Chương bảy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những suy nghĩ lộn xộn và tội lỗi không thể giải thích vào đêm hôm đó đã bị Châu Kha Vũ vứt bỏ và phủ nhận. Mặc dù anh quả thật đã suy nghĩ nghiêm túc về việc làm thế nào để giữ Duẫn Hạo Vũ ở nhà của mình, nhưng cũng chỉ là suy nghĩ mà thôi..

Cuộc sống hàng ngày khi đến trường và sau giờ học dường như vẫn nhất thành bất biến*. Duẫn Hạo Vũ luôn tuân theo các quy tắc giữa cậu và Châu Kha Vũ. Mà Châu Kha Vũ lại giống như một người tốt bụng ngày ngày sấy tóc cho cậu. Nhìn có vẻ không có biến hóa gì, nhưng hai người dần dần quen với sự tồn tại của đối phương trong cuộc sống, giống như vượt qua mọi sóng gió, trực tiếp trở về yên ả.

(*nhất thành bất biến: đã hình thành thì không thay đổi)

Hôm nay Châu Kha Vũ lại sấy tóc cho Duẫn Hạo Vũ, nhưng Duẫn Hạo Vũ dường như quá mệt, chỉ thổi được một lúc cậu đã bắt đầu nghiêng người về phía trước dọa cho Châu Kha Vũ sợ hãi vội nhích lại gần để Duẫn Hạo Vũ có thể dựa vào người mình. Anh đột nhiên nhớ tới lần đầu tiên gặp mặt của hai người, nhịp tim cũng kịch liệt đập mạnh thế này, như nước sôi trào đốt nóng trái tim anh. Nhưng lần trước là do chạy bộ, còn lần này là do đâu?

Đêm khuya cũng không thể nói cho Châu Kha Vũ câu trả lời này, đột nhiên có hai từ hiện lên trong đầu anh.

"喜欢" (Thích)

Làm sao có thể, Châu Kha Vũ lắc đầu. Bất quá chính mình chưa từng thích ai, cũng không biết thích là cảm giác như thế nào, vì vậy Châu Kha Vũ, người đứng hạng nhất trong lớp, đã mở Baidu định hỏi xem thích là như thế nào.

Châu Kha Vũ gõ "Như thế nào là thích một người" vào hộp tìm kiếm, một loạt kết quả xuất hiện, anh tùy tiện nhấp vào một liên kết.

Điều thứ nhất: Khi đối với một người khác giới sinh ra hứng thứ hoặc yêu thích sẽ hy vọng được tiếp xúc cơ thể với nhau.

Châu Kha Vũ suy nghĩ một chút, mình thường không có nhiều hy vọng tiếp xúc thân thể với Duẫn Hạo Vũ, điều này thì không. Anh chỉ là khi sấy tóc sờ loạn vài cái mà thôi, cũng không phải tứ chi tiếp xúc.

Điều thứ hai: Khi có cảm tình, sẽ thấy đối phương là đẹp nhất.

Này cũng không có a, mặc kệ là ai thấy bộ dạng Duẫn Hạo Vũ thật ưa nhìn, Áo Tư Tạp lúc đó chẳng phải thấy Duẫn Hạo Vũ ưa nhìn nên mới tiếp cận người ta hay sao, nghĩ đến đây Châu Kha Vũ có chút khó chịu.

Điều thứ ba: Khi bạn thực sự yêu một ai đó, bạn sẽ có một cảm giác rất thân thiết, tâm ý của người này là muốn làm cho đối phương cảm thấy thoải mái, cảm thấy có thể tin tưởng và dựa dẫm.

...

Châu Kha Vũ cảm thấy anh và Duẫn Hạo Vũ sở dĩ cảm thấy thoải mái khi ở cùng một chỗ là vì trong nhà chỉ có hai người bọn họ, hơn nữa... không thể phủ nhận rằng, ở một khía cạnh nào đó, họ thực sự rất giống nhau.

Anh hẳn là không phải thích Duẫn Hạo Vũ nhỉ.

Châu Kha Vũ tắt trang web, tắt điện thoại, chìm vào giấc ngủ sâu.

Bởi vì tối hôm qua thứ anh tìm kiếm có chút quan hệ với Duẫn Hạo Vũ khiến cho hiện tại khi anh nhìn Duẫn Hạo Vũ sẽ cảm thấy là lạ, sẽ vô thức mà nhìn chằm chằm Duẫn Hạo Vũ. Ngay cả khi Duẫn Hạo Vũ hỏi anh "nhìn gì vậy" anh liền trả lời "nhìn cậu thật xinh đẹp". Kết quả Duẫn Hạo Vũ ngay lập tức đỏ mặt, như thể bị trêu ghẹo, mà Châu Kha Vũ vẫn đang suy nghĩ về lý do khiến Duẫn Hạo Vũ đỏ mặt.

Như thường lệ, xe dừng ở gần trường. Thời điểm Duẫn Hạo Vũ xuống xe, Châu Kha Vũ đột nhiên gọi cậu lại.

"Sau giờ học đưa cậu đi ăn kem."

Sau đó Duẫn Hạo Vũ liền tràn đầy sức sống, không hề biết rằng ở góc ngoặt một chiếc camera đã quay lại hết thảy.

Sau tiết học đầu tiên, rất nhiều người thần bí như nhau cúi đầu xem di động, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Duẫn Hạo Vũ, Duẫn Hạo Vũ bị nhiều người nhìn như vậy có chút khó chịu.

"Tại sao bọn họ đều nhìn mình vậy?"

Cao Khanh Trần vì tối qua chơi game quên làm bài tập toán hiện tại đang múa bút thành văn. Sau khi nghe câu hỏi của Duẫn Hạo Vũ cậu cũng không nghĩ ra câu trả lời. Nữ sinh bàn trên lúc cậu chuyển đến đây cũng từng nói chuyện qua. Sau khi cô mở cái gì trên điện thoại liền đưa đến trước mặt Duẫn Hạo Vũ.

Duẫn Hạo Vũ nhìn thấy video, thoạt nhìn có vẻ thực bình thường, nhưng một số câu chuyện hư cấu làm cho sự việc trở nên mờ ám. Tiêu đề của bài viết: bí mật nhỏ không thể cho ai biết giữa học sinh lớp 11 mới chuyển trường Duẫn Hạo Vũ và học bá giáo thảo lớp 12. Này có gì là không thể cho ai biết, mặc dù thân phận của cậu có chút không thích hợp nhưng cũng không đến mức không chịu nổi, cùng lắm chỉ là một người em trai khác cha khác mẹ trên danh nghĩa mà thôi. Cậu không biết người quay video này cũng như người đăng bài rốt cuộc là vì cái gì.

Bàn trên hỏi cậu: "Cậu thật sự có quan hệ với Châu Kha Vũ sao?"

"Quan hệ gì chứ? Các cậu xem video cảm thấy là quan hệ gì?"

Duẫn Hạo Vũ hỏi lại, nhìn video có thấy được cái gì mờ ám sao.

"Cảm giác quan hệ không được bình thường, không phải mình nghĩ lung tung, nếu trong video là người khác thì không nói, nhưng người trong video lại là học trưởng Châu Kha Vũ đao thương bất nhập, mà cậu lại là học sinh mới chuyển đến, hơn nữa bài viết kia viết rất hay..."

Duẫn Hạo Vũ một trận trầm mặc, cậu lại không thể nói ra quan hệ giữa hai người bọn họ, cũng không thể để việc này nháo càng lớn, ngay lúc cậu đang lo lắng thì điện thoại rung lên.

Là tin nhắn của một người lạ: Muốn biết tôi định làm gì thì đến con hẻm thứ hai bên ngoài trường sau khi tan học.

Quả nhiên tin nhắn uy hiếp đến rồi, bất quá may là gửi cho cậu, nếu gửi cho Châu Kha Vũ chắc sự việc sẽ trở nên tồi tệ hơn, mặc dù Châu Kha Vũ nhìn qua không phải kiểu người hay đánh nhau nhưng mà biết đâu được. Khoảng thời gian này chính là thời khắc mấu chốt liên quan đến tương lai của Châu Kha Vũ, không thể xảy ra sai sót, nếu cậu đã nợ Châu gia một cái nhân tình cũng không thể để chuyện này phiền đến Châu Kha Vũ.

Vì thế cậu trả lời "được", hoàn toàn quên mất lời hứa buổi chiều cùng Châu Kha Vũ đi ăn kem.

Thật xui xẻo chiều nay chủ nhiệm lớp Châu Kha Vũ còn kéo dài tiết học, không biết tại sao Châu Kha Vũ cảm thấy hoảng sợ, trong lòng luôn có cái gì đó thúc giục anh phải nhanh lên. Khi giáo viên thông báo kết thúc, Châu Kha Vũ lập tức xông ra ngoài, Áo Tư Lạp cảm thấy rằng đây là lần đầu tiên anh thấy Châu Kha Vũ chạy nhanh như vậy.

Châu Kha Vũ vừa chạy vừa thở, đầu óc trống rỗng, chỉ biết trước tiên phải chạy đến cổng trường, nhìn thấy bóng dáng quen thuộc kia, trong lòng anh chợt ổn định lại, mặc dù trái tim vẫn còn nặng nề đập. Anh không biết nụ cười trên mặt hiện giờ có bao nhiêu rõ ràng, nhưng tiểu hài tử cách đó không xa đột nhiên rẽ vào một con hẻm, Châu Kha Vũ không khỏi tăng tốc.

Quả nhiên có chuyện!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro