Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 10: Lỗ lồn ướt nhẹp. Tử cung nhỏ bị cưỡng hiếp dã man. Xuất tinh ngoài. "Em phải chịu trách nhiệm với tôi."

Sau khi bị "chó" một cái, Từ Hạ còn chưa kịp nổi giận tiếp đã nghe thấy tên biến thái phàn nàn: "Em đừng lại trêu ghẹo mấy tên đàn ông đó nữa."

"Em ở bên cạnh tôi được không, mãi mãi ở bên tôi thôi." Người đàn ông dừng lại và sau đó tiếp tục nài nỉ với giọng điệu rất chắc nịch: "Tôi rất tốt, tôi tốt hơn bọn họ rất nhiều."

Vừa nói hắn vừa ôm hai chân trắng nõn của Từ Hạ quấn lấy eo của mình, rồi sau đó cọ cọ phần cương cứng dưới háng của mình lên người của cậu.

Dương vật nhỏ phía trước của Từ Hạ bị cọ xát mà cũng hơi cương lên, nó run rẩy nhô lên, cái khe thịt nhỏ ở dưới cũng bắt đầu rỉ nước, làm ướt một mảng ga giường nhỏ ở dưới.

Cảm giác xấu hổ dâng lên như thủy triều, cậu cũng không biết thân thể của mình bị làm sao nữa, bây giờ chỉ cần chạm vào một cái liền đã có phản ứng.

Đầu Từ Hạ hơi ngửa ra sau, kéo giãn khoảng cách với gã đàn ông, cậu nghiến răng gầm gừ nói: "Đồ khốn nạn." Trong giọng nói của cậu có chút run rẩy.

Tuy nhiên câu mới vừa dồn hết sức lực để vùng lên lại bị hạ gục ngay sau một giây, cậu bật ra tiếng thở dốc: "Ư ư.. Ưm...."

Đầu ngón tay người đàn ông chạm vào mép lồn mềm rồi xoa nắn. Đầu ngón tay lạnh lẽo miết lấy hai mép lồn mềm mại, ngón tay hắn cọ xát lỗ thịt nóng ẩm. Cảm giác nóng lạnh đối lập làm cho cậu cảm thấy rất kỳ lạ và ngứa ngáy khó chịu. Từ Hạ chịu không nổi nữa, miệng cậu vô thức bật ra tiếng rên rỉ cầu xin: "Đừng mà... không muốn... xin anh...."

Câu cuối vừa nói xong, Từ Hạ lại chịu không nổi mà bật khóc: "Tôi rốt cuộc đã làm gì sai.... mà anh lại đối xử với tôi như vậy."

Nước mắt cậu chảy xuống thấm ướt tấm vải trước mắt, tiếp đó đột nhiên trước mắt cậu có một cảm giác ấm áp, Từ Hạ hơi sửng sốt một lúc rồi sau đó nhận ra tên biến thái này đang hôn vào mắt mình mà mắt vẫn đang bị bịt lại, thế nên cậu không thể nhìn thấy gì. Hắn ta thậm chí còn lè lưỡi và liếm đi vệt nước, giống như tên điên muốn nuốt hết nước mắt của cậu vào trong người.

"Cút đi..." Từ Hạ chống cự, giọng cậu vô thức cao lên, cố gắng nhấc chân đang quấn quanh eo của người đàn ông lên rồi đá cho hắn ta một cái.

Nhưng mới được nửa đường đã bị chặn đứng, môi lưỡi tên biến thái rê tới lỗ tai cậu liếm láp, hắn ngậm lấy nó rồi sau đó liếm mút. Tiếng nước lép nhép vang bên tai cậu. Mồ hôi nóng hổi chảy xuống sườn cổ trắng nõn và lấm tấm ở trên gáy nhỏ, sự vùng vẫy của cậu tựa như một con thỏ con đang cố gắng giương nanh, rồi lại như nước đào chín rục mềm ngọt, bao bọc lấy hai người bọn họ.

"Cục cưng đừng khóc." Giọng của người đàn ông thì thầm dỗ dành, đôi mắt hắn thì lại sắc bén nhìn chằm chằm vào cơ thể trần trụi xinh đẹp tuyệt trần dưới ánh trăng mùa hạ: "Cục cưng ngoan nhé."

Dứt câu thì hắn bế Từ Hạ lên, rồi để cậu ngồi trên đùi mình. Thân trên hai người ôm chặt lấy nhau, thân dưới cũng dính sát vào nhau.

Con cặc của người đàn ông giờ đây đang cực kỳ hưng phấn, nó cứ liên tục ma sát vào giữa khe mông Từ Hạ, con chim lửa ấy dường như có ý thức, nó cứ hướng tới đâm vào hai cái lỗ thịt mềm của cậu. Từ Hạ cảm thấy hai lỗ nhỏ rất ngứa ngáy đang hành hạ cơ thể nhạy cảm của cậu.

Từ Hạ vặn vẹo người muốn trốn, nhưng lại chẳng có tác dụng, người đàn ông đè chặt lấy vai cậu ôm ghì cậu vào trong ngực, một tay khác của hắn thì mò xuống đùi trong của Từ Hạ, sờ nắn cái lỗ thịt dâm đang ào ạt chảy nước, ngón tay hắn cắm vào trong lỗ lồn, rồi mon men theo vách thịt móc quấy lỗ nhỏ.

"Huhuhu... A... khó, khó chịu quá...." Giọng Từ Hạ đứt quãng, cả người cậu giờ đây đều bị tình dục ăn mòn, cơ thể run rẩy, môi không tự chủ mà hé ra, người đàn ông thấy vậy nhân cơ hội luồn lưỡi vào hôn mút.

Đột nhiên bên tai cậu vang lên tiếng của gã đàn ông: "Dài hơn cái này, hẵn là em liên tục nghĩ tới nó chăng?" Giọng điệu hắn đay nghiến khó chịu, sự ghen tuông mù quáng bùng lên, như muốn nuốt lấy toàn bộ Từ Hạ.

"Lại luôn muốn tìm đàn ông." Dưới háng cậu ngón tay hắn móc lồn không ngừng, Từ Hạ cảm thấy chỉ trong nháy mắt nhiệt độ toàn thân như muốn đóng băng, một chậu nước lạnh đổ từ trên đầu xuống.

"Cái gì?" Cậu đè nén sự bất an trong lòng xuống hỏi: "Tôi tìm đàn ông gì?"

Cậu vừa hỏi xong, người đàn ông lại không trả lời mà vội vàng nắm lấy tay Từ Hạ, hắn ấn vào lòng bàn tay cậu liên tục cọ sát, hắn dùng lực rất mạnh, như muốn xóa đi dấu vết gì đó.

"Bé lừa đảo." Giọng người đàn ông vang lên trong bóng tối: "Em luôn lừa gạt tôi. Tôi luôn luôn bị em lừa."

Đột nhiên âm thanh của hắn lớn: "Một mình tôi còn chưa đủ hay sao.... Tôi thích em đến như vậy. Tôi...."

"Anh đang nói khùng điên cái gì vậy?" Từ Hạ tức giận ngắt đứt lời của người đàn ông.

"Từ trước đến nay tôi chưa bao giờ quan hệ với bất kỳ người đàn ông nào và tôi cũng chẳng có lừa dối ai cả."

"Thật không?" Người đàn ông mân mê đầu ngón tay của Từ Hạ, hơi thở ấm nóng va chạm phải cánh môi mềm mỏng của Từ Hạ: "Em có dám nói gần đây em không có không? Em có biết đôi mắt của em rất đẹp không? Lại còn nhìn chằm chằm cái thằng đó, không phải đang quyến rũ sao?"

"Tôi không có." Cảm xúc của Từ Hạ bị hắn khiêu khích, cậu bắt đầu vùng vẫy phản bác. Đồng thời cảm giác lo lắng trong lòng cậu càng tích tụ nhiều hơn, trong đầu cậu hiện lên những mảnh ký ức mình và Văn Nghị ở bên cạnh nhau, không hiểu sao cậu thấy chột da, ánh mắt của cậu thể hiện rõ vậy sao?

Lời nói vừa dứt, không cần phải chờ lâu câu trả lời của người đàn ông, khoảng mười giây sau, cậu nghe vài tiếng sột soạt, bộp một tiếng, một đồ vật gì đó mềm mại được nhét vào lòng bàn tay cậu, bốn cạnh bị rách là đặc điểm khiến cho Từ Hạ nhận ra đây là cái gì.

Một cảm giác sợ hãi bắt đầu bò lên sống lưng cậu, hóa ra gã đàn ông này đã lẫn trốn trong bóng tối và theo dõi cậu từ khi cậu đi ra từ cửa sau của khách sạn, ngay cả lúc Vu An trả lại ví tiền cho cậu và kể cả lúc Từ Hạ một mình ở trên đường chờ tin nhắn của Văn Nghị, toàn bộ này đều bị tên biến thái này thấy hết, toàn bộ.

"Một cái ví tiền rách thôi mà, cần nó đến vậy sao?" Lúc nói chuyện, hắn muốn giật lấy ví tiền trong tay Từ Hạ, nhưng Từ Hạ lại giữ chặt không muốn buông.

"Sao thế? Luyến tiếc à?"

Nhìn thấy Từ Hạ không nói câu nào, cậu chỉ im lặng rơi nước mắt, người đàn ông bị kích thích đến mức hai đồng tử nóng lên như bị lửa giận đốt cháy. Chỉ cần nghĩ đến thằng đàn ông khác nhân cơ hội tiếp cận Từ Hạ rồi ngửi mùi hương trên người cậu, trong lòng hắn đã ghen ghét đến mức muốn phát điên.

Hắn không phải là người có tấm lòng bao dung và rộng lượng, hắn đã lập tức gọi điện cho trợ lý đi xử lý, còn bản thân mình thì đi theo Từ Hạ về nhà, suốt dọc đường lửa giận thiêu đốt hết toàn bộ lý trí của hắn, vốn dĩ hắn muốn cho Từ Hạ sống thật tự do thoải mái nhưng suy nghĩ đó đã bị lửa ghen đốt thành tro tàn, giờ đây hắn chỉ muốn giữ chặt người bên mình.

Không cho Từ Hạ có cơ hội tiếp xúc với những người đàn ông khác, cũng sẽ không cho bất cứ kẻ nào có thể tiếp cận Từ Hạ.

Nghĩ đến đây, hắn banh rộng hai chân Từ Hạ ra, sau đó nâng hông cậu lên để thân dưới hai người dán sát nhau, con cặc cương cứng nóng hổi lập tức đâm vào lỗ thịt ướt nhẹp của Từ Hạ, chặn lại có miệng đỏ hỏn đang liên tục đóng mở nóng lòng đòi ăn.

"Không muốn... Cút ra ngoài...." Tay Từ Hạ đẩy ngực người đàn ông, cơ thể giãy giụa đầu ngửa ra sau muốn chạy trốn, phía dưới của cậu đã lâu rồi không có bị dương vật thô to cắm vào, bây giờ lại bị con cặc to đâm vào, trong lòng cậu không khỏi sợ hãi.

Người đàn ông vuốt ve tấm lưng trần của cậu, không cho cậu có cơ hội phản kháng, hắn đâm vài ngón tay vào lỗ lồn ẩm ướt, sau đó liên tục ấn vào vách thịt mềm mại bên trong. Hắn phớt lờ tiếng thút thít rên rỉ của Từ Hạ, con cặc nóng hổi cọ xát miệng nhỏ đang chảy nước, cọ qua cọ lại đến nóng bừng làm nó chảy ra nước sốt giàn giụa cùng với khoái cảm tê dại, giống như thủy triều liên tục đẩy Từ Hạ ngã về phía trước, làm cậu chỉ bất lực mềm nhũn nằm trong lồng ngực người đàn ông.

Hai mép thịt bị ép phải mở ra lỗ thịt ướt át nhầy nhụa, người đàn ông một tay ôm chặt bờ mông mềm mại của Từ Hạ, một tay thì nâng con cặc đã cương cứng phát đau của mình lên, thô bạo đâm thẳng vào cái lỗ mềm nhũn ngập nước.

Vừa mới đút cặc vào, cả hai đều bật ra tiếng thở dốc nặng nề, cảm giác nóng rực căng trướng đột ngột ập đến vào bên trong làm Từ Hạ khó chịu đến cả người vặn vẹo co giật, cậu muốn lùi ra sau để tránh con cặc hung dữ ấy.

Nhưng eo cậu lại bị bàn tay to lớn của người đàn ông thô bạo siết chặt giữ lại, không còn đường để trốn, cậu còn cảm nhận được sự mạnh bạo của con cặc nắc vào bên trong, giống như cái bàn ủi bị đẩy về phía trước, lỗ thịt non mềm yếu ướt phải nuốt trọn nguyên cây khổng lồ vào trong.

"AAAAA.... không được... a...a...a..."

"Đi ra ngoài...." Lòng bàn tay Từ Hạ chảy đầy mồ hôi, ví tiền đang nắm chặt trong tay cũng bị rơi xuống, cậu vội vàng với tay giữ lại, nhưng ví tiền không lấy được, lại nắm ngay lấy cánh tay của người đàn ông, tay hắn vừa cứng vừa nóng, Từ Hạ lại không bỏ tay ra được.

Bầu ngực trắng mềm trước ngực trắng nõn cũng bị đè hõm xuống, tiếng rên rỉ thống khổ của cậu bị tên biến thái nuốt chửng, nước miếng cùng mồ hồi của cả hai hòa quyện vào nhau, ngay tại đây, dưới ánh trăng tựa như đôi tình nhân gắn bó khăng khít.

Con cặc ở trong lồn quấy phá tàn nhẫn, đầu cặc nóng hổi cứ liên tục húc vào cái miệng nhỏ mềm ở bên trong, nghiền nát vách thịt nóng ướt, làm cho nước dâm tanh ngọt ồ ạt chảy ra cùng với khoái cảm tê dại. Từ Hạ bị người đàn ông đè xuống thân, hai người đối mặt nhau, hai chân của Từ Hạ bị hắn gập lại giống như con ếch trông rất đáng thương. Bí mật mà cậu cố gắng giấu kín nhiều năm lại bị bại lộ trước mặt gã đàn ông này, bị hắn đè xuống thân đụ thêm lần nữa.

"Cục cưng, đợi một chút nữa sẽ thoải mái." Eo của người đàn ông cứ liên tục nhấp không ngừng, con cặc thô to đáng sợ thúc sâu vào bên trong lỗ thịt, quy đầu béo hì hục nhấp như muốn giã nát cửa tử cung nhỏ bé của Từ Hạ.

"Không! Không được...." Ngay lúc này Từ Hạ đã không chịu được nữa, cậu bất lực hét lớn, bởi vì bản thân cậu biết rõ là cơ thể dị dạng này của mình có thể mang thai, cậu không muốn mang thai con của tên biến thái này.

Chỉ cần nghĩ tới thôi, liền cảm thấy ghê tởm.

Từ Hạ liên tục cầu xin, giờ đây cậu không kịp nghĩ ngợi gì nữa cứ vùng vẫy giãy giụa muốn đẩy hắn ra: "Không được đi vào.... cầu xin anh, xin anh mà...." Giọng nói của cậu nức nở nghẹn ngào run rẩy rồi hóa thành giọt nước mắt, khiến gương mặt cậu ướt đẫm.

Nhưng điều đó lại làm người đàn ông trở nên phát điên, con cặc cứ giã liên tục vào tử cung, thành tử cung mỏng manh bị cọ xát dữ dội đến mức sưng cả lên, cả người Từ Hạ chịu không nổi mà co giật run lẩy bẩy, ngoài những cực khoái thì còn xen lẫn sự đau đớn.

Con cặc đó cứ liên tục dập mạnh vào cổ tử cung, mỗi lần va chạm đều mang đến cảm giác nóng rát, đến mức da đầu Từ Hạ tê dại, cậu nghiêng đầu sang một bên mở to hai mắt, mặc dù mắt cậu đã bị bịt lại nhưng lỗ tai vẫn có thể nghe rất rõ ràng.

Âm thanh đâm rút kịch liệt, tiếng nước lép hép cùng vởi tiếng thở gấp của gã đàn ông này, không giống với giọng của Văn Nghị, giọng của Văn Nghị nghe hay hơn. Nghĩ đến đây, bả vai Từ Hạ run rẩy rồi bật khóc, thật ra cũng đã lâu lắm rồi, cũng gần bốn năm rồi, cậu cũng đã quên mất những cảm xúc của đêm đó.

Trong đầu chỉ còn lại những mảnh ký ức vỡ vụn mà cậu giữ lại cho mình. Điều đó làm cậu chịu không được mà miên man suy nghĩ, cậu nhớ Văn Nghị.

Lẽ ra tối nay cậu đã có thể gặp lại Văn Nghị  và trả lại khăn tay cho đối phương, nhưng tất cả đều là lỗi của cậu, cậu không biết nắm bắt lấy cơ hội, lại còn không phát hiện tên biến thái này đã đi theo mình, bây giờ lại còn bị hắn đè ở trên giường, bị một người đàn ông xa lạ chịch, không còn sức để chống cự.

Từ Hạ lặng lẽ khóc, cậu quay đầu vùi mặt vào gối khóc nức nở, cảm giác hít thở bị chặn lại, nửa người dưới cùng với cẳng chân cậu mềm nhũn lại bị người đàn ông nắm chặt.

Cậu cảm giác thân trên và thân dưới của mình ở hai thế giới khác nhau, thân dưới giờ đây đã hoàn toàn không thuộc về cậu nữa. Lúc ấy cậu cứ nghĩ rằng chắc là do xui rủi thôi, tên biến thái ấy chắc cũng chỉ có sự yêu thích nhất thời thôi, bây giờ nghĩ lại thì do cậu quá ngây thơ rồi, cơ bản là không thể nào trốn thoát được đối phương.

Có lẽ gã đàn ông ấy nói đúng, người như cậu thì có ai mà không ghét đâu chứ, có khi Văn Nghị cũng sẽ ghét bỏ cậu, không ai thích bản thân mình có thêm một bộ phân dư thừa cả. Hơn nữa lại bị người đàn ông xa lạ đụ hết lần này đến lần khác.

Từ Hạ khóc đến mức sắp thở không nổi, giọng cậu nghẹn đến mức không thể phát ra âm thanh gì nữa, người đàn ông vội bế cậu lên rồi ôm vào lòng, hắn dùng bàn tay vuốt ve gương mặt cậu, còn dưới thân thì vẫn nhấp không ngừng.

"Bé cưng đừng tức giận, tôi không bắn vào, không bắn vào đâu, ngoan, đừng khóc." Có lẽ hắn vẫn còn có chút lương tâm, người đàn ông vừa dỗ dành vừa rút cặc ra rồi đặt nó lên bụng dưới của Từ Hạ, cán cặc nổi lên đầy gân xanh đáng sợ đang cọ xát lên da Từ Hạ, làm cậu cảm thấy không thoải mái.

Bụng nhỏ của Từ Hạ trắng mềm, hơi phập phồng lên xuống theo nhịp thở của cậu, sau đó dòng tinh trắng đục chảy ra trên bụng cậu, bắn tung tóe lên da Từ Hạ, tạo ra cảm giác nóng hổi dính nhớp chịu không được.

Hơi thở nặng nề của người đàn ông phả vào tai cậu: "Em phải chịu trách nhiệm với tôi."

"Đồ thần kinh."

Sau đó trong bóng tối vang lên một tiếng chát, người đàn ông bị tát đến mặt lệch sang một bên, trên má hiện rõ dấu tay.

Từ Hạ cảm nhận được bầu không khí đột nhiên dừng lại trong phút chốc, đầu ngón tay cậu đáng người vẫn còn run rẩy, bỗng nhiên tay bị đối phương nắm lấy.

Cậu tưởng rằng tên biến thái này sẽ đánh trả lại mình, nhưng bên tai cậu lại nghe thấy người đàn ông nhỏ giọng hỏi.

"Em đã hết giận chưa?"
_____________________________

Thỏ Béo: long time no see (* ° ▽ ° *)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro