Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 11: Tác dụng của thuốc mỡ. Bị đe doạ tét lồn.

Nước lồn trong suốt tanh ngọt bắn ra.

Hốc mắt Tạ Hoài Dung ửng hồng đẫm nước mắt, con ngươi đen láy ướt át phủ một tầng nước mờ mịt mất đi tiêu cự, đôi mắt trong veo lấp lánh ánh nước tựa như viên lưu ly xinh đẹp.

Cậu giống mỹ nhân ngư vừa mới được vớt từ dưới nước lên bờ, yết ớt thoi thóp nằm trên bãi cát trắng mềm mại, cả người đỏ ửng cực kỳ đáng thương.

Miệng thì nói dưỡng lồn cho cậu, nhưng thật ra là hắn chỉ đổi cách chơi cậu.

Lớp thuốc mỡ mỏng trên khối ngọc bám vào vách thịt, nó bắt đầu phát huy tác dụng của mình, cảm giác lạnh buốt phân tán toàn bộ cơ thể cậu, sau đó bắt đầu nóng lên, làm cậu phản ứng không kịp.

"Hoắc Vân Trạch cậu là tên khốn nạn... Chó điên, chó chết hức... Lấy nó ra đi ——!"

Người đàn ông thong thả đếm đầu ngón tay như đang tính toán gì đó, hắn rũ mắt nhìn Tạ Hoài Dung gian nan cố gắng nuốt lấy khối ngọc. Lồn cậu chảy nước, chất lỏng trong suốt mon men chảy xuống đùi cậu thậm chí còn làm ướt mông thịt, cánh mông trắng nõn ướt đẫm sáng lấp lánh ánh nước.

Lỗ lồn đỏ tươi mấp máy miệng cố gắng nuốt lấy khối ngọc, mặc dù cửa lồn không bị căng ra, nhưng nó lại sưng tấy lên, chỉ cần kéo vạt áo sơ mi của Tạ Hoài Dung lên một xíu liền có thể thấy mấy dấu tay đỏ thẫm của Hoắc Vân Trạch còn lưu lại trên eo cậu, ngày hôm qua cậu còn nhìn sơ qua vú nhỏ của mình, hai núm vú múp rụp cũng bị hắn cắn mút đến trầy da.

Hoắc Vân Trạch nhìn đến khô nóng cả người, muốn đụ cậu thêm một lần nữa: "Cục cưng yếu ớt quá."

Hột lẹ với hai túi tinh cũng bị hắn nút đến sưng lên.

Ngón tay của Hoắc Vân Trạch cách một lớp cao su khẽ day day chà xát hột le.

Trước đó hạt đậu nhỏ này bị môi lưỡi của người đàn ông hầu hạ sung sướng đến mức lồi lên khỏi bao âm vật, nó đỏ hỏn tựa như một viên hồng ngọc xinh đẹp. Vì vậy giờ đây Hoắc Vân Trạch chỉ nhẹ nhàng liếm nhẹ lồn của cậu, liền làm Tạ Hoài Dung cảm thấy ngứa ngáy phát điên không thể nào diễn tả được.

Cái bụng nhỏ mềm mại của Tạ Hoài Dung run lên bần bật, hốc mắt cậu ầng ậc nước, nước mắt bắt đầu lã chã rơi.

Tay phải muốn kháng cự đẩy hắn ra giờ đây đã bị người đàn ông xích lại.

Tạ Hoài Dung kẹp chặt bắp đùi, cảm thấy rất khó chịu mà cọ cọ đầu gối.

Lồn nhỏ dâm đãng phát nứng mà bắt đầu thèm thuồng mà co rút miệng lồn, nước lồn liên tục ọc ra, cơ thể cậu ửng hồng bị bao phủ bởi tình dục.

Cậu cảm nhận được ở trong căn phòng này mọi thứ đều được phóng đại, từ ánh mắt của người đàn ông, cho đến tiếng cọ xát của áo sơ mi, rồi kể cả tiếng vang của dây xích bạc.

Trên người của cậu, mỗi tấc da tấc thịt đều cực kỳ ngứa ngáy, từ trong xương tuỷ cũng cảm thấy rất ngứa, dường như có một con sâu đang cắn phá, ngứa đến mức làm Tạ Hoài Dung thấy hoảng sợ.

Tạ Hoài Dung bất chấp tất cả, bật khóc nghẹn ngào cầu xin Hoắc Vân Trạch cởi dây xích ra: "Ngứa quá.... Trên người ngứa lắm, cậu cởi ra giùm tôi được không, Hoắc Vân Trạch cậu thả tôi ra đi....."

Hoắc Vân Trạch lạnh nhạt mở miệng, dường như đang muốn xem cậu nói ra lý do gì để lừa hắn mở khoá: "Chỗ nào ngứa."

Tạ Hoài Dung dẩu môi, đôi mắt ngấn nước đáng thương không nói nên lời. Chỗ nào cậu cũng thấy ngứa hết. Vú nhỏ, bụng, bướm nhỏ, thậm chí trên đầu ngón tay cũng thấy ngứa.... Sâu trong lỗ thịt, miệng tử cung non nớt cũng cảm thấy ngứa, nó co rút hút chặt khối ngọc không buông, toàn bộ thuốc mỡ được đều hoà tan trong vách thịt ẩm ướt nóng hổi.

Cảm giác lạnh buốt đi qua giờ lỗ thịt cậu nóng bừng như muốn thiêu đốt, trong vách dường như bị lửa đốt, giống như muốn thiêu rụi cậu.

Dương vật nhỏ của Tạ Hoài Dung không biết từ lúc nào đã dựng đứng lên, lỗ tiểu trên quy đầu co rút ứa ra dịch nhầy trong suốt, dương vật cậu nhỏ nhắn hồng hào, nếu so với con cặc khổng lồ của Hoắc Vân Trạch thì giống như trẻ em với người lớn, chim nhỏ của Tạ Hoài Dung nhỏ nhắn hồng hồng, còn run rẩy mà nhếch lên.

Hoắc Vân Trạch nới lỏng xích tay đang trói cậu, sau đó mở hết cúc áo sơ mi.

Thịt vú mềm mại bị lộ ra, nhỏ nhắn trông rất đáng yêu, phải dùng tay ép chúng nó lại mới có thể tạo ra một chút thịt gợn sóng. Đầu vú bị cắn đến mức sưng tấy đỏ hồng bắt mắt, quầng vú hồng hào nổi bật giữa bầu vú trắng nõn như cánh hoa đào.

Hoắc Vân Trạch dùng ngón tay niết lấy núm vú của cậu một cái, chậm rãi mở miệng giải thích: "Cục cưng không phải bị ngứa. Cục cưng là đang phát nứng."

Núm vú đột nhiên bị véo một cái, áo sơ mi mỏng cũng bị tụt xuống. Người đàn ông mặc quần áo nghiêm túc, lại giống như đang nghiên cứu gì đó, bộ dạng hắn nghiêm túc trầm ổn, đâu ai nghĩ một người hoà nhã như hắn lại đi giam cầm người khác chứ.

Ngược lại, Tạ Hoài Dung chỉ biết thút thít ưm a, khoé mắt cùng lông mày ửng hồng gợi tình, giống như một con mèo động dục, cố ý bò lên giường quyến rũ người, nhưng thủ đoạn lại ngây ngô không biết phải làm gì.

"Cậu mới... Cậu mới....phát..." Tạ Hoài Dung nghẹn ngào không nói được chữ kia.

Cẳng chân cậu căng chặt run rẩy, cậu muốn dùng chân đá lên dương vật của người đàn ông cho bỏ ghét. Hoắc Vân Trạch nhìn thấy chim nhỏ của cậu co giật dán chặt trên bụng, cũng phối hợp trả lời cậu: "Ừm, em nói cái gì cũng đúng hết."

Không đợi Tạ Hoài Dung nói thêm câu nào. Giây tiếp theo, bàn tay ấm nóng của người đàn ông bóp chặt lấy dương vật của cậu.

"Ứm, ha a.... Đừng mà, hức...."

Độ ấm của bàn tay được ngăn cách bởi một lớp cao su, ngón tay Hoắc Vân Trạch bóp lấy quy đầu của cậu ấn lên nó chà xát, dương vật yếu ớt đột nhiên co giật run rẩy, ọc ra một ít dịch nhầy trong suốt.

Không nghĩ bé cặc nhỏ lại yếu ớt như vậy. Tinh dịch cậu bắn ra cũng không nhiều lắm, quy đầu non nớt bị hắn chà xát liền đỏ ửng, tinh dịch dính hết lên bụng. Tạ Hoài Dung hoảng loạn dựa vào đầu giường liên tục thở dốc.

Đối phương rút khăn giấy lau sạch giúp cậu. Hoắc Vân Trạch đưa mắt nhìn đồng hồ, dường như đang dự định làm gì đó.

Hắn đứng dậy ấn nút bên cạnh đầu giường, lời ít ý nhiều nói: "Có thể ăn cơm rồi, không được ra khỏi phòng."

Hoắc Vân Trạch cũng không trói tay Tạ Hoài Dung nữa, cậu giãy giụa cả buổi cũng đã thấm mệt nên nằm im, để mặc cho hắn đắp chăn mỏng lên người mình.

"Ngoan, dậy ăn một chút." Tạ Hoài Dung thật sự rất gầy, gương mặt cậu cũng không có bao nhiêu thịt, lăn lộn nửa ngày trời làm cậu cũng mất khá nhiều sức, Tạ Hoài Dung khép hờ mi mắt, chết tâm mắt không thấy tim không đau.

"Mỗi ngày đều không chịu ăn sáng, sao lại không tự biết chăm sóc bản thân mình như vậy chứ." Hoắc Vân Trạch nhéo nhéo lỗ tai cậu: "Sau này mỗi khi ăn cơm tôi đều sẽ bên cạnh trông em ăn."

Bây giờ Tạ Hoài Dung cảm thấy bản thân mình ghét Hoắc Vân Trạch quả nhiên không phải không có lý do, không nói đến chuyện hắn không có đánh cậu, nhưng mà hắn lại chịu giải thích rõ, làm cậu cứ nghĩ hắn là người đánh cậu.

Với lại lúc trước cậu có nghe đối phương nói chuyện với mấy bạn, cậu không có khả năng tìm được bạn gái, còn chê cậu trên người không có mấy lạng thịt, quá ốm.

Chóp mũi Tạ Hoài Dung ửng hồng: "Vậy cậu trả điện thoại với mắt kính cho tôi đi."

"Ăn xong rồi nói sau."

Một lát sau, tiếng gõ cửa phòng vang lên.

Bánh xe xe đẩy đựng thức ăn lăn tròn trên mặt đất tạo ra tiếng "ục ục".

Với khoảng cách rất gần, Tạ Hoài Dung có thể nhìn thấy rõ xe đẩy thức ăn hai tầng, một tầng là đồ ăn Trung Quốc, tầng còn lại đồ ăn Tây.

Hoắc Vân Trạch tháo bao tay cao su ra, cầm lọ nước súc miệng đưa tới bên môi Tạ Hoài Dung: "Súc miệng đi, đợi lát nữa ăn lót dạ."

Tạ Hoài Dung cũng không phải làm bằng sắt, trưa ngày hôm qua bị người đàn ông đụ chết đi sống lại, nên buổi tối cậu mệt đến mức không muốn ăn liền đi ngủ luôn, bây giờ dạ dày trống rỗng.

Cậu súc miệng, sau đó nhổ vào cái thau nhỏ. Tạ Hoài Dung mím chặt cánh môi, mặc dù được hắn phục vụ tận tình như vậy cũng không bao biện được việc hắn đang giam cầm cậu.

Hoắc Vân Trạch bưng chén cháo: "Tôi đút em."

Tạ Hoài Dung do dự trong chốc lát, sau đó nhỏ giọng nói: "Cậu bỏ xuống đi.... Tôi tự mình ăn."

Muỗng sứ bị hắn thả lại trong chén vang lên một tiếng va chạm giòn tan. Đôi mắt Hoắc Vân Trạch hơi híp lại, tối sầm xuống trở nên sắc bén hơn.

"Không nghe lời lần nữa, tôi tét lồn em sưng lên đấy."
____________________________

Thỏ Béo: Kekeke có tin vui cho mọi người, bộ này bản cv đã hoàn rồi nha, Thỏ sẽ siêng năng update 🌟

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro