Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yeonjun không nói gì mà từ từ đi lại nhặt mô hình mà mình thích lên, con stegosaurus - mô hình loài khủng long này được nhập từ Mỹ không có bán ở Hàn nên nó rất đắt. Chình vì vậy mà cậu rất yêu cái mô hình này. Giờ đây nó đã bị gãy mất đuôi mà người làm gãy là là tên cậu ghét nhất trên đời này- Choi Soobin.

Yeonjun nắm áo Soobin lên, không nói gì mà vung thẳng cú tát vào mặt nhóc, Soobin đau đớn ngã nhào xuống đất.

" để tao xem giờ ba mẹ không có ở nhà, thì ai bảo vệ được mày nữa "

Yeonjun tức muốn điên lên cậu nắm áo Soobin kéo ra khỏi phòng , Soobin vùng vẫy muốn thoát khỏi lực kéo mạnh bạo của anh trai

" an- anh Yeonjun em xin lỗi, em không cố ý mà. Em sẽ để dành tiền để đền cho anh "

" đền? Mày biết nó bao nhiêu không mà đòi đền "

Dứt câu Yeonjun ném Soobin vào tường.

" đừng bao giờ bước chân vào phòng này nữa "

" đừng mà anh, em xin lỗi mà "

Soobin mếu máo bám chặt lấy chân Yeonjun xin tha thứ. Nhưng càng làm Yeonjun càng tức giận. Cậu đang rất khó chịu còn vứng phải tên nhóc này làm cậu tức không thở nổi. Tiếng nức nở cứ thế ríu rít bên tai. Cơn giận đạt đến đỉnh điểm, Yeonjun duỗi chân ra mà hét lên

" cút đi, đừng bao giờ làm phiền đến tao nữa "

Soobin theo đó mất đà mà ngã lăn xuống cầu thang. Cơ thể yếu ớt xoay mấy vòng trên từng bậc. Yeonjun ngớ người nhìn cảnh tượng em mình trước mặt, cậu không nghĩ mọi chuyện lại nặng như thế này. Cậu chạy lại thì thấy em mình đã nằm im dưới mặt sàn lạnh ngắt. Yeonjun run rẫy bước xuống, lay nhẹ người Soobin.

" n-này mày tỉnh dậy đi "

Soobin nằm im không nhúc nhích. Vừa lúc ba mẹ Yeonjun trở về.
—————————-
" BA ĐÃ NÓI BAO NHIÊU LẦN RỒI HẢ ??? "

* chát, chát *

Từng đợt roi mạnh bạo đánh vào bắp chân cậu, máu rỉ ra không nhiều nhưng những vết thương đã trở nên đỏ ửng trên làng da trắng nõn của cậu. Yeonjun im lặng lần này cậu không cãi nữa, vì giờ có nói gì thì trong mắc ba mẹ cậu cũng là đứa trẻ hư, hại em mình gãy chân.

Rõ ràng cậu nhận thấy mình không làm gì sai nhưng tại sao ông trời luôn đẩy cậu vào những chuyện rắc rối như này. Cũng tại Soobin phá hỏng đồ chơi yêu thích của cậu nên mới có chuyện này, cậu cũng đâu có ý để Soobin ngã cầu thang là do nó cứ bám lấy cậu rồi khóc lóc. Giờ thì một đứa thì bị đánh một đứa thì nằm trên giường được bố mẹ chăm sóc chu đáo. Giá như Soobin không xuất hiện trong căn nhà này thì mọi chuyện đã tốt đẹp hơn rất nhiều.

Yeonjun ghét Soobin
-Ghét cách mà ba mẹ yêu thương Soobin hơn mình
-Ghét những lần họ hàng so sánh cậu với Soobin
-Ghét tính cách thân thiện được lòng mọi người của Soobin
-Ghét những lần nó được tuyên dương trước toàn trường
-Ghét những lần ba mẹ tự hào về nó
-Ghét những lần Soobin được thưởng còn cậu thì không
-Ghét cả việc Soobin suất hiện trong căn nhà này mà cướp đi hết tất cả mọi thứ vốn thuộc về cậu.....
————————
Yeonjun bây giờ không sợ bị ba mẹ đánh nữa, cậu không chịu nổi cái cảnh mà lúc nào cũng là người chịu thiệt. Cậu sẽ đánh Soobin mỗi lần nó làm cậu thấy khó chịu, thậm chí nó không làm gì cậu cũng sẽ đánh nó.

Chân Soobin vừa khỏi sau mấy tuần ngồi xe lăng. Bây giờ nhóc cũng đã đi được bình thường. Soobin vui vẻ trở về từ bệnh viện. Cậu chạy ngay lên phòng, Yeonjun đang năm nghe nhạc, không mảy may quan tâm đến nhóc. Soobin lần này cũng không dám bắt chuyện với Yeonjun nữa. Cậu lên bàn ngồi học bài thì.

" tập của em sao lại thế này"

Soobin quay qua nhìn Yeonjun thảng nhiên nằm trên giường vừa nghe nhạc vừa rung chân theo nhịp. Tập của nhóc đã bị xét rách đi vài trang, còn có những trang chứa đầy vết vẽ nghệch ngoạc. Khỏi cần hỏi nhóc cũng biết Yeonjun là chủ mưu.

Soobin cam chịu lấy quyển sách ra học bài, nào ngờ sách cũng y hệt tập cũng bị vẽ nát bấy. Soobin bày ra hết tập vở mình có, tất cả đều như một. Nhóc ấm ức nhìn qua anh trai đang hả hê nằm trên giường chơi game mà không dám hó hé lời nào.

" anh Yeonjun cho em xin một quyển tập mới được không ạ ? "

Yeonjun không đáp, mà tiếp tục chơi game. Cậu giả điếc để cho Soobin tức điên lên.

" anh Yeonjun? "

" anh Yeonjun? "

" anh Yeonjun ? "

Kêu đến lần thứ ba Yeonjun thấy ồn ào cũng chịu quay lại nói.

" đi xuống mà xin ba mẹ yêu quý của mày "

Soobin im lặng, lủi thủi xuống lầu xin mẹ cho mua vài quyển tập còn sách thì nhóc dùng sách hư cũng được.

Nằm trong phòng Yeonjun không khỏi hả hê trước bộ dạng của Soobin ban nãy. Đôi mắt của nhóc đỏ lên như sắp khóc. Nhưng mà chưa đâu. Chuỗi ngày địa ngục chỉ mới bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro