Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2: Bị tên biến thái bắt cóc ngửi vùng kín. Ngồi lên mặt liếm lồn. Sợ đến mức cả người run lên bần bật, khóc lóc cầu xin buông tha.

Bên tai cậu vang lên tiếng nước nhỏ giọt tí tách, chóp mũi vẫn còn thoang thoảng mùi hương xa lạ, đầu óc Từ Hạ choáng váng, ý thức của cậu giờ đây nửa mê nửa tỉnh, cậu giãy giụa năm lần bảy lượt nhưng cơ thể vẫn mềm nhũn như bùn, dường như cậu bị thứ gì đó trói lại không thể động đậy được.

Nhưng cảm giác lạnh óc gáy cùng với linh cảm bất an thôi thúc cậu phải mở to hai mắt.

Tầm nhìn của cậu bị một miếng vải đen che kín, lúc đầu cậu còn tưởng là do không bật đèn, sau đó Từ Hạ mới phải hiện ra có điều kỳ lạ. Không nhìn thấy được gì, cái gì cũng không nhìn thấy hết. Lúc trước cho dù trời có tối đến mức như thế nào cậu cũng có thể nhìn thấy rõ một số thứ. Nhưng bây giờ cho dù cậu có mở mắt to như thế nào, cũng chỉ thấy một màu đen tối, chỉ có một màu đen u tối. Một cảm giác bất an mãnh liệt dâng lên trong lòng cậu.

Giờ đây Từ Hạ đã nhận ra được, đôi mắt của mình đang bị một mảnh vải đen che lại, một tia ánh sáng nhỏ xuyên qua khe hở của tấm vải đen, khi đầu óc cậu bắt đầu trở nên tỉnh táo hơn, một cảm giác nguy hiểm nhanh chóng chạy dọc sóng lưng, xông thẳng lên đầu óc của cậu.

Từ Hạ vội vàng muốn giơ tay kéo tấm vải đen xuống, nhưng sau đó cậu phát hiện tay mình không thể cử động được, ngoài trừ cơ thể bủn rủn không còn chút sức lực, thì tay cậu còn bị trói chặt. Cả người cậu bị lột sạch quần áo, hai tay bị trói lên đỉnh đầu, tay cậu bị siết chặt phần cổ tay giống như bị đốt cháy, quanh người bị vài sợi dây quấn quanh, cậu cảm nhận hình như mình bị treo lơ lửng trên không, ở dưới chân không chạm tới đất.

Trong lòng cậu càng lúc càng cồn cào nôn nóng, Từ Hạ muốn dùng ngón chân để chạm thử phía dưới, nhưng bởi vì cử động của cậu mà sợi dây thừng đong đưa làm cơ thể cậu cũng lắc lư theo, giống như đang chơi đánh đu. Cảm giác bất an này khiến cậu sợ hãi tột độ tới mức cậu phải phát ra chút âm thanh nhỏ.

"Chơi có vui không?"

Đột nhiên, một giọng nam trầm lạnh lùng vang lên, Từ Hạ bị giọng nói này làm cho giật mình, cơ thể cậu sợ hãi run rẩy kịch liệt, sợi dây vì động tác của cậu lắc lư qua lại, nhưng đang đong đưa nửa chừng thì bị túm lại, bàn tay to lớn của người đó bóp chặt lấy đùi của cậu.

"Không ngoan chút nào."

"Anh, anh là ai?"

Lòng bàn tay người đàn ông vừa to vừa nóng, hắn ta bóp lấy bắp đùi của Từ Hạ sau đó liên tục sờ soạng bóp nắn, gã đàn ông ấy càng lúc càng dán sát tới người cậu, Từ Hạ hoảng sợ cuộn tròn hai chân, nhưng lại bị giữ chặt.

"Hức... Tôi không có tiền, xin, xin anh buông tha cho tôi."

"Tiền?" Người đàn ông cười lớn, không đáp lại lời Từ Hạ.

Bàn tay to lớn của hắn ta tóm lấy cẳng chân của Từ Hạ, tay hắn ta mân mê từ cẳng chân cậu lên tới đùi trong, cậu cảm thấy tựa như đang có một con rắn nóng cháy bò trên da, hơi thở của của rắn phả ra nó chậm rãi di chuyển trên cơ thể cậu rồi dần dần tiến về phần vùng kín.

Từ Hạ theo bản năng mà kẹp chặt hai chân, cậu muốn bảo vệ nơi riêng tư của mình, nhưng cậu không nghĩ tới tay hắn ta lại chen vào giữa hai chân cậu, tay hắn chỉ cách vùng kín của cậu một chút, Từ Hạ sợ đến mức nước mắt đã rơi lã chã.

"Cầu xin anh, đừng mà.... tôi không có gì tốt hết.... đừng chạm vào tôi...."

Giọng cậu nghẹn ngào nức nở, nước mắt không kiềm được mà chảy xuống làm ướt đẫm tấm vải che mắt.

Người đàn ông này căn bản không quan tâm tới tiếng khóc thút thít như mèo của cậu, đầu ngón tay của hắn ta giơ ra chạm tới giữa hai chân cậu, chính xác là hắn chạm tới lồn nhỏ ướt nhẹp của cậu, vừa mới chạm vào, hắn đã cảm nhận được chỗ đó đang run lên.

"Khóc cái gì, à thì ra là một bé quái vật nhỏ." Giọng nói của hắn ta lạnh lùng, làm trái tim của Từ Hạ cũng bị sự lạnh lẽo ấy làm cho đông cứng.

Hắn ta vừa dứt lời, cậu cảm thấy hai chân mình bị tên đó mạnh mẽ bẻ sang hai bên, một luồng gió ấm nóng thổi qua bộ phận sinh dục dị dạng giữa hai chân cậu, lỗ nhỏ mềm mại của cậu rỉ ra một ít chất lỏng trong suốt, môi của người đàn ông thật sự dán vào rất gần.

Lồn nhỏ của Từ Hạ có hai cánh môi múp máp trắng hồng ôm sát, ở giữa thì khe thịt đỏ mọng mềm mại, bị đầu ngón tay của người đàn ông véo ngắt.

Cậu bị kích thích đến mức hét toáng lên, một cảm giác kỳ lạ lẫn khoái cảm chạy ra từ nơi bí mật đó: "Đừng, đừng nhìn."

Người đàn ông hoàn toàn không để ý tới cậu, không cho hắn nhìn hắn càng muốn nhìn, hạ thể của Từ Hạ có thể cảm nhận được ánh mắt nóng rực của hắn ta đang nhìn chằm chằm vào háng mình, lồn nhỏ của cậu đột nhiên bị lòng bàn tay nóng hổi bóp lấy, hắn ta không thương tiếc ngọc mà mạnh tay chà xát, xoa đến mức bướm nhỏ chảy nước ướt đẫm, nước lồn chảy xuống cặp đùi trắng nõn của cậu.

Sau đó đùi cậu lại được cái lưỡi to nóng của người đàn ông liếm, chiếc lưỡi to và nóng ẩm cẩn thận liếm láp dịch nhầy chảy ra từ lỗ lồn, sau đó hắn ta tiến tới gần bướm nhỏ của Từ Hạ và ngửi.

Sóng mũi cao của hắn đâm vào khe nhỏ của lồn nhỏ, hắn vùi mặt vào lỗ nhỏ si mê hít mùi lồn hai hơi, hơi thở nóng rực của hắn xâm nhập vào âm hộ nhỏ bé.

"A.... Cút... cút đi...." Cậu vừa khóc ré lên vừa chửi, cơ thể yếu ớt của cậu bủn rủn giãy giụa, hai chân của cậu bị bàn tay to lớn của người đàn ông nâng lên, sau đó hai chân được gác lên vai của hắn ta, toàn bộ phần thân trên vào mông của cậu đều áp lên mặt hắn, giống như cậu chịu không nổi khoảng thời gian đứng lâu quá nên để nghỉ ngơi thì cậu ngồi tạm lên mặt người đàn ông.

Lồn béo múp rụp cũng theo đó mà đập lên mặt người đàn ông, giống như cậu chủ động quyến rũ hắn ta. Sau khi người đàn ông xoa nắn lồn và hít hà mùi thơm, thì hắn ta đã thè lưỡi ra liếm, mặt lưỡi đè lên hai cánh môi lồn hồng hào múp máp, đầu lưỡi hắn liếm láp hai mép lồn sau đó chậm rãi di chuyển đến hột le nhỏ nhắn rồi mê mẩn nút nó. Khoái cảm mãnh liệt giống như dòng điện, làm cho Từ Hạ chịu không nổi, cơ thể cậu giờ đây dường như đã bị người đàn ông kia kiểm soát.

Người đàn ông dùng lưỡi cưỡng hiếp lồn của Từ Hạ, mông cậu bị hắn tách ra, hắn ta cũng vùi đầu vào liếm láp lỗ thịt đỏ hồng ở phía sau, lồn ở trước đã sớm ướt nhẹp, nước lồn bị người đàn ông húp sạch không chừa một giọt.

Từ Hạ không còn một chút sức lực, mùi hương lạ kia đã làm cho phản ứng của cậu chậm chạp hơn, giờ đây người đàn ông ấy cứ liên tục chơi đùa thân dưới của cậu, khiến các dây thần kinh đang căng thẳng của cậu lần lượt đứt ra, khiến cậu giống như phát điên mà khóc lớn.

"Đồ biến thái!"

Nói xong, dường như cậu nhớ tới gì đó: "Tôi sẽ đi báo cảnh sát.... Hức...."

Cái lưỡi của hắn ta vẫn đang đùa giỡn liếm láp hai lỗ nhỏ của cậu, sau khi liếm xong thì hắn tiến lên liếm hôn cái bụng nhỏ phẳng lì của Từ Hạ, trên bụng Từ Hạ có chút mồ hôi, cũng bị hắn ta si mê mà liếm sạch.

Ngón tay của người đàn ông vẫn đang xoa nắn lồn của cậu, gương mặt tuấn tú của hắn ta vùi vào bụng nhỏ của Từ Hạ dụi dụi, như thể hắn rất luyến tiếc không muốn rời xa, sau đó trầm trọng đáp lại: "Được thôi, em gọi cảnh sát đi."

Nghe vậy đột nhiên tim Từ Hạ đập thình thịch, nhưng khi nghe câu trả lời tiếp theo của người đàn ông, cậu hoảng sợ ngã xuống, cả người cậu giống như bị bao phủ bởi một luồng khí lạnh đến tận thấu xương.

"Nếu bây giờ em gọi cảnh sát...." Người đàn ông lại quay mặt sang đối mặt với bụng nhỏ của Từ Hạ, hắn rất dịu dàng mà hôn hôn lên bụng cậu rồi nói: "Tôi sẽ giết cục cưng bé nhỏ của em."

"Được không?" Rõ ràng là giọng điệu hắn ta giống như đang thương lượng, nhưng mang theo đó vẫn có vài phần cưng chiều.
_____________________________

Thỏ Béo: Thôi toang! Thả 🌟 để giải cứu Từ Hạ và em bé (o'∀'o)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro