Chương 6: Bao dung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dù biết bản thân cũng chỉ là một nam nhân thô kệch suốt ngày chỉ biết gương đao chết chóc, chưa từng biết chăm sóc ai bao giờ. Hắn lại còn đang mang thai, một lớn một nhỏ, thật khiến người vừa thương vừa hận mà...

Nhưng nếu y không ôn tồn, bao dung với đứa ngốc sắp làm cha kia thì còn chỗ nào trên đất nước đại lục này sẽ chịu chứa chấp hắn? Vị ngồi ở ngai vị tối cao kia sao sẽ khoan hồng độ lượng mà buông tha sao?

Y thở dài. Cũng đừng nên nhắc đến nữa, chỉ tổ khiến người nghe tới cảm thấy khó chịu.

Nhớ lại năm xưa y tròn mười tuổi, cách một năm sau khi mẫu thân mất phụ thân đi thêm bước nữa để chiều lòng hai vị trưởng bối trong nhà. Hôn sự cuối cùng cũng diễn ra hết sức là suôn sẻ, dù sao cũng không phải thật sự vì yêu mà tới.

Mạnh ai sống, chí ít đừng vượt quá ranh giới và cản trở đối phương đã là một chuyện tốt lắm rồi.

Y cũng có thêm đệ đệ muội muội đều đủ cả.

Kế mẫu cũng không tốt đẹp gì khiến người nhìn thôi  cũng đủ cảm thấy chán ghét, cũng may là biết chút cái gì gọi là an phận thủ thường. Không gây ra cái gì gọi là sóng gió phủ trạch nhà nhà người người đều biết, gà bay chó sủa làm trò đùa cho cả đế đô. Chỉ là tính tình có điểm quá là nóng nảy chua ngoa thành tiếng.

Mới gả về mới lộ bộ mặt thật... Nếu biết sớm tính khí đó thì nửa bàn chân của bà ta cũng đừng hòng mà bước vào phủ Trương gia. Đội lên đầu chức bà lớn mà lộng ngôn bừa bãi khi nói về mẹ y.

Cung may cha vì tính chất công việc bận rộn nên không nạp thêm phó phòng nhị phòng gì đó, nếu có còn không biết sẽ loạn thành dạng nào.

Có lẽ cũng chả thua kém thâm cung bí sử là bao.

* an phận thủ thường: Giữ đúng phận mình, không làm điều gì vượt quá, không đòi hỏi gì hơn.

* phó phòng, nhị phòng = thông phòng: Vợ bé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro