Trung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ ngày Tuyết công tử lấy cớ dưỡng thương, núi trước lại có thêm hai vị ở Tuyết sơn thường xuyên lưu lại.

Tháng thứ nhất

Tuyết công tử cả ngày đều bị Tuyết Trùng Tử giữ lại ở Nguyệt cung, lấy lý do hảo hảo dưỡng thương, ta sẽ thay ngươi đi dạo ở núi trước.

Núi trước thật sự rộng lớn, nhưng cũng nhàn chán. Tuyết Trùng Tử chính là nói

"Núi trước nhìn thoáng qua nhiều người, lại so với Tuyết cung của ta tịch mịch không kém. Đặc biệt là Vũ cung, càng ngày càng nhàm chán. "

Thường thường thì Cung Tử Vũ liền sẽ đáp lời

"Tuyết công tử là bị ngươi bắt nhốt ở Nguyệt cung rồi, ngươi còn chê Vũ cung của ta nhàm chán. "

Hôm nay vừa vặn xử lí xong hết sự việc của Cung Môn lại không muốn cứ đi dạo ở Cung Môn mãi, Tuyết Trùng Tử lại nghĩ đến chuyển hướng sang Nguyệt cung chăm sóc Tuyết Thư đồng, liền cùng Vân Vi Sam đi thăm Tuyết công tử.

Bọn họ đến cũng là lúc Nguyệt trưởng lão vừa châm cứu xong cho Tuyết Thư đồng. Tuyết Trùng Tử ngồi bên mép giường đưa đến một chén dược đen tuyền.

"Chấp Nhẫn đại nhân hảo", Tuyết Thư đồng thoáng nhìn thấy Cung Tử Vũ cùng Vân Vi Sam đến, vội vàng muốn ngồi lên chào hỏi, mưu toan đẩy chén dược đen tuyền kia gạt đi.

Tuyết Trùng Tử một ánh mắt cũng không đặt lên hai người hạ giọng nói

" Đừng nghĩ ngươi có thể qua mắt được ta, Chấp Nhẫn đến ngươi cũng phải uống."

Tuyết công tử nghe thế đành phải nhắm mắt bóp mũi đem dược uống hết.

Phương thuốc này là Tuyết Trùng Tử dùng tuyết liên trong hồ hàn băng cùng với một ít dược bổ, nhưng lại vô luận với Tuyết Thư đồng, hiện giờ thân thể cũng không có cải biến mấy. Tuyết Trùng Tử thường ngày đều xem những đóa tuyết liên trong hồ bàn băng ấy như bảo bối mà chăm sóc nhưng bây giờ đây y toàn đích thân đi trích từng đóa đến bồi Tuyết Thư đồng.

"Tuyết công tử hiện tại cũng không còn đáng lo ngại, không cần phải ngày ngày ngốc lăng ở Nguyệt cung ta"

"Vậy các ngươi..... " Cung Tử Vũ thử hỏi "Sẽ về Tuyết cung sao? "

Tuyết Trùng Tử nhẹ nhàng kéo tay áo Tuyết Thư đồng, hiểu ý hắn liền đưa tay ôm ngực.

"Chấp Nhẫn, ta cảm thấy chưa thực sự khỏe. Ây da, ngực có chút đau nha. "

"Vậy ngươi..... " Cung Tử Vũ len lén nhìn về phía Tuyết Trùng Tử

"Ta sẽ ở lại chăm sóc hắn" Tuyết Trùng Tử hợp tình hợp lí mà trả lời, một chút cũng không dao động

Mọi người cũng đều không vạch trần

Vân Vi Sam cong môi cười "Ta đây sẽ phân phó cho người ở Vũ cung đi dọn dẹp hai gian phòng, hai vị sau này muốn lưu lại Vũ cung cũng tiện"

"Đa tạ Vân cô nương"

Vân Vi Sam gật đầu xem như đồng ý liền quay về Vũ cung cho người an bài.

Những ngày sau, Tuyết Trùng Tử cùng Tuyết Thư đồng đều vẫn ở lại núi trước, Tuyết Trưởng lão cũng không ý kiến gì, tùy ý cho cả hai ở lại núi trước

Tháng thứ hai

Tuyết công tử mang theo Tuyết Trùng Tử đi dạo chợ đêm. Cả hai song song đi trên đường. Đây đều là lần đầu tiên cả hai đi dạo chợ đêm, đối với bọn họ xung quanh đều mới lạ

"Ngươi mau nhìn bên kia" Tuyết công tử chỉ vào đám người đang xôn xao đông đúc, thấy những người biểu diễn cũng đã vào chỗ chuẩn bị diễn.

Hai người còn không kịp bước theo, chen chúc một lúc liền bị đám người tách ra

Tuyết Thư đồng vào lúc tìm người đã bị lạc mất, mấy người kia thấy hắn quần áo bất phàm lại gầy yếu liền hung hăng muốn động thủ. Đều là người thường, hắn chỉ cần một lúc là giải quyết xong, chỉ là giáo huấn một chút, không cần phải ra tay quá nặng, vài người thấy thế chỉ mắng mắng rồi đi.

Đột nhiên Tuyết công tử tay ôm ngực nôn ra một búng máu, thân thể chính là nỏ mạnh hết đà, chỉ mới động tay chân một chút liền không chịu nổi.

Tuyết Trùng Tử tìm được đến, phát hiện bộ đang khổ sở của hắn, gấp rút hỏi.

"Ngươi bị thương sao? "

"Không có, chỉ là vừa mới động thủ đuổi một toán người muốn lấy tiền ta, có chút động vào vết thương cũ. Đừng lo lắng. "

"Không đi nữa, chúng ta về lại Cung Môn" Tuyết Trùng tử nắm lấy tay áo hắn kéo đi.

"Đừng a" Tuyết công tử lau khóe miệng "Chúng ta khó lắm mới đến được chân núi, ta thật sự không sao" vì muốn chứng minh lời mình nói là thật hắn liền giang hai tay xoay vòng vòng.

"Người quá nhiều, vẫn là nên về đi, lần sau ta lại đến. "

"Không được" Tuyết công tử cự tuyệt "Ta nắm tay ngươi, như vậy chúng ta sẽ không bị tách ra nữa, được không"

Tuyết Trùng Tử chỉ nghĩ là Tuyết Thư đồng muốn ở lại thêm một chút nữa. Thật ra là hắn đang muốn cho vị tiểu Cung chủ bộ dáng này sợ là lần đầu tiên thấy cảnh đẹp dưới chân núi nên có ý nán lâu thêm một chút, thật ra bản thân hắn cũng chưa thấy qua bao giờ.

Tuyết Trùng Tử quay mặt "Tùy ngươi" lại nghĩ đến khóe miệng ứa máu của hắn nói

"Chúng ta chơi thêm một chút liền trở về, sau đó lập tức đến Nguyệt cung"

"Đã biết"

Tuyết Thư đồng nhẹ nhàng nắm lấy tay Tuyết Trùng Tử, bàn tay y nhỏ nhắn, hắn liền có thể nắm trọn trong lòng bàn tay.

Cũng không biết là do tu luyện Táng Tuyết Tâm Kinh hay Tuyết Trùng Tử bản sinh thể hàn, tay y thật sự rất lạnh. Ở Tuyết cung còn quanh năm đọng tuyết trắng nhưng bàn tay nhỏ nằm trọn trong bàn tay lớn ấy rất nhanh đã chuyển ấm

Tuyết công tử cong cong khóe miệng, hắn thật sự đang rất hưởng thụ thời khắc này

"Vừa rồi ta bị người ta chen lấn có thấy qua một tiểu thương bán đồ ăn. Đi thôi, ta còn chưa thử qua bao giờ đâu. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro