Chương 52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Jae Oh à."

"Anh, anh đang ngủ à?"

"Ờ...tôi mới ngủ dậy." Giọng Lee Nan bị khàn kinh khủng, hệt như tiếng khò khè nhỏ vì chưa tỉnh ngủ.

"Ồ xin lỗi, chỉ là hôm nay em được nghỉ nên muốn hỏi anh đang làm gì."

"Ờ...."

"Anh có ổn không?"

Hôm nay là thứ bảy? Trong đầu Lee Nan như giăng kín sương mù khiến cậu không thể suy nghĩ thấu đáo, cậu không thể nhớ tại sao Jae Oh lại hỏi cậu có ổn không.

Sau đó Lee Nan đột nhiên nhớ lại lần cuối gặp Jae Oh, bốn người có cậu, Tae Hoon, Jae Oh, Si Woo, đi uống rượu rồi...khi nhớ đến đây, Lee Nan lại nghĩ đến hình ảnh Si Woo bị cậu đấm cho chảy máu mũi vì dám chọc tức cậu.

Đúng là trong khoảnh khắc đó cậu phát điên lên và đặt tay lên gò má Si Woo, cậu cau mày nhìn băng vết thương dính trên ngón tay, còn ngửi thấy mùi thuốc mỡ.

Là Lee On sao? Không, mặc dù Lee On rất quan tâm đến cậu nhưng anh không phải người tinh tế hay người có thể cầm thuốc mỡ bôi cho em trai lúc ngủ. Nếu là Lee On, anh sẽ đánh thức cậu rồi ném cho cậu thuốc mỡ, đe dọa cậu phải bôi nó.

Không không, ngay từ đầu, có lẽ Lee On sẽ không chú ý đến việc cậu có bôi thuốc mỡ hay không.

Nếu không phải Lee On, thì ai là người ở cạnh khi cậu ngủ...

Nhưng suy nghĩ của Lee Nan cuối cùng cũng có điểm dừng, cậu giật mình nhìn xung quanh, trần nhà không hề quen thuộc.

"Hôm qua em gọi nhưng anh không bắt máy...cho nên đã rất lo."

Lee Nan cảm giác đầu óc mình quay cuồng chóng mặt, tầm nhìn dần dần trở nên rõ hơn, giọng nói của Jae Oh qua điện thoại đã kéo cậu lại tỉnh táo đôi chút.

"Tôi không biết là cậu đã gọi đến, hôm qua tôi có chút việc."

"...Công việc?"

"Ừ, anh tôi về rồi, hôm qua tôi uống hơi nhiều với anh ấy nên hiện tại không khỏe lắm."

"Ờ, anh đã uống với anh trai à."

"Ừ, không cần lo lắng cho tôi đâu, anh trai tôi đang ở đây rồi."

Lee Nan cứ thế bịa ra lời nói dối, cậu không thể nói rằng cậu không có nhà và hôm qua cậu đi cùng Jeong Yi Yeon. Việc anh cậu trở về không phải nói xạo, nhưng cậu vẫn cảm thấy bực mình.

"...Ngày đó, cậu thế nào? Sau hôm đấy tôi bị sốt, cho nên không thể ra ngoài, nhưng mà..."

"Đừng lo, mọi chuyện ổn cả rồi anh, ông chủ cũng nói không sao, Si Woo thì...haiz, thằng nhóc đó chẳng làm được gì tốt đẹp cả."

"Tôi biết rồi..."

Lee Nan không thể không cảm thấy may mắn, cậu làm lộn xộn nơi làm ăn của người ta, hơn nữa còn đánh người, đây có lẽ là lịch sử đen tối nhất trên đời này.

Tâm trạng Lee Nan dần lắng xuống, cậu muốn kết thúc cuộc nói chuyện với Jae Oh.

"Tôi muốn nghỉ ngơi một lát, tôi sẽ liên lạc lại với cậu sau nhé."

"À ừ, trông anh có vẻ không khỏe lắm, nhớ chăm sóc bản thân thật tốt đấy, ngay mai gặp."

"Ừ, bye bye."

Nghe lời nói thì thầm nhẹ nhàng của Jae Oh, Lee Nan cảm thấy tội lỗi và nặng nề hơn. Việc Jeong Yi Yeon xuất hiện rồi thanh toán tiền bàn cũng đủ gây phiền não cho cậu và Jae Oh, chắc đây là lần đầu tiên cậu cảm thấy tức giận như vậy.

Nhưng cậu vẫn gặp lại Jeong Yi Yeon, hai người đi ăn, uống rượu. Jeong Yi Yeon có nói đó là rượu Sogokju? Lee Nan nhận bản thân không phải người tửu lượng thấp, nhưng sau khi uống vài ngụm rượu đó, cậu như bị nghiện vậy. Cậu không thể nhớ tại sao mình lại nằm trên giường, cậu không có ký ức nào kể từ lúc bước lên xe Jeong Yi Yeon.

Chẳng lẽ cậu đã nôn? Cho nên Jeong Yi Yeon mới cởi quần áo của cậu? Hay bọn họ đã làm tình?

Lee Nan nhìn cơ thể, không có dấu hiệu của việc làm tình, bởi vì khi làm với Jeong Yi Yeon, hai chân cậu chắc chắn sẽ nhũn ra, lưng eo đau dữ dội, thậm chí chóng mặt vì đau cũng có.

Ngoài ra, còn có một vấn đề.

Lee Nan nhìn ra cửa sổ, thấy có một cái cây, căn phòng này hoàn toàn xa lạ, không gian này không phải nhà hoặc nơi ở của Jeong Yi Yeon mà cậu biết. Cậu bị sốc khi trên người không mảnh vải che thân ở cái nơi xa lạ này.

Ngay sau đó, Jeong Yi Yeon xuất hiện, Lee Nan không phủ nhận rằng cậu đã có chút vui mừng khi thấy cánh cửa lặng lẽ mở ra và Jeong Yi Yeon bước vào.

"Dậy rồi?"

Anh vừa ra ngoài tập thể dục, chiếc áo thun đang mặc trên người đã ướt đẫm mồ hôi.

"...Đây là đâu?"

Jeong Yi Yeon nhún vai, trả lời một cách tự nhiên, "Biệt thự của tôi ở Gapyeong, cậu không nhớ gì à?"

Lee Nan nhìn Jeong Yi Yeon, cậu làm sao nhớ được gì trong lúc thiếp đi vì quá say, cậu và Jeong Yi Yeon đã nói gì?

"Cậu đã nói sẽ không tức giận mà. Tôi cũng giải thích cho cậu đủ rồi."

Lee Nan không nói nên lời, cậu còn không nhớ Jeong Yi Yeon đã giải thích cái gì.

Bình thường dù say thế nào nhưng khi tỉnh dậy đầu óc cậu vẫn sẽ minh mẫn, ký ức nguyên vẹn không mất một chút nào, vậy mà chuyện hôm qua sao cậu lại không nhớ gì, rốt cuộc Jeong Yi Yeon đã cho cậu uống thứ gì?

Ánh mắt Jeong Yi Yeon có chút kỳ lạ nhìn Lee Nan, "Rồi, chuyện hôm qua...cậu không nhớ gì thật hả?"

Mồ hôi chảy dọc sống lưng Lee Nan, việc không nhớ gì thế này thật khiến cậu muốn phát điên, càng nghĩ càng khiến cậu thấy mình bẩn thỉu, khó chịu.

Jeong Yi Yeon nhìn biểu cảm của Lee Nan, vừa cười vừa nói, "À, cũng không có gì đâu. Tôi không làm chuyện gì với cậu, cũng không có ép buộc cậu gì cả."

Sau đó anh mở tủ quần áo, lấy cho cậu một chiếc áo khoác, "Tắm rửa chút rồi thay quần áo đi."

Lee Nan muốn từ chối nhưng không thể, cuối cùng cũng phải gật đầu, cầm lấy áo choàng trong tay Jeong Yi Yeon, lập tức đi vào phòng tắm.

Cậu đứng dưới vòi hoa sen bật nước nóng, áp lực nước dường như khiến cơn chóng mặt của cậu biến mất, đầu óc cậu tỉnh táo hơn.

Chỗ này không phải khách sạn nhưng đầy đủ tiện nghi như khách sạn, cậu cầm bàn chải và kem đánh răng, gội đầu, đổ sữa tắm vào bông trong rồi từ từ xoa khắp cơ thể. Cậu đã ngủ một giấc rất sâu, theo lý mà nói cậu nên cảm thấy tràn đầy năng lượng, nhưng không hiểu sao cơ thể cậu tràn đầy mệt mỏi, cậu muốn nhanh chóng ăn gì đó rồi về nhà.

Sao cậu lại đến tận Gapyeong với Jeong Yi Yeon cơ chứ? – Lee Nan vừa rửa sạch bọt tắm trên người vừa nghĩ.

Đột nhiên cánh cửa bật ra, cậu giật mình quay lại.

Đến nơi mà ánh mắt cậu dừng lại, Jeong Yi Yeon đang cởi chiếc áo ướt đẫm mồ hôi rồi ném nó ra sau lưng, bước đến gần cậu. Không một động tác thừa, Jeong Yi Yeon cởi quần dài và quần lót, cả người Lee Nan cứng lại, da thịt của Jeong Yi Yeon còn óng mồ hôi, vừa hoang dã vừa đẹp mắt.

"Gì...gì?"

"Tôi không nhịn nổi nữa rồi." Jeong Yi Yeon vươn tay, mạnh mẽ nắm lấy eo Lee Nan.

Lee Nan bị kéo vào vòng tay của Jeong Yi Yeon, ngay lập túc môi cậu chạm vào môi Jeong Yi Yeon, đồng thời, Jeong Yi Yeon vươn lưỡi, luồn vào khoang miệng cậu.

Oh Fuck!

Cậu đã nói là mình ghét hôn...! Cậu không thích chính là không thích, cậu cố đẩy Jeong Yi Yeon ra nhưng anh không chịu buông tay, ngược lại còn nghiến răng, thô bạo cắn môi cậu.

"Cậu hôm qua..." Jeong Yi Yeon ôm eo Lee Nan, dụi người vào người cậu, anh quá phấn khích, đôi mắt như chứa hỏa diễm chỉ muốn thiêu cháy cậu.

Lee Nan nổi gai ốc, đôi mắt đen láy kia hừng hực sự điên cuồng và ham muốn, mặc dù cậu đứng dưới làn nước nóng nhưng cơn ớn lạnh vẫn ập đến, trái tim cậu lại trùng xuống, cậu bị sự thèm khát của Jeong Yi Yeon dọa sợ.

Jeong Yi Yeon nói tiếp, "Có biết đã chọc tức tôi nhiều thế nào không?"

Lee Nan muốn hỏi, nhưng lại không thể thốt ra, cậu không nhớ mình đã làm gì trong lúc say, nhưng cậu chắc chắn người chịu thiệt nhất định là cậu.

"Ư...!"

Jeong Yi Yeon vùi môi vào gáy cậu, chính xác hơn là cắn lên da thịt ở đó, anh nghiến răng cắn xuống, mút mạnh hết miếng thịt vào miệng, Lee Nan đau đến nỗi cảm thấy da đầu râm ran.

"Ah..!"

Không được...cậu không nên rên như vậy.

"Huh...! Ah...đừng...!"

Nhưng cơ thể cậu không nghe theo lý trí, cậu bị cuốn vào dòng khoái cảm lộn xộn không tả nổi này. Môi bị mút, cổ bị cắn, từng tấc từng tấc da thịt trên người cậu đang bị bàn tay ấm dính kia vuốt ve, phản ứng sinh lý của cậu thắng rồi.

Jeong Yi Yeon đẩy cậu vào tường, tựa trán mình vào trán Lee Nan, từ trên nhìn xuống, dương vật bên dưới trần trụi của cả hai bị Jeong Yi Yeon nắm lấy trong bàn tay, ngón tay thon dài cọ xát liên tục, nhiệt độ từ dưới xông thẳng lên mắt, cảnh tượng quá sức dâm mỹ.

Không biết vì sao, mắt, đầu, lưng của Lee Nan đều nóng ran, một cảm giác nhoi nhói bỗng dâng lên, cái miệng phía dưới kia của cậu bắt đầu cảm thấy ngứa ngáy, là cảm giác trống rỗng cô đơn lạ lùng.

"A..."

Cảm giác lạ quá, Lee Nan không nhớ hôm qua đã xảy ra những gì, nhưng Jeong Yi Yeon cứ thế lao vào phòng tắm, nói cậu đã chọc tức anh, và còn anh không thể nhịn được nữa.

Đột nhiên cậu nghĩ, có phải cậu bị hạ thuốc rồi không? Cậu không hiểu được chuyện quái gì đã xảy ra ngày hôm qua khiến cậu bực tức.

Nhưng sao cậu lại có cảm giác đã rất lâu không làm tình, sự đói khát và ham muốn tình dục như lục đục trỗi dậy khuấy đảo khắp người cậu.

"Ha...Nan à...."

Jeong Yi Yeon cũng rên rỉ như không chịu được sự cọ xát của hai dương vật, vừa thở dốc vừa gọi tên cậu, "Ah..."

Chính lúc này, trong người Lee Nan như có công tắc được bật, cậu không biết đó là gì, nhưng cậu đã bỏ lại đằng sau mọi thứ, cậu chỉ muốn đơn giản thả trôi mình theo những ham muốn này.

Cậu vòng tay ôm lấy cổ Jeong Yi Yeon rồi kéo hôn anh, khoảnh khắc môi Jeong Yi Yeon khép lại rồi mở ra, đẩy lưỡi vào trong miệng Lee Nan, cậu cũng để lưỡi mình thuận theo sự lôi kéo của Jeong Yi Yeon mà bị hút vào miệng anh, cánh môi ẩm ướt bị cắn mút nhẹ nhàng.

Lee Nan không biết mình chuyển đến phòng ngủ từ lúc nào, sau khi hôn và bị xoa nắn cơ thể, cậu đã nằm trên giường từ lúc nào, cậu không biết sau lưng mình là nước đọng chưa khô hay mồ hôi vì bị kích thích nóng người.

Jeong Yi Yeon hôn khắp người cậu, ngón tay không thể kiềm chế thêm một giây nào nữa mà cắm vào đằng sau khe mông Lee Nan, cơ thể cậu vặn vẹo một chút, môi Jeong Yi Yeon không ngừng mơn trớn trên ngực cậu.

Dương vật của cậu nằm trong tay Jeong Yi Yeon, toàn thân cậu ngứa ran, cậu không biết phải làm gì ngoài rên rỉ, mỗi chỗ trên người bị Jeong Yi Yeon chạm qua đều như đang bốc cháy.

"Huh...!

Jeong Yi Yeon sắp lại gần cậu, mang theo khuôn mặt không đợi được nữa và muốn hôn cậu, hai tay bên dưới nắm đầu gối buộc cậu phải dạng chân ra.

"Từ...ư, ư...!"

Lee Nan cảm nhận được đầu khấc của dương vật chạm vào phía dưới rồi, ngay sau đó Jeong Yi Yeon chậm rãi bắt đầu đẩy nó vào trong cơ thể cậu, rất chậm.

Lee Nan ước rằng Jeong Yi Yeon đâm một phát lút cán vào thật sâu, bởi vì cảm giác từ từ thế này như đang tra tấn cậu quá rõ ràng.

"Ư..Ah...đợi chút....!"

Lee Nan có thể cảm giác được những màng nhầy bên trong cậu đang hút lấy dương vật của Jeong Yi Yeon, vách tường bên trong cậu sau khi bị ngón tay Jeong Yi Yeon chơi đùa một lúc lâu trở nên vừa ngứa ngáy vừa muốn có thứ gì đó mài qua.

Lee Nan thở hổn hển, Jeong Yi Yeon rút dương vật của mình ra một chút rồi lại đâm sâu vào, anh từ trên nhìn xuống, xem toàn bộ cảnh cái lỗ nhỏ của Lee Nan ngậm mút dương vật mình, nhìn Lee Nan hai má nóng bừng.

Lee Nan cố gắng không dùng sức, nhưng sự kích thích khiến thân dưới của cậu căng cứng lúc nào mà cậu không biết. Trên trán Jeong Yi Yeon khẽ nhăn lại, Lee Nan nghĩ, sao Jeong Yi Yeon có thể nhìn cảnh này bằng khuôn mặt nghiêm túc như vậy chứ?

Nhìn nếp nhăn ở chỗ đó bị dương vật anh kéo căng ra, nghĩ thôi Lee Nan cũng ngượng chín mặt.

Cuối cùng cậu không còn cách nào khác ngoài việc rên rỉ bất lực, Jeong Yi Yeon đẩy hết tận gốc cho đến khi bụng dưới của anh dính vào mông Lee Nan.

Lee Nan ngửa cổ, bụng cậu như bị căng lên, ruột gan thắt lại.

"Ha...Nan à..."Jeong Yi Yeon di chuyển hông, như thể hài lòng với những gì mình nhìn thấy, anh ưỡn người, đâm vào rút ra từng chút một, cứ lặp đi lặp lại liên tục.

Lee Nan đảo mắt đi, cậu nhìn trần nhà, thở dốc liên tục, cậu chưa từng nghĩ sẽ có một ngày cậu cảm thấy vui vẻ khi chấp nhận dương vật người khác đâm vào cậu nhiều như Jeong Yi Yeon.

Jeong Yi Yeon bỗng đẩy eo nhanh hơn, có vẻ như anh sắp xuất ra bất cứ lúc nào.

"Ah...!Ahhh...! Khoan đã..."

Jeong Yi Yeon nắm chân Lee Nan đặt lên vai mình, hôn lên mắt cá chân cậu, anh đẩy hông liên tục, lúc đầu cơn lũ như những làn sóng nhỏ, nhưng càng về cuối lại càng giống như sóng to gió lớn, giống như thủy triều lên xuống, sóng vỗ vào đá, điên cuồng đập vào người.

Tốc độ tăng lên, cảm giác sắp lên đỉnh cũng dần dần bị kích thích.

"Phụt...!"

Lee Nan cảm giác đầu mình trắng xóa, cơn xuất tinh khiến cậu thất thần, lý trí bị thổi bay chỉ vì tuyến tiền liệt bị tra tấn cọ xát liên hồi.

"Ha...Ah!Ah!" Jeong Yi Yeon rên nhẹ một tiếng, anh mở mắt ra lần nữa, như thể muốn quan sát phản ứng của Lee Nan, nhưng anh không cho cậu được nghỉ lâu, liền kiên trì đâm chọc vào duy nhất một điểm trong người cậu, sau đó nhìn xuống nơi bắn ra những dòng tinh trắng xóa.

"Hư..Ah! Ah..!

Chuyển động nhịp nhàng và có kiểm soát đến lợi hại, Lee Nan bị Jeong Yi Yeon làm cho phát điên, khoái cảm mãnh liệt dồn ứ ở đầu dương vật cậu quá lâu, tinh dịch màu trắng trào ra từ đỉnh khấc, tình trạng cương cứng không rút đi, hoàn toàn không cho cậu thời gian để dịu xuống.

------

Ái chà, kịp bản Manhwa rồi.

À tiện Spoil xíu, Giám đốc chưa giam cầm Nan đâu, hỉnh như ổng còn đang ôm hy vọng muốn cứu vãn lại, cho nên vẫn còn kiềm chế lắm, haha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro