Chap 105. Kiêu ngạo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cố Song Tử lườm Hoắc Thiên Yết một cái nhưng chỉ thấy khóe môi Hoắc Thiên Yết đang cong lên, ánh mắt nhìn cô tràn ý cười. Cố Song Tử cũng không muốn làm ồn, cô thu nụ cười trên mặt lại rồi ngồi xuống. Cô cúi đầu xuống tiếp tục xem tài liệu của mình, chẳng qua lúc này chẳng có dòng nội dung nào trong tài liệu đó tiến vào đầu cô.

Ngồi không một hồi đúng là rất chán, Phó Song Ngư thử đưa tay ra lật tài liệu trên đầu gối của Cố Song Tử, nhìn mấy lần rồi bĩu môi.

“Cô Cố là tác giả tiểu thuyết nổi danh trên mạng mà cũng có thể thành trợ lý phó tổng của công ty, còn xem hiểu mấy tài liệu này, thật là lợi hại mà. Mỗi lần Thiên Yết xem mấy cái này, tôi cũng xem mà chẳng hiểu gì, chỉ thích ngồi ở bên cạnh anh ấy giống như người ngốc vậy.”

Xem ra Phó Song Ngư khéo ăn khéo nói hơn mấy lần trước rất nhiều. Có lẽ là bởi vì cô ta đã gặp Cố Song Tử vài lần nên mới nhiều lời như thế. Cố Song Tử cười nhạt, vừa cẩn thận lại vừa qua loa lấy lệ.

Mặc dù Cố Song Tử cảm thấy Phó Song Ngư không tệ nhưng cho đến bây giờ cô vẫn không thích cô ta, có lẽ là bởi vì cô không thích loại người nhiệt tình quá mức như Phó Song Ngư, hoặc cũng có lẽ là bởi vì Hoắc Thiên Yết.

“Cô Phó dù sao cũng là thiên kim nhà họ Phó, có hiểu hay không cũng chẳng sao cả.”

Phó Song Ngư cười hì hì,

“Sao cô với Hoắc Thiên Yết lại giống nhau thế chứ, nhưng mà anh ấy đã nói, sau này anh ấy kiếm tiền, tôi tiêu tiền là được, cho nên tôi không cần làm mấy chuyện này.”

Nói xong mấy lời vô căn cứ, cô ta còn nhìn Hoắc Thiên Yết với vẻ ngập tràn tình yêu, giọng nói ngọt ngào,

“Thiên Yết, em nói có đúng hay không hả?”

Hoắc Thiên Yết mặt không cảm xúc nhìn tài liệu trong tay, nghe thấy lời Phó Song Ngư nói thì môi mỏng cong lên, trong mắt là vẻ trào phúng, cô gái này đúng là ngu ngốc.

“Cô Phó với Cố Song Tử kia xem ra rất quen thân nhỉ?”

“Đúng vậy, hai người nói chuyện thật vui vẻ đó.”

Ba người bọn họ hấp dẫn lực chú ý của những người khác, cho nên sẽ có người nhỏ giọng bàn luận bọn họ. Chỉ có Cố Song Tử nghe ra được ý tứ của Phó Song Ngư, cô ta chỉ là cố ý chứng tỏ với mình. Hoắc Thiên Yết là của Phó Song Ngư cô, hơn nữa hiện tại bọn họ đang rất ân ái.

Phó Song Ngư nhìn ánh mắt Cố Song Tử, có vài phần tìm tòi nghiên cứu, muốn nhìn thấu xem Cố Song Tử đang suy nghĩ điều gì trong lòng. Mấy ngày trước khi nhận được hình mà Hạ Xử Nữ gửi tới, Phó Song Ngư giận đến mức hận không thể trực tiếp đi tìm Cố Song Tử, ném tấm ảnh lên mặt cô rồi hỏi mấy thứ này là chuyện gì. Nhưng Phó Song Ngư cảm thấy nên cẩn thận một chút thì hay hơn, lỡ như Hạ Xử Nữ cố ý làm giở trò ly gián để mình mất thể diện trước mặt Hoắc Thiên Yết thì chẳng phải là khiến Hạ Xử Nữ chiếm được lợi ích sao?

Vừa phải đề phòng Hạ Xử Nữ, lại phải chú ý tới Cố Song Tử, cô ta xem như đã biết được sức hút của Hoắc Thiên Yết rồi. Cho nên cô đưa hình cho mấy người chuyên nghiệp để bọn họ phân biệt xem hình đó là thật hay giả. Hôm đó đi dạo phố cùng Hoắc Thiên Yết thì nhận được kết quả. Là thật!

Nhưng từ khi nhận được kết quả, mấy ngày nay Hoắc Thiên Yết lại càng lạnh nhạt với cô ta. Mỗi ngày trừ giờ làm việc hai người không dính lấy nhau thì những lúc khác, tuy đều là Phó Song Ngư chủ động tìm đến làm phiền nhưng bọn họ căn bản luôn ở chung một chỗ. Hơn nữa Hoắc Thiên Yết thay đổi tác phong tránh né đám ký giả, cũng không lên tiếng thừa nhận hay từ chối gì cả vô hình chung lại khiến người khác thoải mái đặt điều nói bậy là khoe ân ái với cô ta.

Điều này khiến cho Phó Song Ngư đơn phương suy nghĩ là anh muốn để cho tất cả người trong thành phố Z biết được, hai người đang yêu đương. Cho nên Phó Song Ngư cảm thấy, mấy tấm hình kia chẳng qua chỉ là ảnh không có căn cứ, nếu suy nghĩ kỹ cũng không chụp rõ mặt của người đàn ông ở cùng Cố Song Tử lúc đó là ai. Dù sao Cố Song Tử cũng chỉ là vợ trước, giữa hai người có chút dính líu cũng phải thôi.

Cơ mà mặc dù cô ta tin Hoắc Thiên Yết không có gì với Cố Song Tử, nhưng vẫn muốn tuyên bố với Cố Song Tử một câu, bây giờ cô ta mới chính là bạn gái của Hoắc Thiên Yết, hy vọng cô tự giác một chút. Cánh tay ôm Hoắc Thiên Yết của Phó Song Ngư nắm lại thật chặt:

“Sau khi xong việc thì chúng ta cùng nhau ăn cơm đi? Thiên Yết biết tôi tham ăn nhất cho nên đã đặt phòng bao từ trước rồi.”

Cố Song Tử cúi đầu, tiếp tục xem tài liệu của mình, làm ra vẻ không muốn nói chuyện với Phó Song Ngư thêm nữa. Nhưng cô ta vẫn còn nói tiếp:

" Hôm nay nhiều người ở đây như vậy, sau khi hoạt động kêu gọi đầu tư kết thúc, cô muốn ăn cơm thì không tìm được phòng trống ở gần đây đâu. Tí nữa nhất định cô sẽ đói bụng đó, không ăn cơm sao được? Hay là cô muốn giảm cân hả?”

Cố Song Tử thật sự thấy rất phiền không chịu nổi nữa chỉ đành mở miệng đáp trả nhưng lại không muốn tỏ ra quá lộ liễu là mình đang cực kỳ chán ghét nói chuyện với Phó Song Ngư, cho nên cô vẫn tiếp tục duy trì dáng vẻ thờ ơ, nở nụ cười, liếc mắt nhìn Phó Song Ngư,

“Cô Phó, thứ nhất làm phụ nữ phải có chút bản lĩnh, như vậy mới khiến người đàn ông của mình đỡ phải lo lắng. Nhất là làm người phụ nữ của Hoắc Thiên Yết thì càng phải biết phân biệt lời nào là thật lời nào là giả, chính vì mấy người có suy nghĩ như cô suốt ngày chỉ cần tiêu tiền nên mấy lão đại gia có vợ rồi cũng đều có tình nhân bên ngoài. Thứ hai, cô cảm thấy dáng người tôi như thế này cần phải giảm cân sao?”

Sắc mặt Phó Song Ngư ngưng trọng, còn chưa tiêu hóa kịp mấy lời của cô thì mắt đã nhanh hơn não quan sát Cố Song Tử từ trên xuống dưới. Cố Song Tử chính là điển hình cho loại người vừa có mặt đẹp lại vừa có ngực. Nếu như nói về gương mặt của Cố Song Tử với Phó Song Ngư thì bọn họ đều có các đặc điểm riêng, tạm thời ngang tài ngang sức.

Nhưng về dáng người thì ngực của Cố Song Tử thật đáng để kiêu ngạo, cho dù không mặc những bộ quần áo làm lộ rõ vóc dáng, nhưng cũng có thể làm cho người ta mơ tưởng viễn vông. Còn có cặp chân dài kia, tuy Cố Song Tử không sở hữu chiều cao như người mẫu nhưng đôi chân của cô so với tỉ lệ cơ thể thì tuyệt đối vẫn thuộc hàng chân dài miên man. Mà Phó Song Ngư cũng không kém, chỉ là dáng người cô ta hơi thấp, tỉ lệ cơ thể cũng kém hơn nên hiển nhiên nhìn cũng mập hơn Cố Song Tử một chút. Cô ta xấu hổ, lúc định đấu võ mồm thì Hoắc Thiên Yết lại trầm giọng lên tiếng

" Đủ rồi."

Phó Song Ngư trợn tròn mắt nhìn Hoắc Thiên Yết, lồng ngực phập phồng vì uất ức nhưng chẳng biết là do Cố Song Tử được ông trời phù hộ hay không mà Hoắc Thiên Yết vừa dứt lời thì một người đàn ông chừng năm mươi tuổi mặc áo vét đen bước lên sân khấu bắt đầu tuyên bố đấu thầu diễn ra.

Người ở dưới sân khấu nghe tiếng nhìn lại, không còn âm thanh nghị luận nữa. Ánh mắt sắc bén của người ở trên sân khấu quét một vòng dưới đài, thấy Hoắc Thiên Yết thì con người chợt toả sáng.

“Còn có lần này đặc biệt mới được Tổng Giám đốc tập đoàn Hoắc thị, Hoắc Thiên Yết ”

“Hoan nghênh, hoan nghênh...”

Các Giám đốc lên tiếng ủng hộ. Theo như tài liệu lần đấu thầu này và lời của ông ta nói thì hạng mục này thoạt nhìn cũng không có bao nhiêu lợi nhuận nhưng hạng mục này sẽ mở rộng quy mô và chính phủ sẽ hợp tác với tập đoàn Hoắc thị. Cho nên bên đứng ra tổ chức bây giờ là chính phủ và tập đoàn Hoắc thị. Chính phủ thành phố Z hợp tác với tập đoàn lớn nhất thành phố Z trở thành bên tổ chức, có thể tưởng tượng ra lợi nhuận trong này sợ rằng sẽ giá trị nhất năm nay. Bên công ty hợp tác cũng sẽ do ông ta và Hoắc thị quyết định.

Nghe thế, bên dưới rộ lên. Dưới sân khấu trừ Hoắc Thiên Yết ra, ánh mắt mọi người đều sáng lên, vốn dĩ bọn họ chỉ là đi xem thử, không nghĩ tới bỗng chốc biến thành công trình phỏng tay như vậy. Phải biết rằng tập đoàn Hoắc thị ở thành phố Z đại diện cho doanh nghiệp hàng đầu, bình thường công ty bọn họ sẽ không làm hạng mục nào cả.

Nhưng chỉ cần tập đoàn Hoắc thị ra tay, tất nhiên sẽ là hạng mục cực lớn. Dĩ nhiên Cố Song Tử cũng hiểu, trong đầu cũng suy nghĩ nếu nhận được hạng mục này thì có thể giúp công ty rất nhiều. Sau khi nói xong, người chủ trì đứng trên sân khấu tuyên bố các công ty có thể đấu thầu. Mà bên dưới hoàn toàn yên tĩnh, bởi vì bọn họ ý thức được hợp tác với tập đoàn Hoắc thị và chính phủ là phải lấy ra ưu thế gì đó. Nếu không tại sao người ta phải hợp tác với những công ty nhỏ này của bọn họ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro