Hạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tháng thứ ba....

Tuyết công tử cùng Tuyết Trùng Tử đi xem hội hoa đăng. Nhập vào đoàn người phía trước, Tuyết Trùng Tử đưa tay sang bên cạnh.

"Không phải ngươi nói sao, nắm tay thì như vậy chúng ta sẽ không rời nhau được. "

Tuyết công tử liền cười nhẹ nắm lấy tay Tuyết Trùng Tử, cảm nhận được nhiệt độ của bàn tay trong tay mình đang dần ấm lên.

Cả hai cùng nhau chen vào một đám đông đang đố lấy đèn hoa đăng đằng xa.

"Các vị công tử, tiểu thư. Hoa đăng này là nghề gia truyền của gia tộc tiểu nhân, sử dụng mấy chục năm cũng không hư tổn. Để có được hoa đăng trong tay chỉ cần trả lời được ba câu đố của tiểu nhân liền có được hoa đăng. "

Phía dưới liền có người thúc giục vị chủ sạp kia.

"Được rồi, mời các vị nghe câu hỏi.Một bên là hồng, một bên là lục, một bên sợ gió, một bên sợ mưa. Mời các vị đoán a. "

Tuyết Thư đồng nghe thấy Tuyết Trùng Tử khẽ cười một tiếng.

"Ngươi đoán được sao? "

"Cái này không phải rất đơn giản sao. Còn không phải là chữ 'Thu' à. Chẳng lẽ ngươi không đoán được? "

Tuyết công tử không nói, quay đầu nhìn chủ sạp đáp.

"Lão bản, là chữ 'Thu' sao"

"Chúc mừng công tử, đó đúng thật là chữ 'Thu'. Được rồi, mời các vị nghe câu tiếp theo. Không có gió thì bất động, nó chuyển động liền sinh ra gió, nếu đã không động một khi động liền khởi lên gió thu. Đoán một vật phẩm a. "

"Là cây quạt", Tuyết Trùng Tử nhàn nhạt trả lời

" Đơn giản như vậy thì ta nên đi thôi"

Tuyết Thư đồng đem ngón tay đến bên môi Tuyết Trùng Tử ra hiệu im lặng.

"Đây không phải là muốn một không khí thật vui vẻ sao. "

"Không thú vị chút nào, đi thôi"

"Ấy đừng đi mà", Tuyết Thư đồng nắm tay nhẹ nhàng kéo Tuyết Trùng Tử trở lại, vốn dĩ muốn kéo thân người nhỏ nhắn đang muốn rời đi lại thuận lợi kéo người gần hơn về phía mình, khẽ khẽ nói vào tai Tuyết Trùng Tử.

"Ngươi xem chiếc hoa đăng kia, tay nghề thật khéo, làm thật tinh xảo. Nếu ta lấy được chiếc hoa đăng đấy phải chăng mang về treo ở Tuyết cung sẽ rất đẹp sao. ", nói xong liền không đợi người nhỏ hơn phản ứng liền hô lớn " Là cây quạt".

Xung quanh liền vang lên tiếng vỗ tay ủng hộ, Tuyết Trùng Tử muốn đứng xa ra một chút lại lặng lẽ đứng sát vào Tuyết Thư đồng hơn.

"Công tử lại đáp đúng rồi, nếu trả lời được một đề nữa, vị công tử này sẽ được rút một chiếc hoa đăng. Mời. "

"Điểm điểm bọt sóng câu hoàng hôn, mộ mạc tâm nhi vướng bận. Mời đáp một chữ. "

Người xung quanh đều thảo luận, vị lão bản nhẹ  cười hài lòng nhìn mọi người không tài nào đoán ra. Cuối cùng lại đem ánh mắt nhìn về phía Tuyết công tử.

"Công tử có đoán được chữ nào không? "

Tuyết công tử mím mím môi, đuôi mắt thấy Tuyết Trùng Tử nói.

"Mộ"

"Là chữ 'mộ' "

"Không tồi, không tồi. Công tử thật thông minh. Người có thể nhận một chiếc hoa đăng. "

Tuyết công tử buông tay đến nhận lấy hoa đăng, kỳ thật đây cũng chỉ là một chiếc hoa đăng hình hoa sen bình thường, không phải là đặc biệt xuất sắc.

"Đi thôi"

Tuyết công tử tạm biệt vị lão bản rồi hướng tới Tuyết Trùng Tử đứng phía xa.

Lão bản đứng hướng ngược lại nhìn hai người liền không khỏi lắc đầu cười cười. Vốn dĩ đề vừa rồi của ông cũng không có gì khó. Chỉ là đề ra tình đến, đoán được để giải đề này đều là có tình ý.

Tuyết Thư đồng đuổi đến được Tuyết Trùng Tử đem hoa đăng trong tay đưa cho y.

"Tặng ngươi"

Tuyết Trùng Tử nhìn đến thích thú chiếc hoa đăng trong tay, đem gậy cầm thật chắc. Y có thể cảm nhận được ánh mắt của Tuyết Thư đồng dừng lại rất lâu trên mặt mình, vành tai có chút nóng lên.

"Nghe bảo bên kia có phóng pháo hoa, chúng ta đi qua thôi. "

"Được"

Tuyết Thư đồng và Tuyết Trùng Tử đến nơi đã tụ tập rất nhiều người. Tuyết Thư đồng siết nhẹ bàn tay nhỏ đạp chân liền mang cả hai lên nóc nhà gần đó. Nhẹ nhàng đỡ người nhỏ hơn ngồi xuống, cả hai cùng ngắm nhìn bầu trời.

"Chờ đến tháng sau khi chúng ta về lại Tuyết cung, ngươi đột phá tầng cuối cùng của Táng Tuyết Tâm Kinh vẫn sớm hơn một chút, bế quan cho thật thỏa đáng. "

Tuyết Trùng Tử hai tay ôm đầu gối miết miết nhẹ vạt áo.

"Nếu ta đột phá rồi ta sẽ quên đi ngươi, quên đi chúng ta đã cùng nhau trải qua những chuyện hôm nay, thế này ngươi vẫn muốn ta đột phá sao" Tuyết Trùng Tử bỗng ngẩng đầu nhìn Tuyết Thư đồng thật lâu.

"Vậy ngươi sợ quên đi ta sao", Tuyết Thư đồng đáp lại ánh mắt ấy.

"Ta sợ, trước kia đều không có ai chấp nhận ở Tuyết cung bồi ta, ngươi là người đầu tiên. Ngươi chẳng lẽ không giận ta sao, giận ta quên đi ngươi. "

"Ta không giận ngươi" , Tuyết Thư đồng lắc đầu.

"Nếu ngươi quên ta, ta sẽ đích thân làm quen với ngươi một lần nữa, giống như khi nhỏ ta từng nói, chỉ cần ngươi không đi, ta liền sẽ vẫn luôn bồi ngươi, bồi ngươi cùng nhau nhàm chán. "

Tuyết Thư đồng chậm rãi tiến người đến gần Tuyết Trùng Tử.

"Ta đáp ứng chuyện của ngươi, ta sẽ làm"

Tuyết Thư đồng dần dần đến gần, chậm rãi đặt hai tay lên hai bên mặt Tuyết Trùng Tử. Bầu không khí chung quanh gần như ngưng đọng, chỉ còn hai người tự độc tự thoại. Tuyết Thư đồng cùng Tuyết Trùng Tử hơi thở vờn quanh đối phương. Nhẹ nhàng, Tuyết Thư đồng đặt lên bờ môi Tuyết Trùng Tử một nụ hôn. Nụ hôn nhẹ nhàng nhưng đầy tâm sự cùng cảm xúc, pháo hoa cũng đã phóng, bầu không khí trở nên lãng mạn gấp bội.

Môi Tuyết Trùng Tử cũng là rất lạnh, Hoa công tử đã từng trêu chọc y rằng y so với Tuyết cung quanh năm bao phủ tuyết trắng còn muốn lạnh hơn. Tuyết cung tuyết đọng quanh năm khả năng tuyết sẽ không bao giờ tan. Nhưng trong lòng Tuyết Trùng tử, băng tuyết đã sớm tan thành một hồ nước lặng.

Nụ hôn kết thúc...

Gương mặt Tuyết Trùng Tử có chút ửng đỏ, hơi thở có phần hơi gấp gáp, cũng không biết có phải hay không bị ảnh hưởng của pháo hoa.

" Ta vẫn luôn h.... "

"Hiện tại đừng nói gì cả" Tuyết Trùng Tử đánh gãy lời nói sắp tuôn ra từ bờ môi mấp máy của Tuyết Thư đồng.

"Hãy để ta cảm thụ thời khác này, ngươi có nói đến khi về Tuyết cung ta cũng sẽ quên. Đợi khi ta đột phá xong ngươi hãy mang nó nói lại cho ta."

Tuyết công tử lộ ra một cái cười khổ

"Ta vẫn luôn hướng về ngươi"

Hắn vẫn là đem những lời này nói ra, rốt cuộc hắn cũng an tâm, nếu lúc này không nói sẽ không còn cơ hội để lời ra.



Tháng thứ tư.....

Vân Vi Sam cùng Cung Tử Vũ, Cung Thượng Giác cùng Thượng Quan Thiển, Kim Phồn cùng Cung Tử Thương đại hôn, Tuyết Trùng Tử cùng Tuyết công tử lại về Tuyết cung sau một thời gian dài, cùng nhau tham gia hôn lễ của bọn họ.



Tháng thứ năm.....

Tuyết Trùng Tử vì đột phá tầng cuối cùng của  Táng Tuyết Tâm Kinh mà bế quan.

Tuyết Thư đồng ngồi ở hành lang, đun tuyết pha trà. Tuyết Trùng Tử bế quan mới nửa tháng hắn đã có thể cảm nhận được sinh lực của chính mình đã suy yếu. Dựa theo ước tính, Cung Tử Vũ sẽ theo lời hắn hôm nay đến Tuyết cung. Thay hắn nhặt xác.

End

Ykmee
10/01/2024


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro