Chương 59

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jeong Yi Yeon không trả lời, anh lấy vòi hoa sen xả nước lên người Lee Nan.

"A mẹ kiếp!"

Lee Nan đột nhiên bị xối nước vào người khiến cậu hét lên, áo sơ mi của cậu bị cởi ra nhưng quần vẫn mặc, nước điều chỉnh ở mức lạnh, cậu lườm Jeong Yi Yeon, nhưng con người kia thậm chí không nhúc nhích.

Cần tôi giúp cậu rửa không?"

Cảm giác tuyệt vọng, bồn chồn và tức giận đều tăng vọt khiến Jeong Yi Yeon làm ra những hành động rất ích kỷ trong mắt Lee Nan.

Lee Nan không thể kiềm chế được sự cáu kỉnh của mình, cậu vung tay về phía mặt Jeong Yi Yeon, gương mặt tỉnh táo đến đáng sợ.

"Chát!"

Tiếng tát vang dội khiến mặt Jeong Yi Yeon quay sang một bên, Lee Nan giật vòi hoa sen từ tay anh, quay người đi.

"Anh là thằng chó khốn kiếp!"

Lúc đầu Lee Nan bị giật mình bởi nước lạnh, nhưng bây giờ cậu lại cảm thấy tốt hơn vì nước lạnh, cậu nhấc vòi hoa sen làm ướt mình từ trên xuống, khuôn mặt tức giận mà đỏ bừng, lòng bàn tay vẫn còn rát vì đánh vào mặt Jeong Yi Yeon.

Jeong Yi Yeon không nói gì, anh quay người ra ngoài rồi đóng cửa lại.

Lee Nan đã nghĩ người như anh có thể sẽ mất bình tĩnh.

Dù sao cũng là một mối quan hệ sắp kết thúc, tại sao cậu phải hao tốn nhiều sức lực và tâm tư cho một người như vậy.

Lee Nan tắm cho đến khi cả người đều lạnh đến đông cứng lại, cậu cởi quần dài và quần lót ném xuống sàn, đứng trong nước một hồi lâu.

Đến khi cậu tắt vòi hoa sen, quấn khăn tắm ra ngoài, cậu muốn nhanh chóng làm tình rồi về nhà.

Xuyên qua mái tóc ướt đẫm nước rũ xuống, cậu nhìn thấy Jeong Yi Yeon đang ngồi ở sofa trong phòng khách.

Anh cầm chai rượu trước mặt rót đầy vào chiếc cốc không có đá, dốc hết vào miệng.

Thần kinh Lee Nan đã không còn cảm giác nữa, cậu đến gần Jeong Yi Yeon, "Anh có định làm ở đây không?"

Jeong Yi Yeon ngước nhìn cậu, khuôn mặt vô cảm, má trái bị Lee Nan tát khi nãy vẫn còn đỏ bừng đau rát, anh rót một cốc rượu đưa đến bên môi.

Lee Nan không say, cũng không mất trí, cậu đánh người chính là muốn đánh người, nhưng lần này không giống như trận đánh nhau với Si Woo, để đánh được Jeong Yi Yeon, cậu đã dùng hết sức tỉnh táo của mình.

"Nếu có định làm thì làm cho nhanh lên."

Cậu muốn về nhà sớm.

Jeong Yi Yeon uống hết một ly rượu 40 độ, đặt nó xuống bàn rồi đứng dậy nắm lấy tay Lee Nan, kéo cậu vào phòng ngủ.

"A!"

Jeong Yi Yeon ném cậu lên giường rồi trèo lên người cậu, quần áo còn chưa được cởi, cà vạt bị anh thô bạo giật ra vứt đi, Lee Nan quay đầu, cậu không muốn đối diện với cái nhìn chằm chằm kia chút nào.

Có lẽ đêm nay sẽ đau một chút, cậu đã chọc giận anh rồi, bị trả thù là điều chắc chắn.

Jeong Yi Yeon áp bàn tay vào bụng cậu, Lee Nan rơi run lên, vừa rồi cậu ngâm mình trong làn nước lạnh, mà tay Jeong Yi Yeon rất ấm, sau khi bị chạm vào rồi xoa nhẹ khiến cơ thể cậu nổi gai ốc.

Jeong Yi Yeon nhìn xuống cậu, quở giọng khiển trách, "Cậu không biết bật nước nóng à?"

Lee Nan tức đến muốn bật cười, là ai đã xối nước lạnh vào người cậu trước mà giờ còn dám nói cái giọng ấy, cậu cào cấu lên người anh, "Làm nhanh lên."

Jeong Yi Yeon cười, anh nhìn Lee Nan, giống như chết lặng, trong mắt chỉ toàn là tuyệt vọng đau đớn như không muốn sống nữa.

Anh phết gel ra tay rồi mở chân Lee Nan, cúi người muốn hôn cậu.

"Ư..!" Lee Nan hơi nhíu mày, mùi rượu của Jeong Yi Yeon phả đầy lên mặt cậu, ngay cả đầu lưỡi của anh đang làm loạn trong miệng cậu cũng vậy, cậu quay đầu muốn tránh đi.

"A..!"

Ngón tay của Jeong Yi Yeon tùy ý mở rộng bên dưới Lee Nan rồi đi sâu vào trong, cậu nghiến răng đè nén âm thanh phát ra từ cổ họng, những ngón tay không hề thô ráp liên tục đâm vào cào nhẹ vách thịt nóng ướt bên trong.

Cảm giác rạo rực dần dần dâng lên trong người cậu, nhưng cậu đem tất cả kiềm lại, cậu không muốn hưng phấn vì làm tình với Jeong Yi Yeon nữa, cũng không có ý định chạy theo vui sướng mà nhiệt tình cùng anh như lần làm tình trước đó.

Jeong Yi Yeon nắm lấy dương vật đã cương cứng của Lee Nan, anh nhìn cậu nghiến răng không chịu bật ra bất cứ âm thanh nào, chỉ có tiếng thở nặng nề lấp đầy không khí. Anh cúi người muốn hôn Lee Nan mấy lần nhưng toàn bị cậu tránh né.

Lee Nan nghiêng mặt vào một bên gối, cậu sợ chỉ cần mình mở miệng thì những âm thanh nhỏ nhặt kia sẽ thoát ra khỏi cổ họng mất.

Cơ thể cậu chịu đựng từng trận khoái cảm, dần dần cứng đờ.

"Lee Nan." Jeong Yi Yeon ghé sát gần mặt Lee Nan, mùi rượu vẫn còn nồng đậm trong hơi thở của anh, "Tôi chưa nói với cậu sao?"

Anh nhìn Lee Nan, ý tứ giễu cợt, "Nếu cậu cứng, vậy thì sẽ không được tính là một lần đâu."

Lee Nan nghe vậy mở to mắt, khi cậu quay đầu lại, gương mặt chứa đầy sự mỉa mai của Jeong Yi Yeon gần trong gang tấc.

Khoảng cách quá gần khiến Lee Nan giật mình, ngay lúc này ngón tay của Jeong Yi Yeon lại đâm mạnh vào bên trong, cơ thể cậu run lên, cậu theo phản xạ nắm lấy vai anh, siết chặt chiếc áo sơ mi anh chưa kịp cởi ra.

"Cậu muốn thêm một lần nữa không? Sau đó thì đêm nay sẽ làm được rất nhiều."

"...! Đừng có đùa, làm cho đoàng hoàng đi."

Lưng Lee Nan hơi cong lên, ngón tay Jeong Yi Yeon khiến cả người cậu như bị điện giật nhẹ, bên dưới mở ra khép vào mút lấy ngón tay anh, cậu nghe được Jeong Yi Yeon đang nói, "Bằng không hôm nay cậu đừng nghĩ tới việc đi ra được khỏi nhà tôi."

Jeong Yi Yeon nuốt lấy môi Lee Nan, cậu quay đầu né tránh, anh lại nắm lấy cằm cậu, ép cậu quay đầu lại, "Mở miệng ra."

Đôi môi của anh cọ xát lên môi cậu, Lee Nan không nhịn được chửi thề, "Đồ chó, đồ khốn kiếp!"

Nhân lúc cậu mở miệng, lưỡi của Jeong Yi Yeon cuối cùng cũng luồn sâu vào được khoang miệng ấm áp của Lee Nan, anh đẩy ngón tay thứ ba vào người cậu.

"Ư..ưm..m!"

Cảm giác nhói nhói và ngứa ngáy lan rộng ra như lửa xém, khoái cảm đánh úp khiến Lee Nan không khỏi trợn mắt.

Cơ thể cậu vốn lạnh cóng mà giờ đã sôi sục lên, những sự kìm nén cũng đã đẩy lên tận đỉnh đầu, mỗi ngón tay của Jeong Yi Yeon khi đâm vào rút ra đều mang đến cho cậu một cảm giác sung sướng như điện giật chạy dọc sống lưng.

"Kh...khô..ng..."

Miệng Lee Nan liên tục bị môi Jeong Yi Yeon chặn lại, hút cạn không khí không cho cậu kịp thở, anh cuốn lấy lưỡi cậu rồi mút cắn, mặc cho Lee Nan thở hổn hển sắp không chịu nổi.

"Ah..ah..!"

Cuối cùng thứ cứng nóng to lớn của Jeong Yi Yeon cũng đi vào trong người cậu, Lee Nan buông áo của anh ra, vòng hai tay quanh cổ anh, giữa sự đau đớn của việc bị nghiền ép mở rộng, cậu không thể không ôm lấy thứ gì đó.

Lee Nan đột nhiên nhớ lại quá khứ, đó là khi cậu mới quen Jeong Yi Yeon, cậu chưa từng nghĩ mình sẽ là người nằm dưới, khoảnh khắc bị xé toạc bên dưới bởi thứ cứng nóng xa lạ khiến cậu đau đớn, suýt chút nữa bị rách và chảy máu.

Vậy nhưng lần đó lại ngoài mong đợi của cậu, Jeong Yi Yeon đã bảo cậu phải hôn anh, sau đó ngoan ngoãn tự mở rộng phía dưới.

Khi ấy Jeong Yi Yeon có chút thô bạo, nhưng may mắn lối vào được mở đủ rộng để chấp nhận được dương vật của anh, thứ cứng nóng đó chạm được đến tận thành ruột của Lee Nan khiến cậu cảm giác như mình bị đánh vào bụng vậy.

Cơ thể của Lee Nan dần dần thả lỏng sau khi chấp nhận thứ kia, Jeong Yi Yeon cũng bình tĩnh hơn, anh thả chậm nụ hôn lại, không còn mút mạnh môi Lee Nan như muốn nghiền nát, cũng không cắn lưỡi và càn quét thô bạo trong miệng cậu nữa.

Anh hôn Lee Nan rất nhiều như muốn chống lại ý muốn tránh né của cậu, anh liếm môi và cọ lưỡi với lưỡi Lee Nan, mùi rượu trong nụ hôn còn nhiều hơn mùi vị hàng ngày của anh.

"Ah...! Ahhh..A...!"

Lee Nan bật ra tiếng rên rỉ khi Jeong Yi Yeon liên tục đâm mạnh vào bên trong cậu, hơi nóng bốc lên nhiễm vào cả hơi thở hỗn loạn, khỏi phải nói, lúc này mặt cậu nóng bừng.

Một tay Jeong Yi Yeon giữ hông cậu, tay còn lại ma sát ngực cậu khiến chúng sưng lên, Lee Nan không nén được phản ứng cơ thể mình, cả người cậu lắc lư dưới thân Jeong Yi Yeon.

Giống như van nước một khi đã được mở ra, khoái cảm tràn vào cơ thể thì không phải thứ có thể chịu đựng mà kìm chế được.

Giường như Lee Nan hơi sốt, đầu óc cậu trống rỗng, cậu mong Jeong Yi Yeon cứ vậy đâm cậu càng thô bạo càng tốt, trận làm tình sẽ kết thúc nhanh chóng hơn.

Nhưng Jeong Yi Yeon đột nhiên rất nhẹ nhàng, anh biết Lee Nan đang cố ý di chuyển người để thay đổi góc độ bị dương vật đâm vào, anh cẩn thận siết chặt mông cậu, mài dương vật chậm rãi như trêu ngươi.

"Ư..ư...!"

Cả người Lee Nan co giật, toàn thân căng cứng cảm nhận được rõ ràng thứ di chuyển trong người mình, tinh dịch bắt đầu rỉ ra từ quy đầu.

Không có cách nào làm dịu được vách thịt đang co rút, nó nằm ngoài tầm kiểm soát của Lee Nan, cậu không thể không siết chặt lấy dương vật của Jeong Yi Yeon, mà ngược lại, lông mày Jeong Yi Yeon cũng cau lại, một tiếng rên nhẹ thoát ra từ miệng anh.

Jeong Yi Yeon cúi xuống cắn môi Lee Nan, vừa nghiền ép vừa cọ sát, khi cậu mở miệng để thở, thứ đi vào không phải không khí mà là lưỡi của anh, đầu óc cậu bị đánh cho tan rã vì chiếc lưỡi của Jeong Yi Yeon đang điên cuồng liếm láp trong miệng cậu.

Ngay khi Lee Nan thất thần, dương vật của Jeong Yi Yeon lại nhanh chóng cương cứng mắc kẹt bên trong, bên dưới hai người lại dính chặt lấy nhau không chỗ hở, Lee Nan hé miệng đến nỗi phát ra một tiếng, cậu vùng vẫy muốn thoát ra nhưng không được.

"Không được...Mẹ kiếp, tôi vừa ra...!"

"A, ư....! Ahhh!"

Jeong Yi Yeon biết rõ cậu đang ở trạng thái nào, dường như dương vật của anh sinh ra chỉ hợp với mình Lee Nan, nó khiến cậu phát điên rồi lên đỉnh khi bị thứ đó đâm chọc.

Jeong Yi Yeon lại hôn cậu, nuốt hết những âm thanh vụn vặt rên rỉ của cậu xuống cổ họng, mùi rượu vẫn còn nồng nặc nhưng bây giờ Lee Nan còn không phân biệt được nổi là ai đang say nữa, cảm giác như chất cồn đang ngấm vào tận phổi của cậu.

"Đừng, dừng lại...!"

Cậu biết Jeong Yi Yeon là người có thể nhịn đến mức độ nào, trận làm tình có thể rất lâu và dai dẳng, rõ ràng anh đang cố tình không chịu xuất ra.

Từ những lần anh bất ngờ thúc mạnh thô bạo cho đến thả chậm nhịp độ đã chứng minh cho điều đó, chắc chắn anh đã dừng lại mấy lần khi chịu đựng cảm giác muốn bắn ra.

Thế nhưng Lee Nan đã kiệt sức rồi, thứ chảy ra từ quy đầu của cậu trong suốt như nước, đến cả thở cũng đã khó rồi, cậu bị đưa lên đỉnh không phải một hai lần. Hai chữ "Đủ rồi" bật ra từ miệng cậu khi bị thủy triều khoái cảm tra tấn liên hồi lặp đi lặp lại.

"Hưm!"

Dường như Jeong Yi Yeon đã đến giới hạn, anh ấn đùi Lee Nan và ép cậu cho đến khi ga giường và đùi cậu dính vào với nhau.

"...!!"

Quá sâu, Jeong Yi Yeon đút dương vật của anh vào thật sâu bên trong Lee Nan, mỗi lần anh thúc vào, cậu có cảm giác như bị búa đập và bụng vậy.

"Huh...Ah...!Ahhh...!"

Ngay cả một tiếng rên rỉ cũng không thể thoát ra khỏi miệng Lee Nan được nữa, cậu không biết, đau đớn và nặng nề, bụng cậu như vỡ ra, ruột như bị đẩy dồn lên, trong đầu cậu cũng nóng ran, cảm giác cả người mình tùy thời hóa thành vũng nước rồi tan ra.

Jeong Yi Yeon nhắm tới một vị trí và đâm vào liên tục nhiều lần, Lee Nan không biết liệu phía dưới của cậu có thể bị nghiền nát ra hay không, ngay khi cậu mở mắt, toàn bộ đều là bóng tối, sau đó là đủ loại màu như xanh đỏ giống pháo hoa.

"Ah...!AH! Không được!"

Lee Nan điên cuồng lắc đầu như thể muốn phát điên, trong mắt Jeong Yi Yeon lóe lên một tia sáng đến mức mắt anh lạnh hẳn đi trong khoái cảm mãnh liệt, vào lúc sợi dây thần kinh trong đầu Lee Nan như đứt phựt, cậu cảm thấy như mình sắp ngất đi.

"Ha..."' Jeong Yi Yeon phát ra một tiếng rên ngắn, cả người đổ dục trên Lee Nan.

Trước mắt Lee Nan bỗng tối sầm lại, rồi lại nhấp nháy những thứ màu sắc khác nhau, cậu xa xẩm mặt mày, toàn thân không còn chút lực nào, gần như cậu có thể nôn mửa ngay lập tức, sau đó cậu chậm chạp nhận ra ngực mình rất đau, cậu không có không khí để thở.

"Ư.."

Cậu cố đẩy vai Jeong Yi Yeon ra, cả người anh lăn xuống khỏi người cậu, dương vật cũng trượt ra.

Hông Lee Nan kêu răng rắc, tạm thời cậu không thể di chuyển được, bất kể chân cậu đã bị tách ra bao lâu muốn khép lại cũng không được.

Đồ chó...

---------

Chap sau Giám đốc sẽ biết thế nào vạn tiễn xuyên tâm, huhu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro