3.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Châu Kha Vũ phối hợp với Duẫn Hạo Vũ, đứng yên tại chỗ, anh không ngờ nỗi sợ lớn nhất của anh đã trở thành sự thật, mà ngay bây giờ, người anh yêu lại đang uy hiếp anh.

"Em muốn giết anh sao, Patrick?"

Châu Kha Vũ hỏi, đó là ngữ điệu ôn nhu mà Duẫn Hạo Vũ chưa từng nghe qua, giống như thể nếu lúc này không có con dao kia, Châu Kha Vũ sẽ liền ôm lấy cậu -- dù cho Duẫn Hạo Vũ đang muốn giết anh.

Mình là loại người như vậy sao? Mình sẽ vì quốc gia mà tự tay giết chết người mình yêu sao?

Duẫn Hạo Vũ nhớ đến hai lần hôn môi, nhớ đến câu nói đùa dưới ánh trăng của Châu Kha Vũ, nhớ đến những cái ôm nhiều không kể xiết, nhớ đến những lần Châu Kha Vũ cười nói "Anh sẽ không động vào em" với ánh mắt sáng ngời....

Mình sẽ giết anh sao? Duẫn Hạo Vũ tự hỏi chính mình. Tay đang cầm dao của Duẫn Hạo Vũ không khống chế được mà run rẩy, Châu Kha Vũ chỉ đứng yên tại chỗ không phản kháng, khí lực của anh so với cậu lớn hơn nhiều nhưng anh lại lựa chọn không phản kháng.

"Nếu em thật sự muốn giết anh, anh nguyện ý."

Châu Kha Vũ thản nhiên nói, trong mắt không còn chút ánh sáng nào. Nếu phải chết, vậy chết trong tay người mình thích cũng được, dù sao cả đời anh bất quả chỉ là một con đại bàng không thể bay cao, rơi vào bùn đất cũng không ai để ý đến. Một lúc lâu sau, cảm giác lạnh lẽo sau lưng anh biến mất, Duẫn Hạo Vũ cơ hồ gằn từng chữ:

"...Em không giết anh, anh thả em ra đi."

Rốt cuộc vẫn không thể động thủ, tình cảm đã bén rễ bám chặt vào trong tâm tư, khi đối mặt với tình cảm, quốc gia dường như không còn quan trọng nữa. Duẫn Hạo Vũ biết lựa chọn của bản thân là sai lầm, để Châu Kha Vũ thả cậu ra, cậu bất quá cũng phải đối mặt với sự trừng phạt nghiêm trọng hơn, là sát thủ, lại vì mong muốn của bản thân mà buông tha cho mục tiêu ám sát, quả thật là một sự sỉ nhục. Cho dù quân đội không so đo, bản thân Duẫn Hạo Vũ cũng không thể bỏ qua cho chính mình.

Giây tiếp theo, Duẫn Hạo Vũ bị Châu Kha Vũ ôm chặt, con dao găm trên tay rơi xuống thảm phát ra âm thanh nặng nề. Châu Kha Vũ ôm người trước mặt, cảm nhận được cậu đang run rẩy. Kỳ thật Châu Kha Vũ cũng đang run rẩy, anh không nghĩ tới tình cảm của hai người khi đặt trước lợi ích quốc gia lại trở nên nhỏ bé như vậy, anh càng không nghĩ tới Duẫn Hạo Vũ sẽ vì tình cảm trong lòng mà vứt bỏ lợi ích quốc gia.

Châu Kha Vũ ôm Duẫn Hạo Vũ như đang ôm một bảo vật mong manh. Anh nâng cằm cậu lên, dịu dàng hôn xuống, Châu Kha Vũ đem Duẫn Hạo Vũ đặt trên giường mềm mại, nương nhờ ánh trăng mà nhìn thấy đôi mắt long lanh nước của cậu. Duẫn Hạo Vũ cũng nhìn anh, dùng thứ âm thanh chỉ hai người họ nghe được, nói:

"Chúng ta làm đi."

Không gian nhỏ hẹp nồng nặc mùi rượu đồng thời trộn lẫn với hương hoa hồng nhàn nhạt, không khí ngọt đến nỗi có thể chiết ra mật, vẫn là một nụ hôn phóng túng Bản tính Alpha bị đè nén của Châu Kha Vũ giờ phút này hoàn toàn bộc phát, mong muốn chiếm hữu và kiểm soát của anh đối với Duẫn Hạo Vũ mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Những nụ hôn vụn vặt rơi xuống dọc theo cần cổ trắng nõn rồi dừng lại ở xương quai xanh, Châu Kha Vũ giống như một con sói, nhẹ nhàng gặm cắn xương quai xanh của Duẫn Hạo Vũ.

Mẹ nó, mùi hương trên người cậu thật sự rất mê người. Ngửi được mùi hương của người đang nằm dưới thân mình, lần đầu tiên Châu Kha Vũ cảm thấy sung sướng.

Duẫn Hạo Vũ phát cáu vì màn dạo đầu chậm chạp của Châu Kha Vũ, cậu không kiên nhẫn đẩy cái đầu đang chôn ở bả vai mình ra, bất mãn nói:

"...Muốn làm thì nhanh lên, đừng nói là anh không được nha..."

Kì phát tình của tháng này bởi vì Châu Kha Vũ mà đến trước thời hạn, toàn thân Duẫn Hạo Vũ nóng muốn chết, hương hoa hồng so với trước kia ngọt ngào hơn rất nhiều. Mà người có thể giúp cậu giảm bớt cảm giác khô nóng lại không nhanh không chậm trêu chọc cậu, khiến cậu sinh ra cảm giác ủy khuất.

Châu Kha Vũ cũng không thích nghe cái gì mà "anh không được", chính anh cũng đang nóng không chịu nổi đây, nghe người bên dưới nói vậy liền không quan tâm đến nơi da thịt lộ ra của Duẫn Hạo Vũ nữa mà ngược lại nâng đôi chân trắng nõn lên, đem bộ phận nóng bỏng đặt ở nơi chưa có ai ghé qua. Nơi đó đã sớm rối tinh rối mù, cây táo trong vườn địa đàng đã chín, chỉ còn chờ Châu Kha Vũ tự mình đến hái. Duẫn Hạo Vũ hơi run lên cảm nhận được thứ kia nhưng không có cự tuyệt, sau đó tính khí nóng bỏng của Châu Kha Vũ liền đâm vào cơ thể cậu.

"Ưm, a --"

Miệng cậu phát ra vài tiếng rên rỉ. Châu Kha Vũ bắt đầu điên cuồng trừu sáp. Duẫn Hạo Vũ bị đâm đến hoảng hốt, vừa kêu anh chậm một chút lại vừa không khống chế được mà thở dốc. Mà Alpha nhịn bấy lâu nay làm sao có thể nghe theo ý người bên dưới, Châu Kha Vũ ôm Duẫn Hạo Vũ lên để cậu ngồi trong lòng mình. Tư thế này làm cho tính khí của Châu Kha Vũ đâm càng sâu vào trong Duẫn Hạo Vũ. Thiếu niên lần đầu tiên bị vào sâu đến như vậy, khiến cho cậu vừa thoải mái lại vừa sợ hãi. Âm thanh phát ra từ cổ họng Duẫn Hạo Vũ kèm theo tiếng khóc nức nở, Châu Kha Vũ lại dường như không hề nghe thấy, mạnh mẽ đẩy thẳng thắt lưng, cơ hồ là mỗi một tấc đều phải đâm sâu vào máu thịt bên trong Duẫn Hạo Vũ.

Duẫn Hạo Vũ buộc phải ôm lấy Châu Kha Vũ, tùy ý để cho đối phương bày bố, dù cho ý chí của cậu có kiên cường đến đâu, giờ phút này cũng chỉ có thể phát ra những âm thanh đứt quãng cùng với tiếng rên rỉ. Cậu không những không sợ chết mà còn cố tình ghé sát bên tai Châu Kha Vũ, mỗi một lần đâm sâu vào đều đổi lại một tiếng kêu gào dễ nghe. Châu Kha Vũ hiển nhiên không dễ dàng thỏa mãn như vậy, một bên anh ngắt nhéo thắt lưng Duẫn Hạo Vũ, một bên ngậm lấy vành tai cậu, rót vào tai cậu những lời hạ lưu, bên dưới cũng không quên hung hăng ra vào, mỗi một lần đều đâm đến điểm mẫn cảm.

"...ưm, không làm nữa, em không muốn nữa..."

Chưa kịp nói xong lại bị đâm sâu vào, lời cự tuyệt kẹt lại trong cổ họng, biến thành tiếng nức nở sợ hãi.

Châu Kha Vũ cười: "Sao có thể từ bỏ nhanh như vậy, anh còn chưa thỏa mãn đâu..."

Bên tai là tiếng thì thầm ôn nhu của ác ma, không chờ Duẫn Hạo Vũ phản ứng lại, Châu Kha Vũ bất ngờ tăng tốc độ, mỗi một lần đều đâm sâu hết mức, hết lần này đến lần khác muốn nghiền nát điểm mẫn cảm.

"A, mau ngừng lại...ưm, nơi đó không được!"

Châu Kha Vũ đâm đến miệng khoang sinh sản, đó là nơi bí mật nằm sâu trong cơ thể Omega, giống như chiếc hộp Pandora hấp dẫn Châu Kha Vũ. Đây vốn là lần đầu tiên của Duẫn Hạo Vũ, cậu hoảng sợ khóc lóc không cho anh vào.

"A! Daniel, xin anh...ít nhất không phải bây giờ..."

Châu Kha Vũ bắt gặp ánh mắt đẫm nước của Duẫn Hạo Vũ, sao anh có thể không hiểu nỗi lo của cậu, vì vậy tay anh vỗ nhẹ lên lưng Duẫn Hạo Vũ.

"...Được, nghe theo em."

Sau đó Châu Kha Vũ lại ôm cậu vào lòng, nhanh chóng hôn cậu, phía sau lại tiếp tục ra vào.

"Chậm một chút...Daniel, a~"

Thiếu niên vẫn như cũ đem cằm gác lên vai Châu Kha Vũ, hai tay trắng nõn ở sau lưng Châu Kha Vũ cào ra những vệt máu. Châu Kha Vũ cảm nhận được những giọt nước lạnh lẽo rơi xuống bả vai mình, anh biết đó là nước mắt, Châu Kha Vũ cúi đầu hôn lên xương quai xanh của Duẫn Hạo Vũ, thiếu niên cong lưng nhìn giống như một con bướm vỡ vụn, anh chạm vào những vết thương trên người Duẫn Hạo Vũ, đó là một loại vẻ đẹp khi đấu tranh với cái chết. Sau vài lượt, thắt lưng của Duẫn Hạo Vũ đã mềm nhũn, ngay cả tiếng la hét cũng bắt đầu không khống chế được nữa, chỉ cần một chút kích thích là đã phát ra tiếng thở dốc, cậu đã phóng thích một lần rồi, bị làm đến nỗi không còn kiểm soát được lời nói.

"Ưm....Daniel, đánh dấu em đi..."

Duẫn Hạo Vũ dựa vào người Châu Kha Vũ, giọng nói ngọt ngào giống như rắn độc dụ dỗ Adam, cậu để lộ phần cổ mỏng manh nhất trước mặt Châu Kha Vũ. Châu Kha Vũ gật đầu, nhẹ nhàng tiếp cận nơi trọng yếu sau gáy, dùng răng cắn vào tuyến thể, người trong lòng khẽ run, ôm chặt Alpha của mình.

Đợi đến cao trào, Châu Kha Vũ đem tính khí đã đâm sau bên trong Duẫn Hạo Vũ rút ra, phóng thích lên áo sơ mi trắng, trên giường một mảng bừa bãi. Duẫn Hạo Vũ cảm thấy đầu óc trống rỗng, miệng mở lớn để hô hấp, mà trong không khí đều là khí tức của Châu Kha Vũ.

Duẫn Hạo Vũ cảm giác bản thân sắp chết chìm trong tin tức tố của Châu Kha Vũ, rượu làm cho bọn họ không còn tỉnh táo, bọn họ vốn là vì quốc gia mà không đội trời chung, vốn nên vì thân phận mà mất đi quyền yêu và được yêu, vốn nên rời xa nhau trong đêm nay, nhưng mà bọn họ đều làm không được, vẫn một mực cùng nhau rơi vào bể tình, đắm chìm trong hơi thở của nhau.

—————————

Ngọt đủ rồi mọi người đoán xem chương cuối ngược hay ngọt tiếp nè 😃😃😃

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro