếp Minh Quyết vốn là đang nhẫn đến vất vả, nghe được Nhiếp Hoài Tang không biết xấu hổ nói ra lời này, tựa hồ ý thức liền mất đi, lại không lưu tình mà tiến công đâm vào thật mạnh, dùng quy đầu thật mạnh nghiền nát vách thịt, hướng chỗ đó đâm càng sâu.

Nhiếp Hoài Tang bị hắn đâm đến thở không nổi, khoái cảm len lỏi khắp người, chui vào thật sâu trong đại não cậu, cơ hồ làm Nhiếp Hoài Tang cảm thấy sợ hãi. Cái tư vị điên cuồng này làm Nhiếp Hoài Tang nháy mắt mềm nhũn, mở miệng ý đồ xin tha, lại bị Nhiếp Minh Quyết dâm tới chỉ có thể kịch liệt dồn dập mà thở dốc, Nhiếp Minh Quyết dùng lưỡi dài hung hăng mà xâm lược khoang miệng Nhiếp Hoài Tang một lần nữa.

Nhiếp Minh Quyết tuốt lộng phân thân của Nhiếp Hoài Tang. phân thân đáng thương lại phun ra một ít chất lỏng, hắn sớm đã tới cực hạn rồi, thân thể tràn đầy dục vọng lại không chịu buông tha Nhiếp Hoài Tang, như cũ lôi kéo y ở trong lóc xoáy tình dục càng lún càng sâu.

Nhiếp Minh Quyết ở trong cơ thể Nhiếp Hoài Tang tận tình phóng thích, nhiệt độ cả người Hoài Tang rốt cuộc hạ thấp một chút. Nhiếp Hoài Tang sớm đã mệt gần chết, thân thể như cũ đắm chìm, đại não lại chống đỡ không được, mơ mơ màng màng mà thiếp đi.

Nhiếp Minh Quyết rút phân thân ra ngoài. Một ít bạch trọc chảy ra từ huyệt khẩu đỏ thẫm, càng thể hiện sự dâm mĩ mà khiến người khác không nỡ nhìn thẳng.

Nhiếp Minh Quyết duỗi tay vuốt vài cọng tóc dính trên trán Nhiếp Hoài Tang, cúi đầu ánh mắt tràn đầy cưng chiều mà hôn lên trán cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro