all lưu tăng diễm || dạ trung điểm tâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

all lzy || dạ trung điểm tâm

(*): đồ ăn đêm

tác giả: Oiner

nguồn: https://archiveofourown.org/works/22844626


WARNING: 16+ nha mọi người:>

_____________________________________

hiếm khi ngũ kỳ sinh mới có buổi tụ tập, một đám trẻ ranh còn chưa phân hóa không chút kiêng nể mà uống. lưu tăng diễm nhíu mày nắm chặt ly rượu thủy tinh, từ lúc mới bắt đầu đã không xua tan được khô nóng không rõ ràng kéo đến, giờ phút này tin tức tố lại tràn ra bất ngờ không kịp đề phòng. nhưng ngoại trừ cựu đội trưởng trương di tinh mắt ra, tựa hồ còn không có ai phát hiện thân thể em có chút dị thường.

"lưu tăng diễm, em không phải là phát tình đấy chứ." trương di tiến đến bên tai em hạ thấp giọng, tuy rằng nàng là beta chưa từng tiêm qua thuốc ức chế, nhưng luôn cảm thấy omega cần thứ này.

omega trong thời kỳ phát tình nào có sức trả lời, mở miệng sẽ biến thành tiếng rên rỉ xấu hổ. lưu tăng diễm đỏ mặt, đầu óc choáng váng gật gật đầu, thời điểm cuối cùng trước khi em mất đi tri giác, là nhìn thấy đường nét mơ hồ của mấy đồng đội ở ngải tư thỏ.

"a oa nhà bọn em liền nhờ các đại tiền bối, đám nhỏ kia mấy thứ này còn chưa hiểu đâu." trương di cười đến vân đạm phong khinh (*). khi đới manh các nàng đến đón lưu tăng diễm đi, còn không quên trêu chọc đồng đội cũ.

(*): thờ ơ, lạnh nhạt, bình thản, không màng đến điều gì khác, tựa như gió nhẹ mây hờ hừng trôi.

tất nhiên, điều này khiến đám trẻ kia vô cùng thiếu hài lòng.

vì thế các thành viên đội s, trong tiếng hừ hừ khinh bỉ của phí thấm nguyên, ôm lấy omega nhỏ đã sớm mềm nhũn ra ngoài.

"còn không phải bởi vì mình chưa phân hóa sao, bằng không chúng ta hiện tại không biết đã lăn giường bao nhiêu lần." thanh âm của phí thấm nguyên rốt cuộc vẫn bị cửa phòng che khuất.





s đội vốn đã quen với thác loạn thâu đêm suốt sáng, đánh bài xem phim rồi tụ tập uống chút rượu đều đã trở thành chuyện thường tình, nhưng hoạt động hôm nay tựa hồ có chút đặc thù.

"các cậu quá kém rồi." tiền bội đình nhẹ nhàng đặt lưu tăng diễm lên chiếc ghế salon duy nhất trong phòng, nhìn alpha quanh phòng đều không kiềm chế được mà phát ra tin tức tố, chậc một tiếng. "đều khắc chế một chút đi, mình nói cậu, mùi coca trên người tôn nhuế cậu chưa từng dừng lại."

bạn học tôn nhuế, người bị đội trưởng chỉ mặt điểm tên, ngược lại hoàn toàn không phải người làm sai. cô trừng mắt chỉ đới manh, "mùi coca của mình cho dù có mạnh đến đâu, làm sao mà nồng đậm bằng mùi tùng quả của đới manh được, đều khiến mình cảm thấy đói bụng."

"đó là tùng mộc, không phải tùng quả." đới manh không nói gì, xoa xoa cái trán đau đớn. hiện tại cô không có tâm tình đi cãi lại những vấn đề chuyên môn như thực vật với tôn nhuế, tin tức tố của omega không ngừng bay đến chóp mũi cô, mùi sữa ngọt ngào không ngừng châm ngòi thần kinh và bản năng của alpha.

bản năng gì? tất nhiên là đến thượng nàng ấy.

"ưm..." một tiếng thở hổn hển từ miệng omega yếu ớt phun ra, lưu tăng diễm cả người run rẩy, giống như một động vật nhỏ bất lực.

tiểu hồ ly tóc ngắn là người động thủ trước tiên. cô bước một bước, cười khanh khách ôm lấy con mồi vào trong ngực mình, ngón tay thon dài theo vạt áo dò xét, bàn tay ở bên hông mềm mại nhẵn nhụi của omega khẽ khàng vuốt ve lên trên, omega trong tay bị khiêu khích càng ngày càng nóng, đôi mắt ướt át thất thần nhìn đối phương.

"hứa! giai! kỳ!"

thanh âm bất mãn của các alpha ngay lập tức tràn ngập căn phòng, quả thật nếu chỉ hưởng một mình thì thật đáng xấu hổ.

hứa giai kỳ bên này tâm trạng lại rất tốt, không bị quấy rầy chút nào, thậm chí trong miệng còn ngâm nga giai điệu của "ác mộng luân hồi".

omega trong thời kì phát tình trở nên đặc biệt nhu thuận. lưu tăng diễm nhẹ nhàng nâng tay lên để alpha có thể dễ dàng quấn cánh tay quanh sau lưng em.

"ngoan ~ để tỷ tỷ sờ, có được không~" hứa giai kỳ híp mắt cong mày, theo bóng lưng omega thanh tú mà xoa xoa, giống như xoa lông cho mèo nhỏ, chọc cho tiểu omega phát run lên.

"ài, em xoa như vậy em ấy sẽ không thoải mái."

lý vũ kỳ ở bên cạnh xem kịch kịp thời đưa ra ý kiến của cô. alpha lão luyện lười biếng duỗi thắt lưng nghiêng người về phía trước, theo sau gáy sưng đỏ của lưu tăng diễm chậm rãi xoa bóp. tuyến thể yếu ớt của omega nằm gọn trong tay người kia, hô hấp rất nhanh liền trở nên dồn dập.

lý vũ kỳ nhìn phản ứng của tiểu omega đối với thủ pháp của mình, thập phần hài lòng, "nơi này của tiểu bằng hữu cũng phải chăm sóc cho tốt chứ kiki."

omega thần trí mê man, ngay cả giọng nói cũng mang theo tiếng nức nở, dục vọng tra tấn thể chất mẫn cảm của em. em hít mũi, đứt quãng gọi hai tiếng tỷ tỷ.

"ôi, bảo tỷ tỷ làm gì, muốn hôn sao~" khổng tiếu ngâm không biết từ lúc nào đã xuất hiện, cười tủm tỉm cúi đầu hôn lên trán lưu tăng diễm, đùa bỡn dùng chóp mũi chạm vào hai má nóng bỏng của em, lại chậm rãi ngậm lấy vành tai nhỏ nhắn lộ ra trong không khí, đem đặt trong miệng rồi dùng đầu lưỡi cọ cọ.

"khổng tiếu ngâm! beta cậu đến góp vui cái gì!"

"đừng nhỏ nhen như thế chứ, dù sao mình cũng sẽ không đánh dấu em ấy, nếm thử hương vị này một chút thì đã sao, mình...", toàn đội trợn tròn liếc mắt một cái, cảm thấy thùng coca trước mặt tôn nhuế sắp nổ tung.

khi tình huống đã nằm ngoài tầm kiểm soát, cần một nhân vật tầm cỡ ngăn chặn nó lại.

thanh âm nhiễm hàn khí của mạc hàn vang vọng không nhỏ trong phòng, pha lẫn mùi bạc hà lạnh lẽo của cô cơ hồ muốn đem nhân sinh đóng băng lại.

"omega là sinh vật rất yếu ớt, nếu cứ để tiếp tục như thế này em ấy sẽ chết mất, các cậu hiểu ý mình không."

bầu không khí rốt cục yên tĩnh lại, áp lực mà alpha hiếu chiến nhất mang lại đúng là không thể khinh thường. ngô triết hàm ho nhẹ một tiếng muốn phá vỡ sự yên tĩnh khiến người ta hít thở không thông này. kỳ thật cô cũng đã sớm nhận ra hương vị tin tức tố trên người lưu tăng diễm càng ngày càng nồng đậm. ở phương diện này, cho dù có ngu ngốc đến đâu cũng có thể cảm nhận được thân thể khô nóng dị thường.

mạc hàn lãnh đạm đi tới trước sô pha, tay theo quần đùi rộng thùng thình của lưu tăng diễm dò đến vị trí giữa hai chân, một màn này cũng khiến cho các alpha khác càng thêm xao động bất an.

mạc hàn an ủi omega đã co rúm lại, làm lưu tăng diễm khẽ ngâm một tiếng, lại rút ngón tay ra, nhàn nhạt nhìn chất lỏng trong suốt đầu ngón tay, nhẹ giọng mở miệng.

"quả nhiên, ướt như vậy."

"a, tiểu mạc, cậu nói các nàng, còn tự mình ra tay trước a."

tuyệt thế đại b khổng tiếu ngâm bên cạnh ở trong tư thế xem kịch, cười hì hì trêu chọc mạc hàn.

mạc hàn khẽ cười một tiếng, sóng mắt lưu động đem theo dục vọng cực nóng bị cô đè nén, "người muốn hoàn thành chuyện này không phải là mình."

mọi người theo tầm mắt của mạc hàn, chuyển sang nhìn thẳng trương ngữ cách đang cúi đầu suy tư trong góc.

"hôm nay ngoại trừ tako, tất cả những người trong phòng này bao gồm cả mình, đều không được phép chạm vào nơi này."

trương ngữ cách giật mình nghe thấy tên mình, chậm rãi ngẩng đầu, mang theo biểu tình thắc mắc nhìn lại mạc hàn, "vì sao."

đây cũng là lần đầu tiên trương ngữ cách mở miệng trong tối nay.

"rất đơn giản." mạc hàn âm thầm nắm lấy một góc áo sơ mi lau đi vết nước trên đầu ngón tay, sau đó ngón tay nhẹ nhàng rơi trên người lưu tăng diễm đang co người nhỏ giọng nức nở, "trong chúng ta chỉ có tako sẽ không làm em ấy tổn thương. tako là một người rất dịu dàng, ngay cả khi là một alpha."

"ài ~~~ em cũng rất dịu dàng mà." hứa giai kỳ ôm chặt omega nhỏ bé trong lòng, bất mãn bĩu môi, "người ta cũng muốn tản nhiệt cho tiểu oa ~"

nhưng hứa giai kỳ rất nhanh liền bị tiền đội vạch trần, "cậu muốn tản nhiệt cho em ấy sao, cậu đây là tham luyến thân thể của tiểu lưu thì có."

" chị tán thành lời momo nói." đới manh trầm mặc hồi lâu rốt cuộc cũng lên tiếng, một tay giấu phía sau lưng dùng sức nắm chặt, khớp xương cũng bởi vì lực mà trở nên trắng bệch. đới manh nhìn lỗ tai tôn nhuế đỏ bừng, lại nhìn lý vũ kỳ ánh mắt đùa giỡn bên kia. lời mạc hàn nói quả nhiên không sai, cô quá hiểu đám người đội s này. bất kể là vì làm đội trưởng, hay vì lấy được danh hiệu kia, mạc hàn đều hiểu rõ các nàng trong lòng bàn tay, mà thường thường vào thời điểm này, mọi người cũng sẽ nghe theo quyết định của mạc hàn.

dù sao trong nháy mắt mình cũng thật sự muốn làm "'hỏng" lưu tăng diễm.

lưu tăng diễm trên sô pha mang theo tiếng nức nở nhỏ giọng nói rất nóng, ngô triết hàm từ trong tủ lạnh lấy ra một lon coca dán lên trán lưu tăng diễm, tận lực đem thanh âm mềm mại che giấu giọng đuôi khàn khàn của mình, "như vậy có tốt hơn không."

"ngũ chiết, cậu thật sự là cái gì cũng không hiểu." hứa giai kỳ bất đắc dĩ thở dài, lấy tay vén vạt áo rộng thùng thình của lưu tăng diễm, đem vòng eo mềm mại nhỏ nhắn nhuộm màu hồng phấn của tình dục lộ ra, "oa oa nói nóng, phải như thế này mới có thể giúp em ấy hạ nhiệt."

hứa giai kỳ kéo tay ngô triết hàm đặt lên làn da nóng bỏng của lưu tăng diễm, dẫn cô chậm rãi vuốt ve, rất nhanh liền khiến tiểu omega phát ra âm thanh thoải mái, đầu nhỏ cọ cọ vào người ngô triết hàm.

"ha... muốn..."

"vậy tako, phải làm sao bây giờ." mạc hàn xoa xoa đỉnh đầu mềm mại của lưu tăng diễm, biểu tình cũng dịu đi. "chị thật sự không muốn làm tổn thương em ấy."

"cho nên đổi lại thành em là được rồi phải không..." trương ngữ cách nhẹ giọng nói, ngữ khí nhẹ nhàng thở dài một tiếng.

"chị đã nói tako là một người rất dịu dàng, nếu là tako nhất định sẽ làm cho em ấy thoải mái, đúng không?" nói xong mạc hàn nghiêng đầu nhẹ nhàng hôn lên đôi môi ướt át của lưu tăng diễm, mà tiểu omega cùng yếu ớt mờ mịt gật gật đầu, nước mắt đã sớm làm ướt khóe mắt đỏ bừng của em.

trương ngữ cách hít sâu một hơi, do dự không dám tới gần lưu tăng diễm, cuối cùng vẫn là bản năng của alpha dẫn cô đến chỗ của omega đang phát tình. trương ngữ cách nhận lấy lưu tăng diễm mềm mại từ tay hứa giai kỳ, thanh âm lẩm bẩm tiếc nuối của hứa giai kỳ ở bên tai cô cũng dần dần bay xa. trương ngữ cách dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve lông mi ướt đẫm của lưu tăng diễm, phủ lên đôi mắt đẫm nước mắt của em.

"không cần sợ, rất nhanh sẽ qua thôi, được không."

mùi matcha ôn hòa nhanh chóng trấn an tiểu omega đang khẩn trương, bàn tay nhỏ bé của lưu tăng diễm bất giác bắt lấy một góc quần áo của trương ngữ cách, nhu thuận gật đầu.

tất cả đều diễn ra tự nhiên như vậy. ngón tay mảnh khảnh xinh đẹp của trương ngữ cách tiến vào tạo ra tiếng nước rất nhỏ. lồng ngực không ngừng phập phồng của lưu tăng diễm mang theo tiếng rên rỉ nghẹn ngào trong miệng, mỗi lần alpha tiến vào, omega đều sẽ tích cực phản ứng, mềm mại dùng giọng đuôi nức nở nói "thật thoải mái..."

nhưng điều này quả thực cũng khiến các đại mãnh alpha khác mất bình tĩnh. cuối cùng không chịu nổi nhiệt khí đang tăng cao trong phòng, tôn nhuế cắn răng tận lực hạ thấp thanh âm, "chúng ta đây là đang làm gì, xem phim trực tiếp sao?"

"momo chỉ nói không được chạm vào nơi kia, cũng không nói không được chạm vào những nơi khác."

hứa giai kỳ giảo hoạt cong khóe miệng, cúi người tiến tới bên cạnh sô pha, ghé vào bên tai omega mà mút lấy, há miệng ngậm lấy lỗ tai nhỏ mị hoặc, giọng nói có chút khàn khàn, "làm cho oa oa trở nên thoải mái hơn, có được không."

mà mạc hàn đối với hành động này cũng không có ý kiến gì, tựa hồ là ngầm đồng ý loại hành vi này. rất nhanh trên thân thể nhỏ nhắn của omega liền rải rác những vết hôn đủ mùi tin tức tố, đầu nhũ yếu ớt không biết bị ai nắm lấy, trên bả vai trắng nõn cũng lưu lại vết cắn rất nông. luống cuống thừa nhận dục vọng của bản thân, ngón chân ủa omega quặp lại, tiếng rên rỉ không nhịn nổi cùng hương sữa ngọt ngào tràn ngập khắp không gian chật hẹp. cuối cùng omega yếu ớt xụi lơ trong một trận run rẩy bị đẩy lên cao triều, chậm rãi chìm vào giấc ngủ.





"ay yo, lưu tăng diễm, eo vẫn ổn chứ."

đợi đến khi tỉnh lại, lưu tăng diễm phát hiện bản thân tựa hồ như mất đi ký ức tối hôm qua, làm thế nào mà mình có thể trở về phòng lầu hai của mình nhỉ. mà bây giờ em mở mắt ra, người đầu tiên nhìn thấy là đội trưởng cũ đang giúp em lột một quả bưởi.

"trương di. sao chị lại ở đây... a, cổ họng... khô quá..."

"a, còn không phải là bởi vì ngày hôm qua em... thôi bỏ đi, nào, nếm thử bưởi chị mua, ngọt lắm đấy."

lưu tăng diễm mê hoặc gật gật đầu, hôm qua xảy ra chuyện gì quả thật em không tài nào nhớ nổi, nhưng thân thể hình như lại có chút khác biệt, sau gáy truyền đến cảm giác tê dại nhẹ nhàng khiến em bĩu môi, bất quá... quả bưởi này thực sự rất ngọt.

cũng may lưu tăng diễm không nhìn thấy dấu ấn sau cổ em, trương di thầm nghĩ.

bất quá cuối cùng rốt cuộc là ai đánh dấu lưu tăng diễm, có lẽ cũng không quan trọng như vậy.



end. 

_____________________________________

lời của bạn editor: happy halloween muộn, nnn vui vẻ nhé mọi người:>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro