thông nhụy || tiểu cẩu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

thông nhụy || tiểu cẩu


tác giả: 修勾 

nguồn: https://www.douban.com/group/topic/258233774/?_i=425356808714b3d,2653168pqL_SYg


warning: 18+

______________________________


đôi khi ta cảm thấy triệu giai nhụy thực sự giống một tiểu cẩu cẩu.

không phải mắng người, nàng thật sự rất giống.

không phải loại oai phong uy lẫm như alaska, golden retriever hay labrador, triệu giai nhụy tuy rằng rất cao, chân cũng thật dài, nhưng khi nàng nhìn ta sẽ thể hiện ra một loại cảm giác mềm mại. nàng làm cho ta nhớ ra rằng, ta cũng từng nhặt được một chú cún nhỏ vào ngày mưa, rất tiếc không thể giữ nó, vì vậy ta đã gửi nó đến trạm cứu hộ. nàng làm ta nghĩ về nó.

khi nhìn thẳng vào mắt ta, khi hôn ta, khi ôm ta, khi cùng ta mây mưa điên đảo. đầu lưỡi ươn ướt, đôi mắt ươn ướt, môi cũng vậy. ta chạm vào khuôn mặt của nàng, tinh tế lại mềm mại, tóc sờ cũng thật dễ chịu. nàng sẽ lấy mặt cọ cọ vào tay ta, nhỏ giọng hỏi ta có chuyện gì vậy.

ta nói không có gì, và sau đó tiếp tục hôn nàng.




trong ấn tượng của ta, triệu giai nhụy chưa từng để tóc ngắn, ngắn nhất cũng chỉ là để qua vai. nàng ôm ta vào lòng, và ta vuốt ve mái tóc mềm mại của nàng, chạm vào lưng của nàng, vào eo, đốt sống lưng. sau đó ta sẽ sờ đến nơi có chút nhô lên kia. mỗi lần như thế ta đều sẽ trêu chọc nàng, rằng triệu giai nhụy, nơi này của em có phải sẽ mọc ra cái đuôi hay không. khi ấy nàng sẽ giả bộ hung ác, nói muốn cắn ta.

"em cắn đấy à", ta ôm cổ nàng, chạm xuống nơi khóe miệng, nghe thấy giọng nói của mình mang theo ý cười, "cắn hỏng rồi thì lão bà của em cũng mất đấy."

"...... thiệu tuyết thông, chị học được mấy thứ xấu xa thế này từ đâu cơ chứ?"

"hai đáp án, học từ chỗ em, hoặc là vốn dĩ chị đã xấu xa như vậy."

"vậy thì em tin tưởng rằng chị là học từ chỗ em a ~"

triệu giai nhụy cam tâm tình nguyện đem nhận lấy trách nhiệm, cúi đầu tiếp tục cái hôn còn chưa hoàn thành, ngón tay bơi trên người ta. ta cảm nhận được thân thể truyền tới tê dại, sau khi chấm dứt nụ hôn này liền đem đề tài chuyển sang hướng khác:

"nói mới nhớ... tại sao vào thời điểm này, em luôn thích gọi toàn bộ tên của chị ra?"

vừa rồi cũng vậy, trước kia cũng vậy. lúc bình thường nàng đều sẽ gọi ta là thông thông, nhiều nhất là chạy đến bên tai ta sến súa gọi hai tiếng "lão bà", chỉ có vào lúc này, triệu giai nhụy mới thích gọi đầy đủ tên ta. thiệu tuyết thông, ba chữ được nàng hô ra có thể cả ngàn cảm giác khác nhau. thanh âm rất dễ nghe, lúc gọi đầy đủ tên của ta phần lớn đều là cảm giác trong trẻo lạnh lùng.

có lần sắp cao trào, nàng đột nhiên ở bên tai ta thấp giọng nói "thiệu tuyết thông". sau khi cao trào ta liền thất thần rất lâu, khi phản ứng lại thì nàng đã khôi phục bộ dáng của tiểu cẩu cẩu, chân tay luống cuống đi tìm giấy ăn, mà ta khi này mới phát hiện nước mắt của bản thân không biết từ lúc nào đã chảy xuống cằm.




triệu giai nhụy chớp chớp mắt, sau khi hôn ta, ta nếm được mùi kẹo chanh trong miệng nàng, đứa nhỏ chết tiệt này, lại ăn kẹo, ngày nào cũng không chịu uống nước. ta còn chưa kịp phản kháng, ngón tay của nàng đã trước một bước chạm vào điểm yếu của ta, vuốt ve đầu ngực, tay kia còn muốn thăm dò xuống dưới, ngoài miệng vẫn ra vẻ nghiêm túc trả lời câu hỏi của ta:

"em thích, tỷ tỷ không thích sao?"

à phải, nàng còn thích gọi ta là tỷ tỷ. khi hỏi ra chữ "sao" này, ngón tay nàng vừa vặn chạm lên hoa tâm, dùng sức ấn một cái, ta đoán triệu giai nhụy khẳng định rất hài lòng với tiếng rên rỉ của ta. tay chân của đứa nhỏ rất dài, bàn tay cũng thật lớn, có lẽ là còn lớn gấp đôi so với của ta. khí lực như thế nào tạm thời không bàn tới, như hiện tại là đủ rồi.

ta thầm nghĩ đứa nhỏ triệu giai nhụy này thật sự là một chú cún con, cắn ta không được, nói cũng không lại ta, liền bắt đầu giở trò xấu.

"chị gầy quá, thiệu tuyết thông."

nhìn xem, lại gọi đầy đủ tên ta, ta nheo mắt, ngược lại muốn nghe xem nàng có thể nói ra được lời gì.

"nếu như em muốn ăn thịt chị cũng không thể xuống miệng." triệu giai nhụy lại tới hôn ta, một đường hôn đến cổ, lại có chút hung ác lưu lại dấu răng nhạt ở trên, "giống như nói nơi này, hết thảy đều là xương cả."

"không phải em cũng vậy sao", cún con thẹn quá hóa giận, ta ngược lại không sao, cười hì hì phản kích, "so với chị còn cao hơn, thế nhưng mỗi ngày lại không uống nước. "

"em lập tức uống!"

triệu giai nhụy đột nhiên thay đổi giọng điệu, nhưng là mang theo chút giảo hoạt, ta chợt cảm thấy không ổn.


nàng chủ động hôn ta, bàn tay ấn lên gáy ta. khi bọn ta hôn nhau, nàng luôn thích làm như thế. nếu bọn ta đứng, nàng sẽ vén tóc ta lên, ngón tay cái cọ xát qua lại ở gáy, nó như thể đã trở thành thói quen của nàng. khi ta hôn nàng, ta sẽ mở mắt ra, sẽ nhìn thấy đôi mắt của triệu giai nhụy, thật sáng, thật tròn, giống như của một chú cún nhỏ.

vòng đi vòng lại vẫn là chủ đề này. hiện tại cũng là như vậy, tay của nàng đệm ở giữa gối đầu, ngón cái phối hợp với khiêu khích nơi đầu lưỡi cọ qua da gáy ta, tựa hồ chạm vào dây thần kinh dưới da, làm cho cả người ta không tự chủ được mà run rẩy. ngón tay thon dài của triệu giai nhụy xoay quanh huyệt khẩu, hẳn là ngón giữa và ngón áp út. ngón tay của đứa nhỏ rất dài, ta chưa từng đo qua, nhưng có lẽ là khoảng chín centimet.


đây không phải là lần đầu tiên ta cùng nàng làm tình, ta nghĩ vậy. nàng thành thục đưa một đốt ngón tay vào thăm dò, đem tiếng rên rỉ của ta chặn ở giữa môi lưỡi, cho đến khi ta gần như không thở nổi mới buông ra. lông mi triệu giai nhụy rất dài, khi hôn vào vành tai ta, lông mi thậm chí có thể chạm vào mặt ta, sau đó nỉ non bên tai ta:

"thiệu tuyết thông, tỷ tỷ, chị thật xinh đẹp."

ta biết nàng lại muốn nói gì đó, chỉ là đẩy cũng không thoát, trốn cũng không xong, hừ hừ oán giận một tiếng, cam chịu thở dài, sau đó hỏi nàng:

"chỗ nào đẹp?"

"mặt thật nhỏ, mắt thật đẹp, tuy rằng thế nào cũng rất đẹp, nhưng em cảm thấy chị xõa tóc vẫn đẹp hơn khi buộc tóc một chút —— chỉ một chút thôi!"

triệu giai nhụy lại trượt thêm một lóng tay vào, tay kia sờ lên mặt ta, lại rất nghiêm túc trả lời ta.

"còn có... xương quai xanh cũng thật đẹp, nhưng gầy quá."

khi nói những lời này, nàng ngậm lấy nơi đầu nhũ của ta, giọng nói trở nên mềm nhũn, giống như khi chúng ta livestream, nàng tìm tới ta nối mic. ta không dám cúi đầu nhìn nàng, trả lời:

"không phải của em cũng như vậy sao?"

"aiya, em đang nói chị mà, còn có, em đang "ăn" nữa..."


nói mới nhớ, cho đến hiện tại, triệu giai nhụy ngay cả áo sơ mi cũng không cởi, chỉ xắn tay áo lên, ngay cả xương quai xanh của nàng ta cũng không thể nhìn thấy, đừng nói đến việc nàng có đang lừa người hay không. nhưng một thân y phục này chống lên thân thể ta thật sự là rất làm cho người khác động tâm, nàng quay lưng với ánh sáng, tia nắng xuyên qua khe hở từ tóc nàng, đưa đến trước mắt ta. triệu giai nhụy mượn ánh sáng phác họa đường nét của nàng, áo sơ mi trắng chỉ cởi nút trên cùng ra, lại thêm khóe miệng cong cong lên kia, thật sự là... khiến cho trái tim ta rung động rồi.

cho nên quên đi, ta liền làm đại nhân hữu đại lượng, không so đo với nàng.

"còn gì nữa không?"

nàng không trả lời ta. nhũ phong bị kích thích, ta khẽ run rẩy, triệu giai nhụy giống như không cảm giác được, tiếp tục hôn xuống phía dưới, thậm chí đã hôn đến bụng dưới. ngón tay thứ ba dần dần thăm dò vào, tay kia nâng thắt lưng ta, ta không thể nhìn thấy nàng đang làm gì, chỉ cảm thấy trước người đều là một mảnh ẩm ướt. ta vừa định mở miệng hỏi nàng, đột nhiên...


nàng rút ngón tay ra ngoài, sau đó cúi đầu hôn lên.

tâm động bị triệu giai nhụy ngậm trong miệng, dùng đầu lưỡi trêu chọc, ta thậm chí có thể cảm nhận được ấm áp từ môi. ta nhất thời chịu không nổi, khuỷu tay chống đỡ thân trên cố gắng ngồi dậy, vừa giận vừa thẹn hô lên:

"triệu giai nhụy! em làm gì vậy?"

triệu giai nhụy vô tội ngẩng đầu lên, đôi mắt tròn xoe cũng không chớp mắt nhìn chằm chằm ta, giống như thật sự không làm sai chuyện gì:

"tỷ tỷ, chẳng phải chị bảo em nên uống nước sao? vừa lúc em khát rồi, nên em uống nước a."

nói xong nàng còn lè lưỡi cười, ta rõ ràng nhìn thấy thậm chí còn có sợi tơ bạc treo ở khóe môi nàng. nói xong nàng cũng mặc kệ phản ứng của ta, tự mình đi xuống phía dưới. lần này ta ngồi dậy, nhưng triệu giai nhụy vẫn không dừng động tác, một tay ta che miệng bảo mình đừng rên rỉ, một tay muốn đẩy nàng, không để nàng thực hiện được gian kế của bản thân.

đáng tiếc tay chạm vào đầu triệu giai nhụy liền biến thành vuốt ve, tóc em mềm mại, chưa từng nhuộm qua, chất lượng tóc rất tốt. ta lại nhớ tới lông tơ trên đỉnh đầu cún nhỏ, bất đồng chính là cún nhỏ mà ta nhặt về ngày đó, chỉ dùng một ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa đầu nó cũng đủ để nó cảm thấy mỹ mãn, còn đứa nhỏ này không chỉ xấu xa, mà còn phi thường không biết đủ.


"triệu giai nhụy... em đừng nghịch nữa..."

giọng nói của ta mang theo nức nở, triệu giai nhụy có chút sửng sốt, hoảng hốt đứng dậy nhìn ta:

"có chuyện gì vậy? sao chị lại khóc?"

ta trầm mặc không nói, nàng càng lo lắng, một tay nâng mặt ta lên, sau đó tiến sát lại gần, nghiêm túc nhìn thật kỹ:

"không có nước mắt?"

ta cắn răng, nắm lấy tay nàng sờ xuống, không dám nhìn nàng, ngập ngừng nói:

"không, chỉ là, em không tiến vào, thật khó chịu."

"a."


triệu giai nhụy lại ngây ngốc, phát ra một âm tiết, lại một lần nữa hốt hoảng sờ lên lưng ta, tay đều run rẩy. nàng hôn ta, chờ ta nằm trở lại giường, liền đưa gần như tất cả các ngón tay vào. triệu giai nhụy chấm dứt nụ hôn, thanh âm khàn khàn còn có chút ủy khuất:

"em còn tưởng rằng em làm chị đau đấy..."

"triệu giai nhụy, em là tiểu hài tử sao?"

ta không biết đây đã là lần thứ mấy ta nói ra những lời như vậy. triệu giai nhụy tựa hồ có chút bất mãn, không nhẹ không nặng cắn môi dưới của ta, ngón tay ở phía dưới cũng khẽ động:

"em không phải tiểu hài tử."

"vậy thì em chính là tiểu cẩu cẩu rồi." ta nói, giơ tay cởi nút áo lót của nàng cách một lớp áo sơ mi, lại sờ vào áo sơ mi vuốt ve eo nàng, một tay liều cấu lấy, "răng nanh sắc bén, còn không nghe lời chị nói."

"tiểu cẩu cẩu nghe không hiểu tiếng người."

nhìn xem, đứa nhỏ lại chơi xấu rồi. triệu giai nhụy thành thục vuốt ve thân thể ta, khiến ta hừ hừ thành tiếng, sau đó ngón tay từng chút từng chút chọc vào thịt mềm, ngón cái dính đầy thủy dịch bên ngoài còn có ý vô tình xoa xoa tiểu hạch, buộc ta ngay cả cơ hội phản bác nàng cũng không có.


cũng may ta đã cắt ngắn móng tay, bằng không khẳng định sẽ vẽ ra mấy đường trên người triệu giai nhụy, dù sao thì trang phục lộ eo cũng không dễ mặc. lúc cao trào, triệu giai nhụy lại theo cố kỹ nằm sấp xuống, nửa khuôn mặt chìm trong gối ngủ, nửa khuôn mặt bị tóc che phủ lấy, liếm lấy tai ta gọi "thiệu tuyết thông, thiệu tuyết thông, thiệu tuyết thông."

"triệu giai nhụy, cún con, tiểu hài... được rồi, tới rồi... được rồi, không cần nữa..."

cao trào tới, ta cũng không thể khống chế được bản thân đang nói cái gì, ta thôi miên chính mình như vậy, bằng không sau khi tỉnh táo hồi tưởng lại thật sự quá xấu hổ. ta ôm cổ nàng, hiện tại đổi lại thành ta vùi đầu ở cổ không dám nhìn nàng, dù sao thật sự quá xấu hổ. nhưng rồi thanh âm của triệu giai nhụy vang lên, rất nhỏ, giống như còn xấu hổ hơn cả ta, vang lên bên tai:

"tỷ tỷ, chị có thể... giúp em được không?"

"hình như... em cũng ướt rồi. "



end.

_______________________________


lời của bạn editor: mê congrui quá thì dịch thôi:))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro