7. ( kết tóc)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ khi Hạ Hi đến, việc tắm rửa của Sở Lam đều do Hạ Hi phụ trách. Người man tộc đều không thích tắm, điều này có thể liên quan đến việc họ thiếu nguồn nước sạch cũng có thể là đặc tính cơ thể của dân tộc. Sở Lam vốn không thích tắm rửa, ba đến năm ngày hắn mới tắm một lần, không giống như Hạ Hi ngày nào cũng phải tắm, vậy là Sở Lam cũng học theo ta, bắt ta phải tắm rửa cho hắn hàng ngày.

Bồn tắm được mang vào, nước nóng hơn nữa thùng, Sở Lam nhanh chóng cởi trần, bảo Hạ Hi tháo tóc cho mình, sau đó bước vào bồn tắm. Cậu ấy đã mười ba tuổi rồi, nhưng có vẻ như phát triển chậm hơn so với các bạn cùng trang lứa một chút, tuy rằng dáng người cường tráng nhưng vẫn chưa thể hiện ra đặc tính của một người đàn ông trưởng thành. Lúc đầu Hạ Hi cảm thấy rất xấu hổ khi nhìn thấy hắn khỏa thân, nhưng giờ ta đã quen rồi có thể bình tĩnh đối diện.

Ta nhẹ nhàng xoa lưng thiếu niên, gội đầu cho hắn, có lẽ thoải mái nên Sở Lam dựa vào bồn tắm, hắn ngẩng đầu lên đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm Hạ Hi, lại không nhịn được túm lấy một lọn tóc của ta, nghịch qua nghịch lại,đột nhiên nói: "Mấy ngày nữa bọn ta sẽ ra tay tấn công những kẻ phản bội." Những kẻ man rợ luôn tự gọi là người dân của Vương quốc Man tộc phía Tây chính là kẻ phản bội. Hạ Hi dừng một chút, hỏi: "Ngài cũng sẽ đi sao?"

Sở Lam nói: " Ừm, ta muốn đi xem thử một chút, thúc thúc của ta nói đi chuyến này sẽ giúp ta trưởng thành hơn, ta cũng muốn nhìn thấy chiến trường sẽ như thế nào?"

Trong mắt thiếu niên rất sáng, háo hức như một con sói mới trưởng thành, có chút sắc bén, trái tim Hạ Hi run lên khi nhìn thấy nó, vội tránh ánh mắt của hắn, nhẹ giọng nói: "Ngài nhất định phải chú ý an toàn."
Sở Lam nhếch miệng cười , " cữu cữu ( vẫn là chú ruột công) hy vọng cuộc chiến này sẽ kết thúc vào mùa thu. Thành trì Saha trồng rất nhiều nho, đến lúc đó sẽ chín, ta sẽ mang về cho ngươi nếm thử. Nho ở đó rất ngọt, khác hẳn với nho ở Hạ Quốc của ngươi."

Hạ Hi kẽ cười nói: "Cám ơn người."

Sở Lam rất cao hứng nói: "Chờ nơi đó bị ta hoàn toàn thu phục, ta sẽ dẫn ngươi đi chơi. Ta nghe phụ thân ta nói có trong cung điện của bọn họ có một cái hồ rất đẹp . Người ta nói nó được tạo ra bởi một mảnh ngọc do vị thần nào đó đánh rơi. Đẹp đến mức ai chắc chắn cũng sẽ thích nó."

Ngài ấy nói rất vui vẻ, Hạ Hi im lặng lắng nghe , thỉnh thoảng trả lời vài câu. Tóm lại, thiếu niên vô cùng vui mừng. Trước khi cậu tắm ra khỏi bồn nước hình như đã lạnh rồi, Hạ Hi dùng khăn khô lau những giọt nước trên người cậu, lau đến đùi cậu cũng không có cảm giác gì, sau đó lâu khô tóc cho cậu. . .

Sở Lam cả người trần truồng lăn vào trong giường, bị Hạ Hi nói mới bằng lòng mặc quần lót cùng yếm vào, hắn lại tha thiết chờ đợi Hạ Hi lên giường, chờ Hạ Hi ngồi xuống ở bên người hắn , vội vàng quấn lấy kêu ta kết tóc. Hạ Hi cầm một sợi chỉ tơ hồng tới, đem tóc hai người đan thành một sợi, chậm rãi lại cẩn thận bện ở một chỗ, sau đó dùng kéo cắt xuống dưới.

Sở Lam ngơ ngác nhìn, ngạc nhiên nói: "Này chính là kết tóc sao?"

Hạ Hi nhẹ nhàng gật đầu, "Hẳn là như vậy, ta để vào túi thơm , ngài có thể đặt ở dưới gối."

Sở Lam nói: "Ta muốn mang ở trên người cơ."

Hạ Hi nghe vậy, không biết vì sao ngực lại có chút nóng lên, lại nói: "Được." Hắn lấy một túi thơm mới ra, đem tóc cẩn thận bỏ vào ở bên trong, sau đó buộc chắc lại. Sở Lam vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy cái túi thơm này, túi thơm được làm vô cùng tinh xảo, hai mặt đều có thêu , một mặt là một đóa hoa mà hắn không biết , mặt còn lại là một cái đầu sói dũng mãnh. Sở Lam liền biết đây là do Hạ Hi cố ý vì hắn làm, trong lòng lại vui mừng, cầm lên nhìn qua nhìn lại tận mấy lần , lại chỉ vào đóa hoa kia hỏi: "Đây là hoa gì vậy?" Hạ Hi nói:" Là hoa sen mọc ở trong nước."

Sở Lam nói: "Đẹp quá, ta chưa từng thấy bao giờ."

Cuộc chiến lần này người Man tộc đã lên kế hoạch rõ ràng, nhưng khi thực hiện thì phải mất rất nhiều thời gian , phải đến ba năm sau, đám man rợ mới bị tiêu diệt hoàn toàn, hắn chinh phạt Vương quốc Man rợ phía Tây , đem những kẻ phản bội kia thu phục chiếm lại lãnh thổ.

Ba năm qua, Hạ Hi đã quen với cuộc sống ở đây, mặc dù về ẩm thực thì hắn vẫn không thể thích nghi hoàn toàn được.ví dụ như do hắn ăn ít rau nên hay bị nhiệt miệng nhưng cơ thể không có vấn đề gì khác.

Sau khi quân Man đại thắng trở về, nghi lễ đón mừng tất nhiên rất hoành tráng được tổ chức ở Ngọc Thành, Hạ Hi cũng tham dự với tư cách là vương hậu, lần này hắn đã gặp được mẫu thân của Sở Lam, Thái hậu Nguyệt Linh Nhi. Theo quy định của man tộc, sau khi vua băng hà, hoàng hậu phải ở trong thần đàn canh giữ linh cữu ba năm, sau đó mới có thể thành thân với người khác, nếu không muốn thành thân lần nữa thì phải ở lại thần đàn suốt quãng đời còn lại. Bà chỉ có thể xuất hiện trong những lễ hội lớn. Nguyệt Linh Nhi có tình cảm rất sâu nặng với phu quân lại không muốn ủy thác bản thân cho ai hết, vì vậy sau khi bà canh giữ linh cữu xong, bà vẫn sống trong thần đàn thậm chí còn không xuất hiện vào ngày thành thân của Sở Lam.

Ngoại hình của bà ấy có chút khác biệt so với những gì Hạ Hi tượng tưởng, bà ấy không phải là một người phụ nữ thanh tú mảnh mai, lớn lên trong rất mạnh mẽ, không phải kiểu xinh đẹp mềm mại, mà giọng nói khá lớn, âm thanh vang vọng. Khi nhìn thấy Hạ Hi, rõ ràng là khá hài lòng, bà vỗ nhẹ vào vai hắn nói: "Con trai ta ngày càng lớn rồi, hy vọng ngươi sẽ cùng nó sinh một đứa cháu cho ta càng sớm càng tốt."

Hạ Hi đã có thể hiểu được phần lớn những từ đơn giản của tiếng Man , nghe xong câu này, mặt hắn đỏ bừng, trong lòng có chút bất an. Sở Lam đã mười sáu tuổi, mặc dù hắn vẫn có thể gọi là thiếu niên, nhưng ở tuổi này các nam tử Hạ triều phần lớn đều đã kết hôn, có một số đã là phụ thân rồi, nhưng mà, giữa hai người chưa bao giờ xuất hiện bất cứ hành động nào là vượt rào cả. Người Man tộc khác với người nhà Hạ, ở thời nhà Hạ, cả nam lẫn nữ trong hoàng tộc đều sẽ có người dạy cho họ những chuyện người lớn khi họ đến tuổi, ngay cả Hạ Hi cũng có một nữ tu đặc biệt đến dạy cho ta. Vài ngày trước khi hắn thành hôn, để tránh cho hắn không hiểu, một nữ tu sĩ thậm chí còn cởi quần áo trước mặt anh, phơi bày toàn bộ cơ thể và hướng dẫn hắn từng bước một, làm sao để hầu hạ phu quân. Dạy cho các hoàng tử lại càng cẩn thận hơn, hoàng đế sẽ đặc biệt tuyển chọn người thích hợp để đích thân dạy dỗ bọn họ, tức là sẽ thực sự làm tình với bọn họ một lần, để bọn họ có thể thưởng thức được sự tuyệt diệu trong chuyện phòng the.🤭

Dù đã nhiều năm trôi qua , nhưng những lời dạy đó vẫn khiến Hạ Hi nhớ về nó. Giờ hắn cảm thấy xấu hổ khi nghĩ về chuyện đó. Hắn ngoan ngoãn gật đầu, Nguyệt Linh Nhi Linh cùng hắn lên tháp, đúng lúc nhìn thấy một đội quân lớn đang cưỡi ngựa tiến về phía họ, người đi phía trước là tiểu phu quân của Hạ Hi.

Mới nửa năm không gặp, mà Sở Lam tựa hồ lại cao thêm một ít, hai chân trông thon dài buông thõng bên ngựa , ngũ quan cũng sắc nét hơn, có lẽ là sau khi được thấy máu tanh bởi gió sương của chiến tranh, thiếu niên không còn vẻ trẻ con nữa mà có chút trưởng thành. Hạ Hi nhìn hắn, trong lòng tự nhiên cảm thấy hạnh phúc, nhưng lại cảm thấy một cỗ bất an mạnh mẽ, so sánh ra, ta có lẽ còn bất an hơn một chút.

Toàn dân Ngọc Thành đều ra chào Đại vương, nhưng buổi lễ không quá trang trọng mà lại khá thoải mái, mọi người tụ tập lại đốt lửa trại, mổ cừu bò, nướng thịt ăn, uống rượu, ca hát, nhảy múa. Không khí tràn đầy niềm vui suốt nửa đêm, tất cả đều có mùi vị vui vẻ. Trong cung càng thêm náo nhiệt, Hạ Hi làm vương hậu lại càng bị các tướng quân rót rượu mời, không khỏi uống hai bát, về phòng có chút say, hai má đỏ bừng.

Trước khi Sở Lam quay lại, Hạ Hi ngồi trước gương, Thái Hoàn cởi vương miện nặng nề trên đầu xuống cho hắn, nới lỏng bím tóc, cười khen: " Vương hậu thật xinh đẹp, sau khi uống rượu, mặt càng thêm diễm lệ. Người không bôi son cũng vẫn xinh đẹp. Nhiều thị nữ trong cung còn ghen tị với làn da của người, cho rằng người đẹp như vậy là do bôi son đánh phấn đó. Nhiều người còn mua thử, trét xong môi ai cũng màu đỏ chót, giống như mông khỉ ha...ha..., buồn cười lắm"

Hạ Hi cũng mỉm cười, nghĩ đến khuôn mặt của những cung nữ mà mình nhìn thấy ngày thường, nhẹ giọng nói: "Thì ra bọn họ đều tự đánh mặt lên thành như vậy . Ta còn tưởng đó là màu đặc trưng của Người ở đây."

Thái Hoàn nở nụ cười xán lạn, nói "Các cô ấy vốn dĩ sắc mặt cũng đã hồng rồi, sau khi bôi xong lại càng đỏ hơn."

Hạ Hi nói: " Đúng vậy, chắc có liên quan đến khí hậu ở đây."

Thái Hoàn sửng sốt một lúc, Có chút hoảng hốt, "Vậy chúng ta ở chỗ này lâu , thế chẳng phải sẽ trở nên giống bọn họ sao? Muội, muội không muốn đâu, quá xấu."

Hạ Hi nói: "Đâu có xấu ta vẫn thấy vẫn khá dễ thương, giống như một quả táo đỏ vậy." Thái Hoàn cong môi không đồng ý🙁 , nhưng rất nhanh lại vui vẻ trở lại: "Nói đến mới nhớ, Đại vương thật sự rất yêu thích ngài, lần trở về lần này ngài ấy đã mang về cho người rất nhiều lễ vật. Muội nhìn thấy chúng rồi, trong đó có ngọc và trân châu rất đẹp. Còn có một rương nho, năm ngoái người ăn còn đặc biệt khen ngon , rất tươi , bây giờ muội đi lấy cho người xem. " Vừa nói Thái Hoàn vừa đặt đồ xuống, đi tới chỗ để rương bưng một đống đồ đặt lên bàn, sau đó bưng một đĩa nho đã rửa sạch, nói: "người nếm thử đi. "

Nho quả thật rất tươi, như mới hái trên cây xuống, chùm nho trái nào cũng căng tròn bóng loáng rất đẹp . Nho xanh mướt, khác hẳn giống nho của nhà Hạ ngọt hơn rất nhiều.

Hạ Hi nhìn thấy hành động của Thái Hoàn, vội vàng ngăn cản cô ấy, ôn tồn bảo: "Chờ thêm một chút, đợi đại vương trở về rồi mới ăn biết không."

Thái Hoàn chu môi😗 ,nói: " Muội thử một quả thôi nha🤤. "

Hạ Hi cười nhẹ nói: "ngươi còn không im lặng cầm một chùm về phòng ăn hay sao? "

Mắt Thái Hoàn sáng lên: "Được không ạ? "
Hạ Hi gật đầu, tiểu cung nữ lại vui vẻ, cô chải tóc cho hắn, nhờ người mang nước vào, chuẩn bị quần áo cho hắn rồi đi ra ngoài. Thân thể Hạ Hi có chút bất thường nên tự đi tắm. Hắn chưa bao giờ cần ai tắm cho mình, hắn cởi quần áo, ngâm cả người vào bồn tắm, rửa sạch làn da trắng sáng của mình, khi chạm đến giữa hai chân, Hạ Hi dừng lại cảm thấy kích thước của mình không được tốt cho lắm. Hắn không khỏi có chút buồn bực vì dương vật hơi lớn, vô thức vùi đầu xuống nước, chỉ sau một lúc lại ướt sũng nổi lên, lần này hắn còn có thể che giấu bí mật của mình sao? Nếu bị phát hiện, ta sẽ ra sao? Kỳ thật, dung mạo của hắn cũng không hẳn là giống nữ nhân, nếu là hắn ở Hạ triều, có thể phân biệt được rồi, nhưng người Man tộc nữ nhân hầu như đều có dung mạo anh khí (khí phái đàn ông), cũng không có thanh tú mềm mại như người Hạ, cho nên khi ở giữa họ, hắn còn thanh tú hơn cả một người phụ nữ thực sự, ăn mặc kín cổ, hầu hết không quá lộ liễu, giọng nói cũng không trầm ấm nên không ai phát hiện ra bí mật về thân thể của hắn suốt mấy năm. Tuy nhiên, làm sao hắn có thể che giấu được khi hắn ngủ với Sở Lam? Nghĩ đến điều này, Hạ Hi lại rất sợ hãi, hắn lo lắng bị người tiểu phu quân của mình đối xử khắc nghiệt. Mấy năm săn sóc, hắn lo lắng cho mạng sống của chính mình, cũng lo lắng mạng sống của Thái Hoàn sẽ bị hắn ảnh hưởng ,nếu không có thêm một vật này lớn lên thì tốt biết mấy, bất kể là như nào, trong lòng hắn không biết đã thở dài bao nhiêu lần 😮‍💨 , chậm rãi tắm rửa gội đầu, đang chuẩn bị ra khỏi bồn tắm, đột nhiên nghe thấy có động tĩnh bên ngoài, tiếp theo đó là thanh âm Sở Lam gọi "Hạ Nhi" . Hạ Hi giật mình, vội vàng bước ra khỏi bồn tắm, lau sạch vết nước trên người rồi nhanh chóng mặc quần áo, Sở Lam đã theo tiếng nói bước vào, khi nhìn thấy hắn, thiếu niên lộ ra vẻ mặt tươi sáng. mỉm cười 🤗và nói, :" Ngươi đang tắm sao. " Oaoaedit ❤️

🤭🤭 Chương sau vui lém.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro