nãi bao || no need to worry

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

nãi bao || no need to worry


tác giả: 你怎么圆成这样

nguồn: https://www.douban.com/group/topic/256310318/?_dtcc=1&_i=1414251w4W4GyA,4016875w4W4GyA

warning: 18+

___________________________________________


1.

lưu thù hiền cảm thấy bản thân thật sự chịu không nổi nữa rồi.

nhiệt khí từng trận hướng tới thân dưới, áo ngủ đã sớm bị mồ hôi thấm ướt, bên ngoài thân thể được bao bọc bởi một lớp áo khoác, quần áo bên trong giống như bị không khí hút khô, cho dù có nỗ lực như thế nào cũng không thể cởi ra được. từng đợt gió lạnh vẫn thổi ngoài cửa sổ, nhưng thân thể lại cảm giác như bị nướng chín dưới cái nắng gay gắt của mùa hè. quần áo dưới người hẳn là cũng đã ướt, không biết có xuyên qua làm ướt chiếc chăn hồ hiểu tuệ giúp mình choàng lên trước khi ra ngoài hay không.

tứ chi giống như bị quấy nát, sức lực tựa như bị rút cạn, cả người vô lực xụi lơ trên ghế xe. hồ hiểu tuệ thân mật đặt tay lên vai nàng, từng chút vuốt ve, thậm chí còn muốn đỡ người bên cạnh dựa vào vai mình. alpha trẻ tuổi đối mặt với tình huống này dường như chưa từng có kinh nghiệm, lúng túng giống như người mới làm mẹ - cố gắng hết sức làm cho tay mình bận rộn, miệng không ngừng dỗ dành, nỗ lực bày ra dáng vẻ thành thục dịu dàng. nhưng lưu thù hiền cảm thấy cảm thụ hiện tại đại khái rất giống với đứa nhỏ trong lòng mẹ tân thủ, cái ôm ấm áp cùng vuốt ve nhẹ nhàng cũng không thể xua tan từng đợt thống khổ bủa vây lấy nàng. hương hoa hồng nồng nặc giống như một cây roi da, từng chút từng chút quất lên sau gáy, khiến nàng cảm thấy đầu choáng váng vì thiếu oxy. và cũng trong khoảng thời gian đó, có lẽ là do đã vì đã căng thẳng quá lâu, đau đớn dần dần tập trung vào giữa bụng, không khỏi khiến nàng run rẩy.




sự tình phát triển đến mức này coi như là do nàng gieo gió gặt bão. công diễn cuối năm dày đặc khiến hai người đều bận rộn đến không thở nổi. áp lực càng lớn càng dễ lo lắng, gần đây hai người đều ngủ rất muộn, rạng sáng nếu như không phải ra ngoài ăn thịt nướng thì là tìm đồng đội ở trong phòng mình chơi kịch bản sát. lịch trình làm việc cùng nghỉ ngơi đảo ngược hiển nhiên là một yếu tố góp phần không nhỏ khiến người ta sinh bệnh, đặc biệt là đối với omega thể lực vốn đã không tốt, bởi thế sau một vài ngày sống buông thả như vậy, lưu thù hiền buồn bã phát hiện ra rằng kỳ phát tình của mình đến sớm hơn dự kiến.

bất quá kỳ phát tình đến sớm cũng không tính là chuyện đáng buồn nhất.

trước thế kỷ hai mươi, khi mà nghiên cứu về chất ức chế mới chỉ đang ở giai đoạn đầu, người ta thường sử dụng các phương pháp truyền thống để ức chế tin tức tố. mặc dù biểu hiện khi đến kỳ phát tình là không giống nhau, tới cuối cùng cũng đều chỉ hướng tới phương pháp sinh sản cổ xưa: làm tình. với alpha và omega đã kết giao và làm đánh dấu, đại bộ phận đều dễ dàng vượt qua kỳ phát tình, thế nhưng cảm giác thèm muốn thân thể cực độ vẫn sẽ tra tấn họ. còn đối với alpha và omega chưa có đối tác kết giao, kỳ phát tình rõ ràng là quãng thời gian khủng khiếp nhất mà họ từng trải qua.

nhưng sau thế kỷ hai mươi, các nhà khoa học đã phát triển được các chất ức chế hiệu quả cao, và bởi vì nghiên cứu cơ chế sinh lý của kỳ phát tình cũng ngày càng phát triển, nghiên cứu về các chất ức chế cũng không ngừng tiến bộ, bây giờ cũng đã có thuốc ức chế dạng viên uống, muốn vượt qua kỳ phát tình chỉ cần một viên thuốc nhỏ, rất thuận tiện.

rõ ràng, lưu thù hiền đã đánh giá quá cao khả năng của bản thân.




một giờ sáng, kịch bản sát kết thúc, lưu thù hiền mở cửa phòng muốn đi vào, liền ngửi được mùi hoa hồng cuồng nhiệt tràn ngập toàn bộ căn phòng chật hẹp, theo thế mở cửa trào ra ngoài. omega vốn đang trong thời kỳ phát tình, nhất thời liền bị kích thích, hai chân mềm nhũn, thiếu chút nữa quỳ xuống. hồ hiểu tuệ ngồi trên sô pha sắc mặt cứng đờ, nhưng hiểu rõ chuyện đã đến nước này, không thể xử lý chậm trễ hơn, lập tức khoác một chiếc áo khoác, thuận tiện cầm thêm một cái chăn liền hỏa tốc bắt xe dẫn người tới khách sạn gần đó.

trước khi phân hóa, tất cả mọi người đều cảm thấy lưu thù hiền tuy rằng bình thường trông có chút yếu ớt, cũng không có cơ bắp gì, nhưng cuối cùng vẫn sẽ không phụ sự kỳ vọng của mọi người mà phân hóa thành một alpha, mà hồ hiểu tuệ khẳng định sẽ trở thành một omega cường thế, cùng lắm là như vậy. thẳng đến một buổi chiều, lưu thù hiền đột nhiên cau mày ghét bỏ mùi nước hoa của hồ hiểu tuệ, mà hồ hiểu tuệ biểu tình kỳ quái lẩm bẩm nói, em không có dùng nước hoa a.

gỗ đàn hương theo sự trầm mặc lúng túng tản ra, thì ra cũng không phải mùi nước hoa.

tin tức tố của hồ hiểu tuệ là mùi hoa hồng. hoa hồng, tuy rằng là một hương thơm phổ biến, nhưng lại rất phù hợp với khí chất của em, nhưng hương mân côi của em chắc chắn không phải là loại mềm mại. lưu thù hiền từng nói loại hoa hồng này của em không phải loại hoa hồng bình thường mọc trong hoa viên, mà càng giống như loài hoa hồng mọc trên gai, hơn nữa còn là loại hoa hồng mọc điên dại, ban đêm lặng lẽ đi qua hoa viên, mang theo mùi vị cay nồng của thực vật.




"chị thật sự sắp bị em thiêu chết rồi."

lưu thù hiền cơ hồ là bò qua giường, hiện tại nàng rất khó chịu, giống như một con cá muối đang bị phong khô nhưng vẫn còn ý thức, bất quá khó chịu nhất vẫn là dục vọng không được thỏa mãn.

hồ hiểu tuệ cũng không dễ chịu hơn là bao, omega phát tình sẽ ảnh hưởng đến alpha, gỗ đàn hương thơm ngọt giờ phút này dụ dỗ em, phá hủy lý trí của em, mà trước đó các nàng chưa bao giờ giúp nhau vượt qua kỳ phát tình.

lo lắng sáng mai sau khi lưu thù hiền tỉnh dậy, bản thân không thể giải thích, không biết phải bắt đầu từ đâu, lại càng không biết phải tiến hành như thế nào, hơn nữa giờ phút này, mùi hương trong không khí mãnh liệt giằng co tựa hồ ám chỉ đêm nay sẽ không dễ dàng trôi qua, từng dòng suy nghĩ lần lượt lướt qua trong đầu hồ hiểu tuệ.

em quyết định sẽ dũng cảm một lần.

hồ hiểu tuệ trèo lên giường, ngồi trên người lưu thù hiền, cúi đầu kề bên tai nàng, rất nghiêm túc đặt câu hỏi:

"làm không?"

bởi vì đã vô cùng khó chịu, thanh âm khô khốc phát ra không chút dư thừa, chỉ nghe thấy đúng một từ đơn âm, là ý tứ đồng ý.




bên trong áo khoác lông vũ dày chỉ bọc một bộ đồ ngủ mỏng manh, quần áo trên người đã ướt đẫm mồ hôi, quần áo dưới thân cũng vậy, còn trộn lẫn chút chất lỏng trong suốt. người trên giường bị dục vọng dày vò đến mơ hồ tựa hồ cũng ý thức được điểm khó xử này, cái miệng bình thường cùng em khẩu khí giờ phút này lại rất ngoan ngoãn ngậm lại. khuôn mặt cũng chôn trong chăn, lộ ra gò má bị nhiệt khí làm cho ửng đỏ.

nhiệt độ trong phòng từ từ tăng lên, nhưng da tiếp xúc với không khí vẫn nổi da gà.

vóc dáng lưu thù hiền thật sự rất tốt, hơn nữa lại không giống như của mình. hồ hiểu tuệ rất trắng, da thịt toàn thân đều trắng như tuyết, mặc trang phục biểu diễn vào, dưới ánh đèn sân khấu lại càng đặc biệt chói mắt. tứ chi cân xứng thon dài, bởi vì thể chất đặc thù của alpha mà luyện ra một thân cơ bắp xinh đẹp, mặc áo da bó sát liền đặc biệt gợi cảm nóng bỏng. nhưng lưu thù hiền thì khác, nàng luôn bọc mình kín mít, bởi vì thể chất của omega cộng thêm thân thể có chút yếu ớt mà rất khó phát triển cơ bắp rõ ràng, làn da cũng rất trắng, thịt rất nhu thuận dán lên xương, khi phát lực cũng sẽ không căng thành một khối, tựa như một khối ngọc mềm mại.

hai chân hồ hiểu tuệ mở ra, xếp chồng lên thân thể của lưu thù hiền, nhẹ nhàng dán môi lên môi người dưới thân, lại chậm rãi chuyển đến lỗ tai, cổ, rồi đến ngực. hương hoa hồng vẫn hung hăng công kích, nhưng lần này không còn khiến người ta cảm thấy khó thở nữa.

hôn môi là một loại tiếp xúc da thịt phổ biến, tựa hồ khó lòng thỏa mãn loại dục vọng tựa ngàn cân treo sợi tóc này, lưu thù hiền chìm nổi trong biển dục vọng, giống như muốn trèo lên boong tàu cứu sinh mà vòng qua vai người phía trên, trong mắt giống như bị tầng tầng sương mù lấp đầy, cố gắng tập trung lại mất đi tiêu cự.

ánh mắt của nàng luôn lãnh đạm như thế, lúc đùa giỡn liền mang theo chút mập mờ, lúc ở trên sân khấu lại trở nên rất kiên định, lúc nhìn hồ hiểu tuệ thật sâu, chưa từng hỗn độn mê mang như vậy, đồng tử giống như bị đánh vỡ.


dưới loại tình huống này, muốn hô hấp vững vàng thậm chí còn tương đối gian nan, hai đôi môi tách ra rồi hợp lại, ngay cả một âm thanh hoàn chỉnh cũng khó có thể phát ra, hồ hiểu tuệ cố gắng hiểu xem nàng rốt cuộc là đang nói cái gì, đợi đến khi ghép từng âm tiết lại với nhau xong, lý trí đột nhiên liền trở nên căng thẳng.

nàng đang gọi tên em.

làm sao bây giờ, hồ hiểu tuệ, lần này thật sự là cưỡi hổ khó xuống (*) rồi.

(*): đâm lao thì phải theo lao

alpha trẻ tuổi không biết nên làm thế nào, liền lấy nụ hôn làm lá chắn, từng cái hôn mang theo hương hoa hồng được rải lên thân thể của lưu thù hiền, theo đó lưu lại từng ấn ký màu dâu tây. nhưng cũng không thể trốn ở phía sau tấm lá chắn này mãi được, đã làm thì phải làm đến bước cuối cùng, bất quá thân thể lưu thù hiền lại khẩn trương cứng ngắc.

hồ hiểu tuệ ngồi dậy, tựa như khi khiêu vũ, mái tóc đen theo động tác của em khẽ tung bay, lại nhẹ nhàng rơi trở lại trên vai em. khuôn mặt tựa như búp bê ửng hồng vì dục vọng. hồ hiểu tuệ nhìn xuống, cằm hơi nâng lên, từ cổ đến vai là một đường cong đẹp mắt, ngực theo từng đợt thở dốc phập phồng, làn da căng mịn, hiện ra đường nét cơ bắp như được chạm khắc tinh xảo, cả người giống như một pho tượng sống. mà omega dưới thân em, từng lọn tóc tản ra, tay cũng tùy ý dang rộng, cả người như trở nên mềm nhũn, tựa như nữ nhân trong bức tranh sơn dầu, tỏa ra hào quang.



fans nói gì về các nàng? là cảm giác tràn đầy tính trương lực (*). lần đầu tiên nghe được từ này, hồ hiểu tuệ cảm thấy nó giống như một sợi dây cung, một sợi dây cung bị kéo căng tới mức sắp dứt.

(*): sexual tension, một hiện tượng xã hội xảy ra khi hai cá nhân tương tác và một hoặc cả hai đều cảm thấy ham muốn tình dục, nhưng sự thỏa mãn bị hoãn lại hoặc không bao giờ xảy ra (mọi người có thể gg để hiểu hơn nha)

và sợi dây cung ấy hẳn sẽ bị kéo đứt ngay vào thời điểm hiện tại, bởi vì bàn tay của em bắt đầu đi xuống.



chúng ta thật sự điên rồi, hồ hiểu tuệ. lần đầu tiên hai người các nàng hôn nhau, lưu thù hiền đã nói với em như vậy.

đầu tiên tìm được mắt cá chân, lại trượt lên trên, cảm thụ da thịt bên ngoài, bắp chân mảnh khảnh dùng một bàn tay là có thể giữ lại, mấy giây sau liền đi tới đầu gối, tới đùi, nắm vào liền cảm giác giống như nắm lấy một khối thạch.

chân tách ra lại bị gấp lại, cảm giác xấu hổ của lưu thù hiền cũng theo đó trào ra.

ngón tay xinh đẹp mạnh mẽ trượt lên, lại từ trên đỉnh trượt xuống, chậm rãi tiến vào.

lưu thù hiền vừa mới từ trong thời kỳ phát tình khô nóng thanh tỉnh lại một lát, lại cảm giác được dị vật tiến vào, cơ hồ là lập tức khiến ánh mắt trở nên long lanh nước. trong lúc nhất thời chỉ muốn oán trách số phận bi thảm của omega, muốn vượt qua thời kỳ phát tình luôn phải chịu chút khổ cực.

"em cái tên thổ phỉ này..."



nữ nhân tóc vàng mồ hôi ướt đẫm, xấu hổ đến mức tay không biết đặt ở đâu, hướng vào hư không nắm hai cái, lông mày nhíu lại, ánh mắt bình thường có chút hờ hững thậm chí phiếm một chút ửng đỏ, khóe mắt cũng lưu lại giọt lệ. âm tiết cuối cùng kéo dài nửa nhịp, là đang oán giận, cũng giống như đang làm nũng.

hồ hiểu tuệ đẩy chân của lưu thù hiền lên trên, vẻ mặt tràn đầy giảo hoạt, trước ánh mắt khó tin của đối phương.

"như vậy thuận tiện dùng sức."




thịt bên trong từng vòng quấn lấy, dùng một phương thức không quá thân thiện xua đuổi dị vật, áp lực bốn phía đem ngón tay gắt gao bóp chặt, nhưng bởi vì có dịch thể bôi trơn, ngón tay ngược lại giống như bị nuốt lấy, từng chút trượt vào trong cơ thể.

ngón tay rút ra, lại đẩy mạnh vào, dùng một loại tiết tấu không thể đoán trước, càng ngày càng nhanh, kèm theo thanh âm của mật dịch dần trở nên rõ ràng, khiến cho động tác này lại càng khiến nàng bị kích khích. lưu thù hiền cảm thấy bản thân giống như trái cây bị nghiền nát, từ trong cơn trùng kích lặp đi lặp lại đành ủy khuất phun ra nước trái cây. lại giống như đang ngồi trên tàu lượn siêu tốc, đầu tiên là chậm rãi leo lên dốc, sau đó liền nín thở ngừng tim khi con tàu thẳng đứng phi xuống. toàn bộ thân thể của nàng đều theo tiết tấu của hồ hiểu tuệ mà siết chặt rồi lại buông ra, cho đến khi thân thể ngoan ngoãn nghe lời, giống như biến thành nước, chậm rãi tan ra, chảy ngược lại vào trong chăn. cảm thụ từng đợt trùng kích ập tới, quả thực không có chỗ trốn, cả người như treo ở đầu ngón tay trong cơ thể, giống như thanh bảo kiếm bị nữ chiến binh giơ lên, lại giống như cánh buồm bị gió đâm thủng.

bất quá hiện tại lưu thù hiền tự mình động eo, nặng nề thở dốc, ở giữa còn xen lẫn vài tiếng rên rỉ không thể ức chế, ngược lại thật sự rất giống một chiếc thuyền nhỏ lênh đênh trên biển.

"câu trả lời kia của chị là có ý gì?"

đầu óc trống rỗng, lưu thù hiền của hiện tại căn bản không nhớ lại được bất cứ chuyện gì, nghi vấn chuẩn bị thốt ra lại bị thanh âm của người kia ngăn lại, chỉ lưu lại một cái miệng mở ra.

"chị nói xem, là ai ở bên trong chị?"

nhìn alpha tức giận, lưu thù hiền có chút đắc ý, cũng có chút buồn cười. nàng muốn bày ra tư thái thành thạo, chọc ghẹo thiếu nữ ngốc nghếch trong mắt nàng, cũng muốn thông qua cơ hội này, đem tiểu alpha trêu chọc đến đầu óc choáng váng. nhưng thực tế lại không cho phép điều đó diễn ra, hương gỗ đàn hương thơm ngát, bị xé thành từng mảnh, phiêu nhiên trong gió hoa hồng.

khoái cảm chậm rãi sinh ra, lại tập trung xuống dưới thân, dần dần tích tụ, trước khi phun trào liền biến thành một cánh cung cong đầy.

trong nháy mắt đạt tới đỉnh cao triều, lưu thù hiền rốt cuộc cũng không kiềm chế được mà phát ra một tiếng kêu sợ hãi, nước mắt tích tụ trong hốc mắt cũng run rẩy rơi xuống, cả người ủy khuất như tiểu cẩu thật vất vả mới sống sót khỏi thủ hạ của nữ thần phong bạo.




sau cao trào thân thể liền trở nên mệt mỏi vô lực, lưu thù hiền duy trì tư thế mong muốn, mệt mỏi nhắm mắt lại, chậm rãi điều chỉnh hô hấp của mình.

hồ hiểu tuệ còn chưa rút tay ra, tay em rất lớn, ngón tay cũng rất dài, có lẽ bởi vậy có người nói lúc em làm động tác cầm nắm rất đẹp. bản thân hiện tại giống như đang ôm chặt lấy lưu thù hiền, sâu trong thâm tâm nhảy dựng lên, giống như bản thân đang ôm lấy một trái tim.





2.

ánh mặt trời buổi trưa rốt cuộc cũng đánh thức hai người dậy, suy nghĩ chậm rãi trở về.

"chị giải thích với mọi người thế nào đây?!"

"giải thích cái gì?"

sau khi trợn tròn mắt, hồ hiểu tuệ mắt to thăm dò chậm rãi mở miệng:

"nói chị giúp em quay pv?"

lưu thù hiền đảo mắt, lại tiếp tục trở về trong chăn.



end.

________________________________________________

lời của bạn editor:

hi mọi người:>

hình như là cả tháng rồi tớ mới lại đăng một chương nhỉ, để mọi người chờ lâu rồi, gomen nasai:(

như post tớ có nói trên blog, thì tớ cũng bắt đầu kì nghì hè rồi, nên là cũng sẽ rảnh rỗi hơn một chút, bởi vậy sắp tới tớ sẽ cố gắng bù fic cho mọi người nha, mọi người chờ tớ một chút nữa thôi, tại vì có tớ còn một chút công việc phải làm nốt nữa í.

vậy thoi, btw thì tuy rằng hơi muộn một tí, nhưng mà chúc các nhi đồng cũng như các bô lão yêu thích tớ có một ngày 1/6 vui vẻ nha:>

(thật ra là không muốn đăng fic đâu, vì cảm giác đọc không trôi ấy, có thể là lâu rồi không dịch fic, văn phong tệ đi nhiều rồi TT)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro